Tiên Giả

Chương 376: Khổ chiến

Lúc này Viên Minh bị treo ngược tư thế đầu dưới chân trên, không cách nào thoát thân nhưng vẫn không hoảng loạn.

Hắn giơ một tay lên, Bạch Sắc cốt đao hiện ra chém xuống sợi dây leo màu đỏ tươi quấn chặt mắt cá chân của mình. Chỉ là hắn có chém thế nào nữa thì dây leo màu đỏ tươi kia vẫn không có lấy một vết thương.

Hắn nhướng mày, đưa tay bấm niệm pháp quyết. Một đạo pháp quyết lóe lên rồi chui vào Bạch Sắc cốt đao. Thân đao lại lần nữa bùng lên ngọn hỏa diễm trắng.

Bạch Sắc cốt đao lại lắc lư, một dải ánh đao lướt qua mang theo ngọn lửa trắng rơi xuống dây leo máu đỏ tươi.

Dây leo vốn vô cùng cứng cỏi nhưng bị ngọn lửa trắng bao trùm xuống lập tức bị phai màu, cứng ngắc lại. Sau đó bị cốt đao chặt bỏ. Dây leo cứng ngắc hóa thành từng mảnh nhỏ vỡ vụn.

Viên Minh vui vẻ bắt đầu làm theo cách vừa rồi giải quyết các nhánh dây leo màu đỏ tươi khác, cả người theo đó rớt xuống bên dưới. Hắn thi pháp đứng ở trên mặt nước, ngẩng đầu lại thấy Hoa Chi lâm vào khổ chiến.

Hai tay dây leo của Hoa Chi biến thành cự kiếm bị hai cây dây leo đỏ tươi cuốn lấy. Nó chưa kịp thoát thân thì trong hồ nước lại phóng ra thêm dây huyết đằng bò lên hai thanh cự kiếm. Đầu dây leo đâm vào bên trong, không ngừng vặn vẹo co rút như đang hút thứ gì đó.

Từ lúc Hoa Chi sinh ra linh thức đến nay, nó chỉ toàn cắn nuốt người khác, còn chưa bị người ta cắn nuốt như vậy.

Nó cảm thấy được lực lượng thân thể xói mòn, vừa sợ vừa giận. Phần dây leo tạo thành thân thể nó nhúc nhích, đẩy ra một hạt châu màu đỏ, tiếp đó nó bắt đầu thi pháp.

Hạt châu bay lên không trung quay một vòng rồi hóa thành một đám huyết vụ, sau đó lóe lên rồi chui vào bên trong mấy sợi huyết đằng đang cuốn lấy mình.

Chỉ sau một hơi thở, huyết đằng quấn quanh cự kiếm liên tiếp biến thành màu xám trắng, héo rút mà khô quắt lại, theo động tác vung vẩy hai tay của Hoa Chi mà hóa thành tro tàn bay tán loạn.

Đúng lúc này, đảo nhỏ trong hồ nước vang lên tiếng gào thét kinh thiên, cả hòn đảo đều chấn động.

Trong lúc nhất thời, bùn đất nứt nẻ, nước hồ cuồn cuộn, một cây liễu đỏ tươi cao mấy trượng từ dưới đất chui lên, vô số dây leo màu đỏ tươi bao trùm khắp các cành cây, nhìn qua như thể bầy rắn đang cuồng vũ.

Huyết liễu này tản mát ra khí tức yêu lực đã đạt đến cấp bốn, chưa kể trên cành cây còn có hắc khí cuồn cuộn như những sợi tơ quấn quanh, nhìn qua kinh người.

Huyết liễu khẽ run lên, hơn mười nhánh huyết đằng một phân thành hai vung vẩy bắn tới Viên Minh cùng Hoa Chi. Hoa Chi vội vàng huy động hai tay cự kiếm đón đỡ định chém rụng chúng. Nhưng lần này tốc độ huyết đằng nhanh hơn trước, trong đó có mấy nhánh dễ dàng quấn lên hai tay nó, còn lại thì đâm thẳng vào người nó.

Hoa Chi đang định thúc giục huyết châu nhưng vừa điều động pháp lực thì bảy tám nhanh huyết đằng đã quấn chặt lên người Hoa Chi, bày ra lực cắn nuốt khủng bố nhanh chóng cướp đoạt sinh cơ cùng sức sống của nó.

Bên kia, Kim Cương chắn trước mặt Viên Minh, tay phải nắm Tử Tinh Cửu Long thương, toàn thân vận khí bao trùm lên mũi thương Cửu Long, rồi đột ngột đâm ra.

Y đâm ra liên tiếp hơn mười lần, tốc độ cực nhanh, chỉ có thể nhìn thấy bóng thương kín như bức tường, nghênh đón huyết đằng tập kích tới.

Có khí tức bên trong bản thân y gia trì, Tử Tinh Cửu Long thương đạt đến uy lực kinh khủng, dù huyết liễu là yêu thú cấp bốn thì bảy tám nhánh huyết đằng vẫn bị bóng thương chằng chịt xé nát.

Huyết liễu thấy dây leo bị hủy, mấy nhành dây leo rủ xuống trên cành cây đột nhiên cuốn ngược lên, đung đưa như trống bỏi.

Cành liễu rung rung tróc ra từng hạt cây có một lớp vỏ ngoài màu trắng. Hạt giống không rơi xuống đất mà lơ lửng giữa không trung. Ngay sau đó vỏ ngoài màu trắng của hạt giống nứt ra thành một khe hở, sương mù đỏ tươi từ bên trong tuôn ra, chốc lát sau đã bọc hết hạt giống lại, biến thành từng quả cầu nhỏ màu đỏ thẫm.

Quả cầu nhỏ được thành hình thoáng dừng lại trên không trung, sau đó rậm rạp chằng chịt bắn về phía Kim Cương.

Kim Cương thấy huyết liễu xuất ra chiêu mới, hô hấp trở nên dồn dập thêm ba phần, khí tức bên trong cơ thể không ngừng ồ ạt tràn vào Tử Tinh Cửu Long thương làm thân thương cũng tản mát ra luồng sáng vàng nhàn nhạt.

Để đối phó với tiểu cầu màu đỏ thẫm, y đã chuyển từ một tay sang hai tay cầm thương, thương hoành trước ngực, mũi thương chếch xuống, đồng thời toàn thân đứng tấn trầm ổn. Khí lực dồn xuống hai tay, cánh tay cầm thương lập tức nổi lên gân xanh.

Một tiếng rít gào vang lên, Kim Cương phóng một kích quét ngang qua tiểu cầu đang lao tới.

Thương chưa động, gió đã nổi.

Tiểu cầu đỏ thẫm bị cuồng phong cuốn ra trước khi mũi thương kéo đến tạo thành lực cản, khiến thế lao tới của tiểu cầu phải khựng lại. Nhưng vẫn có mấy tiểu cầu không bị cuồng phong cản trở mà xông thẳng tới, vừa vặn đụng vào mũi thương đánh tới.

Mũi thương sắc bén nháy mắt đã cắt đứt tiểu cầu thành hai phần.

Nhưng mà, tiểu cầu bị chém vỡ lại như nhận được tín hiệu gì đó. Hai nửa bị chém ra run rẩy, tiếp đó từ bên trong mảnh vỡ xuất hiện hai dây leo màu đỏ tươi hoàn toàn mới. Nó còn đang ở trên không trung, dây leo vẫn còn sền sệt dịch đỏ như máu chưa khô đã phóng thẳng đến lồng ngực đang trống trải của Kim Cương.

Kim Cương cả kinh lập tức buông cánh tay trái ra, đồng thời tay phải đè xuống, bàn tay nắm chặt cán thương lập tức quét ngược lại.

Dây leo mới xuất hiện tựa hồ yếu ớt hơn lúc trước. Mũi thương xẹt qua, dây leo chui ra trong tiểu cầu đỏ tươi đứt từng đoạn, nhưng phần còn lại của dây leo đứt đoạn lại chưa rơi xuống, trong tiểu cầu lại mọc ra phần dây leo mới rồi. Chưa kể đến phần dây leo đứt đoạn vốn đã mất đi sức sống lại lần nữa được khôi phục sinh cơ, như tìm được nơi quy túc mà găm xuống lòng đất. Chốc lát sau lại có hai nhánh dây leo mới mọc lên.

Cùng lúc đó đám tiểu cầu màu đỏ tươi bị thương phong ngăn cản cũng dứt khoát ngừng lại giữa không trung, không cần Kim Cương động thủ đều tự nứt toác ra, hiển hiện ra từng đám dây leo màu đỏ tươi. Chúng như phát hiện con mồi mà bổ nhào cả về phía Kim Cương.

Kim Cương lại lần nữa vung vẩy Tử Tinh Cửu Long thương chém đứt mớ dây leo. So với lúc trước, lúc này y chặt đứt rất nhiều dây leo, dây leo mới mọc ra cũng nhiều hơn hẳn. Mới đầu y còn ứng phó được, nhưng mà càng vung thương nhiều y lại càng thêm khó đối phó.

Mãi đến lúc này y mới ý thức được thứ đánh tới mình không phải là dây leo mà là rễ của huyết liễu. Trong những tiểu cầu màu đỏ tươi kia có chứa đoạn rễ cây, dù có chặt đứt hay xé rách thì chỉ cần tiếp xúc với mặt đất, nó sẽ lại lập tức sinh trưởng mọc ra đoạn rễ mới.

Nhận thấy vậy, Kim Cương lập tức thay đổi chiến lược, dù vẫn múa may trường thương nhưng đã cố gắng không chặt đứt đoạn rễ cây đó. Chỉ là như vậy, cục diện lại lâm vào giằng co, trong một đoạn thời gian ngắn y cũng không tìm ra được cách đối phó hiệu quả.

Viên Minh thấy hết thảy mọi chuyện. Lúc này hắn mới lấy Bách Quỷ Dạ Hành đồ, thả quỷ nô của Thiên Quỷ tán nhân ra trợ giúp Kim Cương. Tiếp đó hắn lại triệu Thâu Thiên đỉnh ra, tiến vào trong đó đồng thời câu thông phân hồn thứ hai, liên hệ với Nhan Tư Tịnh trong phủ thành chủ.

Ngay khi huyết liễu xuất hiện, chúng tu trong phủ thành chủ cũng lâm vào khổ chiến.

Giữa đại điện vô cùng rộng lớn, một bộ xương khô màu đỏ tươi đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.

Trong hốc mắt xương khô là hai đốm lửa xanh lập lòe, xương ngón tay lởm chởm đang bấm ra từng đạo pháp quyết quỷ dị. Trước mặt nó là tám viên châu óng ánh màu xanh lơ lửng trên không trung. Trong mỗi hạt châu là một đạo phù văn lập loè, mặt ngoài có phủ một tầng sương mù màu đỏ tươi. Sương mù kéo dài thành một sợi tơ máu như thể mạch máu trong thân thể con người, xâu chuỗi tám viên châu này thành trận.

Trận pháp được thúc giục, trên đỉnh đầu khô lâu đỏ tươi hiện lên hình ảnh của một dòng cửu khúc trường hà. Chỉ là nước sông trong đó cuồn cuộn một màu đỏ thẫm, mùi máu hư thối tanh hôi từ dòng sông tràn ra khiến người người đều buồn nôn.

Tia máu vô cùng vô tận từ hư ảnh xuất hiện, chưa rơi xuống đất đã hóa thành đao kiếm màu đỏ tươi mang theo mùi thối rữa mục nát đồng loạt công kích năm Nguyên Anh.

Năm Nguyên Anh lúc này đều dốc hết thủ đoạn riêng đối phó với đao kiếm màu đỏ tươi này.

Vạn Sĩ Hồng hừ lạnh một tiếng, kim quang lóe lên quanh người, tay phải khép lại thành kiếm vung lên. Vô số ánh sáng vàng kim chằng chịt chém ra, dễ dàng chém vỡ đao kiếm màu đỏ tươi kéo tới trước mặt.

Nhưng mà lúc đao kiếm màu đỏ tươi này bị nghiền nát, chúng lại hóa thành máu loãng tanh tưởi, kiếm ảnh vàng chói đụng vào lập tức vang lên âm thanh xùy xùy, khói trắng bốc lên. Nháy mắt sau, toàn bộ kiếm ảnh mà Vạn Sĩ Hồng thi triển ra đã bị máu loãng này ăn mòn không còn gì, hoàn toàn tiêu tán đi mất.

Bên kia, Tô Tử Mạc động niệm. Bảy tên tu sĩ mang yêu đan lập tức phân tán ra, nhìn như rời rạc nhưng lại lộ ra chút quy luật kỳ lạ.

Tu sĩ mang yêu đan nhanh chóng lập trận, sau đó lại đồng thời mở miệng, bấm niệm pháp quyết, động tác đều nhịp như thể một người vậy.

Tiếp đó, tu sĩ mang yêu đan há miệng, bắn ra bảy cột sáng có màu sắc khác nhau rơi vào trên thân kiếm màu đỏ tươi, bày ra đủ loại hiệu quả khác nhau như thiêu cháy, đông lạnh, hóa bụi...

Tô Tử Mạc có chút đắc ý nhìn chúng tu sĩ mang yêu đan xuất chiêu. Chỉ là nháy mắt tiếp theo, ông ta đã thấy trên bảy cột sáng đó bắt đầu lan tràn những vệt sáng đỏ tươi. Vệt sáng đỏ quỷ dị ngược dòng mà đi, nhanh chóng vọt tới các tu sĩ mang yêu đan.

Tình huống trên xuất hiện khiến Tô Tử Mạc giật mình kinh ngạc. Ông ta đưa tay ra hiệu các tu sĩ yêu đan đồng thời dừng tay lại, cột sáng đột ngột biến mất nhưng những phần nhiễm ánh sáng đỏ tươi kia vẫn như ngưng đọng giữa không trung, phải một lúc lâu sau mới không cam lòng mà tiêu tán đi.

Cách Tô Tử Mạc không xa, Lôi Minh lão tổ cũng gặp phải tình huống tương tự. Ông ta thi triển thuật pháp gọi ra một đám lôi vân xuất hiện trong đại điện. Từng tia sét từ trong đám mây rơi xuống đánh nát đao kiếm màu đỏ tươi nhưng rất nhanh đã bị máu loãng kia ngược dòng mà leo lên, biến lôi vân màu xám tro thành một đám mây đỏ thẫm quỷ dị xối mưa máu xuống bên dưới.

So với bọn họ, Độc Cô Phong còn trả giá thêm thê thảm. Y tế ra một bộ pháp bảo hắc châm với hai mươi mốt châm. Hắc châm xen kẽ đâm qua đao kiếm màu đỏ tươi, nhanh chóng bị nhiễm màu đỏ thẫm. Theo đó, vẻ mặt Độc Cô Phong cũng biến đổi. Y phát hiện mình đã hoàn toàn không thể khống chế pháp bảo này rồi.

Về phần Kim Hi tiên tử, nàng thúc giục quyển sách màu vàng rực, văn tự màu vàng trong sách đánh lên đao kiếm màu đỏ tươi, chưa bị ô nhiễm thì đã vỡ tan ra. Cho nên có thể nói nàng chịu ảnh hưởng của đao kiếm màu đỏ tươi ít hơn hẳn mấy Nguyên Anh khác.

Năm Nguyên Anh phát giác điểm quỷ dị của đao kiếm màu đỏ tươi bèn thay đổi chiêu thức, tận lực tránh bản thân bị hao tổn. Thế nhưng còn chưa đợi bọn họ ra tay, đã thấy hư ảnh sông máu biến hóa. Đao kiếm màu đỏ tươi bị bọn hắn đánh nát nhao nhao bay ngược trở về dòng huyết hà, biến thành máu loãng hoàn toàn dung nhập vào dòng sông. Sau đó nước sông trở nên cuồn cuộn không ngừng, nước sông máu bỗng nhiên hội tụ lại thành một cột nước cao bằng đầu người. Năm bóng người đi ra từ trong cột nước, bộ dáng lại giống hệt với năm người Vạn Sĩ Hồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận