Tiên Giả

Chương 295: Hồn kiếm

Lúc này Viên Minh đã thăm dò ra nội tình kiếm khí màu đen, không còn luống cuống tay chân như trước, vừa bay ngược ra sau, vừa hất lên, một hơi vứt ra bốn tấm Thiên Lôi phù, đồng thời một đạo châm ảnh màu đen từ trong tay áo bắn ra, lóe lên biến mất không thấy gì nữa.

Lúc trước tại Tiểu Hồ Thành hắn mua sắm một đống phù lục thượng giai cấp một, trong đó khoảng một nửa là Thiên Lôi phù, chính là cân nhắc lôi thuộc tính có thể khắc chế hồn tu nhất định, ngày nay dùng toàn bộ.

Trong tiếng lôi minh, bốn đạo lôi giao thô to thoáng hiện ra, đánh vào trên kiếm khí màu đen.

Kiếm khí màu đen mặc dù lợi hại nhưng cũng không thể tiếp nhận bốn tấm Thiên Lôi phù hợp kích, "Xoẹt" một tiếng hóa thành khói xanh biến mất.

Cùng lúc đó, giữa không trung phụ cận lôi vân, trước mắt Bạch Ưng đang bay quanh hiện lên một đạo hắc tuyến mơ hồ, chưa kịp phản ứng, hắc châm đã mơ hồ xuyên thấu đầu Bạch Ưng, nó rơi gấp xuống dưới.

Tiến giai cực phẩm pháp khí, hắc châm ngoại trừ lực công kích đạt tới cảnh giới trước kia khó có thể tưởng tượng, tốc độ cũng tăng lên trên diện rộng, Bạch Ưng là yêu thú cấp hai đã không hề có lực hoàn thủ.

"Cáp Cống!" Sa Hạo cảm giác được Bạch Ưng vẫn lạc, trong lòng bi thống, liều lĩnh phóng tới Cáp Cống.

Nhưng lôi vân giữa không trung vang lên "Ầm ầm", một đạo ngân sắc lôi điện rơi xuống bổ về phía Sa Hạo, thô to hơn rất nhiều đạo trước đó.

Sa Hạo không dám khinh thường, đành phải dừng bước, thôi động dù xám, phóng xuất ra vòng bảo hộ kim sắc ngăn cản.

Ngân sắc lôi điện đánh vào trên vòng bảo hộ kim sắc, khiến quang tráo rung chuyển không thôi.

Sắc mặt Sa Hạo hơi đổi một chút, hiển nhiên uy lực lôi điện vượt quá y dự đoán, mà trước đây trúng độc, lại liên tục vung chém hai lần Diệt Hồn kiếm cũng làm cho y hao tổn không nhỏ.

Nhưng đạo lôi điện này chỉ vừa mới bắt đầu, trong lôi vân tiếng oanh minh nổi dậy, từng đạo lôi điện công kích xuống, khiến cho vòng bảo hộ kim sắc sáng tối chập chờn, gần như đã đến biên giới vỡ vụn.

Dù xám trôi nổi trên đỉnh đầu xoay tròn không thôi, linh quang mặt ngoài ảm đạm, linh tính tổn hao nhiều.

Sắc mặt Sa Hạo âm trầm như nước, gầm nhẹ một tiếng, hai tay bấm pháp quyết về phía dù xám, khiến nó bỗng nhiên nổi lên kim quang, rốt cuộc ổn định quang tráo.

Viên Minh thấy vậy, lập tức hai tay bấm niệm pháp quyết.

Giữa không trung Lôi Vũ triệu hồi ra mây đen cấp tốc dày lên, trong khoảnh khắc biến lớn gấp mấy lần, trong tầng mây lôi điện tán loạn cũng thay đổi lớn hơn gấp đôi.

Lôi Vũ ẩn trong mây đen đại hỉ, trên hai cánh đại phóng lôi quang, bắn ra xung quanh từng đạo tử sắc hồ quang điện.

Lôi điện trong mây như bị thu hút, hội tụ lại giữa, quấn quanh nhau.

"Ầm ầm" một tiếng nổ vang rung trời, một đạo ngân sắc lôi trụ to như cái bát từ giữa không trung rơi xuống, bổ về phía Sa Hạo.

Sa Hạo hét lớn một tiếng, quần áo trên người phồng lên, sau đó vỡ vụn ra, hiển lộ ra một kiện nội giáp kim sắc bao nửa người, kim quang liên tục không ngừng từ trong giáp chảy ra, tựa như một tầng màn sáng, bao trùm toàn thân y.

Ngay lúc y vừa mới làm xong hết thảy, vòng bảo hộ kim sắc như lưu ly vỡ vụn, dù xám cũng đồng thời bị đánh tan.

Uy năng ngân sắc lôi trụ không giảm, tiếp tục bổ trên người Sa Hạo, phát ra một tiếng nổ rung trời.

Tầng màn sáng màu vàng kia bị đánh mãnh liệt run rẩy, điện mang mặt ngoài chớp loạn, phát ra tiếng oanh minh chói tai.

Màn sáng cấp tốc trở nên mỏng manh, ẩn ẩn hiện ra vết rách.

Sắc mặt Sa Hạo cực kỳ khó coi, trên mặt cơ bắp vặn vẹo, cắn chót lưỡi, một ngụm tinh huyết phun ra trên kim sắc nội giáp.

Nội giáp dâng lên hiện ra chất lỏng kim quang, lần nữa lưu chuyển toàn thân, làm cho tầng màn sáng màu vàng này chẳng những trở về hình dáng ban đầu, tựa hồ còn dày hơn mấy phần.

Sa Hạo nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong mắt lóe lên một tia thống khổ, lục khí bị đè xuống một lần nữa dâng lên gương mặt của y.

Ngay sau đó, y bỗng nhiên giật mình, cưỡng chế khó chịu, thôi động ngân sắc viên cầu bắn ra một đạo ngân quang sáng tỏ, vọt tới hư không nơi nào đó.

"Ầm" một tiếng!

Một đạo hắc ảnh bị ngân quang cho một kích đánh bay, chính là cực phẩm pháp khí hắc châm của Viên Minh.

Nhưng sương mù một bên khác khẽ nhúc nhích, bay ra hai tấm kim sắc phù lục cùng một viên cầu màu xanh biếc, chính là hai tấm phù cấp một thượng giai cùng một viên Liệt Tâm Lôi cuối cùng.

Hai đạo hư ảnh như lưỡi mác dài hơn một trượng cùng một đạo lôi trụ thô to trống rỗng xuất hiện, bổ về phía vòng bảo hộ kim sắc.

Sa Hạo giật mình, tính thôi động ngân sắc viên cầu ngăn cản, đáng tiếc đã không kịp.

Ba đạo công kích hung hăng bổ vào màn sáng vàng quanh thân y, màn sáng run rẩy kịch liệt, Sa Hạo cũng bị đánh lảo đảo một cái.

Không đợi y giữ vững thân thể, hắc châm lần nữa từ phía sau phóng tới, đâm vào trên màn sáng màu vàng, thình lình chui vào gần nửa, sau đó giống như rắn độc vặn vẹo, phấn khởi chui vào trong.

Màn sáng màu vàng rung động không thôi, lần nữa hiện ra trạng thái chống đỡ hết nổi.

Sa Hạo run sợ, hai tay bấm niệm pháp quyết như bánh xe, sau đó gầm nhẹ một tiếng, một tay gắt gao đặt trên màn sáng màu vàng, pháp lực cuồn cuộn rót vào trong đó.

Nhưng vào thời khắc này, trong sương trắng đối diện hắc châm hoa lên, vượn trắng Kim Cương hiển hiện ra, hai tay nắm cây Phục Địa Xử kia, vung lên hung hăng đánh xuống.

"Ầm" một tiếng vang thật lớn!

Màn sáng màu vàng run rẩy kịch liệt, mặt ngoài hiện ra đạo đạo vết rạn, hiển nhiên đã chống đỡ không nổi.

Sa Hạo quá sợ hãi, đang muốn liều lĩnh chữa trị, trên mặt đột nhiên hiện lên lục sắc nồng đậm, kịch độc thể nội triệt để bộc phát.

Thân thể y run rẩy, phun ra một ngụm máu tươi màu lục, uể oải ngã xuống đất.

Trong mắt Kim Cương lộ ra khát máu hưng phấn, dưới xương sườn hiện lên kim quang, hai tay vượn chui ra, hóa thành hai đạo tàn ảnh đánh vào trên màn sáng màu vàng, không khí phụ cận cũng run rẩy ong ong.

Màn sáng dưới liệt chuỳ của Kim Cương ầm vang vỡ vụn, hóa thành vô số kim quang phiêu tán.

Hắc châm thoát khốn ra, lập tức hóa thành một đạo hắc tuyến mơ hồ, xuyên thủng qua đan điền Sa Hạo.

Sa Hạo rên lên một tiếng thê thảm, trong đan điền còn sót lại pháp lực đều tiêu tán, nửa quỳ trên mặt đất.

"Ầm."

Lại một đường ngân sắc lôi trụ ầm vang rơi xuống, che mất thân thể Sa Hạo, hai con Huyết Bức quay quanh y cũng bị Lôi Điện bao phủ, không kịp kêu thảm đã bị diệt.

Lôi quang chói mắt rất nhanh tiêu tán, lộ ra thân thể Sa Hạo cháy đen, đã ngất đi, hô hấp cực kỳ yếu ớt, chỉ còn lại nữa sức lực.

Một viên ngân sắc viên cầu lăn xuống bên cạnh y, không nhúc nhích.

Mặt ngoài viên cầu lưu lại mấy vết nứt, nhưng ba động pháp lực ổn định, cũng không bị tổn thương quá lớn.

Mà trong tay y vẫn nắm thật chặt thanh quái kiếm màu đen, mặt ngoài linh quang hơi ảm đạm, hắc quang trên thân kiếm hỗn loạn chớp động không thôi, cho người ta một loại cảm giác tùy thời sẽ sụp đổ.

Viên Minh từ trong sương trắng đi ra, lấy ra Hàn Tinh Kiếm, đụng đụng hai kiện pháp khí, cả hai đều không phản ứng chút nào.

Hắn thôi động Hàn Tinh Kiếm, ngưng kết trên hai kiện pháp khí ra băng tinh thật dày, bao vây chúng lại, lúc này mới thu vào, lại đi tới cạnh Sa Hạo, vẫy tay một cái.

Hắc châm lóe lên xuất hiện trước người Sa Hạo, nhắm ngay mi tâm y, chỉ cần Sa Hạo có bất kỳ dị động, hắc châm lập tức xuyên thủng đầu y.

Huyễn thuật Sa Hạo lợi hại, hắn không thể không cẩn thận đề phòng.

Nhưng Sa Hạo không có bất cứ động tĩnh gì, khí tức càng ngày càng yếu, nhìn thực không ổn.

Viên Minh lúc này mới an tâm, gỡ lấy nội giáp Sa Hạo cùng nhẫn trữ vật xuống, tay phải ấn trên đầu y, thi triển sưu hồn.

Hắn rất nhanh thu về bàn tay, đứng tại chỗ, im lặng không nói.

Thông qua sưu hồn, Viên Minh đại khái biết được sau khi Bích La Động hủy diệt, Sa Hạo trải qua thế nào.

Ngày đó Bích La Động hủy diệt, Sa Hạo trúng huyễn thuật Tịch Ảnh, sau khi tỉnh lại, phát hiện Trấn Hồn Hồ y trông coi đã mất đi, một là sợ đại trưởng lão truy cứu trách nhiệm, thứ hai là cảm thấy đại trưởng lão không phải là đối thủ Tịch Ảnh, ngay lúc không người chú ý, y vội vàng thoát ly Bích La Động.

Bất quá trước khi đi, y một là không làm, đã làm thì cho xong nên cuốn đi tất cả vật phẩm cất giữ trong động của Đại trưởng lão, chuyển tới Trung Nguyên.

Sau đó Sa Hạo dùng tên giả Bồ Chính Thanh, bắt đầu săn giết tu sĩ khắp Trung Nguyên, cũng không phải vì mưu tài, đại trưởng lão cất giữ rơi vào trong tay y, bất luận là linh thạch, vật liệu, hay là đan dược đều không ít, đủ cho y tiêu xài trong thời gian tương đối dài, mà sở dĩ y săn giết tu sĩ khắp nơi, chính là vì chuôi quái kiếm màu đen này.

Viên Minh lấy ra hắc kiếm, ánh mắt trở nên sốt ruột.

Căn cứ ký ức thần hồn Sa Hạo, kiếm này tên là "Diệt Hồn", chính là một kiện pháp khí cực phẩm đúng nghĩa hồn tu.

Sa Hạo là đệ tử đại trưởng lão, y bỏ ra thời gian mười năm góp nhặt tài liệu quý hiếm, để đại trưởng lão yêu cầu Hắc Mộc luyện chế ra.

Diệt Hồn kiếm dùng Cửu U Minh Thiết làm chủ vật liệu, dung hợp rất nhiều linh tài âm thuộc tính tại Nam Cương mà luyện chế thành, kiếm này thôi động ra Diệt Hồn Kiếm quang có công hiệu công kích thần hồn, bất chấp pháp khí phòng ngự.

Cửu U Minh Thiết chính là linh tài âm thuộc tính cao cấp nhất, Viên Minh đã thấy qua ghi chép trên Kỳ Thạch lục. Cửu U Minh Thiết đản sinh tại Cực Âm Địa, chính là sản phẩm âm khí cùng Minh Thiết dung hợp thành, tính chất cứng cáp vô cùng, không giống linh tài âm thuộc tính bình thường là bị lôi điện, hỏa diễm khắc chế, rất khó bị phá hư.

Ngoài ra, Cửu U Minh Thiết vẫn còn một đặc điểm, đó chính là có thể thu nạp hồn lực, bởi vậy có biệt xưng "Nhiếp Hồn Minh Thiết". Thần hồn bị Diệt Hồn kiếm chém giết sẽ bị nó thu nạp thôn phệ, tăng cường lực lượng bản thân.

Diệt Hồn kiếm luyện chế từ phôi rèn, trình tự bắt đầu dị thường khó khăn, phù văn trên thân kiếm là đại trưởng lão lấy phù văn phỏng chế từ Trấn Hồn Hồ. Hắc Mộc đại sư luyện chế đến bước sau cùng, lúc khắc phù, đột nhiên phát hiện kiếm này hung lệ, tìm cơ hội vụng trộm đào tẩu. Hắc Mộc đại sư phản bội chạy trốn, khiến phù văn Diệt Hồn kiếm sụp đổ.

Đến đây, Viên Minh không khỏi nhớ tới đoạn tự thuật trong bản chép tay của Hắc Mộc đại sư: "Lúc luyện chế một kiện bí bảo đặc thù đã cắm ngã lộn nhào" . Hắc Mộc đại sư còn nói câu sau cùng: "Tiếp tục như vậy nữa, tất cả mọi người sẽ chết!"

Thì ra liên quan đến luyện chế thanh kiếm này, Hắc Mộc dứt khoát quyết định rời Bích La Động.

Đại trưởng lão bất đắc dĩ lệnh cho Tam động chủ xuất thủ. Tam động chủ không ngừng tìm hiểu, bỏ ra thời gian dài và tinh lực, trọng khắc bốn đạo phù văn, sau đó Sa Hạo cất giữ nó trong một nơi âm huyệt ôn dưỡng. Vì để cho kiếm này mạnh lên cần dung nhập đại lượng thần hồn, Sa Hạo vụng trộm săn giết tán tu khắp nơi, thu thập thần hồn.

Lúc Bích La Động diệt môn, Sa Hạo bị Tịch Ảnh dùng huyễn thuật cường đại chế phục, cơ hội xuất kiếm cũng không có.

Hiện tại thanh hồn kiếm được Hắc Mộc cùng Tam động chủ chế tạo này, cuối cùng tiện nghi rơi vào trong tay của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận