Tiên Giả

Chương 1042: Chuyển Không Thủ

Đại hán giáp đen nắm chặt song quyền, bỗng nhiên đấm tới phía trước, một vòng biển lửa màu kim to bằng ngọn núi từ tâm quyền bay ra, hung hăng đánh vào trên Hỗn Độn Linh Vực.
Theo tiếng vang kinh thiên động địa, mặt ngoài Hỗn Độn Linh Vực nổi lên tầng tầng gợn sóng, tựa hồ đang chịu áp lực cực lớn.
Trong mắt Viên Minh lóe lên một tia khen ngợi.
Hắn khẽ gật đầu, năm ngón tay cấp tốc bấm niệm pháp quyết.
Hỗn Độn Linh Vực lập tức phát ra âm thanh ù ù đinh tai nhức óc, giống như thủy triều sôi trào mãnh liệt, điên cuồng xé rách Thiên Thiền Linh Vực và kim sắc biển lửa.
Dưới cỗ lực lượng này trùng kích vào, Thiên Thiền Linh Vực và kim sắc biển lửa kịch liệt chấn động, phảng phất bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.
"Đó là Linh Vực gì?" Tô Vô mở to hai mắt nhìn, khắp khuôn mặt là vẻ bất khả tư nghị.
Viên Minh mỉm cười há miệng phun một cái, mấy trăm khỏa lôi cầu màu xám trắng từ trong Hỗn Độn Linh Vực đổ xuống, như lưu tinh xẹt qua chân trời, hung hăng đánh vào Thiên Thiền Linh Vực và kim sắc biển lửa.
Những lôi cầu này là Hỗn độn thần lôi mà Hỗn Độn Linh Vực diễn hóa ra, ẩn chứa lực lượng hủy diệt hết thảy, trong nháy mắt nổ nát Thiên Thiền Linh Vực và kim sắc biển lửa.
Tô Vô cũng không bại lui, thân ảnh lóe lên từ trong lôi quang hỗn độn xông ra, đáp cách đó không xa.
Trên người y bao phủ một tầng linh quang ba màu đen xanh đỏ, tựa như một kiện chiến giáp ba màu, tản ra khí tức cường đại.
Hắc quang là yêu khí Thiên Thiền, hồng quang là khí huyết lực, thanh quang là hồn lực cấp Quỷ Vu.
Ba cỗ lực lượng này dung hợp với nhau, hình thành một cỗ năng lượng kỳ dị và cường đại, chống lại hỗn độn lực.
"Đây là tuyệt thế thần thông mà ngươi đầu nhập vào Ma tộc lấy được sao?" Viên Minh nhàn nhạt hỏi.
"Không sai! Đây là Ma Giới Diêm Đế ban cho ta Thái Thượng Thủ Hộ Tiên Quang! Những lôi cầu màu xám trắng kia mặc dù lợi hại, nhưng muốn phá Tiên quang của ta thì si tâm vọng tưởng!" Tô Vô cười lớn một tiếng.
Viên Minh nghe vậy thần sắc khẽ động, phất tay áo lên, một đoàn quyền ảnh lớn vài mẫu ngưng tụ thành.
Quyền ảnh này từ Hỗn độn thần lôi ngưng tụ ra, những nơi đi qua hư không sụp đổ, phảng phất khiến thiên địa run rẩy.
Hắn đẩy tới phía trước, quyền ảnh mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa đánh về phía Tô Vô.
Tô Vô không sợ hãi chút nào nghênh đón, cũng đánh ra một quyền.
Hai cỗ lực lượng trên không trung hung hăng chạm vào nhau, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.
Không gian quanh Tô Vô trong nháy mắt vỡ nát hóa thành một mảnh hỗn độn.
Cả người y bị cỗ lực lượng này đánh bay ra xa mấy trăm trượng, nặng nề nện trên mặt đất tạo ra một cái hố sâu không thấy đáy.
Nhưng làm người ta kinh ngạc chính là, tam sắc quang tráo trên người Tô Vô vẫn như cũ hoàn hảo không chút tổn hại, chỉ là hơi ảm đạm một chút, bản thân y cũng không bị thương tổn quá lớn.
"Thủ hộ Tiên quang này quả nhiên không thể coi thường." Trong mắt Viên Minh lóe lên một tia kinh ngạc, phảng phất bị cảnh tượng kỳ dị trước mắt làm rung động.
Đúng lúc này, hư không quanh hắn đột nhiên chấn động kịch liệt, phảng phất thiên địa đang run rẩy.
Ngay sau đó, một bàn tay màu đỏ ngòm to lớn trống rỗng ngưng tụ, mang theo thế lôi đình vạn quân, đánh tới Viên Minh.
Thì ra đại hán giáp đen thấy Tô Vô không địch lại, quyết định tự mình xuất thủ cứu giúp.
Sắc mặt Viên Minh run lên, phất tay áo lên, Tu La Cung trong nháy mắt bắn ra, giống như một tia chớp màu bạc, xuyên thẳng lòng đất.
Theo một hồi tiếng ông minh, mặt đất phía dưới lấp loé ngân quang, hư ảnh một tòa cung điện màu nâu xanh to lớn chậm rãi hiển hiện, bao phủ Tô Vô và mấy ngọn núi xung quanh vào trong.
Không gian trong cung điện phảng phất bị một cỗ lực lượng vô hình ngưng kết, cho dù cường giả như Tô Vô cũng cảm thấy khó mà động đậy.
Viên Minh quay người đối mặt bàn tay lớn màu đỏ ngòm kia, nắm chặt nắm đấm, một viên Hỗn độn thần lôi to lớn ngưng tụ trên nắm tay.
Hắn vung ra một quyền, hung hăng chạm vào bàn tay màu đỏ.
Làm người ta khiếp sợ là, bàn tay lớn màu đỏ ngòm lúc tiếp xúc Hỗn độn thần lôi, trong nháy mắt vậy mà không có chút uy lực nào, ngược lại có một cỗ cự lực từ một phương hướng khác truyền đến, đánh cho Viên Minh bay ra sau.
"Đây là thủ đoạn công kích gì?" Trong lòng Viên Minh kinh nghi không thôi, thương thế trên vai mặc dù không nặng, nhưng cũng làm cho hắn cảm nhận được cỗ lực lượng kia đáng sợ.
Đại hán giáp đen nhìn chưởng ấn nhàn nhạt trên vai Viên Minh, con ngươi hơi co vào.
Nhân tộc này mới tiến cấp Đại Thừa, vậy mà có thể bảo trì trạng thái như thế giữa gã và Tô Vô liên thủ, thật sự là nằm ngoài dự đoán.
Càng làm cho gã khiếp sợ là, nhục thân đối phương cực kỳ cứng cỏi, một kích toàn lực của mình vậy mà chỉ có thể lưu lại vết thương mờ nhạt như thế.
"Sát tinh này rốt cuộc xuất hiện từ đâu!" Trong lòng đại hán giáp đen âm thầm kinh hô, không còn dám lưu lại, hóa thành một đạo Huyết Ảnh, quay người bỏ chạy ra xa.
Ngay cả Tô Vô bị giam, gã cũng không đoái hoài tới.
Ngay lúc gã sắp rời đi, thân ảnh Viên Minh đột nhiên xuất hiện phía trước gã.
Tiến giai Đại Thừa, tốc độ Tung Địa Kim Quang của hắn tăng lên mấy lần, trong ngàn dặm chớp mắt là tới.
"Hiện tại muốn đi? Chỉ sợ đã quá muộn."
Viên Minh cười lạnh nói, tay phải hóa thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt chụp vào cổ họng đại hán giáp đen.
Đầu ngón tay hắn bắn ra năm đạo chỉ phong lăng lệ vô cùng, xé rách hư không, chính là Tê Thiên Phong Trảo của Thanh Loan.
Đại hán giáp đen phản ứng cực nhanh, Lang Nha bổng trong nháy mắt đánh tới tay phải Viên Minh.
Tay phải Viên Minh chuyển hướng, thẳng đến cánh tay đại hán.
Nhưng vào lúc này, một cỗ cự lực lại từ phương hướng khác đánh tới, hung hăng đánh bay hắn.
Lần này, sau lưng của hắn xuất hiện một vết thương sâu tới xương, máu me đầm đìa.
"Thì ra là thế, là một loại thần thông chuyển hướng phương vị." Trong lòng Viên Minh hiểu ra, trên lưng loé lên linh quang, vết thương cấp tốc khôi phục như lúc ban đầu.
Thông qua hai lần giao thủ vừa rồi, hắn đã thăm dò ra nội tình thần thông quỷ dị của đại hán giáp đen.
Hắn không tiếp tục thăm dò, mà lách mình lui lại, kéo ra một khoảng cách ngắn.
"Viên đạo hữu, khúc mắc với ngươi chính là Tô Vô, tại hạ và ngươi không oán không cừu, làm gì dồn ép không tha?" Đại hán giáp đen thấy Viên Minh không tiếp tục ra tay, cũng dừng bước, trầm giọng nói.
Viên Minh nhếch miệng cười lạnh, lại mở ra Hỗn Độn Linh Vực, một cỗ lực lượng hỗn độn trong nháy mắt tràn ngập ra.
Đại hán giáp đen thấy thế, sắc mặt run lên, cấp tốc lật tay tế lên Lang Nha bổng màu kim, mãnh lực vạch hư không trước mặt một cái.
Nương theo âm thanh xé rách chói tai, hư không phảng phất bị xé nứt mở ra một khe hở hơi nước trắng mịt mờ, thân hình đại hán giáp đen thoắt một cái, muốn bay vào trong đó.
Viên Minh khẽ híp hai mắt lại.
Loại thủ đoạn này nếu có thể đào thoát trong Hỗn Độn Linh Vực, vậy Linh Vực này thật sự là uổng phí.
Lòng bàn tay hắn quang mang hỗn độn tăng vọt, bỗng nhấn hư không một cái, một cỗ lực lượng cường đại chui vào trong khe hở.
Chỉ thấy khe hở kia trong nháy mắt run rẩy lên, phảng phất núi lửa bộc phát phun ra mảng lớn linh quang hỗn độn.
Trong linh quang hỗn độn này, một thân ảnh lảo đảo hiển hiện, chính là đại hán giáp đen.
Gã chật vật từ trong cái khe ngã ra, sắc mặt trắng bệch.
Viên Minh bấm niệm pháp quyết vung lên, trong Linh Vực lập tức bắn ra mấy trăm khỏa Hỗn độn thần lôi, như mưa dày đặc từ bốn phương tám hướng đánh úp tới đại hán giáp đen.
Đại hán giáp đen thấy thế, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng.
Hai cánh tay gã bỗng nhiên trở nên mơ hồ, kim sắc Lang Nha bổng trong tay vũ động đánh tới khe hở chưa kịp lấp kín.
Bóng gậy màu kim như mặt trời gay gắt va chạm, những nơi đi qua hư không vỡ vụn, một mảnh hỗn độn.
Liệt Nhật Thể công kích mặc dù kinh người, nhưng đối mặt Hỗn độn thần lôi lại không dùng được.
Hỗn độn thần lôi có hiệu quả đặc thù, có thể biến hết thảy thành hỗn độn.
Kim sắc bóng gậy cùng hỗn độn thần lôi vừa tiếp xúc, tựa như băng tuyết gặp lửa cấp tốc tan rã.
Kim sắc Lang Nha bổng chạm đến thần lôi cũng xuất hiện vết thương mấp mô, linh quang ảm đạm, hiển nhiên đã đến bờ biên giới sụp đổ.
Viên Minh cũng không cho đại hán giáp đen cơ hội thở dốc, lại bấm tay điểm, một đợt thần lôi mới bắn đến.
Đại hán giáp đen mặc dù kiệt lực phản kích, nhưng không có lực lượng thần bí Tô Vô tương trợ, gã miễn cưỡng chống được mấy hơi thở, sau đó nửa người bị đánh cho vỡ nát, đập ầm ầm vào lòng đất.
Không đợi đại hán giáp đen giãy giụa đứng dậy, vô số lôi cầu tựa như mưa to rơi xuống, trong nháy mắt che mất thân ảnh của gã.
Những lôi cầu này cũng không phải là Hỗn độn thần lôi, mà là Ngũ Hành thần lôi uy lực đại tăng sau khi hắn tiến giai Đại Thừa.
Dưới Ngũ Hành thần lôi oanh kích, thân thể đại hán giáp đen rất nhanh bị triệt để đánh nát, hóa thành một cỗ khí huyết lực nóng rực, gần như không kém Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
Trong khí huyết lực lơ lửng mười phù văn to nhỏ, chính là thần thông đạo ấn đại hán giáp đen tu luyện ra.
Trong đó, một cái bàn tay màu đỏ ngòm là dễ thấy nhất, bắn ra đại đạo lực cũng cường liệt nhất.
Thân hình Viên Minh thoáng hiện, luyện hoá hấp thu những khí huyết lực và thần thông đạo ấn này.
Lúc trước luyện hóa Huyền Vũ cấp bảy, khí huyết lực của hắn đã tăng lên trên diện rộng.
Ngày nay lại luyện hóa thêm khí huyết lực của đại hán giáp đen, khí huyết lực của hắn lại lần nữa tăng lên, đạt đến Liệt Nhật Thể.
Cùng lúc đó, cường độ nhục thể của hắn cũng đề cao lên một cấp độ.
Bàn tay Viên Minh nắm hư không một cái.
Không gian phía trước lập tức như vải vóc bị xé nứt, phát ra tiếng nổ đùng đinh tai nhức, sau đó vỡ nát tan tành ra, hóa thành vô số mảnh vỡ không gian nhỏ bé.
Hắn hài lòng gật đầu, dù thời khắc này lực lượng nhục thân chưa đạt tới Liệt Nhật Thể đỉnh phong, nhưng đã không khác lắm.
Cùng lúc đó, Hỗn độn đạo quả cũng đang nhanh chóng vận chuyển, luyện hoá từng đạo ấn bị thôn phệ, lực lượng ẩn chứa trong đó dần dần dung nhập vào thể nội Viên Minh.
Trong quá trình này, Viên Minh cũng đi sâu vào hiểu rõ rất nhiều thần thông của đại hán, trong đó làm người chú ý nhất chính là bàn tay màu đỏ ngòm kia, đây chính là thần thông đại đạo của gã.
Trong thần thông này dung hợp đạo ấn không gian, hiệu quả đặc biệt vô cùng. Đúng như Viên Minh lúc trước suy đoán, nó có thể xảo diệu di chuyển phương hướng công kích, khiến cho người bị công kích không thể phán đoán chính xác quỹ tích.
Rõ ràng công kích nhìn như hướng trái, lại có thể từ bên phải đánh tới, nhìn như đánh về phía đầu, lại có thể ở sau lưng tạo thành trọng thương, khiến người ta khó lòng phòng bị.
"Quả thật là một môn thần thông lợi hại." Viên Minh khen ngợi, lập tức đặt tên cho môn thần thông này là "Chuyển Không Thủ" .
Về phần đạo ấn khác của đại hán giáp đen thì lộ ra tương đối bình thường, không khiến Viên Minh quá chú ý.
Nhưng vào lúc này, hư ảnh Tu La Cung xa xa đột nhiên bắt đầu chấn động kịch liệt, phảng phất sắp sụp đổ.
Viên Minh nhướng mày, cấp tốc vận dụng thần thức dò xét qua, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.
Tô Vô bị Tu La Cung trấn áp, sau khi cảm ứng được đại hán giáp đen vẫn lạc, lập tức lâm vào trong bối rối.
Y há to miệng, lộ ra răng nanh sắc bén, hung hăng cắn xé không gian Tu La Cung ngưng ra.
Những răng nanh kia dưới ánh trăng chiếu rọi, tản ra từng tia từng tia bạch quang, mỗi một lần cắn xé có thể kích phát ra đại đạo lực cường đại, cắn xuống một khối lớn không gian ngưng cố ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận