Tiên Giả

Chương 429: Cực hạn

Phản ứng của Hứa Triệt khiến Viên Minh hết ức hài lòng. Sau đó hắn mới rời khỏi Thâu Thiên đỉnh.

Hắn bấm quyết điểm chỉ về phía bia đá Tu La, đi vào trong một quảng trường đỏ thẫm trong Cực Hỏa cảnh, rồi đi thẳng đến cung điện đen nhánh bên phía tay trái.

Trong cung điện là một phòng luyện khí rất rộng rãi, trung tâm phòng là một lò luyện khí cao ba trượng. Đây cũng chính là mật thất luyện khí của Tu La thượng nhân năm xưa.

Đại điện đen nhánh bên phía còn lại của quảng trường là một hỏa thất dùng để tu luyện, ẩn chứa linh lực cường đại thuộc tính Hỏa, nếu tu luyện thần thông thuộc tính Hỏa ở trong này có thể coi như làm chơi ăn thật!

Bên trong Hàn Vũ cảnh cùng U Minh cảnh cũng có một nơi tương tự như vậy. Cả ba khu vực này đều được Tu La thượng nhân sáng lập ra để làm nơi tu luyện các loại thần thông bí thuật.

Viên Minh nhìn về phía lò luyện khí. Lò này có hình hồ lô, dưới lớn trên nhỏ, trên thân hồ lô vẽ tranh mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao, phần đỉnh có khoét chín lỗ thông hơi.

Không rõ lò này được chế tạo từ vật liệu gì, toàn thân trắng muốt, có từng tầng linh quang như thể những đám mây lưu chuyển quanh thân lò. Thỉnh thoảng trong lỗ thông hơi còn phụt ra từng luồng sáng màu đỏ như thể một ngọn lửa đỏ, ngưng tụ thành hình thù linh cầm tẩu thú vô cùng linh động.

Mặt đất phía dưới lò luyện khí có khắc một tòa pháp trận địa hỏa phức tạp, ở trung tâm trận là một ngọn lửa đang cháy màu da cam gần như trong suốt, lại không thấy tản ra bao nhiêu nhiệt lượng cả.

"Dương viêm tinh thuần! Tu La thượng nhân quả thật lưu lại cho ta không ít thứ tốt a!" Viên Minh thầm nghĩ.

Dương viêm tinh thuần có thể được coi là linh hỏa mà tất cả các Luyện Khí sư Tu Tiên giới đều ao ước có được, có hỏa lực kinh người, hơn nữa lại hoàn toàn nội liễm. Hiếm thấy nhất là lửa này mang tính nhu hòa, cực kỳ phù hợp cho luyện đan, luyện khí.

Lò luyện khí này có tên là Nhật Nguyệt Viêm Hi lô, kết hợp với dương viêm tinh thuần nơi đây chẳng những nâng cao tỉ lệ thành công mà còn có thể luyện chế ra pháp bảo thêm hoàn hảo.

Năm đó Tu La thượng nhân đã luyện thành Bách Quỷ Dạ Hành đồ cùng Hàn Nguyệt giới ở nơi này!

Viên Minh lật tay lấy kiện hồ lô đen cùng mảnh Cửu U Minh thiết ra, quăng vào bên trong Nhật Nguyệt Viêm Hi lô, tay bấm niệm pháp quyết khống chế dương viêm tinh thuần luyện hóa hai vật.

Cửu U Minh thiết cứng rắn vô cùng, lúc trước hắn phải mất mười ngày mới miễn cưỡng nấu chảy được. Hôm nay hắn dùng dương viêm tinh thuần chỉ mất không đến nửa canh giờ đã nấu chảy hoàn toàn hai thứ, hóa thành một mớ sắt lỏng màu đen.

Viên Minh đưa Diệt Hồn kiếm vào trong lò, thi triển Đồng Tài Áp Súc pháp dung nhập sắt lỏng màu đen vào thân kiếm.

Ba ngày ba đêm sau, một thanh Diệt Hồn kiếm mới đã ra đời.

Thanh kiếm này không quá khác biệt với lúc trước, chỉ là linh lực ẩn chứa bên trong nhiều hơn, thân kiếm tràn ngập ánh sáng tối đen tựa hồ như có thể cắn nuốt lấy thần hồn người khác vào.

Viên Minh mừng thầm, quả nhiên Nhật Nguyệt Viêm Hi lô cùng dương viêm tinh thuần không tầm thường, chẳng những có thể hoàn mỹ dung nhập Cửu U Minh thiết mới lấy được vào Diệt Hồn kiếm mà còn tinh luyện lại thanh kiếm này một lần nữa, luyện hóa ra không ít tạp chất, linh quang phát ra cũng tinh thuần hơn nhiều.

Hắn mang kiếm này cùng tiến vào Thâu Thiên đỉnh, ngồi ngay ngắn trên đài sen bạch ngọc, bắt đầu khắc họa từng nét phù văn mới vào.

Viên Minh chọn phù văn mới là "Diệt Thức".

Diệt Hồn kiếm rung động ông ông, nhưng dù có rung kêu như vậy nhưng thân kiếm cũng không xuất hiện vết rạn nứt như lần trước, rất nhanh đã được khắc xong.

Viên Minh hít sâu một hơi, vận khởi pháp lực rót vào thân kiếm, bắt đầu quán linh. Thời gian dần dần trôi qua, nháy mắt đã trôi qua được một ngày một đêm.

Đại môn phòng luyện khí mở ra, Viên Minh từ bên trong đi ra, sắc mặt tái trắng, hiển nhiên đã kiệt sức không ít, thần sắc lại mang đầy vẻ hưng phấn.

Diệt Hồn kiếm được luyện chế xong, phù văn Diệt Thức cũng đã khắc được lên như ý nguyện. Nó đang bay lượn xoay quanh người hắn, bắn ra từng luồng kiếm khí màu đen ra bên ngoài.

Phù trận Diệt Hồn kiếm đã đạt tới sáu đạo phù văn, không chỉ có thêm năng lực Diệt Thức mà uy năng của bản thể kiếm cũng được gia tăng lên nhiều. Mỗi một đạo kiếm khí bắn ra đều tạo ra chấn động kinh người, cường đại gấp bội lần so với lúc trước.

Viên Minh nhoáng người biến mất, một khắc sau xuất hiện trong một khu rừng phụ cận hắc tháp. Bên cạnh hắn là một hồ nước rộng chừng vài dặm.

Trên mặt hồ lượn lờ màn sương mù xám mờ ảo. Bên trong sương mù xám còn ẩn chứ một chút yêu khí âm hàn. Nhiệt độ nơi đây so với nơi khác cũng lạnh hơn rất nhiều.

Viên Minh bấm niệm pháp quyết điểm ra một đạo kiếm khí chui vào hồ nước.

Sau mấy hơi thở, tiếng nước chảy rào rào vang lên, một con rắn dài vài chục trượng, to như thùng nước lăn lộn quẩy tung bọt nước, trồi lên mặt hồ.

Vảy rắn phủ một tầng băng màu xanh lam, nhìn qua như thể hàn ngọc, yêu khí quanh người nó nồng đậm đã đạt tới cấp ba.

Không gian nơi hắc tháp rất lớn, Tu La thượng nhân đã nhốt rất nhiều yêu thú trong này. Trong đó không thiếu yêu thú cấp ba. Con rắn có vảy xanh trước mắt cũng là một trong số đó.

Con yêu này có tên là Lam Lân Nhiêm mãng, vảy rắn bên ngoài rất cứng, pháp bảo cũng khó mà làm nó bị thương được. Nó còn có kịch độc khiến cả tu sĩ Kết Đan kỳ cũng khó mà chống cự lại được.

Lam Lân Nhiêm mãng đưa con mắt âm u màu xanh lục nhìn về phía Viên Minh đang đứng cạnh bờ hồ, rồi gầm lên dữ dội.

Nước hồ quanh nó chợt vang lên ầm ầm, rồi một cột nước óng ánh to mấy trượng đột ngột bắn ra, hung hăng đánh về phía Viên Minh, nhấc lên một luồng gió lốc dữ dội.

Viên Minh đứng yên tại chỗ, cả người không di chuyển. Tiểu kỳ màu bạc trước mặt chợt quay tít rồi xuất hiện trước mặt hắn, bắn ra từng tia sáng trắng nhè nhẹ, một nửa lá cờ vậy mà đã dung nhập vào trong hư không.

Hắn nắm lấy tiểu kỳ màu bạc nhẹ nhàng kéo qua. Không gian trước người lập tức trở nên vặn vẹo.

Cột nước lớn đột nhiên bị lệch hướng, như thể có người ở trong không trung hăng kéo một phát khiến nó đánh chệch qua rừng cây bên phải Viên Minh, nhổ tung cả một mảng lớn cây xanh lên.

Viên Minh bấm tay điểm ra tiếp, hắc quang trên Diệt Hồn kiếm tăng vọt hình thành nên một vòng xoáy màu đen chừng mấy trượng, ù ù xoay chuyển.

Một lực hút kinh người từ trong vòng xoáy màu đen phát ra, quét sạch phạm vi tầm hơn mười trượng xung quanh.

Đây là đặc tính thu nạp thần hồn của Cửu U Minh thiết, lại phối hợp với sáu phù văn hình thành nên năng lực này của phù trận.

Viên Minh thoáng suy nghĩ ra một cái tên, là "Hấp Hồn tuyền qua". Tức là "Vòng xoáy nước cắn hút thần hồn."

Toàn bộ côn trùng, chim thú cùng với cá bơi trong hồ nước nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Hấp Hồn tuyền qua đều run lên, thần hồn chúng đều ly thể, bị vòng xoáy thu hết vào hóa thành từng cái xác trống rỗng.

Lam Lân Nhiêm mãng cũng bị Hấp Hồn tuyền qua bao phủ, cả người nó run rẩy, thần hồn lắc lư muốn rời khỏi thân thể nó. Nhưng dù sao thì nó vẫn là yêu thú cấp ba, thần hồn cường đại hơn yêu thú bình thường rất nhiều nên mới miễn cưỡng ngăn cản được vòng xoáy này hút lấy thần hồn.

Đuôi lông mày Viên Minh chau lên, thúc giục phù văn Diệt Thức.

Sau một khắc, cả người con rắn đơ cứng lại, như thể lâm vào hắc ám vô tận.

Lúc này nó không nhìn thấy thứ gì, không nghe được âm thanh gì, không ngửi được bất cứ mùi gì, cả thần thức cũng bị hắc ám cắn nuốt không thể nào cảm ứng được thứ gì, như thể nó vừa rơi vào chỗ sâu nhất trong Cửu U Địa Phủ. Trong lòng Lam Lân Nhiêm mãng dâng lên một nỗi sợ hãi khổng lồ. Thần hồn của nó vốn dĩ đã không ổn, cuối cùng không giữ vững được nữa.

Phù một tiếng, một hư ảnh con rắn cực lớn từ bên trong đầu rắn bay ra, chui thẳng vào trong Hấp Hồn tuyền qua rồi lập tức bị cắn nát.

Mất đi thần hồn khống chế, cái xác của Lam Lân Nhiêm mãng vô lực chìm xuống đáy hồ, hiển nhiên đã hoàn toàn không còn sinh cơ.

Trong mắt Viên Minh lóe lên một tia kinh hỉ, phù văn Diệt Thức quả thật quá lợi hại.

Trước kia hắn dùng phù văn này khiến ngũ giác cùng thần thức của địch nhân yếu bớt đi, thế nhưng tình huống vừa rồi cho thấy phù văn Diệt Thức đã trực tiếp cắt đứt liên hệ giữa ngũ giác và thần thức con rắn đi.

Tuy rằng Diệt Hồn kiếm chỉ khắc sáu đạo phù văn, nhưng hai đạo phù văn Nguyền Rủa và Diệt Thức có uy lực kinh người, một đạo phù văn đủ để ngăn cản hai ba phù văn thông thường.

Chỉ bằng vào uy lực kiếm khí bình thường hiện nay của Diệt Hồn kiếm đã không kém hơn pháp bảo có chín đạo phù văn rồi, nếu thêm hai đạo phù văn Nguyền Rủa và Diệt Thức nữa thì tiềm lực của Diệt Hồn kiếm càng không thể lường được.

Viên Minh phất tay cuốn thi thể con Lam Lân Nhiêm mãng lên ném vào trong Tu La Phệ Huyết đồ.

Phệ huyết đồ ù ù vận chuyển, nhanh chóng hòa tan thi thể mãng xà, luyện hóa nó thành một luồng khí huyết tinh thuần.

Viên Minh khoanh chân ngồi xuống bên hồ, lấy điển tịch Ma Tượng Trấn Ngục công ra tỉ mỉ nhìn qua một lượt. Hôm nay mọi chuyện đã được xử lý xong, hắn có thể rảnh rỗi nghiền ngẫm Ma Tượng Trấn Ngục công kỹ càng hơn rồi.

Hắn cẩn thận nghiền ngẫm qua Ma Tượng Trấn Ngục công tới ba lần, sau khi xác nhận đã không có sơ sót gì nữa mới dựa theo ghi chép chậm rãi vận chuyển khí huyết.

Tu La Phệ Huyết đồ lơ lửng trên đầu hắn, bên trong bức tranh bay ra một luồng huyết quang tinh thuần hòa vào trong thân thể hắn.

Trên mặt Viên Minh lộ ra vẻ thống khổ, huyết khí nhập vào cơ thể khiến gân cốt toàn thân hắn như thể bị vô số lưỡi đao cùn cắt qua, đau thấu xương cốt. Với tâm tính của hắn hiện nay mà còn không thể nào nhịn nổi, thân thể run rẩy không ngừng.

Quả nhiên ở đời không có bữa cơm trưa nào miễn phí, công pháp càng lợi hại thì tu luyện lại càng gian nan. Ma Tượng Trấn Ngục công này có thể trực tiếp luyện hóa khí huyết người khác, tinh tiến thần tốc nhưng lại phải trải qua thống khổ như bị lăng trì.

Viên Minh rên thảm một tiếng, vội vàng vận chuyển Hoán Tâm quyết lại phối hợp với năng lực Tình Động, cuối cùng mới miễn cưỡng chế trụ được loại đau đớn xuyên tim này.

Thời gian dần trôi qua, thoáng chốc đã mất nửa ngày.

Viên Minh ngừng tu luyện lại, mặt tái nhợt dị thường, trong ánh mắt cũng lộ rõ vẻ mỏi mệt.

Chỉ là dù lần này hắn có khổ sở nhưng cũng không phí công. Nhục thể của hắn cứng cỏi hơn không ít, chỉ cần vận sức lên là có thể thấy trên lớp da ẩn hiện những đường vân như trên da voi.

Theo tốc độ này, không bao lâu nữa là hắn có thể luyện thành Ma Tượng Trấn Ngục công tầng thứ nhất, tu thành thân thể da đồng.

Khí huyết của mãng xà bên trong Tu La Phệ Huyết đồ vẫn còn chưa dùng hết, chỉ là Viên Minh đã không định tiếp tục tu luyện thêm nữa.

Tu luyện Ma Tượng Trấn Ngục công thật sự quá thống khổ, hiện này dù thân thể hay vẫn là thần hồn của hắn đều đã đến cực hạn, cần phải nghỉ ngơi thật tốt trở lại đã.

Viên Minh thúc giục bia đá Tu La, dịch chuyển đến dược viên, vận chuyển Cửu Nguyên quyết.

Nơi đây tụ tập linh khí thuộc tính Mộc nồng đậm. Tới đây, nhục thể của hắn sẽ được nhanh chóng khôi phục lại.

Về mặt thần hồn, Viên Minh cũng đã thu hồi phân hồn trong cơ thể Tịch Ảnh cùng Nhan Tư Tịnh về. Có phân hồn vận chuyển Hoán Tâm quyết luyện hóa nguyện lực, thần hồn mệt mỏi cũng đã được khôi phục.

Trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng trời.

Bên trong dược viên vang lên một tiếng kêu dài, lại không có chút chấn động pháp lực nào lẫn bên trong, nghe qua như là cự tượng gào rú khiến tâm thần người ta phải rung chuyển.

Sương mù màu lục trong dược viên bị chấn dạt ra thành từng đợt sóng triều, gió cuốn mây vần vũ!

Thật lâu sau thì tiếng kêu này mới ngừng lại.

Viên Minh đứng dậy, làn da khắp toàn thân đều nổi lên những đường vân màu đen rõ nét, là những đường vân ma tượng được hình thành khi Ma Tượng Trấn Ngục công tầng thứ nhất viên mãn.

Hắn tu luyện Ma Tượng Trấn Ngục công, làn da hóa thành da ma tượng, cứng cỏi dị thường vượt xa da đồng của thể tu thông thường. Lúc này vóc dáng của hắn cũng đã cao hơn một cái đầu so với lúc trước, chân tay cũng lớn hơn một vòng.

Viên Minh nghiêng người, thoắt cái đã biến mất sau đó lại bất chợt hiện ra bên cạnh một gốc đại thụ màu đỏ thẫm cách đó chừng vài chục trượng. Tay hắn cong lại thành trảo, khẽ chộp lên thân cây.

Vỏ cây của đại thụ đỏ thẫm vỡ vụn, cả lõi gỗ đỏ bên trong cũng bị móc ra một mảng lớn.

Trong mắt Viên Minh đầy vui vẻ. Đại thụ đỏ thẫm này không phải là cây gỗ thông thường mà là Thiết Lê mộc. Bên trong cây này có chứa lực lượng ngũ kim, cứng rắn hơn một số loại khoáng thạch, là tài liệu chính để luyện chế phi chu chiến thuyền. Vậy mà dưới trảo của hắn, gốc cây này mềm như thể đậu hũ.

Đây mới chỉ là tầng thứ nhất, nếu hắn tu luyện tới Ma Tượng Trấn Ngục công tu luyện tới thân thể Tiên Thiên thì không biết lực lượng thân thể của hắn có thể mạnh mẽ đến mức nào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận