Tiên Giả

Chương 763: Công pháp không thuộc tính

Tùy Tâm các nếu nhìn từ bên ngoài đã thấy không hề nhỏ, nhưng khi bước hẳn vào rồi mới thấy không gian quả thực còn lớn hơn dự đoán, bên trong bày từng giá sách dài, đếm sơ khoảng năm, sáu mươi cái.

Trên giá bày các loại thẻ ngọc, trên mỗi thẻ có một tầng hào quang cấm chế bao trùm.

Nhìn thấy bên trong Tùy Tâm các có nhiều điển tịch như vậy, lòng tin có thể tìm được công pháp ở đây của Viên Minh cũng không khỏi tăng thêm mấy phần, hắn dậm chân toan bước qua.

Hư không đột nhiên vang lên một tiếng “Ông”, cùng với đó, một vầng sáng trắng thình lình xuất hiện ngăn ở trước người hắn.

Viên Minh thấy vậy lập tức dừng bước.

“Đạo hữu không cần lo lắng, đây là cấm chế Vấn Tâm của bản các, ai muốn tiến vào Tùy Tâm các đều phải thông qua cấm chế này, phòng ngừa có ma tu trà trộn vào.” Từ sau một giá sách, một lão giả đầu vấn khăn, thân vận áo bào trắng, tay cầm một quyển thẻ tre bước ra, nói với Viên Minh trong đầu còn chưa ngẩng lên.

Người này thoạt nhìn giống như một lão thư sinh bình thường, nhưng kỳ thực khí tức to lớn, không ngờ cũng là một tu sĩ Phản Hư.

“Thì ra là vậy, đa tạ đạo hữu chỉ điểm.” Viên Minh nói, đồng thời nhìn vầng sáng trắng trước mắt, lòng thầm bồn chồn.

Bồn chồn là bởi trên người hắn có mang theo ma khí hàng thật giá thật, nếu bị cảm ứng ra thì coi như xong.

Nhưng hiện tại lão giả áo bào trắng đang nhìn hắn, giờ mà lùi lại càng dễ khiến lão nghi ngờ.

Viên Minh âm thầm đè ép ma khí trong nhục thể về một chỗ, sau đó dùng rễ Bất Tử thụ bao bao xung quanh, cắn răng tiến vào trong ánh sáng trắng kia.

Vầng sáng khẽ dập dờn, cứ vậy cho tới lúc Viên Minh bước qua vùng ánh sáng cũng không xuất hiện bất kỳ hiện tượng bất thường nào.

Sự lo lắng trong lòng Viên Minh bấy giờ mới lắng xuống, hắn chắp tay nói với lão giả: “Tại hạ Viên Minh, đảo chủ Linh Viên đảo, hôm nay tới đây là muốn mua một môn công pháp Phản Hư.”

“Lão hủ Mao Di, trưởng lão chấp sự Tùy Tâm các, Viên đạo hữu xin cứ tự nhiên.” Lão giả áo bào trắng hờ hững đáp một câu rồi tiếp tục lật xem thẻ tre.

Viên Minh thấy vậy cũng không để ý lão nữa, đưa mắt nhìn những giá sách xung quanh.

Những giá sách này chia ra nhiều khu vực, các khu vực đều có dán nhãn hiệu, trên đó ghi một vài từ giới thiệu như công pháp, bí thuật, trận pháp, đan phương…

Viên Minh đi thẳng tới khu vực giá sách công pháp, nơi này có sáu bảy giá để sách, sách được trưng bày đa số là công pháp Kết Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, về phần công pháp Phản Hư kỳ chỉ có mười mấy cuốn.

Màn sáng trắng ngăn trở thần thức nhưng bên cạnh thẻ ngọc có viết chú thích.

Ngũ Hành Trường Sinh Công: Công pháp năm thuộc tính, tiến triển chậm chạp, có công hiệu trú nhan dưỡng sinh.

Tiên Thiên Động Huyền Quyết: Công pháp năm thuộc tính, lấy biến hóa thuộc tính làm chủ, tinh tiến nhanh chóng, đấu pháp bình thường.

Hoàng Đình Kinh: Công pháp năm thuộc tính, lấy biến hóa thuộc tính Thổ làm chủ, có hiệu quả đoán thể, chiến lực cường hãn…

Sau khi nhanh chóng xem qua một lượt mười mấy môn công pháp Phản Hư, Viên Minh trầm mặc không nói.

“Những công pháp này cũng không tệ, vậy mà không cái nào lọt mắt ngươi sao?” Tiếng Thất Dạ vang lên trong đầu hắn.

“Nơi này là Tùy Tâm các, trên người ngươi có mang ma khí, đừng tùy tiện lên tiếng.” Viên Minh liếc mắt nhìn ra cửa, truyền âm nói.

Tu La Phệ Huyết đồ chính mà linh bảo của Ma tộc, những năm qua để tăng uy lực của nó, Viên Minh bắt đầu dùng ma khí tế luyện, Thất Dạ thân là khí linh nên cũng nhiễm ma khí.

“Không sao, ta mấy năm nay dù thực lực không tiến bộ mấy nhưng điều khiển Tu La Phệ Huyết đồ thành thạo hơn trước nhiều, chỉ cần không phải là đại năng Pháp Tướng kỳ thì đừng mơ phát giác ra ta.” Thất Dạ nói.

“Dù thế cũng phải cẩn thận, Đông Cực Hải không là là loại địa phương nhỏ như Vân Hoang đại lục đâu.” Viên Minh nói.

“Chuyện này thì ngươi yên tâm, ta tự có chừng mực. Không nói cái này nữa, vụ công pháp ngươi chuẩn bị lựa chọn thế nào? Ngươi tu luyện Câu Mang Linh Quyết, tình hình linh căn đã được cải thiện, không cần bận tâm quá tới tốc độ tu luyện, chi bằng chọn một môn công pháp chiến lực cường hãn, ta thấy Hoàng Đình Kinh cũng không tệ.” Thất Dạ chuyển chủ để.

“Vừa rồi ta đã cẩn thận suy nghĩ lại, những công pháp này e là cũng không thích hợp với ta.” Viên Minh nói.

“Cớ gì nói vậy?” Thất Dạ khẽ giật mình.

“Ngươi cũng biết ta tu luyện Câu Mang Linh Quyết, lúc trước còn tế luyện Bất Tử Thụ thành dạng bạn sinh linh bảo, giờ liên hệ giữa ta và Bất Tử Thụ lại sâu thêm một tầng. Vì nguyên do này, trong cơ thể ta không chỉ có ngũ hành pháp lực Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, mà pháp lực Âm Dương cũng có quy mô tương đương, theo lời ngươi từng nói khi trước thì công pháp năm thuộc tính sợ là cũng thích hợp với ta.” Viên Minh giơ bàn tay lên, nói.

“Ta đúng là quên mất cái này, công pháp năm thuộc tính quả thực không phù hợp với ngươi lắm, phải là công pháp bảy thuộc tính mới được.” Thất Dạ nói.

“Tiếc là mười mấy môn công pháp Phản Hư này đều là năm thuộc tính, công pháp sáu thuộc tính chẳng có nổi một cuốn, nói gì tới công pháp bảy thuộc tính.” Viên Minh thở dài.

“Cái này…Ngươi có thể hỏi thử Mao Di kia chút xem, người này quản lý Tùy Tâm các, nhất định hiểu biết sâu rộng về phương diện công pháp, có lẽ y sẽ có cách.” Thất Dạ cũng không có chủ ý nào, bèn đề nghị.

Viên Minh im lặng không đáp. Hắn cũng từng nghĩ qua hỏi thăm lão giả, nhưng hắn không khiến người khác để ý, chỉ muốn an tĩnh tu luyện, chuyện kiêm tu bảy loại pháp lực ngộ nhỡ là chuyện hiếm có, bị người ta để mắt tới thì không hay.

“Viên đạo hữu chớ lo, thân mang bảy loại pháp lực cũng không phải việc quá hiếm thấy, Xuất Vân giới thì ta không biết chứ tại Ma giới, linh căn biến dị, tế luyện pháp bảo, thi triển hiệu quả thôn phệ của bí thuật đều có thể sinh ra pháp lực dị chủng.” Thấy Viên Minh lo lắng, Viên Minh lên tiếng trấn an.

Viên Minh nghe mấy lời này xong lại suy nghĩ một chút, tiếp đó quay người đi tới chỗ lão giả áo bào trắng, nói yêu cầu của mình cho đối phương biết rồi hỏi thăm chuyện công pháp bảy thuộc tính.

“Trong người đạo hữu lại có bảy loại pháp lực, đúng là hiếm có hiếm thấy.” Mao Di buông thẻ tre xuống, kinh ngạc nhìn Viên Minh.

“Trước kia tại hạ tế luyện một món pháp bảo, đánh bậy đánh bạ thế nào lại làm trong người có thêm hai cỗ pháp lực, vì nó mà giờ rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, điều này thực sự không phải chuyện Viên mỗ mong muốn.” Viên Minh cười khổ đáp.

“Hóa ra là vậy, có điều lão phu chưa từng nghe nói tới công pháp bảy thuộc tính, trong Đông Cực Hải chắc chắn là không có, có lẽ chỗ Trung Châu sẽ có.” Mao Di vuốt vuốt râu, nói.

Viên Minh nghe mấy lời này, trong lòng không khỏi trùng xuống.

Nhìn thần sắc Mao Di không giống như đang cố ý từ chối, chẳng lẽ mình chỉ có thể tạm ngừng tu luyện Pháp tu?

“Đạo hữu cũng đừng nản chí, công pháp bảy thuộc tính thì Tùy Tâm các không có, nhưng công pháp không thuộc tính thì lại có mấy môn, ngươi có lẽ có thể thử một chút.” Mao Di đột nhiên đẩy câu chuyển sang một hướng khác.

“Công pháp không thuộc tính?” Viên Minh trong mắt lộ nét khác thường.

“Tu tiên giới chẳng thiếu kỳ nhân, chuyện lạ, thỉnh thoảng có người mà thân thể có lẽ là do linh căn biến dị, sinh ra pháp lực nằm ngoài phạm trù ngũ hành, những tu sĩ như vậy không thể tu luyện công pháp phổ thông, để mở con đường tu hành cho những người này, các đại năng tiền bối bèn sáng chế ra công pháp không thuộc tính. Loại công pháp này, bất luận là linh căn, linh thể gì cũng đều có thể tu luyện, thậm chí tu sĩ linh căn ngũ hành bình thường cũng có thể tu luyện, chỉ là hiệu quả kém đi một chút thôi.” Mao Di gật gù đáp.

“Thì ra là thế, chẳng hay trong Tùy Tâm các có mấy loại công pháp không thuộc tính kia không?” Viên Minh cũng cảm thấy được mở mang tầm mắt, lập tức hỏi.

Mao Di đứng lên đi tới một giá sách gần đó, sau đấy mang ba thẻ ngọc quay lại, đưa cho Viên Minh.

Viên Minh nói cảm ơn xong liền đưa thần thức vào trong đó.

Thẻ ngọc này chỉ xem được trang đầu, nội dung phía sau đã bị cấm chế phong ấn lại.

Ba môn công pháp này lần lượt là: Huyễn Âm Quyết, Tinh Vân Biến và Hỗn Nguyên Chân Công.

Thứ mà công pháp ngũ hành bình thường truy cầu chính là biến hóa thuộc tính, tu luyện công pháp càng sâu thì biến hóa thuộc tính ngũ hành càng tinh diệu.

Công pháp không thuộc tính lại trái ngược, nó không truy cầu biến hóa thuộc tính pháp lực mà theo đuổi biến hóa thuộc tính, cụ thể là hóa pháp lực thành các loại hình thái rồi tồn trữ trong đan điền.

Huyễn Âm Quyết chuyển hóa pháp lực thành hình thái sóng âm, Tinh Vân Biến hóa pháp lực thành dạng tinh vân, trong khi đó Hỗn Nguyên Chân Công lại hóa pháp lực thành một vòng xoáy Hỗn Động.

Viên Minh không để mắt tới Huyễn Âm Quyết và Tinh Vân Biến mấy mà tập trung nhìn vào Hỗn Nguyên Chân Công.

Dựa theo mô tả về ba công pháp thì Huyễn Âm Quyết mạnh về đấu pháp, Tinh Vân Biến giỏi về phòng ngự, trong khi ấy Hỗn Nguyên Chân Công lại có đặc điểm là đưa tới hiệu quả thôn phệ nhất định, thậm chí trong khi đấu pháp có thể trực tiếp thôn phệ pháp lực của đối phương.

Tình cảnh Viên Minh khá đặc thù, trong người có tới bảy loại pháp lực, một khi chúng xung đột thì pháp lực hình thái Hỗn Động lại càng dễ trấn áp, môn Hỗn Nguyên Chân Công này rõ ràng là thích hợp với hắn hơn cả.

“Xem ra đạo hữu đã chọn Hỗn Nguyên Chân Công, môn công pháp này đích xác rất không tệ.” Mao Di cười nói.

Viên Minh đúng là chuẩn bị tu luyện Hỗn Nguyên Chân Công, không chỉ vì hắn có bảy loại pháp lực mà còn bởi hắn và môn công pháp này khá là có duyên.

Hỗn Nguyên Chân Công hóa pháp lực thành một vòng xoáy Hỗn Động, áp lực đan điền phải gánh chịu tương đối lớn, bởi vậy cần tu luyện một môn bí pháp mở rộng, gia cố đan điền, mà môn bí pháp đó không phải thứ gì khác mà chính là Hỗn Động bí thuật. Chẳng biết trước khi Cửu Âm tôn giả lấy được Hỗn Động bí thuật từ chỗ nào, nhưng giờ đúng là đã giúp hắn vô tình dựng sẵn nền móng.

Hỗn Nguyên Chân Công ngoài thôn phệ còn có một đặc điểm nữa là, một khi luyện thành vòng xoáy Hỗn Động, chỉ cần tăng tốc độ vận chuyển của vòng xoáy Hỗn Động là có thể hấp thụ linh khí thiên địa nhanh hơn, từ đó gia tăng tốc độ tu luyện.

Chỉ có điều việc tăng tốc độ quay của vòng xoáy Hỗn Động sẽ tạo áp lực rất lớn lên đan điền và nhục thân, bởi thế mà chẳng ai có thể kiên trì trong thời gian dài.

“Ha ha, môn Hỗn Nguyên Chân Công này đúng là đo ni đóng giày cho ngươi, ngươi đã tu thành Hỗn Động bí thuật từ lâu, Thể tu lại đạt tới cảnh giới Vạn Tượng chi thể, nhục thân kiên cố hơn tu sĩ bình thường không biết bao nhiêu lần, gần như chẳng phải lo lắng gì.” Tiếng Thất Dạ vang lên.

Viên Minh khẽ gật đầu, Hỗn Nguyên Chân Công này xét mọi mặt đều rất thích hợp với hắn.

Đương nhiên, Hỗn Nguyên Chân Công ngoài mấy điểm tốt ra thì cũng có khuyết điểm rất lớn.

Vấn đề lớn nhất của nó là bởi pháp lực liên tục xoay tròn hỗn tạp trong thời gian dài, điều này khiến nó có phần hỗn loạn, bình thường tu luyện rất nhanh nhưng tới lúc đột phá cảnh giới thì cực kỳ khó khăn.

Nhưng hiện tại Viên Minh chẳng có lựa chọn nào tốt hơn, bí quá thì đợi khi hoàn thành nhiệm vụ của khí linh Thâu Thiên đỉnh, xong yêu cầu nó một môn công pháp bảy thuộc tính là được.

Dù gì khí linh Thâu Thiên Đỉnh lúc trước cũng đã mạnh miệng tuyên bố rằng có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của hắn.

“Viên mỗ sẽ lấy môn Hỗn Nguyên Chân Công này, phải rồi, công pháp này có mấy tầng, có thể tu luyện tới cảnh giới nào?” Viên Minh hỏi.

“Hỗn Nguyên Chân Công là do một vị Thái Thượng trưởng lão của Đông Cực cung vô tình có được, có thể coi là hàng tốt nhất trong mấy loại công pháp không thuộc tính, nội dung tương đối đầy đủ, tổng cộng có sáu tầng cảnh giới, có thể tu luyện thẳng tới Pháp Tướng kỳ, lấy tu vi hiện tại của Viên đạo hữu, bắt đầu tu luyện từ tầng thứ năm là được.” Mao Di giải thích.

“Đa tạ đạo hữu.” Viên Minh nghe thế bèn chắp tay nói cảm ơn.

Nội dung Hỗn Nguyên Chân Công khá đầy đủ nên giá tiền tự nhiên cũng không thấp, cần tới chín mươi vạn linh thạch.

Viên Minh chưa vơ vét tài phù bên trong Song Nguyệt minh, trái lại còn để khá nhiều linh thạch của mình ở đó, thế nên hiện tại trên người chỉ còn có hơn trăm vạn linh thạch, dẫu vậy thì hắn cũng chỉ có thể cắn răng móc ra hơn nửa để mua lấy Hỗn Nguyên Chân Công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận