Tiên Giả

Chương 905: Dốc toàn bộ lực lượng

Đối mặt với các loại thuật pháp công kích, nhóm tu sĩ Yêu tộc đều chẳng sợ gì, mỗi tên tự thi triển thần thông ứng đối.
So với đủ loại thủ đoạn công kích lòe loẹt của Nhân Tộc, thì Yêu tộc lại đơn giản trực tiếp hơn nhiều, cứ dựa vào nhục thể mà chiến đấu.
Tu sĩ Yêu tộc gần như đều là những Thể Tu trời sinh, mỗi một cái cá thể đều có thể phách cường hãn, đại bộ phận pháp thuật công kích tới chỉ có thể tạm hoãn tốc độ của bọn hắn, nhưng căn bản không làm thương tổn được tới tính mệnh.
Cho nên rất nhanh, đại quân Yêu tộc đã vọt tới trước trận của đội ngũ tầm bảo.
Đội ngũ tầm bảo thì cũng sớm đoán trước được tình huống này, khi đại quân Yêu tộc vọt tới bên cạnh, các loại công kích từ pháp bảo bay ra, hóa thành đừng đạo phi hồng bảo quang, đánh về phía Yêu tộc.
Trong đội ngũ Yêu tộc, có gần trăm con Cửu Dư Tộc có lực phòng ngự rất mạnh, bọn chúng trực tiếp hiện ra bản thể, hóa thành từng con có thân hình cao tới mấy trượng, dài hơn mười trượng, thân hình bọn chúng cuộn lại thành những quả cầu, ngăn ở phía trước nhất.
Từng đạo bảo quang đánh vào trên thân đám Cửu Dư Tộc, liên tiếp phát ra những tiếng va chạm đinh tai nhức óc.
Nhưng lân giáp của đám Cửu Dư Yêu tộc này lại cực kỳ kiên cố, những pháp bảo kia công kích vậy mà chẳng có tác dụng mấy, hơn phân nửa đều bị đụng bay.
Trên thân đám Cửu Dư Yêu tộc này cũng sáng lên hồng quang nồng đậm, thân thể như những chiếc chiến xa, quay cuồng bay tới đằng trước, đụng trực tiếp vào đội ngũ tầm bảo.
Trận hình của đội ngũ tầm bảo lập tức bị xông mở, xé rách ra một cái lỗ hổng lớn.
Các Yêu tộc khác theo sát đằng sau Cửu Dư tộc, lập tức tiến đến chém giết, trận địa lúc này trong nháy mắt rơi vào chiến đấu giằng co.
Đội ngũ tầm bảo có nhân số đông hơn, vậy mà không chiếm được thượng phong.
Đạm Đài chân nhân, Long Hầu, Kim Thần nhìn thấy cảnh này thì đang định ra tay.
“Chư vị, mục đích chúng ta tới đây là tìm kiếm Thiên Hỏa, cũng không phải là đến chém giết cùng những Yêu tộc này.” Tư Mã Trường Cầm đột nhiên nói.
“Chúng ta cứ rời đi như thế? Những người khác phải làm sao bây giờ?” Kim Thần có chút không đành lòng nói.
Gã dẫn theo không ít tu sĩ Bạch Đế Thành, không có khả năng đều dẫn theo hết, những Yêu tộc của Vạn Yêu Quốc này đều là thuộc tính Hỏa, chiếu đấu ở nơi có hừng hực Hỏa độc như này, chiến lực không giảm thậm chí trái lại còn tăng, mà bên đội ngũ tầm bảo thì ngoại trừ số ít tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa ra, thì phần lớn mọi người đều có chiến lực giảm mạnh.
Một khí tu sĩ Pháp Tướng rồi tu sĩ Phản Hư, cũng chính là lực lượng nòng cốt và quan trọng nhất, rời khỏi chiến trường, thì những tu sĩ còn lại chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Tư Mã Trường Cầm không nói gì, hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng xuống phía dưới.
“Người làm đại sự, há có thể có lòng dạ đàn bà?” Long Hầu khịt mũi coi thường nói.
Nói xong lời này, gã dẫn đầu bỏ những tu sĩ khác trong đội ngũ của mình, chỉ dẫn theo một mình Long Ngâm Không, hóa thành một tia sáng màu đỏ, độn đuổi theo về phương hướng của Tư Mã Trường Cầm.
Đạm Đài chân nhân cùng Vương Phục Long thấy thế, cũng dẫn theo tu sĩ của môn phái mình theo sát phía sau.
“Thiếu thành chủ, những người này đều là tự nguyện tới đây, vô luận sinh tử đều do bọn hắn tựa lựa chọn, không cần quản nhiều.” Một lão giả áo đen bên cạnh Kim Thần khuyên.
Người này mặt đỏ như táo, râu thì cắt ngắn, khí tức trên thân khổng lồ, cũng là một vị tu sĩ Pháp Tướng Kỳ.
Lão giả áo đen tên là Cố Xuyên Đình, là một vị phụ tá đắc lực của thành chủ Kim Mộ ở Bạch Đế Thành, lần này được phái tới để phụ trợ cho Kim Thần.
Kim Thần buồn bã gật đầu, dẫn theo một phần tu sĩ Bạch Đế Thành thoát khỏi chiến trường, đuổi theo đội kia.
“Cản bọn họ lại!”
Ngoài ý muốn là, Viêm Lang Vương lại không đuổi cùng giết tận đám tu sĩ tầm bảo còn lại, mà ngược lại, gã lại gào thét thật lớn, chỉ huy bầy yêu đi ngăn cản đám người Tư Mã Trường Cầm.
Mấy trăm tộc nhân Hỏa Lang Tộc ngăn ở phía trước, hai mắt bọn chúng đều có màu đỏ như máu, thân hình cao lớn, thân thể có xu thế hóa thành người sói, trong lỗ mũi phun ra khí tức nóng rực, trên thân còn ẩn hiện những vết rạn như nham tương, từng con từng con tăng vọt khí tức, rơi vào trạng thái cuồng bạo, bay nhào tới chỗ đám tu sĩ.
Bên trong Hỏa Phong Tộc cũng bay ra mấy chục đạo thân ảnh, rồi bay lên cao mấy trăm trượng.
Sau lưng bọn chúng là từng chiếc đuôi ong, không ngừng có ánh lửa nhấp nháy, từng đạo Liệt Hỏa Độc từ những cái đuôi đó cộng thêm có hỏa diễm gia trì, bắn xuống vèo vèo như mưa sao băng.
Bên trong Hỏa Tích Tộc cũng nhảy lên ra gần chỗ Bách Yêu tộc hỗ trợ, chúng mở cái miệng rộng của mình, phun ra từng ngọn lửa thô to xen lẫn nhau, tạo thành một cái võng lửa khổng lồ.
Tư Mã Trường Cầm không có dừng bước, mà bay thẳng vào bên trong đám Yêu vật trước mắt.
Bên cạnh gã chẳng biết từ lúc nào đã có thêm sáu thân ảnh thần bí mặc áo giáp màu đen, Ngô Lập và Thiết Huyễn cũng ở trong đó.
Căn bản không cần Tư Mã Trường Cầm ra tay, đám Yêu tộc ngắn ở trước mặt gã đã bị sáu vị hộ vệ mặc áo giáp màu đen kia chém giết trong chớp mắt.
Lâu lâu, Tư Mã Trường Cầm cũng sẽ ra tay, chỉ là tùy ý phất tay một cái, trong hư không liền có từng đạo dây đàn như những sợi dây màu bạc hiển hiện, cắt chém thân thể của những con Yêu tộc này ra.
Động tác của gã nhẹ nhàng, tư thái cực kỳ tùy ý, trong lúc phất tay giết người, mà trên thân lại không nhiễm một vết máu nào.
Tịch Ảnh, Long Ngữ Hoàn và mấy vị nữ tu khác thì giống như đi đạo, nhàn nhã đứng sau lưng gã, chẳng cần phải động tay động chân.
Mấy người Đạm Đài chân nhân, Long Hầu thì cũng không nhàn rỗi, nhao nhao xuất thủ.
Thực lực của những Yêu tộc này không hề bình thường, nhưng đâu thể ngăn được một đám tu sĩ Pháp Tướng Kỳ công kích, trận hình lập tức bị đánh xuyên qua.
Sắc mặt Viêm Lang Vương xanh xám, hóa thành một đạo xích quang, ngăn ở phía trước, phất tay liền đem mấy tu sĩ Phản Hư xé nát, trong đó bao gồm một lão giả Phản Hư Hậu kỳ, là tu sĩ của Thiên Long Điện.
“Cút ngay!” vẻ lạnh lẽo trong mắt Long Hầu lóe lên, gã tế ra một cây đại bổng kim sắc, thân côn là một con Kim Long chiếm cứ, vù một tiếng đánh tới Viêm Lang Vương.
Một cỗ cự lực ngạt thở từ trên trời giáng xống, nó chưa thực sự đập tới nơi mà không gian phụ cận cũng có chút vặn vẹo biến hình, thậm chí còn có thanh âm ken két rung động phát ra, như là muốn bị đè sập.
Viêm Lang Vương không dám khinh thường, yêu lực mênh mông bộc phát ra, thình lình đạt đến cấp sáu thượng giai, một cánh tay của gã hướng về phía trước chộp tới.
Cánh tay này của gã đột nhiên hóa lớn gấp mấy lần, trên da cũng mọc lên lông đỏ rậm rạp, từng khối cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, nhìn qua thì ẩn chứa lực lượng vô tận, hung hăng chụp vào Bàn Long cự bổng của Long Hầu.
Một tiếng keng vang lên, cánh tay và cự bổng va chạm tạo thành tiếng nổ vang rung trời, bạo phát ra cả sóng khí mãnh liệt.
Thân hình Long Hậu đại chấn, phải lùi mấy bước mới đứng vững lại được, hơi ăn chút thiệt thòi.
Đạm Đài chân nhân ở bên cạnh đưa tay nắm vào trong hư không một cái, một cây phất trần màu bạc hiện ra trong tay gã, Đạm Đài chân nhân nắm phất trần vung lên một cái về phía trước.
Thoáng cái, tơ bạc bên trên phất trần màu bạc lập tức giống như sống lại, nhao nhau nổ bắn về phía trước, quấn lấy thân thể của Viêm Lang Vương.
Viêm Lang Vương cũng không để ý, bên ngoài thân của gã dấy lên Xích Kim Yêu Hỏa, cũng quấy lấy tơ bạc của phất trần.
Xích Kim Yêu Hỏa này có nhiệt độ cực cao, hư không gần đó cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Nhưng mà những sợi tơ màu bạc kia chẳng biết làm từ chất liệu gì, mà dưới sự thiêu đốt của Xích Kim Yêu Hỏa lại không có chút dấu hiệu tổn hại nào.
Cổ tay của Đạm Đài chân nhân rung lên, phất trần tơ bạc trong nháy mắt co chặt lại, thân thể Viêm Lang Vương bị xé nứt ra mấy chục vết thương sâu tới tận xương.
Không đợi Viêm Lang Vương phản ứng, một đạo kim ảnh thô to hiện lên, chính là cây Bàn Long cự bổng của Long Hầu đang đập xuống.
Một tiếng phịch vang lên, Viêm Lang Vương bị đập bay ra ngoài, nện vào nham tương ở phía xa xa.
Phía trước đã không còn ngăn cản, một đám người lập tức bay vào nham tương, nhanh chóng lặn xuống, rất nhanh đã đến lòng đất nham tương, đi vào phụ cận của không gian linh bảo.
Chẳng biết vì sao Không gian linh bảo cùng hư không đã tương dung, lại tách ra ngân quang chói mắt, vô cùng dễ thấy ở trong nham tương, giống như một con suối màu bạc, ù ù chuyển động.
Viên Minh kiệt lực thôi động Hóa Hình Thạch Phù, để tránh bị phát hiện, đồng thời cũng dò xét đám người Tư Mã Trường Cầm.
Bên cạnh Tư Mã Trường Cầm lúc này chỉ có sáu vị hộ vệ mặc áo giáp đen, cùng Tịch Ảnh, Long Ngữ Hoàn, Cam Văn Tình và mấy vị nữ tu nữa.
Bên cạnh Đạm Đài chân nhân đều là đệ tử của mình, chính là ba người Hà Tu Văn, Dương Phạm cùng Nam Thượng Phong.
Về phần Long Hầu chỉ dẫn theo một mình Long Ngâm Không.
Bên phía Vương Phục Long thì là Ngụy Lăng, Ô Lỗ, phân thân của Viên Minh, cùng một tên trưởng lão Phản Hư Kỳ khác của Lạc Nhật Tông.
KIm Thần tới trễ nhất, mấy tên tu sĩ Phản Hư của Bạch Đế Thành đều đi theo bên cạnh hắn, và cả lão giả áo đen Pháp Tướng Kỳ tên là Cố Xuyên Đình kia nữa.
Chỗ sâu nham tương có áp lực kinh người, cũng cực kỳ nóng đến dị thường, đại quân Yêu tộc ở phía trên kia, thì ngoại trừ Viêm Lang Vương ra, cũng không có mấy tên có thể lặn tới chỗ này, đám người thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Ánh mắt Tư Mã Trường Cầm đảo qua từng người, tựa hồ như đang kiểm kê nhân số, rất nhanh đã rơi vào trên phân thân của Viên Minh.
Phân thân của Viên Minh nhìn rất tùy ý, ánh mắt rời rạc đánh giá bốn phía, giống như không phải tới tầm bảo, mà là đi ngoại thành dạo chơi vậy.
“Vạn đạo hữu đúng là nhàn nhã!” Tư Mã Trường Cầm nói.
“Vạn mỗ thực lực nhỏ yếu, thân phận cũng thấp, dứt khoát làm người lười biếng, hết thảy làm theo sự phân phó của Cầm Ma đại nhân!” phân thân của Viên Minh vừa cười vừa nói.
“Có đúng không…” Tư Mã Trường Cầm từ chối cho ý kiến.
“Nếu Cầm Ma đại nhân không hài lòng, Vạn mỗ cũng có thể tiến hành dò đường phía trước cũng được.” Phân thân Viên Minh nói xong thì hợp tình hợp lý bay qua chỗ con suối màu bạc.
Những người khác thấy thế đều lấy làm kinh hãi.
Nhưng mà phân thân của Viên Minh mới chỉ đi ra hai bước, liền bị dừng lại.
Bởi vì phía trước vòng xoáy màu bạc bỗng nhiên hiện ra một mảnh gợn sóng màu vàng, giống như từng vòng hào quang sáng lạn, tiếp đó thì có bốn đạo thân ảnh liên tục xuất hiện.
Đi đầu là một người có thân hình cao hơn hai trượng, toàn thân mọc đầy lông màu đen ngắn rậm rạp, cả người nhìn như một tôn Thiết Tháp, nhưng cũng giống một con Gấu to đứng thẳng người lên, trên mặt người này có một vết sẹo thật dài, hai con ngươi lộ rõ ra hung quang, khóe miệng hơi nhếch, lộ ra nụ cười hơi dữ tợn làm người khác sợ hãi.
Tiếp đó là một vị nữ yêu, thân hình nàng ta thấp hơn một chút, nhưng cũng cao hơn một trượng, mặc một chiếc váy dài màu tím, dung mạo khá tú lệ, sau lưng mọc ra một đôi cánh màu tím khá lớn, thỉnh thoảng lại chớp lóe lên một tia điện.
Kế đó lại là một vị lão giả có làn da thô ráp, nhưng thể trạng lại vô cùng cường tráng, toàn thân đầy bụi đất bẩn thỉu, có vẻ là một lão Thụ Yêu.
Vị cuối cùng là một nam tử mặc áo bào xanh, miệng siêu rộng, kéo đến tận mang tai, làn da trắng nhợt không có tí huyết sắc nào, toàn thân trên dưới lộ ra khí tức âm lãnh.
Từng đạo Yêu khí vô cùng cường đại từ trên thân bốn vị Yêu tộc này phóng lên tận trời, ngưng tụ ra uy áp kinh khủng khó mà tả được, tất cả đều đạt tới cảnh giới cấp sáu, nhưng lại mạnh hơn rất nhiều so với Ngân sắc cự cầm mà Viên Minh từng đánh chết lúc trước, đều là đại yêu cấp sáu thượng giai đồng dạng với Viêm Lang Vương.
“Hắc Hùng Vương, Điện Bằng Vương, Cự Thụ Vương, Thanh Xà Vương, cộng thêm Viêm Lang Vương lúc nãy nữa, ngũ đại Yêu vương của Vạn Yêu Quốc đều ở đây, Vạn Yêu Quốc đây là dốc toàn bộ lực lượng sao?” Kim Thần nhìn lần lượt từng tên, thần sắc đại biến.
Sắc mặt của đám người Đạm Đài chân nhân, Long Hầu, Vương Phục Long cũng đều biến thành ngưng trọng, không tự chủ được nhìn về phía Tư Mã Trường Cầm.
Thần sắc Tư Mã Trường Cầm vẫn lạnh nhạt như cũ, chẳng có chút kinh hoảng nào, khiến mấy người cũng thoáng yên tâm trong lòng.
Về phần đám tu sĩ Phản Hư ở đây thì người nào người nấy đều đã sắc mặt trắng bệch, không dám phát ra tí ti thanh âm nào.
Mà sau khi bốn vị Yêu Vương xuất hiện lại cũng không nói chuyện, giống như đang chờ ai đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận