Tiên Giả

Chương 619: Vừa đúng lúc

"Không sai, có vài hòn đảo vì lợi ích mà đầu nhập vào Vu Nguyệt giáo nhưng cũng có không ít đảo chẳng qua vì tình thế bức bách, căn bản cũng không xuất lực cho Vu Nguyệt giáo. Nhưng mà ta không chỉ một hai lần nghe nói, Hầu Cừu ngươi chuyên môn chọn lựa những hòn đảo giàu có mà ra tay, không chỉ cướp đoạt toàn bộ vật tư mà còn bắt các tu sĩ trên đảo đó về làm nô lệ. Ngươi làm như vậy là bại hoại thanh danh Đông Hải Minh chúng ta!" Đại hán Giao Nhân tộc quát lớn.

"Hừ, thanh danh? Thanh danh có thể giúp chúng ta đánh bại Vu Nguyệt giáo sao? Thanh danh có thể giúp chúng ta phá giải Xích Huyết Hồng Sa đại trận sao? Chiến tranh là dựa vào thực lực, không cướp đoạt tài nguyên thì các huynh đệ dưới trướng của ta ăn gì, dùng gì? Không bắt nô lệ, chẳng lẽ để tộc nhân của ta đi làm mấy việc vặt kia?" Hầu Cừu Thủy Viên hừ lạnh nói.

Vạn Thiên Nhân mặt trầm như nước, thấy mấy tên tu sĩ Nguyên Anh cải vã không thôi bên vuốt vuốt mi tâm mà thở dài.

"Được rồi, không cần nói nữa!"

Giọng y không lớn nhưng mang theo một loại có khí thế của thượng vị giả mới có nên đại hán Giao Nhân tộc không cam lòng vẫn thành thật yên lặng lại. Chỉ là Hầu Cừu vẫn liếc mắt nhìn đại hán kia đầy khiêu khích, tựa hồ như không để tâm đến lời quát bảo dừng lại của Vạn Thiên Nhân.

"Những ngày này tất cả mọi người vất vả rồi, chuyện thiếu thốn tài nguyên ta sẽ nghĩ cách giải quyết. Trước mắt nên chia đều ra, mọi người chịu khó qua đoạn thời gian này. Về phần phản công thì sau này vẫn nên lựa chọn những hòn đảo nghiêng về phía Vu Nguyệt giáo rõ ràng. Hơn nữa sau này không được tùy tiện bắt tu sĩ. Hầu Cừu, ngươi cũng ước thúc thủ hạ lại, trước mắt không thể để những việc vặt này sinh ra rối loạn được." Vạn Thiên Nhân nhìn về phía Hầu Cừu nói.

"Tuân mệnh, minh chủ đại nhân của ta." Hầu Cừu cười khẽ một tiếng, mang theo giọng điệu vô cùng quái gở.

Sắc mặt Vạn Thiên Nhân âm trầm lại nhưng cố nén giận, quay đầu hỏi Cốc Huyền Dương đang ngồi bên trái:

"Cốc đạo hữu, bên phía Thiên Long đảo đã lâu rồi còn chưa nhận được tin tức truyền vệ, đại quân bên họ khi nào đến được? Người đưa tin phái đi đã trở về chưa?"

"Khởi bẩm Minh chủ, mười lăm ngày trước đệ đệ Long Văn Dương của Kim Hóa chân nhân thừa dịp Kim Hóa không đề phòng đã nổi loạn, thiếu chút nữa đã chém giết được Kim Hóa chân nhân. Cũng may con trai ông ta là Long Trùng ngay trong lúc mấu chốt đã cưỡng ép dẫn động Cửu Long châu bắt giữ được Long Văn Dương. Sau khi thẩm vấn mới biết dường như Long Văn Dương đã bị Vu Nguyệt giáo mê hoặc nên mới tạo ra cuộc phản loạn này." Cốc Huyền Dương nói.

Kim Ngao đảo bị tập kích trọng thương không khá hơn tình hình của Phù Tang đảo bao nhiêu, thực lực Cốc Huyền Dương lại không bằng Vạn Thiên Nhân nên tâm tư tranh hùng của gã cũng bị dập tắt hoàn toàn.

"Chỉ e là thủ đoạn của hồn tu. Chuyện quan trọng như vậy sao đến giờ vẫn không nghe thấy tin tức?" Ngữ khí của Vạn Thiên Nhân có chút không vui.

"Không biết Vu Nguyệt giáo đã dùng thủ đoạn gì cắt đứt liên hệ tin tức giữa liên minh và Thiên Long đảo. Sau khi phát sinh sự việc, Thiên Long đảo ốc còn không mang nổi mình ốc, trong thời gian ngắn cũng không rảnh để phái người đưa tin đi. Mà người chúng ta phái ra cũng vô tình gặp phải phong bạo giữa đường, bị vây thật lâu mới đến, vừa đi vừa về tốn không ít thời gian, cho nên mới...." Cốc Huyền Dương thở dài.

Vạn Thiên Nhân nghe vậy cũng đầy bất đắc dĩ. Vu Nguyệt giáo thế mạnh, người bên dưới nhân tâm khác nhau, lại thêm Vu Nguyệt giáo có ít ít hồn tu với thủ đoạn quỷ dị, khó mà phân biệt được ai trung ai gian, ai có thể làm phản đồ.

Đúng lúc này bên ngoài đại điện bỗng có một thanh niên cao gầy mặc áo đen đi vào, quỳ một chân trên đất báo cáo với Vạn Thiên Nhân: "Vạn Minh chủ, bên ngoài có một tiền bối Nguyên Anh tới đây, tự xưng là Viên Minh, nói muốn gặp ngài."

Thanh niên cao gầy còn chưa nói hết, Vạn Thiên Nhân đã đột ngột đứng dậy, mặt đầy vui mừng: "Nhanh, mau mời hắn vào!"

Cốc Huyền Dương cũng biết đến Viên Minh, không khỏi mừng rỡ đứng dậy theo.

Thanh niên cao gầy đáp lại, nhanh chóng quay người đi ra ngoài. Mà trong đại điện, các tu sĩ Nguyên Anh chưa từng đến Tam Tiên đảo có chút kinh ngạc, không biết vị Nguyên Anh tên Viên Minh này có lai lịch gì lại có thể khiến đám người Vạn Thiên Nhân biểu hiện nhiệt tình như vậy.

Rất nhanh, Viên Minh đã được thanh niên cao gầy kia đưa vào trong đại điện. Hắn chậm rãi đi vào, đảo mắt nhìn qua đám người Nguyên Anh, sau đó mới dừng lại trên người Vạn Thiên Nhân cùng Cốc Huyền Dương.

Hôm nay khí tức của Vạn Thiên Nhân cùng Cốc Huyền Dương đều vô cùng bất ổn, như thể bị thương rất nặng, nguyên khí suy yếu.

Viên Minh chợt nghĩ tới lời của Trang Lâm, nói hai người Vạn Thiên Nhân bại dưới tay Bạch Cốt tôn giả, thiếu chút nữa đã chết. Hôm nay xem ra đây cũng không phải Vu Nguyệt giáo tung tin đồn gây loạn quân tâm.

"Vạn Minh chủ, Viên mỗ mới trở lại nội hải không bao lâu, đến đây hơi chậm, mong thứ tội." Trước mặt mọi người, Viên Minh vẫn chừa thể diện cho Vạn Thiên Nhân, chắp tay nói.

"Ha ha, Viên đạo hữu nói đùa. Ngươi làm sao mà tới chậm, ta thấy gọi là vừa đúng lúc ấy chứ! Nhanh, nhanh, chuyển ghế của Viên đạo hữu đến đây, để bên cạnh ta." Vạn Thiên Nhân cười cười với Viên Minh, sau đó vội vàng phân phó người hầu mang ghế đến.

Những lời này khiến mọi người ở đây càng thêm kinh ngạc. Trong bọn họ có người từng đứng ngoài quan sát Tiên Quả hội, đương nhiên nhận ra Viên Minh chính là hắc mã đợt vừa rồi. Dù hắn đã lên được Nguyên Anh nhưng cùng lắm cũng chỉ được coi là kỳ tài, chưa đến mức phải để Nguyên Anh hậu kỳ như Vạn Thiên Nhân dùng lễ đối đãi như thế?

Hơn nữa bọn hắn cũng sớm tìm hiểu rõ, Viên Minh chẳng qua chỉ thuộc về Hồng Chi đảo trên danh nghĩa, bản thân chỉ là một tán tu vô danh, sau lưng không có thế lực lớn nào. Hôm nay ở Đông Hải Minh này, hắn càng không đáng bao nhiêu cân lượng.

Đối mặt với ánh mắt tò mò của mọi người, Viên Minh chỉ mỉm cười thản nhiên nhận lấy ý tốt của Vạn Thiên Nhân, đi thẳng lên trên cao, ngồi xuống bên phía tay phải của Vạn Thiên Nhân.

Hắn vừa ngồi xuống thì Hầu Cừu đã đột ngột mở miệng: "Vạn Minh chủ, vị Viên đạo hữu mới đến không có lấy một tấc công cán đã ngồi trên cao vị, không phải quá không hợp quy củ hay sao?"

Vừa nói, gã vừa liếc xéo qua Viên Minh mang theo khinh thường.

"Vạn Minh chủ, xin hỏi vị này là ai?" Nghi ngờ nghi ngờ nhìn Vạn Thiên Nhân hỏi.

"Ta là Hầu Cừu, tộc trưởng Thủy Viên tộc!" Không để Vạn Thiên Nhân, Hầu Cừu đã cao giọng đáp.

Người sáng suốt cũng nhìn ra được Hầu Cừu này căn bản không coi trong Vạn Thiên Nhân. Kỳ quái là các tu sĩ Nguyên Anh khác đang ngồi nơi đây như đã quá quen với việc này rồi, thậm chí Vạn Thiên Nhân cũng chỉ lóe lên vẻ tức giận trong mắt chứ không mở miệng quát tháo.

Thấy vậy Viên Minh lại đánh giá Hầu Cừu một lượt, thấy gã mang theo vẻ hung thần ác sát, thái độ bướng bỉnh kiêu ngạo, tu vi toàn thân lại đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, trong lòng cũng có điều suy đoán.

"Ta nghe nói Thủy Viên tộc phân chia quyền quản lý thành hai phần, ngoài tộc trưởng quản hạt đại sự tộc quần thì còn một Đại nguyên soái quản binh mã chiến sự, chịu trách nhiệm đối ngoại vãng lai. Không biết Nguyên soái hiện nay là vị nào?" Viên Minh đảo mắt qua mấy Nguyên Anh khác của Thủy Viên tộc.

Nhưng mà bọn hắn cũng ngậm miệng không nói, cũng không ngẩng đầu. Viên Minh coi như hỏi vô ích, chỉ là hắn nhờ năng lực Tình Động có thể phát hiện ra trong đó có một Nguyên Anh nhỏ gầy có tâm tình nổi gợn sóng.

"Ha ha, thế cục Đông Hải hôm nay nguy loạn, tuân theo tổ chế thì quá mức cổ hủ. Bởi vậy bổn tộc trưởng mới đặc biệt dùng phương thức đặc biệt, kiêm luôn chức Binh Mã Đại nguyên soái." Hầu Cừu cười nhạt một tiếng.

"A, vậy ngươi là em trai Hầu Thượng?" Viên Minh liếc mắt nhìn gã, biết mà còn hỏi.

Hầu Thượng chính là tráng hán Thủy Viên tộc mà Viên Minh gặp được ở Tam Tiên đảo.

"Ta là tộc thúc của hắn." Sắc mặt Hầu Cừu trầm xuống.

"Chà, kỳ quái! Ta từng gặp đạo hữu Hầu Thượng ở Tam Tiên đảo, nghe nói hắn tạm thời chuyển chức Binh Mã Đại nguyên soái Thủy Viên đảo cho đệ đệ hắn. Có điều lúc đó hắn đang bị vây trong Tam Tiên đảo, không biết nhiều về tình huống đối với ngoại giới cho lắm, cho nên không quả quyết sáng suốt bằng Hầu tộc trưởng được. Loạn thế nên dùng trọng điển, hôm nay Thủy Viên đảo cũng nên chỉ cần duy nhất một tiếng nói, không nghe để thêm người khác xen vào." Viên Minh cười cười nói.

Tu sĩ Nguyên Anh kỳ ở đây ai mà không sống lâu thành tinh, đương nhiên đều hiểu Viên Minh nói gần nói xa đều đang chỉ trích Hầu Cừu chuyên quyền độc đoán, vì địa vị của mình mà không thèm để ý đến cả ý nguyện của Hầu Thượng.

Huống chi Hầu Cừu thân là tộc trưởng, tu vi cao nhất Thủy Viên tộc. Cái gọi là Binh Mã Đại nguyên soái nói cho cùng cũng chỉ là thủ hạ của gã, chỉ vì hư danh mà không cần thể diện, cho thấy người này quá nặng ham muốn danh lợi.

Bởi liên quan tới Hầu Thượng nên Viên Minh hiểu rõ tình huống Thủy Viên đảo hơn tất cả những người ngồi đây, nên còn có thể hiểu được nguyên nhân Hầu Cừu lại hành động như vậy.

Là vì Thủy Viên đảo còn có một Yêu thú tên là Tổ Viên, thực lực dị thường hung hãn đủ đối địch với cả Nguyên Anh hậu kỳ. Vấn đề duy nhất là Tổ Viên thường xuyên lâm vào trạng thái thần trí hỗn loạn, nếu không người khống chế chẳng phân biệt được địch ta, gặp ai giết nấy.

Để đảm bảo, tổ tiên Thủy Viên đảo ngoài sáng trong tối đều thi triển một loạt thủ đoạn, chế tạo ra một kiện Pháp bảo Hổ Phù khống chế Tổ Viên, còn phân thành hai phần chia cho tộc trưởng và Binh Mã Đại nguyên soái nắm giữ. Làm vậy cũng là để tránh cho Tổ Viên rơi vào trong tay người ngoài, cũng phòng ngừa đời sau có người dã tâm bừng bừng mưu toan dựa vào Tổ Viên xưng bá Đông Hải, đưa Thủy Viên tộc vào chỗ chỗ vạn kiếp bất phục.

Hầu Thượng là Binh Mã Đại nguyên soái tiền nhiệm nên mang theo nửa miếng Hổ Phù trên người, chẳng qua không nghĩ tới bị vây nhốt trên Tam Tiên đảo, Đông Hải lại có Vu Nguyệt giáo làm loạn. Rơi vào đường cùng hắn đành đưa nửa miếng Hổ Phù ra ngoài giao cho đệ đệ, không nghĩ vậy mà Hầu Cừu lại tìm được cơ hội.

Lúc này Hầu Cừu nghe được Viên Minh nói đến điểm này, trên mặt xẹt qua một tia âm trầm, thế nhưng ngay sau đó vội cười to hai tiếng.

"Ha ha, hiểu lầm, hiểu lầm. Ta kiêm chức Nguyên soái chẳng qua là chỉ là tạm thời, vốn chuẩn bị đã trở về sẽ giao chức vị ra, không ngờ hắn đi tới Tam Tiên đảo rồi, lại chỉ còn mỗi Nguyên Anh trở về. Ta đành kiêm chức vụ, chờ hắn phục hồi như cũ lại chuyển giao. Đây cũng là ý tứ của Hầu Thượng." Hầu Cừu giải thích nói.

"Thì ra là thế, được rồi. Tạm bỏ chuyện lời ong tiếng ve đã, Hầu tộc trưởng nói cũng phải. Ta mới tới, không hiểu tình huống bên này cho lắm, không biết Vạn Minh chủ có thể giải thích kỹ cho ta chăng? Có chuyện gì khó xử, có lẽ ta giúp được chăng?" Viên Minh gật gật đầu như thể người vừa đề cập tới chuyện vừa rồi không phải là hắn, vô cùng tự nhiên ngồi xuống hỏi thăm tình hình Đông Hải Minh hiện tại.

Ánh mắt Hầu Cừu ngưng lại, trong mắt hiện lên vẻ căm tức nhưng lại không phát tác.

Mà những tu sĩ Nguyên Anh khác cũng chợt giật mình hiểu ra, rõ ràng lúc nãy Hầu Cừu chất vấn Viên Minh, làm sao qua mấy câu mà kết quả đã thành Hầu Cừu phải giải thích thân phận của mình rồi? Còn về phần Viên Minh có tư cách ngồi hàng ghế đầu hay không cũng bị gã ném ra sau đầu. Nếu hôm nay không nhắc nữa, vậy ngày sau nhắc lại chẳng phải lộ chuyện gã cố chấp danh lợi, tính toán chi li rồi hay sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận