Tiên Giả

Chương 1061: Kết thúc

“Còn muốn trốn? Cấm!”
Đương nhiên Viên Minh sẽ không để cho ba người chạy thoát, hắn từ bên trong Hỗn Độn Linh Vực đuổi sát đi ra, lật tay một cái tế ra một viên lệnh bài trắng xóa, chính là Tam Giới Tiên Lệnh, vung về hướng hư không chỗ Diêm Đế tam Ma.
Một màn ánh sáng màu bạc bao phủ xuống, không gian chi lực ở một khu vực bị đông cứng, hết thảy đều đứng im tại nơi đó.
Đám người Diêm Đế biến thành hắc quang cũng bị đứng im, giam cầm tại nơi đó, không thể động đậy.
Viên Minh há mồm phun một cái, một đạo kiếm quang mầu đen thô to bắn ra, trảm tại chỗ bên trên đoàn hắc quang kia.
“Cờ-rắc” tiếng âm thanh vỡ vụn vang lên, hắc quang bị chém thành hai khúc.
Diệt Hồn Chân Ý ở bên trong Diệt Hồn Kiếm Khí bộc phát, thần hồn ba người Diêm Đế ở bên trong triệt để bị xoắn nát, hóa thành hư vô, chỉ còn lại một đoàn pháp lực và khí huyết chi lực vô cùng hùng hậu, và một đống lít nha lít nhít nhít thần thông đạo ấn, khoảng chừng mấy trăm đạo.
Lúc này Viên Minh mới thở phào nhẹ nhõm, hai tay bấm niệm pháp quyết, lại lần nữa mở Hỗn Độn Linh Vực ra, đem những thứ còn sót lại của ba người Diêm Đế luyện hóa hấp thu.
Ba vị Đại Ma là Diêm Đến, Sơn Đế cùng Tinh Đế sớm đã tung hoành Ma Giới ngang dọc nhiều năm như vậy, tu vi của bọn họ cũng cực kỳ cao thâm mạt trắc, nên thần thông cùng đạo ấn của mỗi một vị đều đạt tới hơn trăm cái, mà mỗi cái lại đều tinh diệu dị thường, nhất là thần thông đại đạo của ba người, đều không dưới Hỗn Độn Đạo Quả của hắn.
Thần thông Đại Đạo của Diêm Đế là cái trái tim màu đen lúc trước đã thi triển ra kia, bên trong ẩn chứa Diệt Sát Chân Ý, có thể lấy sát cơ cưỡng ép kích phát ra tiêm năng, vô luận đối tượng là linh bảo hay là tu sĩ đều có thể.
Thần thông Đại Đạo của Sơn Đế là Khai Thiên Thần Quyền, còn về phần thần thông Đại Đạo của Tinh Đế thì là một môn Tinh Không Huyễn Thuật, cũng chính là tình hình chiến đấu lúc nãy, Hỗn Độn Đạo Quả cũng nhất thời không giải được.
“Vốn liếng của Ma Giới quả nhiên thâm hậu, nếu như không phải ta may mắn đạt được Thâu Thiên Đỉnh, lĩnh ngộ ra Hỗn Độn Chân Ý, thì Xuất Vân Giới chắc chắn khó thoát khỏi sự hủy diệt.” Viên Minh may mắn thầm nghĩ.
Hắn lập tức điều khiển Hỗn Độn Đạo Quả đem tất cả đạo ấn thôn phệ, sau cùng còn sót lại một viên Linh Châu, Hỗn Độn Đạo QUả cũng vô pháp luyện hóa.
Viên Linh Châu này thoạt nhìn giống như Linh Bảo, nhưng nó lại là không phải thực thể, bên trong tràn ngập một cỗ pháp lực bạch quang vô cùng khác lạ.
Viên Minh cũng không lạ lẫm đối với đạo bạch quang này, nó chính là một đạo Tiên Lực.
“Thái Thượng Tiên Thể của ta đã tu thành, nhưng vẫn chưa tìm hiểu ra Tiên Lực, có đạo Tiên Lực này rồi thì tình huống đã khác nhiều.” Viên Minh cẩn thận đem viên Linh Châu này thu vào, rồi quay người thẳng tới chiến trường.
Đám Đại Thừa còn lại của Ma Giới ở bên trong đại quân Ma Tộc lúc này đều tỏ vẻ tuyệt vọng, chiến ý mất hết.
Mấy ngày sau, một cái tin phấn chấn lòng người được truyền đến khắp nơi trong Xuất Vân Giới.
Giới Vực Đại Chiến tuyên bố kết thúc, hơn mười vị Ma Đế xâm lấn Xuất Vân Giới đều bị chém giết, Ma Tộc còn lại hoặc bị giết, hoặc bị bắt, có thể coi là toàn quân bị diệt.
Cái tên Viên Minh cũng theo cùng tin tức của cuộc đại chiến này, truyền đi khắp Xuất Vân Giới.
Hắn bằng sức một mình, hủy diệt hết đám đại năng của Ma Giới, thanh danh của hắn nhất thời lấn át hoàn toàn cả thanh danh của Mộc Đạo Nhân, người mà trước nay được tôn là Đệ Nhất Đại Thừa của Xuất Vân Giới.
Đại chiến giới vực lần thứ ba kết thúc, đấu chuyển tinh di, đảo mắt đã qua hơn mười năm.
Bạch Đế Thành.
Nơi này vốn được coi là tổng bộ của Vạn Tiên Minh, đã chính thức đổi tên thành Vạn Tiên Thành, phủ thành chủ cũng được xây dựng thêm, nơi này là Phủ Nha trung tâm của toàn bộ Vạn Tiên Minh.
Sau cuộc chiến, tam đại thế lực cầm đầu rất nhiều tông môn, ai nấy đều ngo ngoe muốn gia nhập Vạn Tiên Minh, khiến cho Vạn Tiên Minh nhảy lên thành mộ đại thế lực tu tiên mạnh nhất, vượt qua tất cả bất luận một cái thế lực tu tiên nào ở trong lịch sử Xuất Vân Giới.
Còn Viên Minh, với tư cách là người sáng lập Vạn Tiên Minh, cũng là vị anh hùng trong lần đại chiến giới vực thứ ba, danh vọng của hắn cũng đạt đến độ cao mà xưa nay chưa từng có.
Bất kể là thực lực của chính hắn, hay thế lực mà hắn thống soái đứng sau, đều hoàn hoàn áp đảo được toàn giới này, không thể nghi ngờ, hắn chính là đệ nhất nhân trong giới tu tiên ở Xuất Vân Giới này.
Nhưng mà dù Viên Minh đã đạt tới một độ cao như thế, hắn cũng không thừa cơ chèn ép những thế lực hay tông môn khác, cũng không toàn lực khuếch trương thể lực của mình, mà giao ra quyền lực thực tế của Vạn Tiên Minh cho những người khác.
Dưới sự điều khiển của hắn, các đại tông môn của Xuất Vân Giới liên hợp lại, thành lập một cái đại liên minh, được tạo thành từ mười một người.
Thành viên của liên minh này đều là các vị trưởng lão có uy vọng cao nhất từ các đại tông môn đứng ra đảm nhiệm, thông qua liên hợp quyết sách, tới xử lý toàn bộ cái hạng sự vụ trong toàn thể Xuất Vân Giới, trong đó tính cả việc giải quyết xung đột giữa từng cái tông môn với nhau, hay giám sát động tĩnh biến hóa của Ma Giới, bồi dưỡng một lớp tu sĩ Tinh Anh mới, cùng ứng đối các loại sự kiện tai nạn, vân vân…
Ngoài Vạn Tiên Minh lãnh đạo Xuất Vân Giới ra, đồng thời SOng Nguyệt Minh cũng lấy hình thức tông giáo, đi truyền giáo ở từng cái địa phương, thành lập vô số phân giáo, cũng đồng dạng trở thành một thế lực không thể khinh thường được.
Chỉ ngắn ngủi mấy chục nam, Xuất Vân Giới dưới dự dẫn đầu của hai đại liên minh này, tiến vào thời kỳ phát triển cao tốc, không chỉ bồi dưỡng ra được một nhóm tu sĩ mới tu luyện có chất lượng tốt, còn sửa chữa lại hơn phân nửa các cục diện rối rắm do các lần đại chiến giới vực trước để lại.
Rất nhiều khu vực đã từng là chiến trường, bởi vì có vô số vong hồn không có cách nào siêu sinh đã biến thành quỷ, địa phương mà vô số đại năng Ma tộc chiến tử cũng bị Ma khí xâm nhiễm, rồi những pháp trận lưu lại,… đều trở thành các cạm bẫy nuốt người.
Những điều này trước đó căn bản sẽ chẳng có ai đi quản, mà chỉ mặc cho nó tự hành tiêu vong theo thời gian, hoặc trở thành một tai họa lớn hơn…
Nhưng Vạn Tiên Minh cùng Song Nguyệt Minh lại tổ chức rất nhiều nhân thủ, tổn hao vô số của cải, dốc hết toàn lực đi giải quyết hết các vấn đề này.
Vì thế mà toàn bộ Xuất Vân Giới đã đang dần tốt lên lại càng tốt hơn, với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Trong những năm này, Viên Minh cũng không nhàn rỗi chút nào, rất nhiều vùng đất đại hung mà người bình thường không cách nào giải quyết, đều do chính hắn tự mình tiến về xử lý, trong đó phải kể đến chuyện tới Tử Vong Thâm Uyên lấy đi di hài của con Lục Sí Thiên Thiền ở bên trong đó ra.
Sau khi dời bộ di hài đó đi, sự nguy hiểm của Tử Vong Thâm Uyên cũng giảm xuống rất nhiều, một cái thông đạo ra ngoài Vân Hoang Đại Lục cũng xem như được mở ra một nửa.
Về sau, Viên Minh lại mệnh cho Vạn Tiên Minh xuất thủ, thành lập một cái truyền tống đại trận viễn trình giữa Đông Cực Hải và Vân Hoang Đại Lục, đồng thời phát triển một con đường xuyên của Tử Vong Thâm Uyên.
Tuy nhiên, cùng lúc đó , Viên Minh cũng không xuất thủ đối với các con dị thú khổng lồ ở bên trong Tử Vong Thâm Uyên, mà là bỏ mặc bọn chúng tiếp tục sinh tồn ở sâu bên trong hải vực này, đem nơi đây trở thành một chỗ khảo hạch lịch luyện cho các tu sĩ của Vạn Tiên Minh.
Đợi đến khi tình huống của toàn bộ Xuất Vân Giới đều ổn định lại, Viên Minh cùng Tịch Ảnh cũng dự định bước lên lữ trình mới.
Ở nhiều năm trước kia, Viên Minh đã ở chỗ cái cung điện màu vàng óng bên trong Thâu Thiên Đỉnh, hỏi qua pho tượng màu xám xem có phương pháp nào rời đi Xuất Vân Giới để tới giới vực càng cao cấp hơn không.
Hắn vốn tưởng rằng có khi pho tượng cũng không biết đáp án, kết quả pho tượng lại cho hắn biết, cần ba vạn viên Nguyện Lực Đan mới có thể có đáp án cho hắn.
Vậy nên Viên Minh vừa phải bận rộn xử lý các công việc, vừa nhờ vậy mà nhẹ nhàng góp nhặt Nguyện Lực Đan.
Bởi vì Song Nguyệt Minh khuếch tán, nên tín đồ thờ phụng Minh Nguyệt Thần cũng là càng ngày càng nhiều, chuyện góp nhặt Nguyện Lực Đan cũng vì thế mà vô cùng thuận lợi, Viên Minh đúng hẹn giao cho pho tượng màu xám ba vạn Nguyện Lực Đan, đạt được đáp án.
Hóa ra vị tu sĩ ở bên trong Tử Vân Thiên Cung kia, năm đó đã đi con đường không sai, đại trận kia hoàn toàn chính xác có đem hắn tới giới vực có lực lượng cao hơn, nhưng hắn lại không để ý đế hai cái vấn đề quan trọng.
Thứ nhất là trong quá trình truyền tống trận, cần phải có bảo bất không gian có cấp bậc đạo bảo với tư cách làm vật dẫn, nếu không thì năng lượng mạnh mẽ khi truyền tống sẽ xé nát thân thể của người truyền tống ra.
Thứ hai thì là khi truyền tống nhất định phải thiết lập tọa độ chính xác, nếu không thì rất có thể sẽ bị truyền tống đến một vùng đất hư vô nào đó.
Mà ở trong vùng đất hư vô kia vừa không có thời gian, không có linh lực, thậm chí còn không có cả không gian, có thể chỉ là một mảnh hư vô hỗn độn nào đó, mà không cách nào trốn khỏi được, sẽ khiến cho bản thân vĩnh viễn bị hãm trong đó, không cách nào rời khỏi.
Viên Minh có Tu La Cung bên cạnh, cũng chẳng thiếu vật dẫn, nhưng hắn lại không biết rõ tọa độ truyền tống.
Thế là hắn lại tốn năm ngàn Nguyện Lực Đan nữa, từ pho tượng đó biết được, bên trong Vấn Thiên bí Cảnh có một vài di tích mà Tuệ tộc nhân lưu lại, mà tọa độ chính xác thì được giấu ở bên trong những chỗ di tích kia.
Sau đó Viên Minh lại mất thời gian mười năm tìm kiếm được bảy cái di tích do Tuệ tộc nhân lưu lại, mới từ bên trong đó chắp vá được tọa độ chính xác, biết được chỗ đó là một địa phương tên là Quảng Tuệ Tiên Vực.
Trước khi rời đi, hắn đem rất nhiều đồng bạn đã đồng hành cùng hắn triệu tập lại cùng nhau, sau đó cáo tri quyết định của bọn hắn.
Cho dù tất cả mọi người đều rất lo lắng, nhưng lại không ai đứng ra ngăn trở, bởi vì bọn họ đều hiểu rất rõ Viên Minh.
“Chủ nhân, mặc kệ các ngươi muốn đi đâu ta đều muốn đi theo.” Hoa Chi là người đầu tiên biểu đạt ý nghĩ đi theo.
“Thượng Giới Tiên Vực, biến số vô định quá nhiều, chúng ta có thể bình yên đến đó hay không còn chẳng biết, ngươi cũng đừng đi cùng mạo hiểm làm gì.” Viên Minh cự tuyệt dứt khoát.
“Ta đã là Đại Yêu cấp bảy, vẫn còn chỗ mà ta không tới được?” Hoa Chi rõ ràng không phục.
“Bao giờ ngươi tìm tới đại đạo của bản thân, tấn thăng cấp tám lại nói, huống hồn ta vẫn còn những nhiệm vụ khác muốn giao cho ngươi.” Viên Minh nói.
“Nhiệm vụ gì?” Hoa Chi lập tức hứng thú.
Viên Minh vung tay lên, trong lòng bàn tay hắn hiện ra một cái lệnh bài màu bạc to bằng bàn tay, đưa cho nàng.
“Khối lệnh bài không gian này là ta rút lấy sức mạnh còn sót lại từ Tam Giới Tiên Thuyền, đồng thời dung hợp một bộ phận pháp lực của ta cùng lực lượng của Thế Giới Chi Thụ, mà luyện chế thành nó, có viên lệnh bài không gian này, ngươi có thể tùy thời mở ra Vấn Thiên Bí Cảnh.” Viên Minh nói.
“Vật quan trọng như vậy mà đưa ta?” Hoa Chi có chút ngoài ý muốn nói ra.
“Vốn định giao lại cho Ô Lỗ cơ, nhưng mà hắn cùng Kim Cương đi Ma Giới, mãi không có tin tức gì, ta lại không thể tùy tiện tiến Về Ma Giới vì như thế sẽ khiến Ma Giới khủng hoảng, cho nên cái chìa khóa này cũng chỉ có thể giao phó lại cho ngươi.” Viên Minh cười cười nói.
“Quả là thế…” Hoa Chi có hơi cạn lời.
“Sau này mặc kệ là ngươi hay người của Vạn Tiên Minh cùng SOng Nguyệt Minh hoặc những người khác nữa, muốn đi vào bên trong Vấn Thiên Bí Cảnh lịch luyện, thì quyền quyết định đều nằm trong tay ngươi, ngươi phải chịu trách nhiệm cho chuyện này, vận dụng hợp lý.” Viên Minh dặn dò.
“Được!” Hoa Chi khẽ gật đầu, đảm bảo với hắn.
“Chủ nhân, ta…” Lôi Vũ mở miệng, muốn nói lại thôi.
“Ta biết ngươi cũng muốn theo ta đi, nhưng mà bây giờ ngươi cũng không độc thân, Tông Hồng đã sinh hạ dòng dõi cho ngươi, nên cả gia đình các ngươi vẫn là yên ổn ở lại đây thôi.” Viên Minh vỗ vỗ bờ vai của hắn nói ra.
“Về sau không thể thường bầu bạn bên cạnh chủ nhân nữa…” Lôi Vũ lộ vẻ hơi hổ thẹn, khẽ nói.
“Tu Luyện thật thố, về sau chưa hẳn không có cơ hội gặp lại.” Viên Minh nói xong thì lấy ra một cái bình bạch ngọc đưa cho Lôi Vũ.
Trong đó chứa Yêu đan của Đại Yêu cấp bảy mà hắn đã chém giết ở bên trong Vấn Thiên Bí Cảnh.
Sau đó Viên Minh lại dặn dò đám người Vương Phục Long, nói về hướng phát triển của Vạn Tiên Minh về sau, mỗi một chuyện đều có an bài cụ thể, còn lưu lại sản phẩm đặc biệt lẫn tài nguyên ở bên trong Vấn Thiên Bí Cảnh, rồi để bọn họ rời đi.
Hắn cũng đem một đám khí linh cùng gọi ra, Hi Hòa Tử, Điếm Tiểu Tam cùng Đại Nhật Lưu Ly Viêm ra, hỏi thăm từng vị về dự định của bản thân họ.
Ngoại trừ Đại Nhật Lưu Ly Viêm biểu thị là lực lượng của mình còn chưa khôi phục hoàn toàn, nên tạm thời còn không muốn rời khỏi Xuất Vân Giới đi ra bên ngoài, thì mấy người còn lại đều biểu thị muốn tiếp tục đi theo Viên Minh.
Hi Hòa Tử thì biểu hiện ra cực kỳ hưng phấn, giống như không kịp chờ đợi nhìn xem Tiên Vực cấp cao kia có hình dáng ra sao.
Điếm Tiểu Tam lại cho rằng, đi theo Viên Minh tiến về giới vực cao hơn, nhất định có thể học tập và nhìn thấy càng nhiều Pháp Bảo Tiên Linh, tới lúc đó lại học tập lĩnh hội một phen, thế thì nhất đạo Luyện Khí của hắn ta sẽ càng thêm có nhiều không gian tinh tiến.
Khí linh của Diệt Hồn Kiếm Khí thì không quan trọng, chỉ cần bao cơm no, Viên Minh muốn dẫn đi đâu cũng được.
Mấy ngày sau, Viên Minh cùng Tịch Ảnh lặng yên rời khỏi Vạn Tiên Thành, tiến vào Vấn Thiên Bí Cảnh lần cuối cùng.
Ngoại giới cũng không biết chuyện bọn họ rời đi, cho dù là trăm ngàn năm về sau, mọi người cũng đều cho là hai người bọn họ còn ẩn cư ở một nơi nào đó ở Xuất Vân Giới, vĩnh viễn trấn thủ sự an bình của một phương Giới Vực này.
Vấn Thiên Bí Cảnh.
Tử Vân Thiên Cung.
Tạp vật ở bên trong địa cung đã sớm được dọn dẹp không còn, Viên Minh cùng Tịch Ảnh đều đang bận rộn khắc họa trận văn.
Bọn hắn thông qua một chút tin tức của Tuệ tộc lưu lại, một lần nữa đem đại trận kia tu bổ hoàn thiện một phen, tại bên ngoài đại trận khắc họa ra năm cái pháp trận cỡ nhỏ, dùng để khắc họa tọa độ truyền tống.
Tọa độ truyền tống là năm cái phù văn đặc biệt cổ phác, hình dạng và cấu tạo của nó hoàn toàn không giống bất kỳ một cái văn tụ nào của Xuất Vân Giới, cũng chẳng giống bất luận cái đồ văn nào đã từng thấy, nhưng khí tức phát tán ra trên đó, thì hai người Viên Minh cũng không hề lạ lẫm.
Đó chính là khí tức đại đạo chỉ thuộc về Đạo Ấn mới có được.
Viên Minh cẩn thận đem năm cái ấn ký tọa độ này chia ra khắc họa rồi hoàn thành, sau đó tại mỗi chỗ trận nhãn trên đại trận, lại đặt một viên Linh Thạch cực phẩm, sau đó mới gọi ra Tu La Cung, để nó lơ lửng ở ngay phía trên đại trận.
“Thật muốn rời đi lại có chút không nỡ, chuyến đi này chỉ sợ là rất khó có cơ hội trở lại nữa.” Tịch Ảnh ôm Quả Quả mập mạp trong ngực, nhìn bốn phía một chút, bỗng nhiên có chút xúc động nói.
“Loại tâm tình này cũng có chút không quá giống ngươi đi!” Viên Minh nhếch miệng trêu nàng một tiếng, rồi nhẹ nhàng ôm eo Tịch Ảnh.
“Nói cũng đúng!” Tịch Ảnh cũng cười đáp.
“Đi thôi, đường dài mênh mông, ta là Tiên Giả, không đợi leo cao xa, chẳng lẽ ta chỉ là bám víu vào trường sinh thôi sao?”
Đúng lúc này, khi Viên Minh còn đang nói, bên trên Tu La Cung cũng có quang mang ngân sắc sáng lên, dập dờn mở ra từng vòng từng vòng gợn sóng không gian.
Từng cái rễ cây to lớn mọc ra ở bên dưới cung điện cũng kéo dài ra, đâm vào trung tâm của mỗi cái trận pháp ở bên dưới, sức mạnh hùng vĩ của Vạn Mộc Bản Nguyên mãnh liệt tràn ra, thúc giục đại trận sáng lên những tia sáng chói mắt.
“Ầm ầm ầm!”
Một cột sáng màu bạc phóng thẳng tắp lên trời, đánh vào mái vòm bên trên của Thiên Cung, không gian chỗ đó cũng lập tức bị xé mở, một đạo không gian to đùng bị nứt ra, lộ ra một mảnh hư không đen kịt bao la bát ngát.
Viên Minh cùng Tịch Ảnh đã trở vào bên trong nội cung của Tu La cung, đồng dạng cũng có thể chứng kiến được dị tượng của hư không bát ngát bao la hùng vĩ kia.
Lúc này, Thâu Thiên Đỉnh được Viên Minh ôm trong tay đột nhiên sáng lên hào quang, âm thanh của Không đột nhiên vang lên : ”Viên Minh, châm một que hương!”
“Châm hương?” Viên Minh kinh ngạc hỏi lại.
“Dâng hương chỉ đường, nghe hương tiếp dẫn, chính là nói nó.” thanh âm của Không lại lần nữa truyền đến.
Viên Minh lập tức kịp thời phản ứng lại, đây là câu mà pho tượng màu xám kia giao cho hắn mà.
Hắn cũng không chần chừ thêm, đem một cây hương đen ra châm lên, rồi cắm vào chính giữa Hương Lô.
Chỉ lấy hương đen trong lò lóe lên ánh sáng, sau đó một luồng khói xanh lượn lờ bay lên, đúng là không ngưng cũng không tản mạn, mà tiếp tục bay ra khỏi Tu La Cung, lại bay vào bên trong cột sáng màu bạc, rồi bay vào trong hư không bao la bát ngáy kia.
Trong hư không, phảng phất như có một làn khói ngưng tụ thành dây, duỗi về phía bên kia hắc ám.
Lúc này, năm cái ấn ký tọa độ của đại trận, từng cái từng cái một phát sáng lên, đại trận cũng theo đó mà bộc phát ra một đoàn ánh sáng màu bạc vô cùng chói mắt, đem Tu La Cung nuốt trọn vào bên trong.
Hào quang chớp động trong ba hơi thở, sau đó thì chợt biến mất không thấy gì nữa.
Bên trong Tử Vân Thiên Cung cũng không còn bóng dáng của Tu La Cung đâu nữa, nơi đây rất nhanh lâm vào yên tĩnh cùng hắc ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận