Tiên Giả

Chương 915: Đăng Thuyền lệnh

“Ngươi nói cái gì? Đây thật là Tam Giới tiên chu?" Nam Thượng Phong bên kia biến sắc mặt, kinh sợ kêu ra tiếng.
"Tam Giới tiên chu là vật gì? Sao ngươi lại phản ứng như vậy?" Ô Lỗ hỏi, hiển nhiên cũng chưa từng nghe qua cái tên này.
"Tam Giới tiên chu chính là một kiện chí bảo mà Tam Giới giáo dốc hết toàn bộ lực lượng giáo chúng, hao phí rất nhiều tâm huyết tạo ra. Nghe nói thứ này có thể xuyên thủng bình chướng giới vực, di chuyển được trong hư không loạn lưu, là bảo vật có thể giúp tông môn kéo dài hương hỏa lúc nguy cấp." Nam Thượng Phong giải thích.
"Xem ra Nam đạo hữu cũng không hiểu nhiều về Tam Giới tiên chu cho lắm. Lúc Tam Giới giáo chế tạo chiếc tiên chu này lại không vì tái tục môn phái. Trước kia Tam Giới giáo không phải là tà giáo như hiện này, môn đồ bọn họ còn là một đám mạo hiểm giả phiêu lưu không mưu cầu danh lợi. Bọn họ muốn rời khỏi Xuất Vân giới, thăm dò giới vực vô biên, đi đến phần cuối thế giới, nên mới quyết ý chế tạo ra Tam Giới phi chu. Đáng tiếc đã không có bao nhiêu người nhớ rõ tới ước nguyện ban đầu này nữa." Vu Vũ nói ra, ngữ khí tựa hồ mang theo tiếc nuối.
Lần đầu Viên Minh nghe nói việc này, trong lòng cũng nổi gợn sóng.
Lúc trước hắn quyết ý rời khỏi Vân Hoang đại lục, ôm ấp tín niệm kia lại giống với môn đồ Tam Giới giáo lúc ban đầu.
"Thì ra là thế, xem ra Tam Giới tiên chu là một trọng bảo nằm ngoài sức tưởng tượng như vậy. Vật như vậy sao lại ở chỗ này?" Ô Lỗ nghi hoặc hỏi.
"Không biết. Tam Giới tiên chu đã từng nổi tiếng một thời, đột nhiên sau này lại bí ẩn biến mất, dần dần không người nhắc tới, cuối cùng chôn vùi trong dòng chảy thời gian. Về phần bảo vật này đã đi đâu thì không một ai biết được, không tưởng được lại có thể ở chỗ này." Nam Thượng Phong hưng phấn nhìn quanh.
"Vu Vũ đạo hữu, ngươi cố ý báo việc này ra chẳng lẽ lần này thiên hỏa hiện thế có liên quan tới Tam Giới giáo sao?" Viên Minh nghe vậy bèn hỏi.
"Ta không rõ thiên hỏa hiện thế có liên quan gì với Tam Giới giáo không, nhưng nếu Tam Giới tiên chu hiện thế nhất định người của Tam Giới giáo sẽ không thờ ơ, nói không chừng bọn họ đã tiềm nhập nơi đây rồi." Vu Vũ chậm rãi đáp.
"Nếu linh bảo không gian này thật sự là Tam Giới tiên chu thì nhất định bọn họ sẽ đến thu hồi lại. Đến lúc đó chẳng phải chúng ta đều bị vây ở trong này?" Thần sắc Ô Lỗ khẽ biến nói.
Nam Thượng Phong cũng lộ ra vẻ lo lắng.
"Tam Giới tiên chu này đã mất tích nhiều năm, sớm đã thành vật vô chủ. Dù Tam Giới giáo có muốn đoạt lại một lần nữa cũng không dễ dàng. Mà căn cứ theo tình huống mà chúng ta biết, muốn cướp lấy quyền khống chế Tam Giới tiên chu này cần phải tập hợp đủ mười tấm Đăng Thuyền lệnh. Hiện nay mười tấm Đăng Thuyền lệnh đều đang ở trong không gian này, ai tập hợp đủ trước thì người nấy đoạt được chí bảo không gian này." Vu Vũ tiếp tục nói.
Nói xong, tầm mắt của nàng đã rơi xuống người Viên Minh.
"Vu Vũ đạo hữu báo cho ta biết chuyện này chỉ sợ không chỉ đơn giản là đáp tạ thôi đâu? Bên trong còn có ẩn tình gì nữa, có thể nói rõ ràng ra hay không?" Viên Minh thấy nàng ta nhìn về phía mình bèn nhíu mày hỏi.
"Không có, chỉ là lúc trước ta tính ra một quẻ, tính được đạo hữu ngươi cùng Tam Giới tiên chu này có một đoạn duyên phận đặc thù khó hiểu. Đạo hữu cũng cùng Vạn Yêu quốc cùng chúng ta, Tư Mã Trường Cầm và mấy người khác tới đây tranh đoạt thiên hỏa, không bằng thử cướp lấy Tam Giới tiên chu này xem." Vu Vũ cười cười nói.
Nói xong, nàng cũng không lưu lại mà quay người hóa thành một luồng sáng, chớp mắt đã biến mất nơi phía chân trời.
Viên Minh đưa mắt nhìn Vu Vũ biến mất, ánh mắt mang đầy kinh ngạc không biết đang nghĩ đến cái gì.
Hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vung cổ tay lên.
Trong lòng bàn tay lóe lên tia sáng trắng, hiện ra một tấm lệnh bài màu bạc lớn cỡ lòng bàn tay. Là tấm lệnh bài có thể mở ra không gian kết giới.
"Vạn huynh, đây là cái gì?" Nam Thượng Phong thấy thế hiếu kỳ hỏi.
Viên Minh không vội trả lời mà nhìn nhìn chằm chằm vào lệnh bài trong tay, cẩn thận quan sát.
Vừa nhìn lại, hắn liền phát hiện ánh sáng màu bạc trên lệnh bài phát ra nồng đậm hơn hẳn ngày thường, chính giữa còn mơ hộ lộ ra một tầng ánh sáng lấp lóe màu bạc nhìn rất bất phàm.
"Chẳng lẽ đây là Đăng Thuyền lệnh mà Vu Vũ nhắc tới?" Ô Lỗ hiểu rõ về Viên Minh, nên lập tức đoán được dụng ý của hắn.
"Đúng vậy, vừa tiến vào mảnh không gian này thì ta đã cảm giác được vật này mơ hồ có dị động lạ, từ đầu còn chưa suy nghĩ ra sao, nghe Vu Vũ nói xong thì chợt nghĩ đến nó." Viên Minh gật gật đầu đáp.
"Chẳng trách nàng nói ngươi có duyên với Tam Giới tiên chu này, xem ra cũng không phải thuận miệng nói ra. Ngươi tranh thủ thi pháp thúc giục nhìn xem." Nam Thượng Phong có chút hưng phấn nói.
Viên Minh động tâm niệm, vận chuyển Hỗn Nguyên chân công đưa một luồng pháp lực vào bên trong lệnh bài.
Trên lệnh bài Màu bạc bỗng nhiên sáng rực, chợt không bị khống chế mà chuyển động, mũi nhọn lệnh bài chuyển hướng về một phía rồi ngừng lại, khẽ rung rung.
Cảm giác kia như thể đang thúc giục hắn đi tới phương hướng đó.
"Hắc, thật đúng là... Vạn huynh, ngươi thật sự là kẻ có đại phúc duyên." Nam Thượng Phong thấy thế rất là hâm mộ.
Viên Minh nhìn tấm lệnh bài kia, trầm mặc một lúc mới phất tay thu vào.
"Đi thôi, chúng ta tiếp tục xuất phát." Hắn không đi theo phương hướng lệnh bài chỉ mà cứ đi về phía trước.
"Vạn huynh không thử một chút sao? Đại Nhật Lưu Ly viêm quả thật trân quý dị thường nhưng so với Tam Giới tiên chu thì vẫn thua kém rất nhiều." Nam Thượng Phong đuổi theo, kinh ngạc hỏi.
"Đăng Thuyền lệnh lên Tam Giới tiên chu có mười tấm, dù trên tay ta có một tấm thì muốn tập hợp đủ tất cả Đăng Thuyền lệnh cũng không dễ dàng. Chúng ta đi tìm cũng chưa chắc được như nguyện." Viên Minh lắc đầu nói.
"Không phải Vu Vũ nói ngươi có duyên với Tam Giới tiên chu sao? Nếu ngươi đi tìm, có lẽ cơ hội thành công sẽ lớn hơn? Nếu ngươi tìm được trước lúc người khác tìm ra thiên hỏa, có thể khống chế được Tam Giới tiên chu thì chẳng phải lửa đó cũng sẽ thuộc về ngươi sao?" Nam Thượng Phong có chút sốt ruột nói.
"Vấn đề ở chỗ đó. Tìm được thiên hỏa khó mấy thì cũng không sánh bằng việc khống chế được Tam Giới tiên chu. Hơn nữa ta đã nắm giữ một tấm Đăng Thuyền lệnh, người khác không có khả năng khống chế được Tam Giới tiên chu trước." Viên Minh không nhanh không chậm đáp.
"Thì ra là thế, cho nên không cần phải gấp gáp rồi." Nam Thượng Phong gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ.
"Chủ yếu nhất là lần này xuất hiện cũng có chút kỳ quặc." Viên Minh tiếp tục nói.
"Có ý tứ gì?" Nam Thượng Phong nghe không hiểu.
"Ta không có chứng cứ, chỉ là cảm giác." Viên Minh lắc đầu nói.
"Ta cũng thấy nàng ta kỳ quặc, tựa hồ cố tình ở đây chờ chúng ta." Ô Lỗ sờ lên cằm, cũng mở miệng nói.
"Ý ngươi là Vu Vũ chỉ làm bộ là đến đây vì tuân thủ lời hứa, mục đích thật sự là vì muốn nói cho ngươi biết chuyện về Tam Giới tiên chu?" Nam Thượng Phong cau mày hỏi.
“Không sai, bất kể như thế nào thì mục đích nàng này tuyệt không đơn thuần, tựa hồ cố ý kéo ta cùng đi thu thập Đăng Thuyền lệnh." Viên Minh nhăn mày nói.
"Nghe các ngươi nói như vậy, có lẽ cần phải cẩn thận, chẳng qua buông tha cho Tam Giới tiên chu như vậy quả thật đáng tiếc a." Nam Thượng Phong thở dài.
Viên Minh khẽ chần chừ, rồi tế ra Tu La cung, kêu Viêm Tuyệt ra ngoài.
"Vạn đạo hữu, gọi ta đi ra không phải là định thả ta đi chứ?" Viêm Tuyệt thấy rõ tình huống xung quanh, sửng sốt rồi hỏi.
"Có chuyện cần ngươi đi làm." Viên Minh đáp.
"Ngươi yên tâm cho ta đi làm?" Viêm Tuyệt cảm thấy khó hiểu hỏi.
"Không yên tâm, cho nên phiền toái ngươi ngủ say một đoạn thời gian." Viên Minh nhếch miệng cười cười đáp.
Tiếng nói vừa ra, một lực lượng thần hồn đã trên người hắn phát tán mà ra, lập tức phù văn Hồn Hàng trong cơ thể Viêm Tuyệt bị kích hoạt.
Viêm Tuyệt muốn nói chuyện thì đồng tử đã mở rộng, sau đó đã khôi phục bình thường.
Ánh mắt Viêm Tuyệt tuy vẫn sáng ngời như cũ nhưng vẫn mang chút ít vẻ ngốc trệ, cả người đã bị Viên Minh khống chế.
Chẳng qua chỉ dựa vào phù văn Hồn Hàng còn chưa đảm bảo, Viên Minh còn để phân hồn thứ nhất thoát ra, chui vào thức hải Viêm Tuyệt phụ trợ phù văn Hồn Hàng khống chế thân thể gã.
"Vạn huynh, đây là?" Nam Thượng Phong hỏi.
"Không phải ngươi nói từ bỏ chuyện dò xét Tam Giới phi chu rất đáng tiếc sao? Ta cũng thấy vậy nên mới để Viêm Tuyệt thay ta đi dò xét trước tình huống rồi mới tính tiếp." Viên Minh vừa cười vừa nói.
Hắn không chọn Trịnh Hành cùng Hà Tu Văn có độ phục tùng mình cao hơn là vì Viêm Tuyệt tu luyện Thiên Hỏa Kinh, có ưu thế rõ rệt trong không gian này.
Sau đó Viên Minh giao lệnh bài màu bạc giao cho Viêm Tuyệt, lại bảo gã chiếu theo phương hướng lệnh bài chỉ mà tìm kiếm.
Một nhóm ba người Viên Minh lại tiếp tục xuất phát, dọc theo hỏa mạch dưới lòng đất tìm kiếm thiên hỏa.
Sau lưng một dãy núi đỏ thẫm kéo dài, Kim Thần đang ngồi xếp bằng đang nhắm mắt điều tức.
Bên người của gã là ba gã tu sĩ Phản Hư kỳ, đang tập trung cảnh giới, ánh mắt nhìn quanh.
Dãy núi phía xa có một pháp tướng màu đen đang lấy tốc độ mắt thường thấy được dần thu nhỏ lại, cho đến biến mất không còn gì nữa.
Một lát sau có một người kéo theo một tên Yêu tộc một sừng to gấp đôi gã chạy về phía này.
"Cố bá, cực khổ rồi." Kim Thần mở to mắt, đứng lên nói.
Cố Xuyên Đình khẽ gật đầu, ném tên Yêu tộc một sừng cấp năm xuống bên chân Kim Thần.
Tên Yêu tộc một sừng này bị đánh một trận, ngực dập nát, hô hấp dồn dập, ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ.
"Ta nhớ không lầm thì ngươi là một trong những tên Yêu tộc đi bên người Vu Vũ, vì sao lại rời khỏi đội ngũ, lén lút theo dõi chúng ta?" Kim Thần lạnh giọng hỏi.
"Tiểu nhân không theo dõi mấy vị, khục..." Yêu tộc một sừng không nói ra hết một câu thì lại bị đạp một cước.
"Ngươi theo đuôi chúng ta suốt cả nửa khắc, còn dám phủ nhận! Ta không hơi sức nghe nói dối, còn nửa câu nói sai, lập tức khiến ngươi thần hồn câu diệt! Nói mau, theo chúng ta làm gì?" Kim Thần một bộ không có kiên nhẫn, lạnh giọng hỏi.
"Tiểu nhân thật không theo đuôi mấy vị. Tại hạ phụng mệnh nữ hoàng bệ hạ đi ra ngoài tìm Đăng Thuyền lệnh, chẳng qua phương hướng lại giống với mấy vị mà thôi." Trong mắt Yêu tộc một sừng lộ ra vẻ sợ hãi, vội nói.
"Đăng Thuyền lệnh? Không phải thiên hỏa?" Kim Thần cau mày hỏi.
"Là Đăng Thuyền lệnh. Vu Vũ đại nhân nói muốn tìm đủ Đăng Thuyền lệnh, mặc kệ thiên hỏa rơi vào tay ai thì cuối cùng cũng là của chúng ta." Yêu tộc một sừng kia sợ Kim Thần không tin còn cuống quít bổ sung.
"Đăng Thuyền lệnh là cái gì?" Kim Thần nhíu mày hỏi.
Yêu thú kia nghe vậy chợt sửng sốt, tựa hồ rất bất ngờ chuyện Kim Thần không biết về Đăng Thuyền lệnh, mới nói rõ ràng đầu đuôi chuyện không gian nơi này chính là Tam Giới tiên chu cùng chuyện ai tập hợp đủ Đăng Thuyền lệnh phân bố các nơi trong không gian này là có thể khống chế Tam Giới tiên chu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận