Tiên Giả

Chương 622: Tranh chấp

Cùng lúc đó, nơi bí cảnh nào đó trong biển.

Kim Sào giương tay lên, thu hồi pháp quyết, nhìn Kim Vân tiên tử ngồi xếp bằng cách đó không xa.

Lúc này, toàn thân nàng bị hỏa diễm hai màu kim bạch bao phủ, trong trận pháp có linh khí Thủy thuộc tính liên tục không ngừng tràn vào trong ngọn lửa, giúp nàng trấn áp hỏa độc thể nội.

"Đợi thêm mấy ngày, hoả độc trong cơ thể con có thể tạm thời trấn áp xuống, mấy ngày nữa lấy được Cửu Cung Hàn Nguyệt Giới tới tay, vi phụ sẽ tranh thủ luyện chế, hẳn là có thể kịp thời trước khi hỏa độc lần tới bộc phát, triệt để ngăn chặn hoả độc trong cơ thể con." Kim Sào thương tiếc nhìn nữ nhi của mình.

Kim Vân tiên tử gật gật đầu, hai đầu lông mày lại có một loại cảm xúc nói không ra được.

"Ai, con cũng đã có ý với Viên Minh, vừa rồi sao còn khuyên can vi phụ, hắn chỉ là đã có người thích, cũng chưa thành hôn, cứ như vậy buông tay, con thật tình nguyện sao?" Kim Sào thở dài một tiếng.

"Phụ thân hiểu lầm, con chẳng qua cảm thấy... Dùng chuyện này éo buộc hắn, cho dù thành, con cũng không thích, huống chi, con và hắn cũng chỉ vẻn vẹn gặp nhau vài lần, nếu không nhờ thanh danh phụ thân, chỉ sợ ngay cả tên con cũng sẽ không lưu trong lòng hắn." Kim Vân tiên tử lắc đầu, thần sắc cô đơn.

Kim Sào nhìn nữ nhi cố tỏ vẻ mạnh mẽ, không khỏi thở dài.

Lúc trước chính nàng không muốn liên tục trốn dưới cánh chim Kim Sào, mới đi Phù Tang Đảo, từ một đệ tử bình thường đi lên, dựa vào năng lực của mình thành đệ tử thân truyền Vạn Thiên Nhân, mới vừa rồi Kim Sào đã để lộ thân phận nàng cho Vạn Thiên Nhân biết.

Nhưng đến cấp độ Nguyên anh, loại chuyện này sẽ không còn là bí mật, trong mắt bọn hắn, Kim Vân tiên tử một ngày không thành Phản Hư, sẽ luôn bị quang huy Kim Sào che khuất.

"Phụ thân nói đúng, con sẽ không bỏ qua, một ngày nào đó, con sẽ lọt vào mắt của hắn. Không, là thái dương độc nhất vô nhị trong mắt mọi người, con muốn nói cho bọn hắn biết, con không phải nữ nhi của ai, con là chính con, là tồn tại bọn hắn cần nhìn thẳng, thậm chí ngưỡng vọng. Đến lúc đó, con sẽ hỏi Viên Minh, không vì Đông Hải, không vì Kim Sào, chỉ một mình con, có đáng để hắn dừng chân ngắm nhìn, có hối hận hôm nay đã nói chữ "không" kia không!" Trong mắt Kim Vân tiên tử tràn đầy kiên định.

Nghe vậy, Kim Sào rất an ủi, trong lòng liên tục cảm khái.

Nữ nhi đúng là lớn rồi.

Một ngày sau, Nguyên Anh Đông Hải minh đóng giữ các nơi được âm thầm triệu hồi về Tử Nam Đảo, cùng tham dự hội nghị quyết chiến.

Một đám Nguyên anh đi vào trong đại điện, liền thấy Vạn Thiên Nhân và Viên Minh đã ngồi ở vị trí đầu. Khác với thần sắc Viên Minh bình tĩnh, Vạn Thiên Nhân thì nụ cười trên mặt lại không tiêu giảm, từ khi y và Cốc Huyền Dương trọng thương đến nay, rất ít khi thấy y vui vẻ như vậy.

Một đám Nguyên anh không khỏi tò mò, không biết rốt cuộc là tin tức gì, có thể làm y cao hứng như thế. Mà trong đám người, Hầu Cừu lại nhìn Viên Minh một chút, trong lòng có một tia dự cảm không tốt.

"Chư vị, kính xin nhanh chóng ngồi xuống, ta có việc muốn tuyên bố." Vạn Thiên Nhân liếc nhìn một vòng, thúc giục nói.

Viên Minh cũng đồng thời đánh giá đám Nguyên Anh tiến vào đại điện, so với lúc trước hắn nhìn thấy mấy vị kia, lần này số lượng tu sĩ Nguyên Anh ra mặt tăng thêm không ít.

Tại hội nghị lần trước, Vạn Thiên Nhân cũng đã giao danh sách cụ thể tu sĩ Nguyên Anh Đông Hải minh cho hắn, ngày nay nhìn những người này, ngược lại có thể so sánh biết được danh hào trên danh sách.

Đa phần Nguyên anh là đến từ các hòn đảo cấp một, chỉ có ba vị là tán tu giống như Viên Minh, cũng đều là Nguyên Anh sơ kỳ.

Trong đám Nguyên anh, đến từ Thủy Viên đảo là nhiều nhất, ngoài tộc trưởng Hầu Cừu, vẫn còn hai vị Nguyên Anh sơ kỳ, cùng đại nguyên soái binh mã tiền nhiệm Hầu Thượng chưa có được nhục thân.

Sau đó là Nguyên anh tới từ bốn đảo Phù Tang, Kim Ngao, Không Linh cùng Địa Hoa, không tính Vạn Thiên Nhân cùng Cốc Huyền Dương, cộng lại hết thảy có tám vị, trong đó chỉ có hai tên Nguyên Anh trung kỳ.

Sau cùng chính là Nguyên anh Giao Nhân Tộc, trừ Minh Không nữ vương còn sót lại Nguyên anh, vẫn còn một vị Nguyên Anh sơ kỳ khác, tên là La Đa, ngày nay đại biểu Minh Không nữ vương, phụ trách Giao Nhân Tộc tại Đông Hải minh, lúc này gã vừa lúc đối mắt với Viên Minh, mang theo thiện ý gật gật đầu, hẳn là nghe từ Minh Không nữ vương biết được thực lực Viên Minh cùng thân phận thần sứ Minh Nguyệt Thần của hắn.

Mười chín vị Nguyên anh trở lên, cộng thêm ba người Hắc Trúc Tẩu ở Dục Trúc Đảo, cùng Kim Hóa chân nhân chưa chạy đến, chính là sức chiến đấu cao nhất của Đông Hải minh ngày nay.

Con số này so với đại quân Vu Nguyệt Giáo nhiều hơn không ít, nhưng thực tế sức chiến đấu lại sàn sàn nhau, thậm chí Vu Nguyệt Giáo còn chiếm ưu thế hơn.

Rất nhanh, tất cả mọi người ngồi xuống, Hầu Cừu không đợi Vạn Thiên Nhân mở miệng đã hỏi trước.

"Vạn Minh chủ vội vã tổ chức hội nghị tác chiến như vậy, chắc là có diệu chiêu phá địch rồi?" Gã hỏi Vạn Thiên Nhân, nhưng ánh mắt thủy chung rơi trên người Viên Minh.

So với hôm qua, thái độ gã đối đãi với Viên Minh tựa hồ cẩn thận hơn không ít, cũng không biết có phải giống như Giao Nhân Tộc, từ miệng Hầu Thượng biết được thực lực chân chính của Viên Minh.

"Không sai, Viên thần sứ hôm qua thực địa quan sát, xác thực tìm được một biện pháp bài trừ Xích Huyết Hồng Sa Trận, tiếp theo để hắn nói với mọi người đi." Vạn Thiên Nhân không buồn bực, nhẹ gật đầu với Viên Minh.

"Viên thần sứ?" Trong đại điện, tán tu Nguyên anh là Phương Cốc nghi hoặc lên tiếng.

"Không sai, mọi người hẳn cũng biết, ta cùng bọn Cốc đạo hữu ở tại Tam Tiên Đảo được Minh Nguyệt Thần cứu, từ đây trở về tin tưởng dưới trướng Minh Nguyệt Thần. Vị Viên Minh đạo hữu này chính là thần sứ do Minh Nguyệt Thần chọn, bàn về thân phận và địa vị, không hề kém Bạch Cốt tôn giả Vu Nguyệt giáo kia." Vạn Thiên Nhân thấy gã nghi vấn, giải thích thân phận Viên Minh.

Lời này vừa ra, lập tức dẫn tới các Nguyên anh khác nhao nhao nghị luận. Bất quá Nguyên anh Thủy Viên tộc cùng Giao Nhân Tộc bộ dạng như đã biết được thân phận Viên Minh, xem ra đúng là Hầu Thượng và Minh Không nữ vương đã kể lại với đồng tộc.

Tiếng nghị luận rất nhanh nhỏ lại, dù sao cao tầng Đông Hải minh đã nhận ra thân phận Viên Minh, các Nguyên anh khác tuy có lo nghĩ, nhưng dưới trường hợp này, cũng không tốt biểu hiện ra ngoài.

Thấy vậy, Viên Minh cũng đứng dậy, không nói nhảm, liền giảng giải biện pháp phá trận, còn lấy ra địa đồ trận nhãn mà Vạn Thiên Nhân đã sớm chuẩn bị, phân phát cho đám người.

"Biện pháp không sai, Viên thần sứ quả nhiên có bản sự. Bất quá, Vạn Minh chủ làm sao đảm bảo, Viên thần sứ cho ra biện pháp này, không phải là Vu Nguyệt Giáo âm mưu một lưới bắt hết chúng ta?" Hầu Cừu liếc qua địa đồ, "Bộp" một tiếng để ngọc giản trên bàn.

Gã vừa nói, lập tức khiến mấy vị Nguyên Anh khác cảnh giác.

"Không sai, liên quan tới tình báo trận nhãn, bất quá chỉ là lời nói một bên của vị Viên thần sứ này, chúng ta không thể kiểm tra thật giả. Giả sử tùy tiện chấp hành, vạn nhất là cạm bẫy, Đông Hải minh chúng ta sẽ toàn quân bị diệt." Phương Cốc lo lắng nói.

"Vị Viên thần sứ này vừa mới tới một ngày, đã tìm được sơ hở đại trận Vu Nguyệt Giáo, dù sao ta cũng không tin." Thủ hạ thân tín của Hầu Cừu là Hầu Mạc lắc đầu nói.

"Ngày nay chiến cuộc bất lợi, chúng ta phải càng thêm cẩn thận, tuyệt không thể vì một người nói mà chôn vùi an nguy toàn bộ Đông Hải minh." Không Linh Đảo may mắn còn tồn tại Nguyên anh, ho khan hai tiếng nói.

Vạn Thiên Nhân lẳng lặng nghe bọn họ tranh luận, thẳng đến khi tiếng nghị luận dần dần thấp xuống, mới mở miệng nói.

"Lần này tác chiến, Kim Sào tiền bối cũng sẽ tham dự." Y lạnh nhạt nói.

Trong phút chốc, nhất đá hù dọa ngàn cơn sóng, mọi người nhất thời giật mình.

"Kim Sào tiền bối, ngài cũng tán thành phương án này? Vậy ta xem việc này ngược lại rất có triển vọng." Phương Cốc thay đổi lo lắng trước đây, lúc này gật đầu nói.

"Không sai, có Kim Sào tiền bối tương trợ, Vu Nguyệt Giáo bất quá là gà đất chó sành mà thôi, thật sự không đáng để lo." La Đa phụ họa theo.

Sắc mặt Hầu Cừu u ám một cái chớp mắt, nhưng lúc ngẩng đầu, sắc mặt lại khôi phục bình tĩnh.

"Kim Sào tiền bối đã đồng ý kế hoạch này, vậy chúng ta không còn gì để nói, cứ chấp hành là được. Bất quá, hết thảy có bốn phía trận nhãn cần phá hư, cụ thể phân phối thế nào, vẫn phải thương lượng một chút." Gã chậm rãi nói.

"Điểm này ta đã sắp xếp xong, không cần Hầu tộc trưởng quan tâm, đến lúc đó để cho ta, Kim Sào tiền bối cùng một vị tiền bối Phản Hư khác phụ trách ba khu trận nhãn, còn lại thì làm phiền chư vị liên thủ bài trừ." Viên Minh nhìn quanh chúng nhân nói.

"Một vị tiền bối Phản Hư khác? Chẳng biết ngài là..." Hầu Cừu sững sờ, hỏi câu hỏi trong lòng đám Nguyên anh ở đây.

"Vị tiền bối này không thèm để ý danh lợi, cũng không muốn lộ ra thân phận của mình, Hầu tộc trưởng vẫn không nên tìm hiểu nhiều mới tốt." Viên Minh ý vị thâm trường nhìn Hầu Cừu một chút.

Hầu Cừu nhíu nhíu mày, thần sắc không vui, hoài nghi Viên Minh đang giả tá danh tiền bối Phản Hư hù dọa mình, nhưng lại không dám nghi vấn, chần chừ một lát, lại lấy cớ khác gây rối loạn.

"Đã có hai vị tiền bối Phản Hư xuất thủ, hai nơi trận nhãn kia ta an tâm, chỉ là Viên thần sứ bất quá là Nguyên Anh sơ kỳ, cũng một mình phụ trách một chỗ trận nhãn, có phải quá tự tin không. Ta đây cũng không phải nghi vấn thực lực của ngươi, chỉ là việc này chính là trận chiến quyết định vận mệnh Đông Hải minh chúng ta, không được có nửa điểm sơ sẩy." Hầu Cừu mở miệng, lại chiếm đại nghĩa.

"Hầu tộc trưởng nói như vậy, bằng không chúng ta bây giờ ra ngoài tỷ thí một phen, cũng giúp Hầu tộc trưởng an tâm hơn." Viên Minh cười lạnh một tiếng.

"Chư vị đã thấy, ta một lòng vì Đông Hải minh, Viên thần sứ ở nơi này lại âm dương quái khí, không để ý lợi ích Đông Hải minh. Đã vậy, Viên thần sứ nhất định phải bắt ta thử thân thủ, vậy ra biển đáng một trận đi, Hầu Cừu ta chắc chắn phụng bồi tới cùng!" Hầu Cừu giận dữ, vỗ bàn một cái đứng lên.

"Lấy tư tâm xưng là công tâm, Hầu tộc trưởng rèn luyện da mặt thật tốt, đợi lát nữa nếu ta lỡ tay làm thương tổn ngươi, cũng đừng trách ta không thủ hạ lưu tình." Viên Minh đứng dậy, quay người đi ra ngoài đại điện.

Nhưng vào lúc này, Hầu Mạc đứng dậy kéo lại Hầu Cừu, mở miệng nói:

"Tộc trưởng bớt giận, Viên thần sứ cũng giảm nhiệt, đại chiến sắp đến, hai vị người nào bị thương tổn, đối với Đông Hải minh chúng ta đều không phải chuyện tốt. Ta xem không bằng thế này, có Vạn Minh chủ cùng Cốc đạo hữu tọa trấn, Nguyên anh chúng ta liên thủ bài trừ một chỗ trận nhãn đã là dư xài, tộc trưởng thì mang Tổ Viên tộc ta cùng đi với Viên thần sứ, lấy đánh giết số lượng Vu Nguyệt Giáo đồ để tỷ thí một phen, cũng không tổn thương hòa khí hai bên, lại có thể phân cao thấp, ngược lại cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Chẳng biết ý Viên thần sứ thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận