Tiên Giả

Chương 628: Tính toán

Công cuộc mai phục của Vu Nguyệt giáo cuối cùng cũng đầu voi đuôi chuột kết thúc. Tuy rằng tu sĩ Nguyên Anh không có bất kỳ hao tổn nhưng Bạch Cốt tôn giả chạy quá nhanh, cho nên vẫn còn rất nhiều tu sĩ Vu Nguyệt giáo bị Đông Hải Minh chém giết hoặc bắt giữ.

Với tu sĩ Đông Hải Minh mà nói thì đây đã được xem là một trận đại thắng đã lâu mới có được. Khi bọn họ biết được đại công thần của trận chiến này lại là Viên Minh cùng một tín đồ Minh Nguyệt thần thì lại càng thêm cảm kích và tín ngưỡng Minh Nguyệt thần.

Bởi vậy mà Viên Minh lại lần nữa thu gặt được một làn sóng nguyện lực. Dù lần này Viên Minh đã để phân hồn thứ nhất và phân hồn thứ hai cùng luyện hóa chung nhưng vẫn không cách nào hấp thu hết được, chỉ có thể tạm trữ lượng nguyện lực dư thừa vào bên trong đài sen bạch ngọc.

Nhưng thời gian dần trôi qua, hắn chợt cảm thấy nghi hoặc.

"Kỳ quái, cảm giác của ta có vấn đề sao? Cảm thấy dường như đài sen bạch ngọc có chút biến hóa?" Ở trong Thâu Thiên đỉnh, Viên Minh nhìn chằm chằm vào đài sen bạch ngọc, cảm giác nó, thấy lúc rót nguyện lực vào đài sen có điểm nào đó không giống bình thường.

"Quả thật, hình như có thêm một tầng kim quang." Tịch Ảnh cũng tò mò nhìn sang.

Viên Minh nhìn kỹ một lát, phát hiện đúng như Tịch Ảnh nói. Vầng sáng bên ngoài đài sen bạch ngọc lại có thêm mấy tầng.

"Là do ta chứa quá nhiều nguyện lực vào sao?" Viên Minh có chút không hiểu biến hóa này là tốt hay xấu.

Vấn đề này Tịch Ảnh cũng không giải được, Viên Minh bèn cẩn thận quan sát vài ngày, phát hiện ngoài chuyện này thì đài sen bạch ngọc không có biến hóa gì khác bèn tạm thời buông bỏ.

Dù sao hắn vất vả lắm mới thu được nguyện lực, không để vào đài sen bạch ngọc, chẳng lẽ bỏ phí hay sao?

Trong thời gian bế quan hấp thu nguyện lực, Viên Minh cũng có bớt chút thời gian gặp mặt Long Trùng.

Mấy ngày trước hắn thông qua hắc hương phụ thể, điều tra qua Khung Vân sinh tử ra sao. Ngoài ý phát hiện nàng lúc này không chết mà dường như vẫn còn ở trong Tam Tiên đảo, tựa hồ còn được Hậu Nghệ Xạ Nhật cung bảo hộ.

Hắn nói tin này cho Long Trùng biết. Sau khi nghe xong, y mừng đến phát khóc, còn có ý định sử dụng ngọc phù do Hậu Nghệ Xạ Nhật cung tặng cho.

Viên Minh khuyên can mãi mới ngăn được y lại, bảo cho y biết hiện tại Khung Vân như đang trong trạng thái ngủ say đặc thù, sau ngày hẳn sẽ tỉnh lại. Đến lúc đó y đi đón nàng cũng không muộn.

Long Trùng nghe nói vậy cũng dập tắt ý định kia, chỉ là vẫn đầy cảm tạ Viên Minh.

Ngoài ra ngay trong lúc Viên Minh bế quan, Đông Hải Minh vẫn một mực phản công Vu Nguyệt giáo không hề ngơi nghỉ .

Ngoài dự đoán của mọi người là Vu Nguyệt giáo lại thay đổi thái độ, từ cưỡng ép chiếm lĩnh các hòn đảo đã chuyển sang co rút phạm vi thế lực lại, tập trung cố thủ Phù Tang đảo.

Lúc này Hồng Diệp đảo đang ngập tràn trong không khí vui mừng.

Minh quân đại thắng, Vạn Thiên Nhân hạ lệnh nghỉ ngơi, ăn mừng ba ngày.

Tất cả linh tửu trong hầm của ba đảo Hồng Diệp, Vạn Hoa, Dục Trúc đều được lấy ra cho quân liên minh uống thoải mái, ăn mừng tràng đại thắng trận gần đây.

Đông Hải Minh đã quét sạch xu thế chiến bại liên tiếp lúc trước, dù là cao tầng Nguyên Anh kỳ hay vẫn là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Kết Đan kỳ đều có niềm tin vững chắc, xoa tay chuẩn bị một mạch triệt để trục xuất Vu Nguyệt giáo ra khỏi Đông Hải.

Tại một gian lầu u tĩnh ở Hồng Diệp đảo, Viên Minh không tham gia náo nhiệt mà chỉ loay hoay với một đoạn gỗ tùng màu xanh biếc.

Đây được gọi là Lục Hoàng tùng, là một loại linh tùng ở trên Hồng Diệp đảo, là một trong những tài liệu luyện chế linh hương tốt nhất Tu Tiên giới Đông Hải.

Viên Minh đã nghiên cứu ra được loại hắc hương có thể khống chế được hạnh động của người bị phụ thể, chỉ có một điểm thiếu hụt duy nhất là thời gian linh hương cháy lại không được lâu.

Hắn dự định gia tăng thêm Lục Hoàng tùng này vào để xem có thể kéo dài thời gian cháy của linh hương hay không.

Nhan Tư Vận đứng sau lưng Viên Minh, đang kể lại chi tiết tình huống thăm dò của mình: "... Vu Nguyệt giáo lúc này đang gia tăng khống chế hòn đảo, không chỉ vơ vét các loại linh tài linh thạch mà còn trắng trợn tàn sát phàm nhân cùng tu sĩ, tựa hồ như đang thu thập hồn phách cùng thi thể tươi mới."

Hiện nay địa vị của Viên Minh trong Đông Hải Minh hầu như đã ngang với Minh chủ Vạn Thiên Nhân, lời nói cũng rất được coi trọng. Hắn bè dứt khoát điều Nhan Tư Vận đến bên cạnh mình, thu thập tình báo.

"Giết người lấy hồn? Thu thập thi thể? Vu Nguyệt giáo này quả thật thương thiên hại lí, chuyện xấu đủ loại. Có tra ra được bọn chúng muốn có nhiều thi thể và hồn phách để làm gì không?" Viên Minh thả đoạn Lục Hoàng tùng trong tay xuống, mắt lóe lên tia lạnh lẽo.

"Còn chưa tra ra được." Nhan Tư Vận lắc đầu nói.

"Cố gắng tra ra, nếu không tìm được cứ bắt người tới đây, ta có cách để chúng phải mở miệng." Viên Minh nói.

Thiên Quỷ tán nhân cũng từng phụng mệnh thu thập hồn phách, hôm nay Vu Nguyệt giáo cũng tiến hành thu thập ở Đông Hải, xem ra trong này còn có ẩn tình nào đó.

Nếu hắn đã quyết định giao phong chính diện cùng Vu Nguyệt giáo thì nhất định phải làm rõ chuyện này ra mới được.

Về phần thu thập thi thể, đoán chừng là Vu Nguyệt giáo đang tu luyện tà công hoặc tế luyện pháp bảo tà ác nào đó.

"Vâng."

Nhan Tư Vận đáp lời.

"Tình huống Phù Tang đảo hôm nay như thế nào? Có dấu hiệu triệu tập đại quy mô tu sĩ mưu đồ phản công không?" Viên Minh suy nghĩ một chút mới hỏi.

"Hoàn toàn trái ngược, Vu Nguyệt giáo điều hơn phân nửa binh lực trở về Phù Tang đảo, cố thủ hòn đảo này. Hơn nữa còn không chấp nhận bất cứ người nào không thuộc Vu Nguyệt giáo đặt chân lên Phù Tang đảo." Nhan Tư Vận nói.

"A, chuyện này cũng kỳ lạ, với tính tình Bạch Cốt tôn giả mà có thể nuốt trôi cơn giận này, chẳng lẽ là chuẩn bị cố thủ đợi viện binh? Viện quân Vu Nguyệt giáo đang trên đường tới đây?" Viên Minh lộ vẻ kinh ngạc, không dự liệu đến tình huống này.

"Ta cũng nghĩ đến điểm ấy nên đã truyền tin cho thám tử thành Long Vương, tùy thời chú ý tới tình huống phương Bắc, tạm thời còn chưa có tin truyền về." Nhan Tư Vận nói.

"Được rồi, ngươi lui xuống đi." Viên Minh chậm rãi gật đầu, phất phất tay.

Nhan Tư Vận lên tiếng rồi nhanh chóng rời đi.

Viên Minh ngồi xuống, trầm mặc không nói gì, đang suy đoán ý đồ của Vu Nguyệt giáo.

Tuy rằng Đông Hải Minh có được hai trận đại thắng nhưng có lẽ Vu Nguyệt giáo vẫn bảo tồn không ít thực lực, co đầu rút cổ như thế là ý gì? Đông Hải lại cách Bắc Mạc cực xa, không thể có chuyện chờ đợi viện binh Vu Nguyệt giáo đến.

Hắn suy nghĩ mãi vẫn không có đầu mối bèn tạm buông qua một bên.

Hắn bèn tĩnh dưỡng ở Thâu Thiên đỉnh thêm vài ba ngay nữa sau đó sẽ dùng hắc hương phụ thể xem xét, có thể biết được ý đồ Vu Nguyệt giáo.

Hắn bắt đầu trộn lẫn các tài liệu chế hắc hương, bỏ thêm Lục Hoàng tùng vào trong đó, bắt đầu luyện chế. Chợt hắn nhướng mày, là tin tức phân hồn thứ nhất đột nhiên truyền đến.

Dưới Ngũ Hành Tạo Hóa thụ ở trong Thâu Thiên đỉnh, Tịch Ảnh lại tiếp tục bế quan, tạo thành một màn sáng ngũ sách bao quanh người.

Lúc này màn sáng ngũ sắc phát sinh dị biến, đột nhiên vặn vẹo run rẩy, rồi bắn từng tia sáng ngũ sắc ra bên ngoài.

Một lát sau, màn sáng ngũ sắc ầm ầm nổ tung hóa thành vô số mảnh ánh sáng phiêu tán đi.

Tịch Ảnh hiện thân ra, toàn thân đều hiện ra rất nhiều linh văn ngũ sắc, sau đó nhanh chóng tụ hết về mi tâm nàng. Mấy hơi thở sau đã hoàn toàn dung nhập vào trong mi tâm.

Nàng chớp chớp mi dài, chậm rãi mở to mắt.

"Kết thúc bế quan?" Phân hồn thứ nhất bay tới hỏi.

Tịch Ảnh khẽ gật đầu.

Viên Minh quan sát Tịch Ảnh qua phân hồn thứ nhất thấy tu vi nàng không có gì thay đổi, Cú Mang Linh quyết vẫn ở cảnh giới thứ hai. Nhưng hắn lại mơ hồ cảm thấy lúc này Tịch Ảnh đã khác hẳn trước kia, chỉ là khác chỗ nào thì hắn không thể nói ra được.

"Có thu hoạch gì?" Hắn điều khiển phân hồn thứ nhất hỏi.

"Xem như có đi, chỉ là phải phiền ngươi đưa khí cụ bày trận Xích Huyết Hồng Sa trận cho ta xem xét một chú." Tịch Ảnh đột nhiên nói.

"Cái này... không vấn đề gì, có điều khí cụ bày trận thu được đều chất cả trong nhà kho của liên minh, lúc phá trận xong trận thì khí cụ bị tổn hại không ít, dù có lấy được cũng chỉ có thể xem như là tàn phẩm thôi." Viên Minh lộ ra vẻ kinh ngạc, chỉ nói vậy.

"Bị tàn phá cũng không sao, ngoại trừ Xích Huyết Hồng Sa trận, nếu có thể lấy được trận đồ pháp trận khác của Đông Hải cũng phiền ngươi lấy cho ta một ít, càng nhiều càng tốt." Tịch Ảnh nói ra.

"Ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi. Chẳng qua là ngươi cần nhiều pháp trận vậy để làm gì? Chẳng lẽ là tu vi phương diện trận pháp lại có tinh tiến?" Viên Minh khó hiểu.

"Không sai, lần này bế quan, tu vi trận đạo của ta lại tăng lên cấp độ mới, cần phải tìm hiểu đại lượng pháp trận để lĩnh ngộ." Khóe miệng Tịch Ảnh lộ ra vẻ tươi cười.

Viên Minh không hiểu nhiều về pháp trận nhất đạo nên không biết tu vi trận pháp tinh tiến có cần tìm hiểu nhiều pháp trận khác nhau để lĩnh hội hay không. Chẳng qua thấy Tịch Ảnh bế quan có thu hoạch, hắn cũng mừng cho đối phương.

Về phần tìm rất nhiều pháp trận về thì là chuyện nhỏ, với địa vị và thân phận hiện nay của hắn thì chỉ cần nói một tiếng, không chỉ Xích Huyết Hồng Sa trận mà các loại trận pháp khác cũng sẽ được các đảo ở Đông Hải dâng tới thôi.

Vào lúc này, có bảy tám đạo độn quang bay đến, đáp xuống bên ngoài viện tử, là đám người Vạn Thiên Nhân, Cốc Huyền Dương, Hầu Cừu, Thạch Nghiễn Sư, nhưng bọn họ không đi vào trong.

"Viên thần sứ, làm phiền một chút?" Vạn Thiên Nhân cất giọng nói.

"Đang lúc đại chiến, liên minh có rất nhiều sự vụ quản lý, sao các vị đạo hữu lại có thời giản rảnh đến chỗ ta?" Viên Minh ra khỏi phòng đón.

"Thế cục Đông Hải có biến, chúng ta vừa được tin tình báo mới nhất nên đến đây thương lượng với ngươi hành động sau này thế nào?" Vạn Thiên Nhân đáp.

"Mấy vị đi vào rồi hãy nói." Ánh mắt Viên Minh khẽ động, mời mấy người đi vào.

"Viên thần sứ, sau khi thảm bại thì Vu Nguyệt giáo đã bắt đầu thay đổi chiến lược, co rút phòng tuyến lại, hơn nữa còn triệu một nửa chiến lực về cố thủ Phù Tang đảo! Xem ra bọn họ đã bị Đông Hải Minh chúng ta dọa sợ, ha ha ha...." Hầu Cừu vừa vào đã không đợi được, cười ha hả lên.

Đã tận mắt thấy được thực lực cao thâm mạt trắc của Viên Minh cùng quan hệ sâu không lường được với Minh Nguyệt thần, Hầu Cừu đã hoàn toàn buông bỏ tâm tư tranh phong với Viên Minh mà bắt đầu giống người khác, coi hắn là chỗ dựa của Tu Tiên giới Đông Hải.

"Đám hỗn đản ngang ngược càn rỡ này cũng có ngày hôm nay! Viên thần sứ, tại hạ cảm thấy có lẽ nên nhân lúc Vu Nguyệt giáo mới bại, nhân tâm bất ổn, lập tức nên phát động liên minh xâm nhập thẳng vào Phù Tang đảo, chém giết hết đám tu sĩ Vu Nguyệt giáo tại Đông Hải đi!" Hầu Cừu nói.

"Chuyện không đơn giản như vậy, tuy đám người Vu Nguyệt giáo lui về nhưng lại đang cố gắng võ vét tài nguyên các đảo Đông Hải. Tại hạ cảm thấy nên phân đại quân liên minh ra thành hai phần, một đường đi thu phục các hòn đảo bị Vu Nguyệt giáo khống chế, một đường khác đi thẳng đến Phù Tang đảo diệt trừ đám tu sĩ Vu Nguyệt giáo chiếm giữ nơi đó. Như thế mới là kế sách song toàn." Cốc Huyền Dương nói.

Viên Minh nghe đến đây đã hiểu được ý đồ mấy người này.

Hầu Cừu, Cốc Huyền Dương nói là đến thương nghị nhưng hành động tiếp theo của bọn họ lại bất đồng nên định lôi kéo hắn về phe mình.

"Vạn minh chủ, ngươi thấy thế nào?" Viên Minh không tỏ thái độ mà nhìn về phía Vạn Thiên Nhân vẫn một mực chưa nói gì.

"Tuy rằng Vu Nguyệt giáo liên tiếp chiến bại nhưng không thể khinh thường được. Ta cảm thấy không nên chia ra, ý Hầu Cừu đạo hữu thỏa đáng hơn. Nên tập hợp lực lượng tiêu diệt tu sĩ Vu Nguyệt giáo phân tán ở bên ngoài, hoặc tập trung công kích trực tiếp Phù Tang đảo hợp lý hơn." Vạn Thiên Nhân không nhanh không chậm nói.

Viên Minh nghe vậy, âm thầm gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận