Tiên Giả

Chương 1058: Đại đạo chi tranh

Diêm Đế ngẩng đầu nhìn về không trung, ánh mắt vừa vặn đụng độ với ánh mắt Viên Minh.
"Ngươi chính là Viên Minh?" Diêm Đế mở miệng hỏi.
Viên Minh nhìn Diêm Đế phía trước mặt, nói đúng là ra nhìn cỗ thân thể của Lưu Thiên Minh, đáy mắt hiện lên một tia lãnh ý.
"A, Viên đạo hữu quen biết Lưu Thiên Minh? Lưu Thiên Minh xuất thân từ trong vực sâu tử vong Vân Hoang đảo, thì ra vậy, ngươi cũng là từ đây tới. Vân Hoang đảo nho nhỏ vậy mà xuất hiện tới hai người mang theo hỗn độn chi thể, là mưu đồ của Mộc đạo nhân sao? Thật sự đã xem thường lão." Giọng nói của Diêm Đế đột nhiên biến thành của nữ tử, véo ngón tay nói.
"Quả nhiên năm đó Mộc đạo nhân liều chết cướp đi thi thể Thiên Thiền sáu cánh ở Vấn Thiên bí cảnh là có dụng ý khác." Giọng nói của Diêm Đế lại lần nữa biến đổi, trầm thấp cứng ngắc như thể tiếng hòn đá ma sát vào nhau.
Vẻ mặt Viên Minh khẽ động. Từ lúc bắt được tình báo ở Xuất Vân giới, hắn cũng đã biết hai giọng nói kia tám phần là của hai vị Chí Tôn khác của Ma giới là Tinh Đế và Sơn Đế.
"Thì ra là thế, xem ra các hạ đã tập hợp đủ lực lượng của tam đế, lúc này mới tu thành bán Thái Thượng tiên thể. Đường đường là Đại Đế Ma giới mà cũng chỉ có bằng đây thủ đoạn mà thôi." Trên mặt Viên Minh lộ ra vẻ trào phúng, lặng lẽ đưa thần thông Tình Động dung nhập vào trong giọng nói.
Sau khi thần thông Tình Động ngưng kết đạo ấn thì cực hạn của nó không chỉ dựa vào hồn lực thi pháp nữa mà đã dung nhập vào giọng nói, thậm chí còn có thể dùng ánh mắt thi triển ra.
Trong cơ thể Lưu Thiên Minh có ý thức cả ba người Diêm Đế, Tinh Đế, Sơn Đế hỗn tạp, thay nhau khống chế thân thể, có lẽ thần thông Tình Động có thể dẫn phát ra kỳ hiệu.
Trong mắt Diêm Đế lóe lên hung quang tựa hồ như bị thần thông Tình Động ảnh hưởng, tay nâng một quyền đánh thẳng tới Viên Minh. Một quyền này dẫn động cả xu thế trời đất, sông núi tinh không, hồng hoang vũ trụ, tất cả dung hợp trong một quyền này cả. Những nơi quyền này đi qua, hư không nứt vỡ ra từng khe nứt cực lớn.
Đây là tuyệt kỹ thành danh của Sơn Đế ở Ma giới: Khai Thiên thần quyền!
Viên Minh không sợ mà còn thúc giục lực lượng Liệt Nhật Chi Thể, không lùi mà tiến đáp xuống, nghênh đón một kích Khai Thiên thần quyền của đối phương, đồng thời cũng vung quyền lên nghênh chiến.
Một quyền này của hắn không dẫn động xu thế thiên địa, chủ yếu là lực lượng kinh người, phát động cực nhanh. Nắm quyền tựa như thần long xẹt qua trời cao, nổ vang trầm thấp, kéo theo từng vết rách không gian mà đi.
Hai quyền này đụng thẳng vào nhau, trong vòng mấy trăm trượng hư không xung quanh đều không chịu nổi lực lượng đáng sợ của hai quyền này mà vỡ vụn cả. Thân thể hai người cũng đều bị đẩy lui về phía sau. Sau khi ổn định là thân thể lại lập tức bay nhào tới, quyền qua cước lại, mỗi kích đều ẩn chứa uy lực hủy thiên diệt địa.
Không gian gần hai người không ngừng vỡ vụn, bị xé rách ra từng kẽ nứt không gian thật lớn, hư không loạn lưu tuôn trào cắn nát hết thảy.
Những người khác vội vàng né xa ra, sợ bị liên lụy vào.
Viên Minh cùng Diêm Đế căn bản không bị ảnh hưởng, trực tiếp chiến đấu trong vết nứt không gian cùng hư không loạn lưu.
"Đây..."
Đội ngũ hai bên chứng kiến cảnh này đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Nhất là mọi người ở Xuất Vân giới, tuy rằng thực lực của Viên Minh vang dội nhưng đa số vẫn còn bán tín bán nghi, nhìn thấy tình hình trước mắt mới bị hù dọa.
Viên Minh thi triển quyền cước, triển khai lực lượng Liệt Nhật Chi Thể đến tận cùng. Nhưng mà Khai Thiên thần quyền của Sơn Đế cũng là danh bất hư truyền, chẳng những công kích cường hãn mà phòng ngự cũng vô cùng vững chắc, tầng tầng lớp lớp quyền kình giăng đầy quanh người, kín không kẽ hở, khó có thể đột phá vào bên trong.
"Đi!" Viên Minh há mồm phun một cái.
Hi Hòa bia bắn ra, đón gió tăng vọt, lập tức biến lớn gấp trăm lần, hóa thành một tấm bia màu đỏ thẫm có khí tức hùng hồn chụp xuống Diêm Đế.
Trên người Diêm Đế bay ra một đạo ánh sáng màu xanh, là một lá cờ cổ màu xanh, mãnh liệt phất ra. Một luồng khí lưu màu màu xanh từ trong lá cờ tràn ra, không phải Phong thuộc tính mà tản ra khí tức vô cùng tương tự với lực lượng hỗn độn, đánh thẳng tới Hi Hòa bia.
Bề mặt Hi Hòa bia dấy lên lửa cháy hừng hực, ngưng tụ thành một mặt trời cực lớn chói lọi, hung hăng nện xuống dòng khí xanh kia.
Hai màu xanh đỏ kịch liệt xung đột, rồi lập tức nổ tung ra, tản ra một cơn sóng khí vô hình cuốn ra xung quanh. Những nơi nó đi qua, hư không xung quanh lại lần nữa vỡ vụn.
Viên Minh cách vị trí nổ tung xa hơn một chút nên không chịu ảnh hưởng lớn, nhưng Diêm Đế cách gần đó nên quyền kình quanh người bị đánh tản đi không ít.
"Chuyển Không thủ!" Viên Minh thừa cơ nâng một quyền đánh ra.
Quyền ảnh chợt xuất hiện ngay trước người Diêm Đế, đánh vào phần yêu thân của gã.
Ầm!
Ngực Diêm Đế bị đánh nát, cả người như bị cắt thành hai đoạn.
Sau một khắc, huyết quang bên hông Diêm Đế hiện lên, thương thế lập tức khép lại.
Chỉ có điều hư không gần đó đã xuất hiện một mảnh linh quang hỗn độn lớn, Viên Minh thừa cơ mở ra Hỗn Độn linh vực bao phủ thân hình Diêm Đế vào bên trong. Không gian biên giới Linh Vực ngưng kết lại, hình thành nên bức tường không gian không thua gì hàng rào giới vực, triệt để ngăn cách trong ngoài lại.
Khác với trước kia, lần này không gian bên trong Linh Vực còn nổi lên tinh quang nhàn nhạt, nhìn qua không thể nào phá vỡ được.
"Linh Vực thật kiên cố, xem ra muốn chạy đi cũng không dễ gì." Diêm Đế mở miệng nói, giọng nói đã biến về giọng nữ của Tinh Đế. Biểu lộ điên cuồng trên mặt gã đã biến mất, ngữ khí cũng trở nên tỉnh táo dị thường.
Viên Minh thấy vậy chợt khẽ nhíu mày.
"Thế nào? Viên đạo hữu vẫn trông chờ ý thức chúng ta trở nên hỗn loạn, tranh thủ kiếm thời cơ?" Tinh Đế mỉa mai nói.
"Xem ra các ngươi có cách giải quyết vấn đề ý thức của ba người trong một thể." Viên Minh cũng không nói thêm.
"Đương nhiên rồi, đây là bí pháp độc môn của Ma giới chúng ta, Thiên Ma mê tâm. Mặc kệ dung hợp bao nhiêu thần hồn đều sẽ không xuất hiện tình huống ý thức hỗn loạn, còn có thể nhân lúc thần hồn người này bị thương lập tức đổi qua một người khác làm chủ đạo, để thần hồn bị thương có thể tranh thủ điều tức. Cho nên nếu đạo hữu muốn dùng thần hồn công kích đối phó với chúng ta thì không cần phải uổng phí công sức làm gì." Tinh Đế không e ngại nói, trong giọng nói rất tự đắc.
"Thần thông Ma giới quả nhiên huyền diệu, chẳng qua các hạ nói những thứ này cho Viên mỗ nhằm mục đích gì." Viên Minh hỏi ngược lại.
"Đương nhiên là tranh thủ thời gian a." Khóe miệng Tinh Đế lộ ra dáng tươi cười, âm thanh đột nhiên trở nên mông lung.
Dùng gã làm trung tâm, trong hư không hiện ra từng con sóng âm khuếch tán ra xung quanh, những nơi đi qua, linh quang bên trong Linh Vực cũng trở nên mông lung không rõ.
Viên Minh chỉ cảm thấy đầu trở nên trầm xuống, một cảm giác mệt mỏi xông tới, lại có chút buồn ngủ.
Sau một khắc, cảnh vật xung quanh biến đổi cực lớn. Hỗn Độn linh vực biến mất không còn dấu vết, còn hắn thì đang ở trong một biển sao mênh mông. Vô số ngôi sao sinh diệt, thời gian dường như bị đình trệ, lại như đang dùng tốc độ cực nhanh mà lưu chuyển. Thiên Địa tạo hóa, Vũ Trụ huyền bí, tất cả đều ở trước mắt khiến người ta không nhịn được mà đắm mình trong đó.
"Hồn Vực ảo cảnh!" Viên Minh cũng không bối rối mà vận chuyển Hỗn Độn đạo quả giãy giụa giãy giụa thoát khỏi huyễn thuật. Nhưng mà Hỗn Độn đạo quả vẫn luôn tiến hành thuận lợi vào lúc này lại mất đi hiệu quả, biển sao mênh mông xung quanh chỉ chấn động một hồi, không bị phá vỡ.
Bên trong Hỗn Độn linh vực, khóe miệng Tinh Đế lộ ra một tia trào phúng, tiếp tục thúc giục Hồn Vực vây khốn Viên Minh. Cùng lúc đó, tay áo gã vung tên, một quầng ánh sáng đỏ tươi bắn ra khỏi tay, vô thanh vô tức thẳng tới bụng dưới của Viên Minh, tốc độ nhanh như sét đánh.
Trong lòng Viên Minh đột nhiên run lên như có nguy cơ đáng sợ gì đó hàng lâm.
Hai tay hắn lập tức bấm niệm pháp quyết, toàn lực vận chuyển Hỗn Độn đạo quả. Một luồng lực lượng hỗn độn mênh mông phun trào, lập tức ào ào chạy một vòng quanh thân hắn rồi cuối cùng nhảy vào trong thức hải.
Đầu óc Viên Minh thanh tỉnh chưa từng có, ảo cảnh biển sao xung quanh ầm ầm vỡ vụn trở về với hiện thực.
Không chờ hắn buông lỏng thì đã có một luồng khí tức hung thần mãnh liệt ào ào kéo tới, luồng sáng đỏ tươi kia đã tới cách người hắn chừng ba thước.
"Là thứ này khiến tâm ta nảy sinh cảnh giác?" Cả người Viên Minh nhoáng lên, tránh thoáng chúng.
Tinh Đế thấy vậy, sắc mặt vẫn bình thản nhưng trong lòng lại kinh hãi không thôi.
Hồn Vực của nàng ta có uy lực thế nào chính nàng ta rõ ràng nhất. Hôm nay nàng ta đã cùng đám người Diêm Đế tam vị nhất thể, uy lực Hồn Vực càng tăng lên gấp bội, lại bị đối phương đơn giản giãy giụa thoát khỏi, thật khiến người ta kinh ngạc.
"Đã sớm nói với ngươi, loại huyễn thuật bịp bợm này hoàn toàn vô dụng đối với cường giả chân chính mà. Giao quyền khống chế thân thể này cho ta." Ý thức Diêm Đế xông ra, khống chế thân thể Lưu Thiên Minh, đưa tay trảo nhẹ.
Luồng ánh sáng đỏ kia bay vụt trở về, rơi vào trong tay gã, hiện ra diện mạo vốn có. Đó là một thanh trường đao màu đỏ tươi mỏng dài có chút quái dị. Khí tức sát phạt vô biên vô hạn từ trên trường đao lan ra, khiến cho Viên Minh cũng cảm thấy thầm run sợ.
"Tiếp lấy Nhất Thiên trảm của ta trước đi." Diêm Đế cười to, cánh tay cầm đao đột nhiên trở nên mơ hồ.
Vù... vù... vù....
Ánh đao đỏ tươi rậm rạp chằng chịt bắn ra, chừng một ngàn đạo, xé rách hư không chém về phía Viên Minh, phong kín tất cả đường lui của hắn lại.
Viên Minh đã sớm có chuẩn bị, lúc này mới thúc giục lực lượng Linh Vực. Một vòng xoáy hỗn độn thật lớn xuất hiện, bao phủ hết toàn bộ ánh đao này muốn thôn phệ luyện hóa hết bọn chúng lại.
Nhưng những ánh đao đỏ tươi này lại không bị vòng xoáy hỗn độn ảnh hưởng mà còn xé rách cả vòng xoáy, tiếp tục vọt về phía trước.
Đồng tử mắt Viên Minh co rút lại, lộ ra vẻ kinh ngạc. Hỗn Độn linh vực của hắn đã sớm đại thành, có thể thôn phệ hết thảy linh lực. Ánh đao đỏ tươi này là từ lực lượng gì cô đọng thành mà có thể không bị Hỗn Độn linh vực ảnh hưởng?
Còn có vừa rồi Hỗn Độn đạo quả cũng không thể lập tức phá vỡ được huyễn thuật Hồn Vực, xem ra đám người Diêm Đế này nắm giữ một loại lực lượng không rõ nào đó mà không bị Hỗn Độn linh vực ảnh hưởng.
Tâm niệm Viên Minh nhanh chóng biến đổi, phất tay áo vung lên. Ngàn vạn tia Hỗn Độn thần lôi đổ xuống, đánh vào ánh đao đỏ tươi.
Tiếng nổ vang liên tục vang lên!
Tuy rằng ánh đao màu đỏ tươi không bị Hỗn Độn linh vực luyện hóa thôn phệ nhưng cũng không cách nào chống lại được công kích của Hỗn Độn thần lôi. Một ngàn ánh đao màu đỏ nhanh chóng bị Hỗn Độn thần lôi diệt sạch.
"Lôi pháp này không tệ, tựa hồ là Hỗn Độn thần lôi. Nếu như Nhất Thiên trảm không được thì Nhất Vạn trảm vậy!" Diêm Đế cười ha ha, cánh tay lại lần nữa trở nên mơ hồ.
Lại có rất nhiều ánh đao đỏ tươi bắn ra, nhiều hơn hẳn lúc trước, phô thiên cái địa lao về phía Viên Minh. Nhìn qua chỉ thấy ánh sáng màu đỏ đầy trời khiến mọi người vây xem ở phía xa xa chỉ biết khiếp sợ.
"Đi!"
Viên Minh cũng nói một tiếng, đưa tay vẩy nhẹ. Hỗn Độn linh vực chấn động không ngừng, lớn gấp đôi so với trước, Hỗn Độn thần lôi lại lần nữa tuôn ra đụng độ với ánh đao đỏ tươi.
Tuy rằng vạn ánh đao lợi hại nhưng uy lực của Hỗn Độn thần lôi cũng vô cùng kinh người, nơi đây lại là Linh Vực của Viên Minh, Hỗn Độn thần lôi liên tục không ngừng, vạn ánh đao cũng nhanh chóng bị đánh tan mà sụp vỡ hết cả.
"Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi mới có Linh Vực!" Diêm Đế hừ lạnh một tiếng, vung hai tay ra bên ngoài.
Một mảnh ánh sáng đen chợt xuất hiện, hình thành nên một Linh Vực màu đen. Sát ý vô biên bắt đầu nổi lên bên trong Linh Vực màu đen, trực tiếp thẩm thấu vào chỗ sâu nhất của thần hồn Viên Minh khiến tâm thần hắn không nhịn được mà run lên.
"Đây là Diêm La linh vực của Diêm Đế!"
Viên Minh từng nghe qua về đại danh Diêm La linh vực của Diêm Đế, nghe nói đây là Linh Vực tử vong tuyệt đối, chưa từng có người nào lâm vào trong đó mà còn sống đi ra.
Chẳng qua Hỗn Độn linh vực của hắn có thể nói là vô địch, tất nhiên cũng không tin vào lời đồn kia, cũng muốn phân cao thấp với Diêm La linh vực một phen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận