Tiên Giả

Chương 846: Tương Tư Thụ


Khi pháp tướng thần nữ của Vân La tiên tử bị đánh tan, thân thể bị cắt thành hai đoạn của thụ nhân lại lần nữa bắt đầu chuyển động, nửa đoạn dưới của thụ nhân cầm nửa đoạn trên đã đứt rời ra kia, đặt lên thân nó lại lần nữa.

Chỗ bị đứt gãy có ánh sáng màu xanh sáng lên, hai đoạn thân thể của thụ nhân hòa làm một thể trong nháy mắt, ngay cả vết cắt cũng không có, nhìn qua thì giống như chưa từng phải chịu tổn thương vậy.

Thụ nhân mở miệng lớn của nó ra, sau đó phát ra một tiếng gầm rú với Vân La tiên tử ở trên không trung, nhưng không phải có ý phẫn nộ gì đó, mà là tràn ngập sự giễu cợt.

Vân La tiên tử nghiến chặt hàm răng, lại muốn ra tay lần nữa.

“Vân La đạo hữu bình tĩnh, thụ nhân này có chút bất thường!” bỗng lúc này, Viên Minh bay tới, lên tiếng nhắc nhở nàng.

“Viên đạo hữu đã nhìn ra cái gì sao?” Vân La tiên tử cưỡng chế áp xuống sự tức giận trong lòng, hỏi hắn.

“Thần thông huyễn thuật của Vân La đạo hữu đã ngưng kết đạo ấn, cho dù là đối phó với tu sĩ Pháp Tướng trung kỳ cũng không thể không có chút nào ảnh hưởng, huống chi chỉ là Yêu thú?” Viên Minh nói ra.

“Viên đạo hữu không cần phải an ủi thiếp thân, Tố Nữ Phái lợi hại nhất là mị thuật, thần thông huyễn thuật cũng không tính là đứng đầu, thất thủ rất là bình thường.” Vân La tiên tử lắc đầu nói ra.

“Viên mỗ cũng không phải là đang an ủi Vân La đạo hữu, kỳ thực vừa rồi lúc thụ nhân kia cùng Vân La đạo hữu giao thủ, Viên Mỗ cũng không phải là chỉ đứng ở đằng xa mà nhìn, ta cũng đã phát động ra công kích thần hồn với nó, nhưng đồng dạng cũng không có chút hiệu quả nào.” Viên Minh lật tay tế Diệt Hồn Kiếm ra, nhìn về phù văn nguyền rủa ở phía trên đó.

Vân La tiên tử nhìn về phía Diệt Hồn Kiếm, cảm nhận được kiếm này ẩn chứa lực lượng âm hàn kinh người thì âm thầm kinh hãi, rồi lại hỏi “Vì vậy Viên đạo hữu cảm thấy vấn đề của thụ nhân này là ở nơi nào?”

“Viên mỗ cảm thấy, cũng không phải là thần hồn của thụ nhân này khác thường, có thể chống cự được công kích thần hồn của chúng ta, mà thụ nhân trước mặt này căn bản chính là một cỗ khôi lỗi, bản thể thực sự của nó cũng không ở chỗ này, nên vô luận chúng ta công kích như thế nào, thì cũng là phí công.” Viên Minh lắc đầu nói ra.

Thân thể Vân La tiên tử hơi chấn động, lập tức nói : ”Viên đạo hữu nói thế đúng là có lý, không biết đạo hữu có biện pháp nào giải quyết chưa?”

“Ta vừa mới cẩn thận tra xét rõ ràng qua, nhưng cũng không phát hiện ra bản thể của thụ nhân này, nhưng mà linh lực ẩn bên trong khôi lỗi này không phải chuyện đùa, nếu là nó sắp bị hủy đi, ta không tin bản thể của thụ nhân kia còn có thể ngồi yên được, chỉ cần tên kia vừa lộ mặt, chúng ta sẽ có cơ hội thực sự đánh chết nó.” Viên Minh nói ra.

“Đây đúng là một cái biện pháp, nhưng bằng thủ đoạn của thụ nhân này, dù ta và ngươi liên thủ, muốn đánh bại nó cũng rất khó khăn, huống chi là muốn đánh chết, Viên đạo hữu tính đợi mấy linh thú kia của ngươi tới giúp sao?” Vân La tiên tử nhíu mày hỏi.

“Nếu là đối mặt Yêu thú bên kia, có lẽ ta làm không được, nhưng muốn đối phó thụ nhân này, hay muốn đánh chết nó lại cũng không khó.” Viên Minh mỉm cười.

Không chờ Vân La tiên tử hỏi thêm, thân hình hắn bay nhanh về phía trước, rất nhanh đã tới phía trên không của thụ nhân kia, và phất tay áo vung lên.

Một mảng lớn trận kỳ trận bàn được bắn ra, một tòa trận pháp được xếp trên hư không, chính là khí cụ bày trận của Bát Cự Tỏa Kim TRận.

Thụ nhân ở phía dưới nhìn thấy cử động của Viên Minh, giống như có chút bất an, thân cây mọc ra hai cái cành to khỏe, giống như hai cánh tay to lớn, vươn lên không trung.

Hưu hưu hưu!

Vô số nhánh cây và lá cây thi nhau bắn ra chi chít, giống như một cơn mưa tên trút xuống , mỗi cái nhánh cây và phiến lá cây đều ẩn chứa lực lượng kinh người, bắn thẳng đến Viên Minh và Bát Cực Kim Tỏa TRận.

Mặc dù Vân La tiên tử không biết Viên Minh muốn làm cái gì, nhưng nàng sẽ không để cho thụ nhân kia quấy rối hắn, khẽ quát lên một tiếng, hai tia sáng trắng bắn mạnh ra theo hình cầu vồng, chính là hai phi kiếm màu trắng kia.

Phi kiếm của nàng chợt lóe lên rồi xuất hiện ở phía dưới Viên Minh xoay xoay cắt chém.

Từng đạo kiếm khí màu trắn bắn ra, đụng vào cơn mưa nhánh cây và lá cây đang kéo tới.

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ánh sáng chớp lóe và xoáy khí tản ra khắp mọi nơi, thiên địa linh khí cũng bị đánh tan, không gian cạnh đó vặn vẹo phảng phất như muốn sụp đổ đến nơi.

Viên Minh cũng không để ý đến những thứ này, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết trên không trung, rất nhiều khí cụ bày trận của Bát Cực Tỏa Kim Trận lóe lên ánh sáng màu vàng, sau đó tỏa sáng rực rỡ, hóa thành từng tia sáng bắn ra khắp mọi nơi, lóe lên rồi chui xuống mặt đất bên cạnh thụ nhân kia.

Thụ nhân to lớn đang chính diện đấu pháp cùng Vân La tiên tử , nhìn thấy cảnh này, muốn ngăn cản thì đã muộn.

Ánh sáng màu vàng chói mắt bỗng nhiên toát ra từ những vị trí chôn khí cụ đó, kết hợp với nhau hình thành một cái cột ánh sáng khổng lồ, bao phủ thân thể thụ nhân kia ở bên trong.

Thụ nhân cả kinh, bất chấp đang tranh đấu cùng Vân La tiên tử, huy động hai cành cây to lớn như hai cánh tay kia về, cố gắng gạt cột ánh sáng này.

Nhưng bên trong cột ánh sáng lại bắn ra rất nhiều xiềng xích vừa thô vừa to, quấn quanh người thụ nhân, càng quấn càng chặt.

Thụ nhân tức giận gào thét, nó kiệt lực vung vẩy thân cây, cố gắng tránh thoát xiềng xích, nhưng căn bản là vô ích, không những thế mà càng lúc bị càng nhiều xiềng xích cuốn lấy, chẳng mấy chốc đã không thể động đậy được.

“Tu vi trận pháp của Viên đạo hữu vậy mà đã tới mức độ này, phất tay một cái liền có thể bố trí ra đại trận cấp sáu, chẳng lẽ người đã là Trận Pháp Sư cấp sáu?” Vân La tiên tử ngạc nhiên xong thì ấp úng hỏi.

“Ngay trong thời gian hộ pháp cho đạo hữu kia, Viên mỗ lòng có cảm giác, đã đột phá ngoài ý muốn.” Viên Minh nửa thật nửa giả đáp.

Đôi mắt lấp lánh của Vân La tiên tử mở to ra nhìn chằm chằm Viên Minh, trong lòng thì đang cuộn trào sóng lớn.

Lúc mấy người đi săn giết yêu thú Hải Triết, Viên Minh còn phải cố hết sức mới bố trí ra Bát Cực Kim Tỏa Trận, khi đó tu vi trận pháp của hắn nhiều nhất là cấp năm đỉnh phong, đến bây giờ mới qua bao lâu, vậy mà đối phương đã đột phá tới cấp sáu?

Vân La tiên tử có xuất thân từ Tố Nữ Phái ở Trung Châu, mặc dù nàng không có tu tập trận pháp, nhưng cũng biết rõ ràng Trận Pháp Sư cấp sáu là một cái ranh giới rất khó vượt qua của giới Trận Pháp Sư, cũng ngăn cản bước chân của vô số Trận Pháp Sư.

Trận pháp sư không vượt qua được cái lằn ranh này đều chỉ là Trận Pháp Sư phổ thông, chỉ khi nào vượt qua được mới có thể đứng vào hàng ngũ Trận Pháp tông sư, người như thế đều sẽ nhận được lễ ngộ cực lớn ở ngay cả chỗ tông phái lớn như Thiên Thánh Thư Viện, Thái Huyền Môn hay Minh Nguyệt Cung.

“Được rồi, chuyện của Viên Mỗ thì sau này hẵng nói, hợp lực đánh giết con thụ nhân này trước đã, bức bản thể của nó ra.” Viên Minh vừa nói, hai tay vừa nhanh chóng bấm niệm pháp quyết vung vẩy.

Từng đạo trận văn màu đỏ xuất hiện giữa không trung, ngưng kết thành rất nhiều trận đồ trận văn, trong thời gian mấy hơi thở đã hình thành một tòa đại trận màu đỏ.

Lưu Tinh Hỏa Vũ Trận!

Mặc dù không bằng Bát Cực Tỏa Kim TRận, nhưng cũng là một trận pháp nổi bật trong số những trận pháp cấp năm.

Liệt diễm màu đỏ bốc cháy hừng hực bên trong pháp trận, từng viên thiên thạch bốc cháy từ trong trận bắn ra mang theo tiếng xé gió đập vào bên trên thân của thụ nhân.

Thụ nhân không thể động đậy, bị từng viên thiên thạch bốc cháy một đánh vào, thân thể nó nhanh chóng bị đánh thành hàng ngàn vết nham nhở, trên người cũng có cả liệt diễm đang cháy hừng hực.

Nó kinh sợ gầm rú, miệng phun ra lục quang, cố gắng chặn lại thiên thạch bốc cháy đầy trời, mà trên người nó cũng có lục quang dâng lên sáng ngời, nỗ lực điều trị vết thương của bản thân.

Viên Minh mỉm cười, hai tay lại vung vẩy lần nữa, trong hư không bỗng hiện lên hai dải ánh sáng màu vàng và xanh, rồi hóa thành hai tòa trận pháp, một tòa màu vàng, một tòa màu xanh.

Phong nhận vô số cùng kiếm ảnh màu vàng đầy trời hạ xuống, cùng đánh xuống thân thể của thụ nhân.

Bách Liệt Bạo Phong Trận!

Thái Ất Kiếm Ảnh Trận!

Thân thể thụ nhân hoàn toàn bị chìm ngập, nó phẫn nộ rống lên nhưng âm thanh cũng bị vô số công kích nuốt hết.

Đây chính là phương thức chiến đấu của Trận Pháp Sư cấp sáu, phất tay ngưng tụ thành rất nhiều trận pháp, công kích rơi xuống phô thiên cái địa, tu sĩ Pháp Tướng Kỳ cũng chẳng có cách nào chính diện chống lại được, chỉ có thể né tránh.

Ở sâu trong lòng đất phía dưới chân thụ nhân, có một đạo thân ảnh màu xám đang lặng lẽ tiềm hành, hướng về chỗ mà mấy món khí cụ của Bát Cực Kim Tỏa Trận đang bố trí.

“Đáng chết, sát tinh từ đâu tới không biết, thụ nô ta vất vả bồi dưỡng ngàn năm lại bị đánh thành dạng này, đáng chết, đáng chết….” trong lòng bóng xám đang phẫn nộ gầm thét, nhưng hành động thì lại cực kỳ cẩn thận, không tiết lộ ra một chút khí tức nào.

Tốc độ của bóng xám không chậm, rất nhanh đã tiến tới gần Bát Cực Kim Toa Tận, bóng xám há mồm phun ra một cỗ bóng mờ về phía chỗ một cây trận kỳ.

Bỗng nhiên vào lúc này, có rất nhiều tia sáng màu trắng đột nhiên từ bên cạnh phóng tới, cuốn về phía bóng xám.

Bóng xám chấn động, lập tức buông bỏ công kích Bát Cực Kim Tỏa Trận, quay người hướng về phía lòng đất bỏ trốn, nhưng bên tai lại nghe thấy một giọng nói kiều mị của một cô gái : ”Viên đạo hữu quả nhiên đoán đúng rồi, thụ nhân phía ngoài đúng là một khôi lỗi, không thể tưởng được thế gian này còn có Liên Lý thụ Yêu tồn tại.”

Bóng xám kinh hãi, thân hình không khỏi cứng đờ.

Vào lúc này, ánh sáng hiện lên từ bên dưới bùn đất, Vân La tiên tử bỗng nhiên xuất hiện, đứng cách ngay vị trí của bóng xám có vài thức, vô số tia sáng màu trắng trên người nàng bắn ra, chụp về phía bóng xám.

Thân hình bóng xám run lên, thình lình hóa thành mười cái bóng xám giống nhau như đúc, trốn về khắp các hướng.

Vân La tiên tử cũng không hoảng chút nào, bàn tay tùy ý vung lên, bùn đất ở khắp nơi cũng xuất hiện từng tia sáng trắng, như một tấm lưới hốt gọn một mẻ những cái bóng xám kia lại.

Tấm võng lớn màu trắng mau chóng thu hẹp lại, lơ lửng ở trước người của Vân La tiên tử, bên trong lưới lớn, bóng xám kia hiện ra bản thể, lại là một cái cây có cái đầu to và thân hình thấp bé, toàn thân cây có đầy các nếp nhăn bằng vỏ cây, trông rất là quái dị vì nó tồn tại kiểu nửa người nửa cây.

“Liên Lý thụ còn gọi là Tương Tư Thụ, nghe đồn tơ hồng mà Nguyệt Lão hay dùng để xe duyên, chính là dùng Tương Tư Thụ kéo tơ chế tác mà thành, không nghĩ trông nó lại xấu xí như thế.” Vân La tiên tử dò xét Liên Lý Thụ Yêu từ trên xuống dưới, đôi mi thanh tú của nàng nhíu chặt, bày ra dáng vẻ vô cùng ghét bỏ.

Liên Lý thụ yêu kêu ô ô, giống như muốn nói gì đó, nhưng mà lại không nói nên lời.

Vân La tiên tử cũng không để ý đến, bấm tay điểm một cái.

Một tia sáng chui vào mi tâm của Liên Lý thụ yêu, nó lập tức rơi vào huyễn cảnh, không nhúc nhích.

Nàng bay lên trên, nhanh chóng lên tới mặt đất.

Viên Minh cũng đã đình chỉ công kích, hắn cũng đáp xuống mặt đất.

Thụ nhân to lớn kia lúc này đã nằm im trên mặt đất, gần nửa thân thể của nó không cánh mà bay, bộ phận còn lại cũng cháy xáy đen thui, thoạt nhìn đã thoi thóp.

Nhưng mà Viên Minh cũng không dám xem thường, vẫn dùng Bát Cực Kim Tỏa Trận giam cấm nó lại.

“Vân La đạo hữu vất vả rồi!” Viên Minh nói.

“Cũng không có gì vất vả, nếu không phải Viên đạo hữu thông qua tâm tình chập chần, phát giác được vị trí cụ thể của Liên Lý thụ yêu này, ta cũng không có cách nào bắt lấy nó được, chỉ là Yêu lực của Liên Lý thụ yêu này vậy mà chỉ có khoảng chừng cấp năm, nó thực sự là bản thể của thụ yêu này sao?” Vân La tiên tử hỏi.

“Nói là bản thể cũng không chính xác, chỉ có thể nói là, Liên Lý thụ yêu là người thao túng thụ nhân này, Liên Lý Thụ thực ra cũng không phải là Mộc yêu mạnh mẽ cỡ nào, nhưng Yêu lực của Yêu này lại đặc thù, có thể dung hợp cùng tuyệt đại đa số linh mộc và thúc đẩy sự tăng trưởng, nên ở thời đại thượng cổ, có rất nhiều đại năng đều đi bắt Liên Lý Thụ Yêu này về, để nó trông giữ linh mộc thụ viên.” Viên Minh chậm rãi nói ra.

Từ khi hắn đem Bất Tử Thụ luyện chế thành bản mệnh linh thực, liền chút ý rất nhiều các loại linh thụ kỳ dị khác, trước đây ít năm đã từng nhìn thấy ghi chép về Liên Lý Thụ này trong một quyển sách viết về linh mộc.

“Nếu chỉ có thể bồi dưỡng linh mộc trưởng thành, vì sao thụ nhân này lại biến thành khôi lỗi của Liên Lý thụ Yêu ?” Vân La tiên tử có chút không hiểu, hỏi.

“Có thể là do hoàn cảnh đặc biệt của Thâm Uyên tạo ra, thiên địa linh khí ở nơi này vô cùng cuồng bạo, sẽ tổn thương tới linh trí của yêu thú, có lẽ thần hồn của thụ nhân này bị trọng thương, lại vị Liên Lý Thụ Yêu thừa cơ mà vào, nên mới tạo thành cục diện như hôm nay.” Viên Minh sờ sờ cằm, suy nghĩ rồi nói ra suy đoán của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận