Tiên Giả

Chương 458: Chân hỏa chi tranh

“Nhan đạo hữu coi trọng đạo chân hỏa này sao? Ta nhớ không nhầm thì trong người lệnh muội hình như đã uẩn dưỡng sẵn một đạo chân hỏa rồi, nếu không có pháp quyết đặc thù nào thì hai đạo chân hỏa không thể tương dung được, chẳng lẽ trong Bách Đan phương còn luyện đan sư có thể điều khiển chân hỏa khác?” Viên Minh có phần kinh ngạc với cử động của Nhan Tư Vận.

“Ầy, Viên đạo hữu có chỗ chưa biết, luyện đan sư Đông Hải có phần khác với sa mạc Hắc Phong, đại đa số đan dược đều được chế từ Yêu đan và huyết nhục yêu thú, rất ít dùng linh thảo luyện đan, trong đó đan dược luyện chế từ yêu đan mang lại hiệu quả cao nhất, chỉ có điều yêu đan hiếm có, Bách Đan phường cũng chưa xa xỉ tới mức đan nào cũng lấy yêu đan ra luyện chế, bởi vậy cũng chỉ có thể không ngựa thì cưỡi tạm lừa, dùng huyết nhục yêu thú để luyện chế đan dược như những nhà khác.” Nhan Tư Vận thở dài, giải thích cặn kẽ.

Viên Minh mới tới Đông Hải, trên ngươi lại có rất nhiều đan dược nên không để ý tới thực trạng đan dược ở đây, hắn nghe vậy hơi kinh ngạc, nói: “Dùng yêu đan luyện đan cũng không hiếm lạ, chỉ không ngờ Đông Hải này còn có thể dùng huyết nhục yêu thú luyện đan, có điều ta nghĩ đan loại đan dược này hẳn là có tác dụng phụ gì đó nhỉ?”

“Nghiêm túc mà nói thì cũng không tính là tác dụng phụ, huyết nhục yêu thú khí tức phức tạp, đan dược luyện từ đó ra có dược hiệu thấp hơn đan dược từ yêu đan khá nhiều, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa không ít tạp chất, tiểu muội tuy có Băng Nhị Âm Hỏa nhưng cũng không thể nào loại bỏ tạp chất bên trong, đan dược theo đó cũng chẳng có gì khác biệt với những cửa hàng khác, khiến cho việc làm ăn buôn bán ở đây kém thuận lợi hơn nhiều so với lúc còn ở sa mạc Hắc Phong.” Nhan Tư Vận có chút bất đắc dĩ.

Viên Minh giật mình hỏi tiếp: “Vậy Nhan đạo hữu cạnh tranh Hạnh Mộc Thanh Hỏa là muốn để lệnh muội dùng nó thay thế Băng Nhị Âm Hỏa trong người? Hay đúng hơn là nói có phương thức khác có thể giúp lệnh muội cùng lúc vận dụng hai loại chân hỏa?”

“Đúng là không gì qua mắt Viên đạo hữu được. Kỳ thực từ sau khi khai trương cửa hàng, ta vẫn luôn cố gắng tìm cách giải quyết vấn đề này, nhắc tới cũng may, mấy ngày trước ở trong chợ đen thành Long Vương bất ngờ mua được được một cái Nhị Khiếu đan lô tàn khuyết, nếu có thể đoạt được Hạnh Mộc Thanh Hỏa thì thực sự có thể giải quyết được khốn cảnh trước mắt.” Nhan Tư Vận nói.

“Nhị Khiếu đan lô là cái gì?” Viên Minh kỳ quái hỏi.

“Đây là cách gọi tên lò luyện đan cao cấp, Nhị Khiếu đan lô chính là đan lô chứa hai tòa pháp trận hỏa linh, có thể sinh ra hai loại hỏa diễm hoàn toàn khác biệt, không chỉ có thể hỗ trợ lẫn nhau tăng cường hỏa lực mà trong quá trình tương hỗ này còn không xảy ra xung đột nào, hiệu quả luyện đan tốt hơn đan lô đơn trận nhiều. Nếu là luyện đan sư nắm trong tay hai loại chân hỏa, có thể đưa chúng vào hỏa trận, hiệu quả luyện đan lập tức sẽ tốt hơn nhiều.” Nhan Tư Vận giải thích.

Viên Minh nghe vậy, hai mắt sáng lên: “Lại có đan lô huyền diệu như vậy, Nhan đạo hữu đúng là tốt số.”

“Đều là công lao của tỷ tỷ, đan lô nhiều khiếu có hiệu quả luyện đan rất tốt, ta từ lâu đã muốn có một cái, đáng tiếc thứ này quý báu dị thường, dù chỉ nhị khiếu cũng có giá tối thiểu chừng hai, ba mươi vạn linh thạch, Bách Đan phường thực sự mua không nổi, cũng mau tỷ tỷ tìm được cái đan lô hư hại từ chợ đen, đường vân trên pháp trận dù bị hư hao kha khá, nhưng may mắn là bản nguyên không bị hư tổn gì, ta đã tìm một vị luyện khí sửa đan lô được hơn nửa, chỉ cần đoạt được Hạnh Mộc Thanh Hỏa, ta tin chắc có thể luyện chế ra yêu nhục đan dược với đột tinh khiết cao.” Nhan Tư Tịnh đè ép hưng phấn, nói.

“Thì ra là vậy, xem ra Hạnh Mộc Linh Hỏa kia thực sự rất quan trọng với Bách Đan Phường, ta đã có cổ phần trong đó, đương nhiên phải bỏ ra một phần sức. Nhan đạo hữu ngươi cứ việc đấu giá, nếu thiếu thì nói ta thêm là được.” Viên Minh cười nói.

“Như thế làm sao được, Viên đao hữu đã giúp đỡ Bách Đan phường rất nhiều mà chúng ta mãi còn chưa báo đáp được gì, há có thể để ngươi tốn kém nữa?” Nhan Tư Vận vội vàng từ chối.

“Nếu cảm thấy khó nghĩ thì đợi tới khi kiếm được tiền chia ta nhiều thêm chút là được.” Viên Minh khoát tay áo, lơ đễnh nói.

Nhan Tư Vận vô cùng cảm kích tấm lòng rộng rãi của Viên Minh, lập tức cam đoan với hắn, chỉ cần có được chân hỏa kia, nàng chắc chắn có thể đẩy lợi nhuận của Bách Đan phương lên gấp rưỡi.

Cùng lúc đó, Hạnh Mộc Linh Hỏa dù chỉ là một món đấu giá bình thương nhưng số người cảm thấy hứng thú với nó lại không ít, dù Nhan Tư Vận dùng kỹ xảo ép giá nhưng vẫn không thể ngăn giá đấu bị đẩy dần lên cao.

Cũng may cuối cùng việc tăng giá đấu bắt đầu chậm lại, khi Nhan Tư Vận báo lên một cái giá thì dừng hẳn lại.

“Tốt, đạo hữu ở bao sương số bảy mươi ba chữ Ất ra giá bảy mươi ba ngàn linh thạch, còn ai ra giá cao hơn không?” Nữ tử chủ trì nhìn quanh phòng đấu giá một hồi lâu, thấy không có ai lên tiếng, đang định gõ búa chốt giá.

Đúng vào lúc này, từ phòng đấu giá tại lầu ba, một giọng nói khàn khàn thình lình vang lên:

“Bảy mươi tư ngàn linh thạch.”

Trong rạp, Nhan Tư Vận thoáng biến sắc, không ngờ tu sĩ Nguyên Anh kỳ tầng ba lại tham gia vào, điều này thực sự nằm ngoài dự đoán của nàng.

Nhan Tư Vận nhanh chóng suy tính đoạn quyết đoán tăng giá: “Tám vạn linh thạch.”

Đại năng Nguyên Anh kỳ đều là kẻ giàu có, tăng giá thêm hai, ba ngàn linh thạch thực sự không ép lui được đối phương, vậy nên nàng tăng một phát lên hẳn năm ngàn linh thạch.

Trong nhã gian tầng ba có bảy, tám người đang đứng, hết thảy đều là thành viên Thiên Xà tộc, vị nam tử âm nhu Nguyên Anh kỳ kia cũng ở đây.

“”Chỉ là tu sĩ Kết Đan kỳ cũng dám đấu giá với lão tổ, rõ ràng là xem thường Thiên Xà tộc chúng ta, để thủ hạ bắt nó tới.” Một gã nam tử mắt xanh da xanh tức giận xẵng giọng nói.

Mấy gã Thiên Xà tộc khác cũng tỏ ra vô cùng căm tức.

“Chỗ này là đấu giá hội Phù Tang thành, vốn là nơi mỗi người dựa vào tài lực đoạt bảo, không được lỗ mãng.” Bạch Lân thượng nhân từ tốn nói, sau đó chậm rãi mở miệng tăng giá:

“Chín vạn linh thạch.”

Nhan Tư Tịnh lòng hoang mang, chân hỏa sắp tới tay không ngờ lại xảy ra biến cố!

Hạnh Mộc Thanh Hỏa liên quan tới đại kế phát triển Bách Đan phương, Nhan Tư Vận không từ bỏ: “Mười vạn linh thạch.”

“Mười hai vạn.” Bạch Lân thượng nhân sắc mặt lạnh lùng, dù ngữ điệu vẫn từ tốn như trước, nhưng rõ ràng đã có vẻ không vui.

Nhan Tư Vận mặt hơi tái đi, giá tiền này đã vượt xa dự tính của nàng, số linh thạch trong tay nàng dù còn dư nhưng xem thái độ vị đại năng Nguyên Anh kỳ trên lầu ba kia, chắc chắn gã sẽ theo tới cùng, nếu cứ đấu giá tiếp chỉ sợ không những không chiếm được chân hỏa, mà còn chọc giận đối phương, được không bắt mất.

Nhan Tư Vận quay đầu nhìn Viên Minh, tựa như đang hỏi ý kiến hắn.

“Thôi, Hạnh Mộc Thanh Hỏa dù quý báu nhưng mười hai vạn linh thạch cũng đã vượt xa giá trị thực của nó, đã có tu sĩ Nguyên Anh nhìn trúng, vậy cứ để hắn cầm đi, về phần một đạo chân hỏa mà đan lô cần…Ta về sẽ nghĩ cách khác, có lẽ có thể kiếm được một loại còn tốt hơn.” Viên Minh liếc mắt nhìn nhã gian của Thiên Xà tộc, nói.

“Viên đạo hữu nói rất đúng, chưa kể giờ Tiên Quả hội sắp diễn ra, Viên đạo hữu thực sự không cần vất vả vì chân hỏa quá, thứ này dù hiếm có nhưng cũng không tới mức đắt đỏ như vậy, ta sẽ tiếp tục huy động nhân thủ thu thập tình báo, sớm muộn gì cũng có thể tìm được một đạo khác.” Nhan Tư Vận dù hơi tiếc nhưng trên mặt cũng hiện lên nét thả lỏng.

Trong khi đó, Nhan Tư Tịnh lại có vẻ rầu rĩ không vui, chân hỏa phù hợp luyện đan nào có dễ dàng gặp được như vậy, người của Bách Đan phương nghe ngóng khắp nơi trong Đông Hải nhiều nắm mới dò ra tin chân hỏa xuất hiện trong kỳ Tiên Quả hội, bỏ lỡ cơ hội lần này, về sau chẳng biết còn phải đợi bao lâu nữa.

Trên sân khấu, nữ tu chủ trì chờ chốc lát, thấy phía lầu hai không có tiếng báo giá vang lên, lại biết có tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất thủ, người khác hiếm có khả năng đấu giá tiếp, bèn gõ búa đấu giá ba lần, tuyên bố vật đấu giá đã có chủ.

“Chúc mừng tiền bối số Bảy chữ Giáp có được Hạnh Mộc Thanh Hỏa, đợi sau khi đấu giá hội kết thúc, bản hội sẽ đưa vật phẩm đấu giá lên, nếu tiền bối cần, hiện tại cũng có thể dặn người hầu tới đưa vật đấu giá đi.” Nàng cung kính nói.

Nói xong một lát, thấy Bạch Lân thượng nhân vẫn chưa đáp lại, nàng bèn phất tay ra hiệu cho đám người hầu sau lưng mang vật đấu giá tiếp theo ra.

Bên trong nhã gian lầu ba, Bạch Lân thượng nhân nhìn về phía phòng Viên Minh và chị em họ Nhan, con mắt nổi lên một tầng u quang dày đặt, giống như một loại đồng thuật nào đó, khóe miệng lập tức lộ nét cười quái dị.

“Thì ra là các nàng, bảo sao muốn cạnh tranh Hạnh Mộc Thanh Hỏa.”

“Lão tổ biết ba người kia?” Thanh niên mắt xanh kia trong mắt cũng nổi lên từng tia hắc quang, nhìn xuống dưới, tò mò hỏi.

Đồng thuật của y hiển nhiên không bằng Bạch Lân thượng nhân những cũng đã qua ải nhập môn, có thể thể khám phá cấm chế quanh phòng Viên Minh.

“Ừm, Thanh Đồng, làm giúp ta một chuyện…” Bạch Lân thượng nhân vẫy vẫy tay.

Ở dưới lầu một, có không ít tu sĩ nhịn không được bắt đầu xì xào bàn tán.

“Không thể ngờ, tu sĩ Nguyên Anh đầu tiên đấu giá trong hội lần này lại chỉ vì một đạo chân hỏa, không lẽ Hạnh Mộc Thanh Hỏa kia có huyền cơ gì khác?” Một tu sĩ áo xanh nhỏ giọng nói.

“Ta thấy không hẳn, Liêu Thuận, đông gia phòng đấu giá Kim Vũ này là thân truyền của đảo chủ Khung Hải đảo đó, tu vi y dù không xuất chúng nhưng trình độ tầm bảo giám định có thể sánh ngang sư tôn y, dưới bàn tay y thì làm gì có chuyện nhìn nhầm bảo bối, huống hồ ngươi không biết lão tổ Nguyên Anh đấu được chân hỏa là ai sao?” Bên phải tu sĩ áo xanh, một tu sĩ ăn vận như đạo sĩ lắc đầu.

“Ta làm sao biết được là ai?” Tu sĩ áo xanh sửng sốt hỏi lại.

Tu sĩ ăn vận lối đạo sĩ cười thần bí: “Nếu ta đoán không lầm, y có lẽ chính là Bạch Lân thượng nhân đảo Thiên Xa.”

“Thực sự là vị lão quái kia? Chờ một chút, bao sương trong phòng đấu giá đều có cấm chế thủ hộ, người làm sao nhìn ra thân phận lão?” Tu sĩ áo xanh không khỏi nghi hoặc.

“Hắc hắc, ngươi có điều không biết, nửa năm trước tại buổi đấu giá do Bình Sơn đảo tổ chức cũng có chân hỏa hiện thế, đó vốn cũng chẳng phải chuyện lớn lao gì, nhưng ai biết Bạch Lân thượng nhân lại vì thế mà hiện thân, ra giá bắt lấy đạo chân hỏa kia, lúc ấy ta trùng hợp có mặt ngay tại hiện trường, giọng nói của vị đại năng Nguyên Anh vừa rồi giống y như Bạch Lân thượng nhân, ngươi nói xem, không phải lão thì là ai?” Tu sĩ ăn vận kiểu đạo sĩ giải thích.

“Ra là vậy, nhưng mà thế thì thực là kỳ quái, trong số Tam đại dị tộc Đông hải, Xà Nhân tộc ghét lửa nhất, Bạch Lân thượng nhân giờ lại thu thập chân hỏa, không biết rốt cuộc là muốn làm gì.” Tu sĩ áo xanh kinh ngạc nói.

“Tâm tư đại năng Nguyên Anh, đám Kết Đan chúng ta làm sao đoán được, tốt nhất là thành thành thật thật lo chuyện của mình đi, ấy chà, mải nói chuyện với ngươi, đã có thêm một vật đấu giá lên rồi, hình như là món ta nhìn trúng, thôi nhá, có gì để nói sau.” Tu sĩ ăn vận kiểu đạo sĩ liếc mắt nhìn vật đấu giá trên đài, vội vàng lên tiếng báo giá.

Viên Minh nghe được đoạn đối thoại của hai người kia, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường.

Từ giọng nói hắn đã sớm biết người vừa ra giá trên lầu ba là Bạch Nhân thượng nhân, chỉ có điều người này lại đi khắp nơi thu thập các loại chân hỏa, không biết là tính dùng làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận