Tiên Giả

Chương 982: Vu Vũ quyết đoán

“Viêm Lang Vương, chuyện đến lúc này chính là do Nhân tộc sớm đã có phòng bị, ngay cả Mộc đạo nhân kia cũng đều xuất động, nên thất bại cũng không phải do lỗi của Nữ Hoàng bệ hạ hết.” Điện Bằng Vương lên tiếng trách mắng.
Lời của nàng nghe qua thì như đang trách cứ Viêm Lang Vương, nhưng nghe kỹ thì đều cảm thấy chuyện này là trách nhiệm của Vu Vũ.
“Câm miệng, vì tương lai của Vạn Yêu Quốc, Nữ Hoàng bệ hạ đã ẩn nhẫn nhiều năm, vất vả phòng bị, chuyện hôm nay không thành, các ngươi không tự suy nghĩ bản thân mình xem, đã đem tội lỗi quy về nữ hoàng bệ hạ, đây là muốn rắp tâm gì?” Huyền Dạ đứng dậy, khuôn mặt tức giận đến trắng bệch.
“Sự vất vả của nữ hoàng bệ hạ, chúng ta đương nhiên rõ ràng, nhưng kế hoạch mưu đồ Thiên Hồng Đại Trận lần này tương đối qua loa, sơ hở lớn nhất trong đó là trước đấy đã không báo toàn bộ kế hoạch cho bọn ta biết, nên mới có nhiều sơ hở như vậy, xem ra nữ hoàng bệ hạ đã vô cùng mệt nhọc, không còn cách nào thống lĩnh toàn cục nữa rồi.” Viêm Lang Vương thay đổi tư thế tôn kính trước kia, bá đạo chất vấn.
“Viêm Lang Vương, nữ hoàng bệ hạ là Vạn Yêu Quốc cộng chủ, sao ngươi dám dùng ngữ điệu bất kính đó lớn giọng như thế?” Đại Thụ Vương trầm giọng nói ra.
“Viêm Lang Vương nói cũng có vài phần đạo lý, nữ hoàng bệ hạ trăm công nghìn việc, quả thực nên giảm bớt chút gánh nặng, Yêu Hoàng Quân Đoàn tuy mạnh, nhưng quân đội các tộc trở về, cũng có thể khiến cho bệ hạ thoải mái không ít.” Điện Bằng Vương mở miệng nói ra.
“Chuyện này tuyệt đối không thể! Vạn Yêu Quốc ta sở dĩ có thể chống lại Nhân tộc cũng nhờ toàn bộ tộc quần đoàn kết một lòng, Yêu Hoàng Quân Đoàn càng là lực lượng nòng cốt của chúng ta, một khi giải tán thì Yêu tộc ta cũng mất đi cơ sở chống lại Nhân tộc.” Huyền Dạ nghe vậy thì sắc mặt đột biến, gấp gáp khuyên can.
Vu Vũ ngồi ngay ngắn trên đại điện, hai đầu lông mày nhíu chặt lại.
Nàng có thể ngồi vững vàng trên vị trí Nữ Hoàng của vạn yêu, chỗ dựa lớn nhất chính là nắm giữ được lực lượng tinh nhuệ nhất của các tộc trong tay, cũng chính là Yêu Hoàng Quân Đoàn, một khi nó mất đi, ngũ đại Vương tộc sẽ không còn cố kỵ gì nữa.
“Huyền Dạ hộ pháp quá lo rồi, đại chiến lần này, các tộc đều tổn thương vô cùng nghiêm trọng, đều phải nghỉ ngơi lấy lại sức, Nhân tộc cũng nguyên khí đại thương, trong thời gian ngắn họ sẽ không khai chiến trở lại, chờ sau này chiến tranh lần nữa, chúng ta lại gây dựng một Yêu Hoàng Quân Đoàn khác là được chứ gì.” Điện Bằng Vương lơ đễnh, khẽ cười nói một câu.
“Quân hồn sĩ khí của Yêu Hoàng Quân Đoàn cũng không phải ngưng tụ được trong thời gian một sớm một chiều, nếu giải tán đi, muốn đoàn tụ lại còn khó hơn lên trời.” Huyền Dạ nghe vậy thì lập tức phản bác.
Bên trong đại điện nhanh chóng ồn ào lên, chúng Yêu Vương nghị luận ầm ĩ, ý kiến không giống nhau.
Một phe lấy Viêm Lang Vương và Điện Bằng Vương làm chủ, muốn nghiêm trị khuyết điểm của Vu Vũ, làm tan rã binh quyền của nàng.
Phe thứ hai thì do Huyền Dạ và Cự Thụ Vương cầm đầu, kiên quyết giữ gìn Yêu Hoàng Quân Đoàn, bảo vệ địa vị của Vu Vũ.
Phe thứ ba thì là phe trung lập, do Hắc Hùng Vương cùng Thanh Xà Vương làm chủ, bảo trì thái độ trung lập, quan sát tình huống.
“Không cần bàn lại, từ hôm nay trở đi, giải tán Yêu Hoàng Quân Đoàn, các tộc trở về nghỉ ngơi lấy lại sức, các ngươi lui ra cả đi.” Vu Vũ đột nhiên mở miệng nói, sau đó đứng lên rời khỏi ghế, nhanh nhẹn rời đi.
Bên trong đại điện lập tức im ắng một mảnh, đám Yêu Vương mỗi người một vẻ mặt khác nhau.
Viêm Lang Vương cùng Điện Bằng Vương thì lộ ra vẻ vui mừng, mà Huyền Dạ Vương cùng Cự Thụ Vương thì thần sắc ngưng trọng, Hắc Hùng Vương và Thanh Xà Vương thì liếc nhau không nói gì, yên lặng rời khỏi đại điện.
Mà xa xa trong rừng rậm bên cạnh đại điện này, có một bóng người đang lặng yên hiện ra.
Đó chính là Ngụy Lăng mà Viên Minh phái tới để theo dõi Vạn Yêu Quốc.
Bên ngoài thân thể hắn lập lòe ánh sáng vàng một cái, cả người lập tức hóa thành một tảng đá bình thường, lẳng lặng nằm trong bụi cỏ, im hơi lặng tiếng.
Bởi vì cái gọi là, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Nếu như Viên Minh muốn thống lĩnh Vạn Yêu Sơn Mạch, đương nhiên cần phái người theo dõi Vạn Yêu Quốc, Ngụy Lăng chính là người phụng mệnh lệnh của hắn tới đây ẩn núp.
Người này trước kia bị Viên Minh luyện chế thành khôi lỗi của Bất Tử Thụ, sau khi Bất Tử Thụ tiến giai thành Thế Giới Chi Thụ, năng lực của bộ khôi lỗi này cũng tăng lên nhiều, nhất là phương pháp mộc độn càng thêm tinh diệu, tồn tại cỡ Pháp Tướng cũng khó mà phát giác được.
Về phần Hóa Hình Thuật mà Ngụy Lăng vừa thi triển, không gì khác chính là Hóa Hình Thạch Phù.
Ngụy Lăng không chỉ đơn thuần là khôi lỗi của Viên Minh, mà cũng là tín đồ của Minh Nguyệt Thần, Thâu Thiên Đỉnh đã khôi phục thần thông dò ra điểm neo ước nguyện, nên với việc người này ở gần Vạn Yêu Quốc, Viên Minh cũng liền có thể nắm giữ nhất cử nhất động của Vạn Yêu Quốc.
Ngoài ra, Viên Minh vẫn còn một cái mục đích quan trọng, đó là tìm kiếm tin tức về bí thuật phân thân đặc biệt kia của Vu Vũ.
Vu Vũ bước vào tẩm điện, cửa phòng khẽ đóng lại.
Nàng quay người một cái, hư không bên cạnh thân hình nàng liền nổi lên tầng tầng ánh sáng màu vàng.
Bên trong đó, một bóng người xinh đẹp dần dần hiển hiện, chính là Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
“Nữ hoàng bệ hạ, ngài thực sự quyết định muốn từ bỏ Yêu Hoàng Quân Đoàn kia sao? Mất đi cỗ sức mạnh này, địa vị thủ lĩnh Vạn Yêu tộc của ngài sẽ bị nguy hiểm.” Đại Nhật Lưu Ly Viêm cau đôi mi thanh tú lại, khó hiểu hỏi ra.
Vu Vũ khẽ lắc đầu, nàng chậm rãi đi tới bên giường ngồi xuống, rồi lên tiếng đáp bằng một giọng nói có phần mỏi mệt : ”Viêm Lang Vương cùng Điện Bằng Vương dã tâm bừng bừng, nếu ta không từ bỏ Yêu Hoàng Quân Đoàn, bọn họ làm sao có thể từ bỏ ý đồ chứ? Huống chi lúc này đúng là ta cũng cần giảm bớt chút áp lực, để làm chuẩn bị cho việc tấn thăng Đại Thừa Cảnh, việc này còn cần ngươi giúp ta một chút sức lực.”
Đại Nhật Lưu Ly Viêm nghe vậy, ánh mắt ngưng lại, nói ra : ”Bệ hạ, bây giờ ngài mới chỉ lĩnh ngộ được bốn loại chân ý Kim Thủy Hỏa Thổ, Mộc chân ý vẫn chưa chạm tới, lúc này trùng kích Đại Thừa phong hiểm quá lớn.”
Vu Vũ khẽ than một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết : ”Ta cũng biết là phong hiểm, nhưng đã không có thời gian để do dự nữa, chuyện Vạn Yêu Quốc liên thủ cùng Tam Giới Giáo đã truyền ra, tộc ta lại đang nguyên khí đại thương, đại quân của Nhân tộc lúc nào cũng có thể xâm phạm, nếu ta không mau chóng tấn thăng Đại Thừa, sợ là Vạn Yêu Quốc sẽ đứng trước tai họa ngập đầu, còn về phần Mộc chân ý, ta dự định mượn nhờ Cú Mang Đạo Châu tới bổ sung đầy đủ.”
Đại Nhật Lưu Ly Viêm im lặng một lát, định mở miệng khuyên nữa, nhưng cuối cùng lại chỉ than nhẹ một tiếng, không tiếp tục nhiều lời.
Vu Vũ lắc nhẹ cổ tay, một viên ngọc thạch màu trắng to chừng quả đấm xuất hiện trong tay nàng.
Viên Ngọc thạch này có mặt trên và mặt dưới đều là hình tròn, các cạnh và góc sắc nét, phía dưới có khắc một dòng chữ mơ hồ, như thể nó là một bộ phận của một con dấu lớn.
Ánh mắt của Đại Nhật Lưu Ly Viêm lập tức bị viên ngọc này hấp dẫn, nàng nhìn kỹ thì phát hiện ra viên ngọc này tuy nhìn có vẻ dị thường, nhưng nó lại không có bất kì dao động khí tức nào.
“Đây là cái gì?” Đại Nhật Lưu Ly Viêm tò mò hỏi.
Trong mắt Vu Vũ hiện lên một chút ý cười, nàng đáp: ”Đây là Vạn Yêu Tỳ Ấn được truyền lại từ thời Thiên Yêu Vương Đình , đó cũng chính là phần thưởng mà ta nhận được khi đạt tới bậc thang thứ chín trăm, trong khảo nghiệm của Tam Giới Tiên Thuyền.”
Đại Nhật Lưu Ly Viêm nghe vậy, đôi mắt đẹp lập tức sáng lên : ”Vạn Yêu Tỳ Ấn? Nghe đồn ấn này chính là vật mà Thiên Yêu Vương Đình dùng để trấn áp quốc vận, có thể thu thập được khí vận của Yêu tộc. Nghĩ không ra ở đây lại nhìn thấy một phần của nó.”
“Vào ngày Thiên Hồng Đại Trận bị phá kia, có một bộ phận khí vận Yêu Tộc tiêu tán ra, ta chính là dùng cái Tỳ Ấn không trọn vẹn này thu nạp nó lại, mặc dù khí vận vẫn hiện ra không đủ, nhưng với ta mà nói đã là thời cơ để đáng giá mạo hiểm.” Vu Vũ nhẹ nhàng gật đầu nói ra.
“Đã là như thế, la liền giúp bệ hạ một chút sức mọn, bệ hạ yên tâm bế quan, chuyện bên ngoài cứ giao cho ta xử lý.” sau khi hít sâu một hơi, Đại Nhật Lưu Ly Viêm trịnh trọng nói.
Sau khi lấy được sự ủng hộ kiên định từ Đại Nhật Lưu Ly Viêm, hôm sau, Vu Vũ lần nữa triệu tập đám Yêu Vương lại, tuyên bố bản thân quyết định sắp bế quan trùng kích Đại Thừa Cảnh.
Tin tức này vừa ra, đám Yêu Vương đều có phản ứng khác nhau.
Huyền Dạ cùng Cự Thụ Vương thì sắc mặt ngưng trọng, bọn họ bày tỏ sự phản đối rõ ràng, cho rằng hành động lần này của nàng quả mạo hiểm, nếu thất bại thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Trong mắt Điện Bằng Vương thì lóe lên ánh sáng, nàng cho rằng vào thời khắc sinh tồn mấu chốt này, Yêu tộc sẽ gặp nguy hiểm, nếu không có Yêu tu Đại Thừa trấn giữ.
Hỏa Lang Vương thì lần này trầm mặc, không phản đối cũng không ủng hộ, chỉ lặng lẽ ngồi sang một bên, giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Lục Xà Vương cùng Hắc Hùng Vương thì cẩn thận thăm hỏi chi tiết, sau khi cân nhắc kỹ càng mới thận trọng bày tỏ sự ủng hộ.
Chỉ một lúc sau, Yêu bình hoành hành khắp Vạn Yêu Sơn Mạch nhận được mệnh lệnh, bắt đầu rút lui tập thể.
Bọn chúng cấp tốc tập kết tại xung quanh Vạn Yêu Lĩnh, đem nơi này vây chặt như nêm cối, phảng phất như phải thủ hộ thứ gì đó rất trọng yếu.
Những tin tức này ở ngoại giới còn chẳng biết, nhưng Viên Minh thông qua ánh mắt của Ngụy Lăng đã nhanh chóng biết được tin tức Vu Vũ bế quan trùng kích Đại Thừa Cảnh.
“Trùng kích Đại Thừa ư, đúng là một cơ hội tuyệt hảo, có thể quan sát Đại Đạo Chân Ý của Vu Vũ.” trong lòng Viên Minh hơi động, chủ hồn lập tức tiến vào bên trong không gian Thâu Thiên Đỉnh.
Hắn xin Không tiền bối cho mượn tạm Bạch Ngọc Liên Đài, khoanh chân ngồi lên.
Nguyện Lực trong đài sen cùng thần hồn của Viên Minh chậm rãi dung hợp, khiến cho hồn lực của hắn đạt đến cảnh giới Ngôn Vu hậu kỳ.
“Hồn lực của Ngôn Vu Hậu Kỳ có lẽ vẫn còn thấp hơn Vu Vũ, không biết dưới sự gia trì của Thâu Thiên Đỉnh, có thể tránh thoát khỏi cảm giác của Vu Vũ hay không.” Viên Minh thầm nghĩ trong lòng.
Hắn không chút do dự mà nhắm mắt lại, hướng ý thức của mình hàng lâm xuống mỏ neo ức nguyện do Ngụy Lăng làm trung tâm.
Thần thức của hắn ngấm ngầm tỉ mỉ bao trùm gần như toàn bộ Vạn Yêu Lĩnh, sau đò từ từ bao phủ tới vị trí hiện tại của Vu Vũ.
Vu Vũ hiện tại đang ngồi trong một tòa tế tự khổng lồ trong cấm địa.
Chính giữa của khu cấm địa này có một tế đàn hình tròn cao khoảng chín thước, xung quanh có năm cái cột đá tám mặt.
Những cột đá này được khắc đầy phù văn phức tạp, dường như ẩn chứa một sức mạnh thần bí nào đó.
Đỉnh của các cột đá được chạm khắc năm cái phù văn ấn ký, tượng trưng cho Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Những ấn ký này dưới ánh mặt trời chiếu sáng rạng rỡ, tản mát ra quang mang nhàn nhạt.
Mà trên sàn của tế đàn thì đã khắc tốt trận văn linh phù lục.
Những trận văn này tổng thể hiện lên hình dáng của một ngôi sao năm cánh, với lõi hình trong ở trung tâm và một tấm bồ đoàn màu đen trắng được đặt trên đó.
Vu Vũ hiện tại đang ngồi thẳng người trên chiếc bồ đoàn này, hai tay của nàng bấm niệm pháp quyết và đặt trước người.
Một tầng kim quang nhàn nhạt bao phủ cơ thể Vu Vũ, và nhẹ nhàng dao động theo hơi thở của nàng.
Lúc nàng chậm rãi mở mắt ra, vầng sáng kim sắc bỗng nhiên bùng lên chói mắt, sau đó tách thành năm màu ánh sáng, rồi chia ra chìm vào năm cột đá.
Phù văn bên trên cột đá lần lượt sáng lên, lao thẳng lên đỉnh cột đá rồi dâng tới viên ấn ký trên thạch điêu kia.
Theo sự ba động của pháp lực trong thể nội Vu Vũ không ngừng dâng lên, đại trận dưới sàn tế đàn cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng.
Một đạo ấn ký ấn ký âm dương song ngư từ bên trên bồ đoàn khuếch trương ra, hóa thành một đạo âm dương đồ to lớn, bắt đầu chầm chậm xoay.
Linh khí thiên địa bốn phía trong hư không lúc này vọt tới đây như thủy triều, không ngừng tụ hợp vào trong thể nội của Vu Vũ.
Khí tức của nàng đang không ngừng kéo lên, phảng phất như đã dần dần chạm đến cánh cửa Đại Thừa Cảnh.
“Pháp trận phụ trợ cấp sáu, hiệu quả tụ linh bình thường, xem ra là phụ trợ cảm ngộ.” Viên Minh nhìn thấy cảnh này thì thầm nghĩ trong lòng.
Hắn thao túng thần thức, cẩn thận từng li từng tí tiếp cận Vu Vũ, nhưng vào đúng lúc này, Vu Vũ lại đột nhiên mở mắt ra, dùng ánh mắt sắc bén quét qua khoảng không xung quanh bốn phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận