Tiên Giả

Chương 935: Thiên mệnh chi nữ

Dù cảm thán nhưng động tác tay Viên Minh cũng không ngừng lại mà bấm niệm pháp quyết điểm ra.
Trong vầng sáng hào quang vỡ nát kia có hai đạo ấn tương hỗ đan xen lẫn nhau lượn vòng xuống, bay về phía Vương Phục Long.
Vương Phục Long phát giác được không ổn bèn lập tức vung tay áo đánh tới.
Theo động tác của ông ta, pháp tướng cực lớn kia cũng vung tay áo, xoáy lên từng con sóng khí vọt tới hai đạo ấn.
Chẳng qua cánh tay của ông ta mới vung lên một nửa thì hư không sau lưng đã đột nhiên vỡ ra, có bốn năm nhánh rễ cây to như cánh tay trực tiếp cuốn chặt lấy cánh tay ông ta lại, rồi vòng lên bắt đầu cuốn lấy người ông ta.
"Thần thông không gian..." Vương Phục Long thầm thất kinh, lập tức vận chuyển thần thông công kích.
Quanh thân ông ta lập tức tản ra kim quang chói mắt, từng đạo khí tức vô hình sắc bén bắn ra, cắt đứt nhánh rễ cây.
Nhưng mà ngay khi đoạn rễ cây Bất Tử thụ vừa mới bị khí tức sắc bén cắt tới thì hai mắt Vương Phục Long đột nhiên như mất đi tiêu cự, không còn có thần thái nữa.
Đạo ấn Chúng Sinh Mộng cùng đạo ấn Mộng Điệp được rễ cây Bất Tử thụ cuốn xuống, xuyên thấu qua hư không đưa vào trong cơ thể của ông ta.
Không gian huyễn cảnh lan ra. Tuy rằng thần hồn Vương Phục Long không yếu nhưng so với Viên Minh thì còn thua kém rất nhiều, cho nên ông ta lập tức rơi vào ảo cảnh không có lực chống cự.
Còn vài tên tu sĩ Phản Hư kỳ Lạc Nhật tông muốn tiến lên hỗ trợ thì đã bị Viên Minh nhoáng người đi tới, năm ngón tay nắm chặt tung một quyền ra.
Sau khi tiến giai lên Bất Tử Chi Thể, khả năng khống chế lực lượng của hắn đã được nâng lên cấp độ mới. Quyền phong ngưng tụ như một đạo kiếm khí lăng lệ ác liệt, kéo thành một khe rãnh sâu không thấy đáy trước mặt đám người.
"Không muốn chết thì thành thật đứng qua một bên." Viên Minh hét to một tiếng.
Một tiếng hét to này vang lên, hắn vận khởi lực lượng khí huyết, vận chuyển pháp lực trong đan điền lên, tiếng hét như chuông lớn mang theo lực xuyên thấu mạnh mẽ, lại có phụ trợ chấn nhiếp thần hồn đánh tới khiến mấy người Lạc Nhật tông sợ tới mức đứng im tại chỗ.
Sau khi bọn họ tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy kinh hãi, không dám tiến lên hỗ trợ, cũng không dám tùy ý đào tẩu, chỉ có thể đứng yên đó không nhúc nhích.
Viên Minh quay người đi tới bên cạnh Vương Phục Long, đưa tay bao trùm lấy mặt ông ta, thần hồn xâm nhập vào bên trong thức hải, thi triển thần thông sưu hồn.
Khi thần niệm hắn chui vào trong thức hải Vương Phục Long thì chợt có một đạo kim quang đột nhiên sáng lóe lên, trực tiếp đẩy thần niệm của hắn đi ra ngoài.
"Cấm chế thần hồn..." Viên Minh cau mày, không dừng tay lại mà tiếp tục thi pháp.
Nhưng mà cấm chế kim quang này bá đạo dị thường, Viên Minh căn bản không cách nào sưu hồn được. Một khi hắn cưỡng ép đột phá, thần hồn trong thức hải Vương Phục Long sẽ phải chịu cắn trả, trực tiếp hồn phi phách tán, không thể chiếm được thứ gì cả.
Rơi vào đường cùng, Viên Minh chỉ có thể ngừng tay, giam cầm pháp lực Vương Phục Long lại trước rồi mới giải trừ huyễn thuật đánh thức ông ta tỉnh lại.
Vương Phục Long vừa thoáng mở mắt ra, chợt hiểu đã xảy ra chuyện gì, tâm tình trầm xuống.
"Không nghĩ tới Vạn đạo hữu vậy mà lại đồng tu pháp, thể, hồn. Ta không phải là đối thủ của ngươi." Ông ta thở dài, không để ý hình tượng đặt mông ngồi bệt xuống đất, hoàn toàn buông bỏ ý định chống cự.
"Đã như vậy ngươi còn định ngoan cố chống cự sao? Tuy rằng thần hồn của ngươi được thiết lập cấm chế, ta không cách nào cưỡng ép sưu hồn nhưng có lẽ ngươi cũng hiểu, hồn tu có rất nhiều cách khiến ngươi sống không bằng chết." Viên Minh nhàn nhạt nói.
Cả người Vương Phục Long thoáng run lên, chỉ vẫn trầm mặc không nói.
"Nếu như Vương đạo hữu muốn thử xem thủ đoạn Vạn mỗ thế nào, ta đây đành phụng bồi!" Viên Minh cười lạnh một tiếng, cũng không thấy hắn làm gì nhưng nhiệt độ xung quanh đã thoáng cái trở nên rét lạnh rét thấu xương.
"Không cần, ta nói!" Vương Phục Long đột nhiên ngẩng đầu.
"A, sao có thể đầu hàng thống khoái như vậy?" Viên Minh có chút kinh ngạc, phất tay xua tán rét lạnh xung quanh.
"Rơi vào trong tay Vạn đạo hữu, nếu không phối hợp chắc chắn sẽ rơi vào kết cục hồn phi phách tán, ta còn chưa muốn hết." Vương Phục Long cúi đầu xuống.
Quan hệ giữa ông ta và người đứng sau lưng kia chỉ là vì lợi ích, trước mắt là an nguy mạng nhỏ, nào có dư lực nghĩ gì tới chuyện này?
Tuy rằng nói cho Viên Minh hết thảy, ông ta sẽ gặp phải nguy hiểm lớn, nhưng đó là chuyện sau này.
"Vương đạo hữu hiểu lí lẽ, nói đi." Viên Minh cười cười, ngồi xuống đối diện Vương Phục Long.
"Người muốn ám sát Vạn đạo hữu là thiếu môn chủ Thái Huyền môn, Khuyết Nguyệt công tử." Vương Phục Long không do dự mà lập tức nói.
Khuyết Nguyệt công tử?
Viên Minh cẩn thận suy nghĩ một hồi, phát hiện mình không quen biết người này.
Chợt hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, lúc trước Tư Mã Trường Cầm đã nói với hắn, sau khi Tứ Nhạc tán nhân chết thì Tứ Nhạc liên ấn đã rơi vào tay Thái Huyền Môn.
"Khuyết Nguyệt công tử này bị khuyết não sao? Ta chưa từng có va chạm gì với Thái Huyền môn, sao gã phải giết ta?" Viên Minh nhíu mày hỏi.
"Bởi vì vị Tịch Ảnh đạo hữu kia." Vương Phục Long nói.
"Tịch Ảnh?" Viên Minh khẽ giật mình, sau đó như đã nghĩ ra.
"Mấy ngày trước, cử động của Tịch Ảnh đạo hữu ở Bạch Đế thành đã nói rõ cho người khác thấy ý trung nhân của nàng là Vạn đạo hữu. Khuyết Nguyệt công tử cũng là vì chuyện này mới phái chúng ta đến ám sát ngươi." Vương Phục Long đáp.
"Chỉ như vậy? Khuyết Nguyệt công tử cũng đang theo đuổi Tịch Ảnh?" Viên Minh nghe vậy, ánh mắt lóe lên.
"Đúng vậy, không chỉ có Tư Mã Trường Cầm cùng Khuyết Nguyệt công tử, còn có một vài thiếu chủ và công tử của các thế lực lớn nữa." Vương Phục Long nói.
"Tịch Ảnh quả thật siêu phàm thoát tục, nhưng cũng không đến mức người người hoan nghênh như vậy." Viên Minh khó hiểu.
"Xem ra Vạn đạo hữu còn không biết Tịch Ảnh đạo hữu đặc biệt thế nào?" Vương Phục Long nhìn Viên Minh, ánh mắt mang theo kinh ngạc.
"Ngươi có ý gì?" Viên Minh nghe vậy bèn hỏi.
"Nói ra thì dài dòng, chuyện của Tịch Ảnh đạo hữu có lẽ phải bắt đầu nói từ Tuyết Sơn lão nhân. Có lẽ Vạn đạo hữu đã nghe nói qua về Thái Thượng trưởng lão Thái Huyền môn, Tuyết Sơn lão nhân rồi?" Thái Huyền môn ngồi ngay ngắn hỏi.
Viên Minh lắc đầu, hắn biết về Thái Huyền môn không nhiều, làm sao biết đến một Thái Thượng trưởng lão của đối phương được.
"Tuyết Sơn lão nhân không phải là Thái Thượng trưởng lão Thái Huyền môn bình thường mà là một vị Dự Ngôn Sư. Tại đại chiến giới vực lần trước đã phát huy tác dụng trọng yếu, tiên đoán thành công hướng đi của Ma tộc, cống hiến trọng yếu trong việc đánh lui Ma tộc, được xưng tụng là Xuất Vân giới đệ nhất Dự Ngôn Sư." Vương Phục Long nghẹn họng chốc lát, mới giải thích.
"Thì ra là thế, Tuyết Sơn lão nhân đã có lời tiên đoán nào đó về Tịch Ảnh nên mới khiến nhiều người chạy theo nàng như vịt vậy sao?" Viên Minh gật đầu hỏi.
"Đúng vậy,, lúc trước Tuyết Sơn lão nhân được Thiên Bằng thương hội mời đến nhà, ngoài ý gặp phải Tịch Ảnh đạo hữu. Vị kia tính mệnh, tính ra mệnh cách Tịch Ảnh đạo hữu cực quý, chiếu theo Tử Vi thiên tinh là thiên mệnh chi nữ. Ai kết hợp được với nàng là có thể mượn được thiên mệnh, trở thành một đời thiên mệnh chi tử." Vương Phục Long nói.
"Thiên mệnh chi nữ, thiên mệnh chi tử ..." Viên Minh sờ lên cằm, khẽ cười một tiếng.
"Sau khi tin tức này truyền ra, rất nhiều thanh niên tài tuấn đã muốn quen biết Tịch Ảnh, trong đó Tư Mã Trường Cầm cùng Khuyết Nguyệt công tử là tích cực nhất. Chẳng qua là gần đây Khuyết Nguyệt công tử có việc bận, chưa đến Bạch Đế thành được. Hắn liên hệ ta, bảo ta theo dõi nhất cử nhất động của Tịch Ảnh. Biết được hành vi cử chỉ của Tịch Ảnh tại Bạch Đế thành, hắn bảo ta nghĩ cách diệt trừ ngươi trong lần tìm kiếm thiên hỏa này, cho nên ta mới liên hệ đến Hắc Hà tứ kiêu." Vương Phục Long thành thật nói rõ hết thảy mọi chuyện.
Viên Minh nghĩ lại một loạt sự kiện từ sau khi tiến vào Hỏa Nham sa mạc, cảm thấy không có điểm nào bất hợp lý, xem ra Vương Phục Long không nói sai.
"Cuối cùng đã rõ là kẻ nào thật sự muốn giết ta, Khuyết Nguyệt công tử..." Hắn thầm hừ lạnh một tiếng, nhưng trên mặt lại không mảy may biểu lộ điều gì.
Viên Minh im lặng một lát, mới quét mắt liếc nhìn bốn phía, lại hỏi tiếp: "Lại nói, vì sao ngươi lại cùng người của Thiên Long điện ở trong dãy núi màu bạc này? Nơi này lúc trước xuất hiện thiên tượng cột sáng bạc sao?"
"Không sai." Vương Phục Long khẽ gật đầu, hỏi gì đáp nấy.
"Lúc ở Hi Hòa điện ta không thấy Lạc Nhật tông các ngươi cùng với ba người Thiên Long điện, các ngươi làm sao đến được đây?" Viên Minh tiếp tục hỏi.
"Ta đuổi theo tấm Đăng Thuyền lệnh mà đến, ngươi biết về Đăng Thuyền lệnh chứ? Chính là tấm lệnh bài màu bạc mà ngươi vừa cướp được." Vương Phục Long nói ra.
"Ta có biết về Đăng Thuyền lệnh cùng Tam Giới tiên chu, chẳng qua ngươi đuổi theo Đăng Thuyền lệnh đến đây rồi, đã xảy ra chuyện gì?" Viên Minh có chút không kiên nhẫn hỏi.
"Mấy ngày trước, sau khi tiến bào không gian này...." Vương Phục Long thấy Viên Minh đổi sắc mặt bèn cuống quít nói qua một lượt tình hình mấy ngày qua của mình.
Vương Phục Long tiến vào không gian này không bao lâu thì ngoài ý phát hiện ra chuyện về Tam Giới tiên chu, cùng với vị trí của một tấm Đăng Thuyền lệnh. Ông ta bèn cân nhắc từ bỏ việc tìm kiếm thiên hỏa, tiến đến tìm kiếm Đăng Thuyền lệnh.
Một đường truy tìm, Vương Phục Long đã tìm được Đăng Thuyền lệnh, đang định thu hồi thì dị tượng cột sáng màu bạc bốc lên. Sau đó miếng Đăng Thuyền lệnh như bị hấp dẫn mà bay về phía cột sáng màu bạc.
Vương Phục Long có một bộ bí pháp truy tung, nên dẫn người một đường truy tìm mới tới dãy núi màu bạc này.
Viên Minh nghe xong, vẻ mặt khẽ động.
Đăng Thuyền lệnh trong tay hắn bị cột sáng màu bạc hấp dẫn đến nơi này, như vậy có nghĩa là, những tấm Đăng Thuyền lệnh khác cũng bị hút tơi đây cả.
"Sau khi chúng ta đến đây, tìm tòi một phen mới phát hiện Đăng Thuyền lệnh bị giam cầm trong kẽ nứt phiến không gian này, đang định nghĩ cách lấy ra thì người của Thiên Long điện tới, cho nên mới xung đột đánh nhau. Sau đó thì ngươi chạy tới." Vương Phục Long nói ra.
Viên Minh nghe vậy, khẽ gật đầu, coi như thỏa mãn câu trả lời của ông ta.
"Vạn đạo hữu, những gì ta biết đều đã nói hết cho ngươi rồi, ngươi tính xử trí ta thế nào? Có thể thả chúng ta đi sao?" Vương Phục Long nhìn Viên Minh, chần chừ một chút rồi hỏi.
"Không quản các ngươi bị sai khiến hay không, Hắc Hà tứ kiêu ám sát ta đều có phần của các ngươi, không trả giá làm sao có thể thoát được?" Viên Minh cười lạnh một tiếng nói.
"Ngươi... ngươi định thế nào?" Trong lòng Vương Phục Long trầm xuống, kiên trì hỏi.
"Xử lý như thế nào thì còn chưa nghĩ ra, làm phiền các ngươi đi vào địa bàn của ta đợi trước đã." Viên Minh đáp.
Nói xong, Mộng Điệp đạo ấn nơi mi tâm Vương Phục Long sáng lên, từng đạo hồn lực chấn động cường đại tản ra.
Vương Phục Long lại lần nữa lâm vào ảo cảnh, mấy người Lạc Nhật tông xa xa kia cũng bị Mộng Điệp huyễn thuật bao phủ.
Những người này đều có tu vi Phản Hư, làm sao ngăn cản được huyễn thuật của Viên Minh, chỉ nhao nhao lâm vào trong cảnh mơ, nằm lộn xộn ngổn ngang trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận