Tiên Giả

Chương 1021: Thôn phệ

"Nói như vậy là các hạ muốn diệt trừ Viên mỗ? Vậy phải xem các hạ có khả năng này không đã." Viên Minh cười lạnh một tiếng, một tay nhẹ giơ lên bấm niệm pháp quyết điểm ra.
Trong tay áo lập tức bay ra một luồng sáng xanh xám, hòa thành một cung điện nhỏ, là Tu La cung. Trên cung điện có lượn lờ ánh sáng màu xanh, lập tức quấn lấy ba gã Yêu Vương Viêm Lợi.
Sắc mặt Luân Hồi ma quân khẽ biến, đang muốn ra tay ngăn cản nhưng lại bị vách tường bốn phía bắn ra vô số Ngũ Hành thần lôi, nhiều hơn hẳn lúc trước, như cuồng phong bão táp đánh xuống.
Luân Hồi ma quân bất đắc dĩ đành phải tạm thời buông bỏ ba yêu Viêm Lợi, đưa hai tay kết ấn, ánh sáng đỏ trong sáu lỗ thủng màu đen nhanh chóng hiển hiện, xoay quanh người.
Mặc dù Ngũ Hành thần lôi mãnh liệt nhưng bị những lỗ thủng màu đen này thôn phệ, không thể phát ra được uy năng gì.
Chẳng qua Ngũ Hành đạo quả là thần thông đứng thứ ba trên thiên bảng, uy năng không thể tầm thường. Năm ngón tay Viên Minh liên tục điểm ra, trong vách tường lại một lần nữa tuôn ra vô số ánh sáng ngũ sắc như kiếm khí, rơi vãi như mưa xuống Luân Hồi ma quân.
Những kiếm khí ngũ sắc này không mãnh liệt như Ngũ Hành thần lôi nhưng số lượng rất nhiều, đày đặc vô kể. Mặc dù sáu lỗ thủng màu đen kiệt lực thôn phệ nhưng vẫn còn sót một chút kiếm khí xuyên thấu mà qua, đâm trong cơ thể Luân Hồi ma quân.
Kiếm khí ngũ sắc vô cùng sắc bén, linh quang hộ thể của Luân Hồi ma quân bị đâm thủng như đâm qua tờ giấy mỏng, trên người gã đã lập tức xuất hiện hơn mười lỗ máu, đến đan điền cũng đâm thủng, khí tức nhanh chóng suy yếu.
Sau một khắc, ngoài thân thể Luân Hồi ma quân nổi lên ánh sáng đỏ, cả người hóa thành một luồng sáng đỏ tươi tiến vào trong lỗ thủng màu đen, lại từ trong lỗ thủng khác chui ra, thương thế vậy mà đã khỏi hẳn, khí tức cũng khôi phục như ban đầu.
"Xem ra đây là chỗ huyền diệu của chân ý Luân Hồi..." Viên Minh thầm tấm tắc kêu kỳ lạ, động tác trên tay lại không ngừng nghỉ, thúc đẩy kiếm khí ngũ sắc không ngừng sinh ra, tiếp tục tập kích Luân Hồi ma quân.
Hai tay Luân Hồi ma quân bấm niệm pháp quyết, sáu lỗ thủng màu đen bay lên đỉnh đầu, lại lần nữa chồng lên nhau, lập tức biến lớn gấp mười lần. Sau đó có từng ngọn lửa đỏ tươi từ trong lỗ thủng màu đen bắn ra, hình thành một biển lửa cháy hừng hực màu đỏ tươi bao quanh người Luân Hồi ma quân.
Kiếm khí ngũ sắc đánh vào biển lửa màu đỏ tươi, ánh sáng dần ảm đạm xuống, sau đó linh quang tiêu tán, hóa thành vô hình.
Viên Minh chợt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Hắn cảm ứng được uy năng của ngọn lửa đỏ tươi, biết được ngọn lửa này không phải đốt cháy linh lực, mà là một thứ mơ hồi nào đó, chẳng qua hắn tạm thời không cách nào xác định được.
Đang cân nhắc, Viên Minh phất tay áo vung lên, bắn ra hơn mười đạo ánh sáng vàng, hóa thành mười hạt linh đậu. Linh quang lóe lên, hơn mười phân thân Viên Minh hiện ra, thúc giục lực lượng pháp tướng đồng loạt đánh về phía Luân Hồi ma quân.
Luân Hồi ma quân chỉ cười lạnh một tiếng, biến đổi pháp quyết trong tay.
Trong biển lửa đỏ tươi bắn ra hơn mười ngọn lửa đỏ, như kiểu lưỡi kiếm sắc bén xuyên thủng qua từng cái phân thân của Viên Minh. Linh quang trên phân thân nhanh chóng ảm đạm, không cách nào duy trì hình thể được nữa mà biến trở thành linh đậu.
Huyết diễm kia cũng không lui về mà vẫn quấn quanh lấy linh đậu.
Linh đậu nhanh chóng trở nên nhăn nheo, héo rũ, cuối cùng mục nát thành tro.
"Ra là vậy, huyết diễm này thiêu đốt chính là thọ nguyên sao?" Lần này Viên Minh rốt cuộc cảm ứng rõ ràng.
"Không sai, đây chính là thần thông Lục Đạo Luân Hồi, Luân Hồi hỏa, có thể đốt cháy thọ nguyên vạn vật. Hôm nay để xem Luân Hồi hỏa của ta với Ngũ Hành đạo quả của các hạ, cuối cùng ai mạnh ai yếu!" Luân Hồi ma quân lạnh lùng nói, hai tay tiếp tục bấm niệm pháp quyết.
Biển lửa đỏ tươi mãnh liệt bành trướng, mấy trăm ngọn lửa đỏ tươi từ trong đó bắn ra đánh lên khắp các nơi trong mật thất. Lửa cháy hừng hực khắp nơi. Bị ngọn lửa đỏ tươi đốt cháy, linh quang ngũ sắc trong mật thất nhanh chóng ảm đạm xuống, trở nên mỏng manh, đã sắp bị đốt rụi.
Viên Minh nhíu mày, năm ngón tay điểm nhẹ qua, đỉnh đầu chợt hiện ra năm luồng đạo ánh sáng vàng kim, xanh lục, xanh lam, đỏ, vàng, hóa thành năm cái hồ lô lớn.
"Định!"
Trong miệng hắn quát khẽ một tiếng, một luồng Ngũ Hành chân ý lan ra. Những nơi nó đi qua, thiên địa linh khí lập tức định trụ, hỏa diễm đỏ tươi cũng ngừng lan tràn, thời gian như thể bị định trụ lại.
Đây chính là cực hạn của thần thông Ngũ Hành đạo quả, ngoại trừ Viên Minh là người làm phép thì tất cả những thứ ẩn chứa lực lượng ngũ hành khác đều bị giam cầm lại.
Trong cơ thể Luân Hồi ma quân cũng ẩn chứa lực lượng ngũ hành, bởi vậy cũng bị định trụ không thể động đậy.
Trong lòng của gã kinh hãi, đang định ngưng tụ tất cả pháp lực trong cơ thể trùng kích cấm chế thì chợt nhìn qua, đã thấy Viên Minh cách đó không xa há mồm phun ra một ngụm. Một đạo kiếm quang màu đen bắn ra, trong chớp mắt đã đến trước mặt gã.
Tích tắc sau, Luân Hồi ma quân chỉ cảm thấy thần hồn đau nhức kịch liệt, còn chưa kịp phản ứng gì thì ý thức đã lâm vào trong bóng tối vô tận.
"Nếu như bản thể của ngươi đích thân tới thì Viên mỗ còn kiêng kị một hai, chứ ngươi chỉ là một phân thân mà thôi, có sá gì?" Viên Minh cười nhạt một tiếng, ngón tay gảy nhẹ, trong hư không như có một lực vô hình dẫn dắt.
Chỉ thấy Diệt Hồn kiếm cuốn lấy thi thể Luân Hồi ma quân như sao băng vạch phá bầu trời đêm, nhanh chóng bay tới.
Hắn nhắm mắt ngưng thần vận chuyển Luân Hồi nhãn, một đạo kim quang sáng chói trong mắt bắn ra, bắn thẳng tới thi thể. Kim quang xuyên thấu sương mù trùng trùng điệp điệp, nhìn trộm tới quá khứ ẩn sâu của Luân Hồi.
Một lát sau hắn đã tra rõ chân tướng thân thể này.
Hóa ra người này tên là Tào Tử An, là một gã tu sĩ Pháp Tướng kỳ của Hàn Nha phái, thuộc Dụ Quốc, Trung Châu đại lục. Hàn Nha phái vốn thuộc tà đạo, có giao tình không cạn với Tam Giới giáo, càng có rất nhiều liên hệ với Ma giới.
Công pháp chủ tu của Tào Tử An là Thánh Huyết quyết, cũng có nguồn gốc từ Ma giới.
Gã lại thật sự không biết Thánh Huyết quyết này do Luân Hồi ma quân truyền lại. Mặc dù công pháp này huyền diệu vô cùng, tu hành tương đối trôi chảy. Nhưng khi người tu luyện đến cảnh giới nhất định sẽ dần dần biến thành khôi lỗi của Luân Hồi ma quân, thích lấy thì lấy mà thôi.
Trước đó không lâu, Luân Hồi ma quân hàng lâm đến giới này, đã chọn trúng Tào Tử An, trực tiếp tiến hành ký sinh đoạt xá.
Sở dĩ Ma giới phái bọn họ tới đây cũng tương tự như phái Vân Mị lúc trước, đều là định sẽ đến lúc đại chiến giới vực sau này có thể đánh lén sau lưng Xuất Vân giới.
Về phần Ma giới có phát động tập kích khi Vấn Thiên bí cảnh mở ra hay không thì Luân Hồi nhãn lại không mảy may dò xét ra.
Trừ lần đó ra, Viên Minh vẫn còn thấy trong trí nhớ Luân Hồi ma quân, phát hiện mấy cứ điểm bí mật của Ma giới tại Xuất Vân giới.
"Luân Hồi nhãn này quả thật là thứ tốt. Sau này không cần phải làm phiền pho tượng màu xám bói xem lành dữ thế nào nữa." Viên Minh thầm nghĩ, ánh mắt chợt rơi xuống thi thể Luân Hồi ma quân.
Thần hồn của thi thể này đã bị Diệt Hồn kiếm chết diệt hoàn toàn, chỉ còn nguyên anh chưa tiêu tán cùng với năm đạo ấn vờn quanh mà thôi. Trong đó ba đạo ấn là từ Huyết Đạo thần thông của Thánh Huyết quyết sản sinh, theo thứ tự là Huyết Long thuật, Huyết Độc ma vân và Huyết Nguyên pháp mục.
Huyết Long thuật cùng Huyết Độc ma vân đều là thần thông công kích, còn Huyết Nguyên pháp mục thì là thần thông khống chế, có thể đánh khí huyết bản thân vào trong thân thể người khác để khống chế thân thể kia, có điểm huyền diệu.
Còn hai đạo ấn khác là hai thần thông công kích hỏa thuộc tính có uy lực không tầm thường.
Viên Minh động niệm, Hỗn Nguyên Đạo ấn chậm rãi vận chuyển, thôn phệ lần lượt năm đạo ấn này.
Năm đạo ấn này ẩn chứa lực lượng đại đạo không ít, cho nên uy lực của Hỗn Nguyên Đạo ấn lại tăng lên không ít, linh quang bảy màu tản ra càng thêm ngưng thực, khí tức cũng càng thêm hung hãn, lại lần nữa đánh về phía đạo ấn Ngũ Hành đạo quả.
Hai đạo ấn trùng kích nhau, dây dưa nhau không dứt.
Tuy rằng Ngũ Hành đạo quả có thể ngăn cản được Hỗn Nguyên Đạo ấn thôn phệ nhưng rõ ràng phải cố hết sức so với lúc trước.
"Xem ra Hỗn Nguyên Đạo ấn cứ tiếp tục phát triển, sớm muộn gì cũng có ngày thôn phệ Ngũ Hành đạo quả..." Viên Minh âm thầm sầu lo.
Ngũ Hành đạo quả chính là thần thông mạnh nhất của hắn, một khi bị thôn phệ thì hậu quả khó mà gánh nổi.
Chỉ là Hỗn Nguyên Đạo ấn tiềm lực vô cùng, cũng không thể tận lực hạn chế nó phát triển được.
Trong lúc khổ tư khổ sở nghĩ đối cách, Hỗn Nguyên Đạo ấn bỗng nhiên buông bỏ không cắn xé Ngũ Hành đạo quả nữa mà bắn một đạo linh quang bảy màu ra, cuốn nguyên anh Luân Hồi ma quân vào trong đan điền.
Vòng xoáy bảy màu lại hiện ra, bao bọc chặt nguyên anh kia, bắt đầu hung hăng luyện hóa.
Nguyên anh của Luân Hồi ma quân bị linh quang bảy màu cắn nuốt đã dần dần vỡ vụn, hóa thành một luồng sáng bị hấp thu mất. Bên trong linh quang này chỉ còn lại một hư ảnh đạo ấn màu đỏ như máu.
Đạo ấn này hiện lên một bánh xe sáu cạnh, trong đó có sáu cái lỗ thủng màu đen tản mát ra đại đạo chân ý nhàn nhạt.
"Xem ra đây chính là đạo ấn Lục Đạo Luân Hồi trong truyền thuyết kia!" Mắt Viên Minh sáng rực lên, trầm tư một chút rồi chợt hiểu rõ lai lịch hư ảnh đạo ấn này.
Thư sinh khôi lỗi trước mắt dù không còn sống nhưng có thể thi triển ra thần thông Lục Đạo Luân Hồi tuyệt thế, chắc hẳn nhờ Luân Hồi ma quân thi triển bí pháp nào đó có thể đưa lực lượng Lục Đạo Luân Hồi vượt giới hàng lâm xuống thân thể con rối này. Hôm nay con rối này đã bị hủy nhưng lực lượng Luân Hồi còn sót lại trong cơ thể này cũng không tiêu tán mà còn ngưng tụ thành đạo ấn hư ảo.
Tuy rằng bánh xe màu đỏ tươi kia không có lực lượng gì nhưng là có ý chí phản kháng cực kỳ kiên định, không hề kém cạnh với Ngũ Hành đạo quả chút nào. Tuy rằng đã bị Hỗn Nguyên Đạo ấn vây khốn nhưng tiến độ luyện hóa lại cực kỳ chậm chạp.
"Lục Đạo Luân Hồi quả nhiên là tuyệt thế thần thông, uy năng không dưới Ngũ Hành đạo quả. Đáng tiếc chỉ là hư ảnh, cuối cùng khó mà ngăn được Hỗn Nguyên Đạo ấn lực cắn nuốt." Viên Minh thầm nghĩ trong lòng.
Quả nhiên thời gian dần qua, dưới sự công kích mãnh liệt của vòng xoáy bảy màu, bánh xe màu đỏ tươi đã dần dần mất đi lực chống cự, cuối cùng bị triệt để bao phủ.
Theo đạo ấn Lục Đạo Luân Hồi bị luyện hóa, lực lượng Hỗn Nguyên Đạo ấn như thể đột phá gông cùm xiềng xích nào đó, bắt đầu phát sinh lột xác.
Nó căng phồng lên, bức ra ánh sáng ngũ sắc sáng ngời, trong hư không xung quanh còn vang lên từng tràng đại đạo phạm âm như thể hoan hô lần lột xác của thần thông này.
Viên Minh vội vàng nhắm mắt cảm ứng biến hóa của Hỗn Nguyên Đạo ấn, trên mặt nhanh chóng hiện ra vẻ kinh hỉ.
Hắn động niệm, thúc giục Hỗn Nguyên Đạo ấn.
Vòng xoáy bảy màu lại lần nữa hiện ra, nhưng lần này là chuyển động xoay nghịch chiều. Vòng xoáy ù ù chuyển động, từng đạo ấn từ trong đó bay ra, là những đạo ấn mà lúc trước đã bị cắn nuốt.
“Ồ, những đạo ấn bị cắn nuốt kia lại trở về như cũ?" Không kinh ngạc hỏi.
"Không phải trở lại như cũ, Hỗn Nguyên Đạo ấn không hoàn toàn luyện hóa những đạo ấn này, chẳng qua chỉ nhét vào bên trong nó mà thôi." Viên Minh giải thích.
"Thì ra là thế. Hỗn Nguyên Đạo ấn này quả nhiên cực kỳ thần kỳ a." Không cũng nhịn không được mà cảm thán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận