Tiên Giả

Chương 850: Đạo đãi khách

Quần đảo Đông Cực.
Khi Vạn Bảo đấu giá hội ngày càng gần, kiến trúc bên trên mấy tòa đảo đều tu sửa lại hết một lượt, giăng đèn kết hoa khắp nơi, có nhiều ngọn đèn rực rỡ sắc màu chiếu thẳng lên trời, thi thoảng lại có nữ tu xinh đẹp bay xuyên qua đó, nhìn cực kỳ náo nhiệt và rực rỡ.
Đông Cực Cung vì có thể thu hút thêm càng nhiều người hơn nữa tới lần đấu giá hội này, nhất là tu sĩ Trung Châu, có thể nói là đã bỏ ra con số trên trời trong việc bố trí và tuyên truyền.
Tu sĩ đến Đông Cực Đảo nhiều hơn gấp mấy lần so với bình thường, chỗ cổng vào mấy hòn đảo đều xếp thành hàng dài như một con rồng.
“Hơn một trăm năm không tới đây, nơi này thay đổi cũng không ít.” Thanh niên mặc áo đen nhìn về phía Tây Hợp Đảo, lẩm bẩm tự nói.
Người thanh niên này chính là Viên Minh đã thay đổi bộ mặt cũng như hình dáng, thông qua Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, tu vi của hắn cũng bị áp chế đến Nguyên Anh sơ kỳ, để tránh cho người ta chú ý nhiều.
Hắn xuất phát từ chỗ gần Thâm Uyên, bỏ ra hơn hai tháng di chuyển, rốt cục cũng đã chạy tới quần đảo Đông Cực, cuối cùng là không bỏ lỡ mất lần thịnh hội đấu giá này.
Tu sĩ ở lối vào tuy nhiều, nhưng tốc độ vào đảo cũng cực nhanh, rất mau đã tới phiên của Viên Minh.
“Lần đầu tiên tới Đông Cực Đảo hay là ký giấy thông hành lần nữa?” ở lối vào hỉnh tròn, có một nhóm lão giả phụ trách công việc kiểm tra cũng như làm giấy tờ ra vào thành, lời nói theo thông lệ vẫn như cũ, không chút nào thay đổi.
“Tại hạ Vạn Thiên Nhân, lần đầu tiên tới, tới đây tham gia Vạn Bảo Đấu Giá Hội, muốn làm một cái giấy thông hành tạm thời.” Viên Minh cũng nhanh chóng báo ra tin tức cần thiết, đồng thời cũng đưa linh thạch lên.
“Ngươi này cũng không giống như lần đầu tiên tới nhỉ?” Lão giả ngoài ý muốn nhìn Viên Minh một chút, lấy ra một khối lệnh bài thông hành ghi chép tin tức vẫn đang để trống, nhưng lại chưa đưa cho hắn ngay.
“Từng nghe một vị bằng hữu giảng qua quy củ của nơi này.” Viên Minh cười cười, âm thầm điều xuất Bất Tử Thụ Yêu Lực, rót vào bên trong lệnh bài.
Chỉ một thoáng, bên trên lệnh bài có quang mang màu đen lóe lên một cái rồi biến mất, lệnh bài cũng lập tức có chữ “Vạn Thiên Nhân” nổi lên.
“Yêu tu?” Lão giả lẩm bẩm một câu, nhưng tựa hồ cũng không mấy kinh ngạc.
Ở Đông Cực Hải này, ngoại trừ ma tu ra thì còn có một loại Yêu tộc cũng tu luyện, bọn chúng có công pháp đặc thù, được mọi người xưng là Yêu tu, Bích Long Đàm là thế lực của Yêu tộc, tu sĩ nhân loại đầu nhập vào đó cũng không ít, mà số lượng Yêu tu cũng rất nhiều.
Cũng bởi vì nguyên nhân từ Bích Long Đàm, mà mặc dù Yêu tu ở Đông Cực Hải là dị loại, nhưng lại không giống đám ma tu bị người người kêu đánh.
“Cái viên thông hành lệnh này chỉ có tác dụng hạn định trong thời gian một tháng, sau một tháng, nếu đạo hữu muốn ở lại thì phải ký giấy thông hành lần nữa, hoặc là rời khỏi nơi đây.” lão giả khẽ vuốt cằm, đem lệnh bài đưa cho hắn và dặn dò.
Viên Minh dĩ nhiên biết điều này, hắn thu hồi lệnh bài xong thì hướng tới chỗ cổng ánh sáng đi vào trong đảo.
Giây phút hắn bước vào cánh cổng ánh sáng này, một đạo thần thức hỗn tạp mang theo lực lượng cấm chế bao phủ trên cơ thể của hắn, nhiều lần kiểm tra nhục thể và pháp lực của Viên Minh.
Trong lòng Viên Minh hơi lạnh, Đông Cực Cung quả nhiên giống như hắn dự đoán, gia tăng kiểm tra độ mạnh yếu khi nhập đảo, cũng may mà Thoát Thai Hoán Cốt Quyết quả thực lợi hại, có thể hoàn toàn thay đổi thân thể, ngoại trừ lực lượng khí huyết căn bản nhất còn có chứa một chút là lạc ấn vốn có ra, thì những chỗ còn lại đều hoàn toàn khác biệt so với trước kia.
Chủ hồn của hắn cũng đã trốn vào trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, pháp lực thì ẩn núp toàn bộ vào trong Bất Tử Thụ, trong đan điền của hắn lúc này, đều tồn trữ Yêu lực của Bất Tử Thụ, có cấp bậc Nguyên Anh.
Thủ đoạn như vậy đã đầy đủ hoàn mỹ, cho dù đích thân Âu Dương Sắc tới đây, cũng đừng hòng nhìn được kẽ hở nào.
Quả nhiên, cỗ lực lượng cấm chế này rất nhanh thối lui đi, còn Viên Minh thì mặt không đổi sắc đi về phía trước, sau đó thông qua được cánh cổng ánh sáng, bước lên quần đảo Đông Cực.
Cho tới lúc này, trong lòng Viên Minh mới thầm thở phào một hơi.
Dù sao thì nơi này cũng nằm trong nội địa của Đông Cực Cung, hắn cũng không dám khinh thường chút nào, xác nhận bản thân không bị bại lộ xong, hắn liền chạy thẳng tới Vạn Hóa Tiên Hành ở bên trên Tây Hợp Đảo.
Khoảng cách đấu giá hội chính thức bắt đầu còn chưa đầy mấy ngày, Luyện Hồn Đan thượng phẩm trên người hắn cần mau chóng đẩy ra, nếu không thì chuyến này cũng coi như mất công đi.
Có năng lực mua xuống Luyện Hồn Đan và có tài lực mạnh nhất ở toàn bộ Đông Cực Đảo này chính là Vạn Hàng Tiên Hành.
Thời gian trăm năm này đối với Viên Minh mà nói, chẳng qua cũng chỉ là mất mấy lần bế quan mà thôi, nhưng đối với những tu sĩ cấp thấp giữ vị trí tiểu nhị hay đón tiếp khách hàng, thì lại có thể nói là cả đời.
Khi Viên Minh lại một lần nữa đi vào Vạn Hóa Tiên Hành, thấy mấy vị nữ tu phụ trách tiếp đãi khách hàng đều là những cô gái trẻ trung mỹ lệ như cũ, nhưng các khuôn mặt đều lạ hoắc.
Trong lòng hắn có chút cảm khái, nhưng cũng không sa đà vào đây, mà trực tiếp đi thẳng tới khu vực đan dược.
Vị nữ tu trẻ trung giới thiệu tình huống Luyện Hồn Đan kia cho hắn cũng đã không thấy bóng dáng, thay vào đó là hay người khác, một người là một vị thiếu phụ có tướng mạo đẹp đẽ, người còn lại là một cô gái trẻ có thân hình thướt tha cao gầy, khuôn mặt mỹ lệ và nhìn trẻ măng, tầm khoảng mười sáu tuổi gì đó.
Khu vực đan dược lúc này không có khách hàng, hai cô gái đang tám chuyện say sưa, trông có vẻ khá là thân mật.
“Vị quý khách này, muốn mua đan dược gì?” Nhìn thấy Viên Minh đi tới đây, thiếu phụ xinh đẹp vội vàng ngừng nói chuyện lại, chạy ra đón chào.
“Ta không mua đan dược, có đan dược muốn bán ra.” Viên Minh lắc đầu, nói ngắn gọn mục đích của mình tới đây.
Thiếu phụ xinh đẹp hơi ngẩn ra, đánh giá Viên Minh một chút rồi lại nở nụ cười tươi rói : ”Thì ra là thế, Thanh Nhi, ta nhớ là ngươi đã học qua giám đan chi thuật một đoạn thời gian, xem đan dược của vị quý khách kia một chút coi sao.”
Thiếu nữ cao gầy gật đầu một cái, đang muốn đi tới thì Viên Minh nhìn xung quanh một cái, sau đó tùy ý nói ra : ”Nơi này nhiều người, nhiều tai mắt, không tiện biểu hiện ra, nghe nói bên trong Vạn Hóa Tiên Hành có một chỗ giám đan các, được xưng là có thể xem xét mọi thứ đan dược trên thế gian này, hay là đi nơi đó xem đi.”
Luyện Hồn Đan thượng phẩm ẩn chứa hồn lực cường đại, lấy ra ở chỗ này, nhất định sẽ dẫn phát vây xem.
“Giám Đan Các là yếu địa của bản Hành, đến đó giám đan, nếu là đan dược của khách nhân không thể trúng cử, thì cần phải giao nộp một khoản phí tổn xem xét không nhỏ.” thiếu phụ xinh đẹp hơi nhíu mày, uyển chuyển nói ra.
“Trong lòng Vạn mỗ hiểu rõ, kính xin đạo hữu dẫn đường.” Viên Minh vẫn không có ý định đổi ý.
“Bên trong Giám Đan Các đều là đại sư giám đan của Vạn Hóa Tiên Hành, mời bọn họ giám định đan dược một lần, tối thiểu cũng phải mất hai ngàn linh thạch, các hạ vẫn là nên suy nghĩ kỹ càng đi.” ngữ khí của thiếu nữ cao gầy có chút lãnh đạm, giống như rất bất mãn với thái độ cũng như hành động của Viên Minh khi nói chuyện.
“Giám Đan Sư?” Viên Minh nghĩ ngợi, trước đây nhìn như chưa nghe nói qua có chức vị như vậy.
“Đạo hữu khả năng chưa từng nghe nói qua, Giám Đan Sư tên như ý nghĩ, chính là một người đánh giá đan dược, bọn họ có thể thông qua vẻ ngoài, mùi đan hương, tình huống đan dược, để suy đoán ra phẩm chất, năm, dược lực các loại của đan dược, Giám Đan Sư cao minh thậm chí có thể thông qua đánh giá đan dược, mà trực tiếp suy đoán ra được đan phương.” thiếu phụ xinh đẹp giải thích.
Viên Minh giật mình, thế giới hải ngoại quả nhiên phồn thịnh, lại còn có cả loại chức nghiệp này nữa.
“Không sao cả, cứ đưa ta tới đó!” giọng nói của Viên Minh vẫn bình tĩnh như cũ.
“Nếu như thế, Thanh Nhi, ngươi dẫn vị khách quý này đi Giám Đan Các.” thiếu phụ xinh đẹp nói.
“Linh tỷ tỷ, chuyện vừa nãy còn chưa nói xong đâu, nhan lộ của lần đấu giá hội này…” thiếu nữ cao gầy nói.
“Việc này bàn sau đi, ưu tiên chuyện trong tiệm trước đã, ngươi đã tới trong tiệm làm việc, thì cần phải tuân thủ quy củ của nơi này.” sắc mặt của thiếu phụ xinh đẹp chuyển sang nghiêm nghị, cứng rắn nói ra.
“Được rồi.” thiếu nữ cao gầy bất đắc dĩ đồng ý, hướng về phía trong đi vào, Viên Minh cũng đi theo.
Hai người đi xuyên qua mấy cái hành lang, rất nhanh đã tới được trước một gian nhã các tràn đầy mùi thơm của đan dược, bên trên nhã các có một tấm biển viết ba chữ to “Giám Đan Các”.
“Đạo hữu đem đan dược giao cho ta, ta đưa vào đi giám định.” Thiếu nữ cao gầy đưa tay ra nói.
Vạn Hóa Tiên Hành là một thương hội lớn, cực kỳ quan trọng danh dự và chữ tín, nên Viên Minh cũng không lo lắng đối phương sẽ nuốt không một viên đan dược của hắn, bèn lấy ra một cái bình ngọc màu trắng, phía trên có dán phù lục đưa tới.
Thiếu nữ cao gầy sau khi nhận lấy cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa đi vào trong, mặc kệ Viên Minh đứng trơ ở đó.
Viên Minh quay đầu nhìn bốn phía, thấy cách đó không xa có một cái đình nghỉ mát, bèn đi tới ngồi xuống.
Thời gian trôi qua từng phút, nửa canh giờ đã nhanh chóng trôi qua, bên trong Giám Đan Các vẫn chưa có động tĩnh gì.
“Làm gì thế không biết, giám định có mỗi viên đan dược mà thôi, cần phải tốn nhiều thời gian như vậy sao?” Viên Minh níu mày, duỗi ra một ngón tay nhẹ nhàng bắn ra.
Một quả cầu ánh sáng màu trắng xuất hiện trước người của hắn, bên trong hiện ra hình ảnh thiếu nữ cao gầy, đang nói chuyện phiếm cùng một vị nam tử trung niên dang mặc quần áo gấm, căn bản không phải đang giám đan.
Sắc mặt Viên Minh hơi đen lại, lấy tu vi của hắn thì đương nhiên sẽ không chấp nhặt cùng một đứa nhóc, nhưng thực sự thì cũng sẽ không để mặc cho người ta đùa bỡn mình.
Hắn lại lấy một cái bình thuốc bạch ngọc ra, vận khởi pháp lực rót vào trong đó.
Hồn lực mạnh mẽ của Luyện Hồn Đan thượng phẩm lan ra, truyền vào bên trong Giám Đan Các.
Bên trong Giám Đan Các, nam nhân mặc áo gấm đang nói chuyện cùng thiếu nữ cao gây, đột nhiên cảm ứng được cái gì, đứng hẳn người dậy.
“Ba động hồn lực thật là tinh thuần, hình như là Luyện Hồn Đan, mà phẩm giai lại không thấp chút nào, không phải là Điền Lão luyện chế Luyện Hồn Đan lại có tiền bộ rồi chứ?” Nam tử mặc áo gấm tự lẩm bẩm.
“Cố thúc, ngài sao vậy?” thiếu nữ cao gầy thấy vậy thì hỏi.
“Thanh Nhi, ta vừa mới nghĩ, ngươi đột nhiên tới Giám Đan Các, có phải lại vừa thu được đan dược mới, muốn đưa tới đây để đánh giá không?” Nam tử áo gấm hỏi.
“Không có…a, chết rồi, sao lại quên mất người kia.” Thiếu nữ cao gầy chợt nhớ tới Viên Minh ở phía ngoài, nhẹ giọng kinh hô.
“Người nào?” Nam tử áo gấm hỏi.
“Bên ngoài mới tới một tên tu sĩ Nguyên Anh không biết tự lượng sức mình, học luyện đan chi thuật được vài ngày liền cho rằng mình là Luyện Đan Sư, vậy mà nhất nhất yêu cầm Giám Đan Các xem xét đan dược, chính là cái này.” thiếu nữ cao gầy lấy ra chai thuốc mà Viên Minh đưa cho nàng lúc nãy.
“Cho dù là như vậy, ngươi cũng chớ nên để khách nhân chờ ở bên ngoài lâu như thế, đây đâu phải là đạo đãi khách của Vạn hóa Tiên Hàng, mau mau đem đối phương mời tiến đến.” Nam tử áo gấm khiển trách.
Thiếu nữ cao gầy dí dỏm thè lưỡi ra, nàng quả thực nhìn Viên Minh không quá thuận mắt, cố ý chơi xỏ bơ hắn một phen cho bõ tức, nhưng vừa nãy nói chuyện cùng nam tử áo gấm về một chuyện khác đến nhập thần, lại nhất thời triệt để đem Viên Minh quên mất.
Lúc này mới đáp ứng một tiếng và đi ra ngoài.
Nam tử áo gấm nhìn thiếu nữ cao gầy, có chút thất vọng thở dài, sau đó ánh mắt chuyển hướng tới bình ngọc ở trong tay.
Bình ngọc này có chất lượng bình thường, phù lục phong ấn phía trên cũng chỉ là phong ấn phù bình thường, nên phẩm chất đan dược bên trong chắc cũng chẳng tới đâu.
Nhưng bất kể như thế nào, khách đã tới được đây, cũng không quan trọng là đan dược đưa tới có phẩm chất như thế nào, thì vẫn phải tiếp đãi khách nhân bằng một thái độ tiêu chuẩn, đây cũng là danh dự của thương hội.
Nam tử áo gấm khẽ lắc đầu, tiện tay bỏ phù lục dán phía trên và mở nắp bình ngọc ra.
Trong nháy mắt, một cỗ ba động hồn lực cường đại từ bên trong bình tỏa ra, nam tử áo gấm đứng mũi chịu sào, tuy thân là tu sĩ Phản Hư, nhưng cơ thể vẫn khẽ run lên một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận