Tiên Giả

Chương 78: Thư bất tá

“Ngươi đúng là chồn đòi ăn trứng thiên nga, mơ đẹp quá ha! Sách để ở khu vực công cộng dưới lầu một đều là tài liệu phổ biến, ví dụ như Bách Thảo Tập với Thường Loại Hung Đồ Giám mà ta đưa cho ngươi lúc trước, muốn xem tư liệu cơ mật hoặc bí tịch thuật pháp thì phải lên lầu hai tìm trưởng lão quản lý đổi lấy.” Triệu Đồng nhíu mày, cười nói.

“Đổi? Chắc phải tốn không ít điểm cống hiến?” Viên Minh hỏi.

“Phải xem tình hình cụ thể, mỗi loại tài liệu có giá trị khác nhau, theo đó số điểm cống hiến cần để đổi cũng khác nhau. Thông thường bí tịch thuật pháp của Luyện Khí kỳ cần khoảng mười điểm cống hiến, còn bí thuật Trúc Cơ kỳ thì thường cần ba trăm điểm cống hiến trở lên. Hơn nữa, thời gian mượn đọc mỗi lần không được vượt quá ba canh giờ.” Triệu Đồng tiếp tục giảng giải.

“Ba canh giờ…” Viên Minh trầm ngâm nói.

“Bình thường rất khó có người có thể ghi nhớ một bộ bí tịch thuật pháp trong vòng ba canh giờ, thế nên lại phải tốn thêm điểm cống hiến đi đổi bản sao. Thông thường bản sao bí tịch Luyện Khí kỳ giá một trăm điểm cống hiến, còn bản sao bí tịch Trúc Cơ kỳ thì cần một ngàn điểm cống hiến. Cái này đối với người khác thì đúng là một vấn đề không nhỏ, nhưng với ngươi lại chẳng tính là gì.” Triệu Đồng nhìn thật sâu Viên Minh mấy lần, đồng thời nói vậy.

Đối với khả năng nhìn qua là nhớ kỹ không quên của Viên Minh, Triệu Đồng vừa ấn tượng sâu sắc, vừa ao ước không thôi.

Nếu có khả năng như vậy, y cần gì phải hết lần này tới lần khác tốn thêm tiền đi mua bản sao mấy quyển tiểu chí quái với truyện ký tình cảm ly kỳ lắt léo kia chứ?

“Lầu hai chỉ có bí tịch thuật pháp sao? Có công pháp tu luyện gì không?” Viên Minh như có điều suy nghĩ, gật đầu rồi lại hỏi.

“Công pháp tu luyện là nền tảng của tông môn, theo ta được biết thì tồn lượng trong tông cũng không nhiều, số có thể lựa chọn cực kỳ ít ỏi, hơn nữa giá cả đắt đỏ kinh người. Mọi người bình thường đều chọn tu luyện Bích La Công, công pháp chính thống của tông môn chúng ta, chứ không tốn nhiều tiền đi đổi cái khác. Ừm…Chờ đến đầu tháng sau, bản sao sao Bích La Công hẳn sẽ được phát xuống cùng với điểm cống hiến của ngươi, đến lúc đó là ngươi có thể nhận được.” Triệu Đồng nói.

Nghe y nói những lời này, Viên Minh cuối cùng đã nắm rõ quy củ của Quy Tàng các, nhất thời không khỏi trầm ngâm.

“Được rồi, ta đã nói sẽ nghĩ cách giúp ngươi. Ngươi trên thân tạm thời không có điểm cống hiến, ta có thể cho ngươi vay năm điểm cống hiến.” Triệu Đồng nhìn về phía Viên Minh, tròng mắt xoay tròn, cười hì hì nói.

“Điều kiện sao?” Viên Minh không bất ngờ, mở miệng hỏi.

“Rất hợp lý nha…Tính cả lãi, đầu tháng sau trả ta bảy điểm, thấy sao?” Triệu Đồng xoa xoa tay, cười hắc hắc nói.

“Cũng được, không tính quá tâm đen, có thể.” Viên Minh gật đầu đáp.

Triệu Đồng lập tức cầm lấy lệnh bài của Viên Minh tới rồi đập nhẹ nó lên lệnh bài của mình, đợi chỗ va chạm có ánh sáng lóe lên xong liền trả lệnh bài lại cho Viên Minh.

“Xem một chút đi.” Triệu Đồng nói.

“Xem thế nào?” Viên Minh nghe thế, hơi lúng túng hỏi.

Hắn ở Hỏa Luyện đường trước giờ vẫn luôn trong tình trạng nửa nuôi thả, mấy gia hỏa chỉ biết tối ngày luyện phôi kia cơ bản không có rảnh lo chuyện khác, nên căn bản chẳng ai chỉ cho hắn cách dùng lệnh bài.

Lúc trước dù thấy lc thao tác một lần, nhưng hắn còn chưa kịp hỏi đã bị đuổi xuống núi.

“Ngươi đúng thật là…Được rồi, ta làm người tốt thì làm tới cùng. Tay cầm lệnh bài, chìm đắm tâm thần, thoáng đưa lực chú ý tập trung lên trên lệnh bài là được.” Triệu Đồng hơi ngưng lại, nhưng cuối cùng vẫn kiên nhẫn giảng giải.

Viên Minh làm theo lời y, tâm thần vừa mới tập trung trên lệnh bài liền cảm nhận được từ bên trong truyền ra một ít văn tự tin tứ, ghi tên họ của hắn, ấn ký đặc trưng của Hỏa Luyện cùng số điểm cống hơn mới tăng thêm năm điểm.

“Thế nào, cảm nhận được chưa?” Tiếng Triệu Đồng vang lên.

Viên Minh khẽ gật đầu.

“Sau này khi cần giao dịch điểm cống hiến cũng vẫn là dùng cách cho lệnh bài chạm nhau xong dùng ý niệm khống chế là được.”

“Hắc hắc, thường nói, thư phi tá bất năng độc dã. Dùng điểm cống hiến đi mượn để đi mượn sách đọc, cũng có thể tạo động lực cho ngươi! Nói ra thì sư huynh cũng là muốn tốt cho ngươi.” Triệu Đồng cười nói.

- Giải thích, "Thư bất tá bất năng độc dã" nghĩa là Sách không phải mượn thì cũng không thể đọc. Nghĩa mặt chữ mà vậy, ý chỉ việc sách mà không phải mượn thì không có áp lực về thời gian đọc, hạn phải trả nên đọc không chuyên chú. Hiểu rộng là làm việc mà có áp lực sau lưng ít nhiều cũng sẽ khiến bản thân có động lực, quyết tâm, nâng cao hiệu suất công việc hơn. Hết giải thích.

“Đa tạ Triệu sư huynh, đầu tháng sau ta sẽ trả đúng hẹn.” Viên Minh chân thành nói lời cám ơn.

Đối phương có thể chỉ bằng vào chút giao tình khi trước tại Cáp Mô cốc mà tin tưởng cho hắn mượn điểm cống hiến, ở trong tông môn như Bích La Động này, với bản thân hắn cũng xem như là một chuyện rất hiếm có.

Tiếp đó, hai ngươi lại hàn huyên chém gió trên trời dưới bể một hồi, kể lể đủ chuyện nơi mình ở xong liền vẫy tay từ biệt.

Lúc Viên Minh đi tới Quy Tàng các mới phát hiện đã qua giờ Tuất, Quy Tàng các đã đóng cửa, chỉ đành coi như thôi, dự tính chờ đến ngày mai lại tới.

Đợi tới khi hắn lần nữa trở lại trụ sở Hỏa Luyện đường đã là lúc nửa đêm.

Trên bầu trời mây đen giăng kín, che khuất ánh trăng.

Viên Minh đi đến bên giường ngồi xuống, thay vì tiếp tục tu luyện Minh Nguyệt quyết, hắn bắt đầu tu luyện Cửu Nguyên quyết.

Trái với tiến độ tiến triển chậm chạp của Minh Nguyệt quyết, Cửu Nguyên quyết vẫn vững bước tăng trưởng, đâu cũng một chuyện khiến hắn cảm thấy vui mừng.

Có điều, Viên Minh cũng mơ hồ phát hiện, không biết có phải do tấn thăng Luyện Khí tầng năm không mà việc tu luyện Cửu Nguyên quyết gần đây có vẻ tiến triển hơi chậm lại.

Nếu cái này đúng là thật thì e là chuyện tu hành càng về sau sẽ càng khó khăn.

Sau một đêm tu luyện, Viên Minh thần thanh khí sảng, hoàn toàn không hề có cảm giác mệt mỏi, thức dậy sớm hơn cả ngày xưa, xong lập tức đi đến Hỏa phường luyện phôi.

Cũng có thói quen đơn Hỏa phường sớm một canh giờ, Phương Cách đứng xa xa nhìn bóng dáng Viên Minh vung búa, trên khuôn mặt nghiêm túc lộ ra ý cười hiếm thấy, âm thầm gật đầu.

Tinh thần kiên nhẫn chấp nhất này của Viên Minh vẫn luôn được y ghi nhận, đệ tử mới tới hiện tại ít nhiều đều có phần sốc nổi, không biết bình tâm nhẫn nại, điều này làm y tương đối đau đầu.

Nhưng khi thấy Viên Minh mỗi lần liên tục vung được hơn ba trăm búa là lại hụt hơi đứt đoạn, y không khỏi thở dài, lắc đầu rời đi.

Thất bại nhiều lần mà không nản lòng thối chí dù đáng để biểu dương, nhưng cũng không thể cứ không tiến bộ như vậy mãi được.

Viên Minh tự nhiên không có chú ý tới dụng tâm lương khổ của Phương Cách sư huynh, tâm tư của hắn hiện tại đều không đặt ở chỗ này.

Đợi tới đầu giờ Mùi, sau khi vữa hoàn thành công việc rèn đúc ngày hôm nay, hắn lập tức rời khỏi Hỏa Luyện đường, hưng phấn bừng bừng chạy thẳng đến Quy Tàng các.

Viên Minh làm hết các bước đăng ký ở cửa ra vào, giao nộp một ít điểm cống hiến xong liền lững thững bước vào trong Quy Tàng các.

Vừa bước vào đại sảnh tầng một, hắn liền thấy ở phía trước chỗ cách đó hơn mười trượng, có một cầu thang xoắn ốc bằng gỗ màu đỏ sậm, nối thông lên đại điện tầng hai.

Lấy cầu thang xoắn ốc kia làm trung tâm, xung quanh là từng vòng, từng vòng bàn dài, ghế băng dạng nửa hình vành khăn, trong đó có rải rác thấy rất nhiều đệ tử các đường đang yên lặng ngồi đọc sách.

Viên Minh đảo mắt nhìn qua, thấy ở vòng ngoài số bàn ghế kia có một thông đạo hình vành khăn, ở ngoài thông đạo chỗ sát tường là một giá sách hình tròn chất đầy thư tịch, che kín cả bức tường.

Hắn đi đến giá sách bên tay phải, ngửa đầu nhìn lại liền thấy phía trên cứ cách một đoạn lại theo một tấm biển gỗ, bên trên ghi các loại phân mục như ‘Bách Thảo’, ‘Tạp Ký’, ‘Kỳ Văn’, ‘Dị Phong’, ‘Địa Lý Chí’, ‘Bút Ký Tiểu Thuyết’.

Viên Minh dọc theo thông đạo vừa đi, vừa xem xét, cuối cùng tìm được cuốn ‘Cẩm nang nuôi dưỡng linh thú cơ bản’ trong mục ‘Bách Thú’, lập tức lấy từ trên giá sách xuống.

Hắn tìm một chỗ yên tĩnh rồi ngồi xuống, mở sách ra và bắt đầu đọc.

Viên Minh đọc sách không nhanh nhưng thần sắc lại chuyên chú lạ thường, hai mắt nhìn chằm chằm trang sách, ngón tay cứ cách mười lăm nhịp thở lại lật giở một lần, vô cùng đều đặn.

Đợi đến khi lật đến trang cuối cùng, hắn liền khép sách lại, bắt đầu nhắm mắt cẩn thận nhớ lại một chút nội dung bên trong.

Quá trình này lại cực nhanh, chỉ tốn thời gian hơn mười nhịp thở, hắn đã duyệt qua một lượt toàn bộ nội dung.

Thì ra, một ngự thú sư đạt chuẩn không chỉ cần am hiểu bắt giữ và thuần hóa linh thú, mà còn phải thành thạo cách thức nuôi dưỡng và nhân giống linh thú.

Dựa theo nội dung trong sách, đại đa số linh thú chỉ có một số ít đời thứ nhất là thuần túy dựa vào việc bắt giữ rồi thuần hóa mà đến, đời thứ hai, thứ ba sau này thường thường đều là thông qua việc nuôi dưỡng nhân giống mà ra.

Do những con đời sau này được nuôi dưỡng từ thủa bé nên rất hiểu nhân tính, từ đó dễ dàng thuần hóa hơn nhiều, có điều khuyết điểm cũng rất rõ ràng, khuyết thiếu dã tính, tư chất tổng thể yếu kém.

Dù sao linh thú sinh sản càng nhiều nhiều đời thì huyết mạch đời đầu càng mỏng manh, càng thiếu dã tính, sức chiến đấu cũng kém xa đời đầu bị bắt và thuần hóa, thế nên thường thường linh thú do người gây giống chỉ sau ba thế hệ, hoặc tối đa bốn thế hệ sẽ xảy ra hiện tượng huyết mạch đứt gãy, phải một lần nữa bắt giữ thuần hóa.

Nhưng nếu có thể trực tiếp bắt tới một con linh thú huyết mạch tinh thuần con nhỏ, nó tự nhiên là đối tượng tốt nhất để thuần hóa bồi dưỡng, không những có thể phát triển tốt cả nhân tính và thực lực, hơn nữa sau khi thành niên còn thường dễ dàng thức tỉnh một ít thiên phú.

Có điều loại ấu thú này rất khó có được, là chuyện có thể gặp chứ không thể cầu, con Hỏa Sàm Nhi của Tam động chủ chính là loại này, khó trách nó rất được yêu quý.

Nội dung trong cuốn ‘Cẩm nang nuôi dưỡng linh thú cơ bản’ trên tay Viên Minh chủ yếu nói về cách chăm sóc, phát triển thể chất và bồi dưỡng thú tính của linh thú lúc còn nhỏ.

Yêu cầu lớn nhất của công việc này chính là duy trì cân bằng, tức đảm bảo dã tính và độ thân cận với con người của linh thú phải ở trong phạm vi hợp lý, để linh thú không thể vì thân cận quá mức với con người mà thiếu khuyết khả năng tấn công, càng không thể để nó dã tính khó thuần đến độ đi tấn công chủ nhân.

Trong sách còn căn cứ theo chủng loại linh thú khác nhau mà tiến hành phân chia chúng thành các loại thuộc tính, đồng thời từ đó phác họa ra quy tắc ăn uống chung dành cho mỗi loại thuộc tính.

Ví dụ như đa số thanh lang là thuộc Phong thuộc tính, sở trường tốc độ, công kích cùng chủ yếu dùng phong nhận, còn hắc hùng phần lớn là thuộc Kim thuộc tính, sở trường phá giáp, công kích chủ yếu là dùng móng vuốt cào xé.

Hỏa Sàm Nhi rõ ràng là Hỏa thuộc tính, nhưng phỏng chừng còn có điểm đặc thù khác nữa.

Viên Minh sau khi xem hết ‘Cẩm nang nuôi dưỡng linh thú cơ bản’ liền đứng dậy, đặt sách về chỗ cũ, tiếp đấy lại chọn mấy quyển thư tịch cho liên quan rồi bắt đầu lật đọc.

Khoảng nửa canh giờ sau đó, hắn đã xem hết gần một nửa số thư tịch có liên quan tới linh thú ở trên giá sách.

Sau khi phát hiện nội dung ở những cuốn sau bị lặp tới ba, bốn phần, Viên Minh liền bỏ ý định lật xem thêm sách khác, nội dung có thể đọc mà không mất phí cũng chỉ có những thứ này.

Có điều bằng vào thiên phú đã thấy là không quên của hắn, thông qua những phần ghi chép hỗn tạp kia kết hợp với khả năng lĩnh ngộ không tệ lắm của bản thân với phương diện ngự thú, hắn đã có được cái nhìn tương đối toàn diện về tình hình linh thú cũng như phương thức ngự thú, đối với hắn hiện giờ mà nói thì vậy cũng đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận