Tiên Giả

Chương 354: Ba đạo phù văn

Viên Minh không chối từ, nhận lấy túi trữ vật Bi Tu đưa tới túi, sau đó hắn thỉnh giáo Bi Tu nhiều vấn đề sau khi tiến vào Kết Đan cần phải chú ý. Bi Tu vốn muốn kết thiện duyên với Viên Minh, nên không keo kiệt bắt đầu chỉ điểm.

Chỉ bất quá, trong lời nói lão vẫn vô tình hay cố ý nói về chỗ tốt gia nhập Linh Phù Tông, để Viên Minh có chút dở khóc dở cười.

Hai người trò chuyện một hồi, Bi Tu tựa hồ được ai truyền âm, chủ động đứng dậy cáo từ, trước khi rời đi lưu lại mấy tấm Truyền Âm Phù, hiển nhiên là không hề từ bỏ lôi kéo.

Nhưng Viên Minh cũng không phản cảm lão chấp nhất, huống chi, mặc dù hắn cự tuyệt lời mời, nhưng đa phần tu sĩ Kết Đan trong Linh Phong Thành đều lựa chọn trở thành khách khanh trưởng lão Linh Phù Tông, Viên Minh muốn tìm người trao đổi, còn phải thông qua Bi Tu dẫn tiến mới được.

Điểm này, sau khi Viên Minh phá quan chỉ nhận được một Truyền Âm Phù của Bi Tu là có thể thấy được.

Linh Phù Tông có lẽ sẽ không có ác ý với tu sĩ Kết Đan từ chối bọn họ, nhưng ở trong Linh Phong Thành những tán tu Kết Đan kia, cho dù không lựa chọn gia nhập, hoặc nhiều hoặc ít vẫn phải nể mặt Linh Phù Tông, trước khi Linh Phù Tông thừa nhận thân phận Viên Minh, sẽ không tùy tiện tiếp nhận Viên Minh dung nhập vào vòng tròn bọn họ.

Trong những ngày kế tiếp, Viên Minh cũng không lựa chọn khổ tu tại động phủ, mà thông qua Bi Tu dẫn tiến, tích cực tham dự tụ hội lớn nhỏ với tu sĩ Kết Đan trong thành, chuyện phiếm luận đạo với bọn họ, làm quen không ít tu sĩ cùng giai, đồng thời từng bước tăng trưởng kiến thức.

Ngoài ra, Viên Minh còn tham gia mấy lần giao dịch hội tu sĩ Kết Đan, bán ra những vật phẩm không dùng của Hải trưởng lão và Quách lão, đổi lấy mấy món vật phẩm trân quý.

Đương nhiên, trong lúc này Viên Minh cũng thường xuyên nghe ngóng một ít tin tức liên quan đến luyện chế pháp bảo, làm quen mấy vị Kết Đan sở trường về luyện khí, mặc dù nghe từ họ một chút tâm đắc, nhưng sau khi quay về động phủ, hắn thông qua Hắc Hương phụ thể, từ trên người bọn họ học được không ít kinh nghiệm và kỹ thuật luyện chế pháp bảo.

Giống như lúc trước hắn biết, điểm khác biệt lớn nhất giữa pháp bảo và pháp khí là trên đó khắc xuống không phải phù văn đơn nhất, mà là ít nhất từ năm phù văn tạo thành phù trận.

Chỉ cần hình thành phù trận, và sử dụng đan hỏa không ngừng thai nghén, khiến cho phù trận hoàn mỹ dung hợp với vật liệu, một kiện pháp bảo coi như luyện thành.

Bất luận là từ cực phẩm pháp khí thăng luyện ra pháp bảo, hay là trực tiếp luyện chế pháp bảo, phù trận tạo thành thì số phù văn thấp nhất là năm, mà cũng không phải chỉ có thể là năm.

Số lượng phù văn khắc hoạ trên pháp bảo, liên quan mật thiết với chất liệu pháp bảo, linh tài luyện bảo đẳng cấp càng cao, có thể tiếp nhận số lượng phù văn càng nhiều.

Pháp khí là dùng số lượng phù văn phán đoán phẩm cấp và uy lực, mà tới cấp độ pháp bảo, số lượng phù văn trong phù trận vẫn là nhân tố quyết định uy lực pháp bảo.

Sáu phù văn hình thành phù trận, uy lực sẽ hơn xa năm phù văn.

Đương nhiên, uy lực pháp bảo liên quan rất lớn đến thai nghén ở hậu kỳ, nếu như thai nghén tốt, pháp bảo năm phù văn chưa hẳn yếu hơn sáu phù văn.

Chỉ là căn cơ pháp nảo sáu phù văn còn đó, so với năm phù văn vẫn hơn nhiều.

Viên Minh đã xem Diệt Hồn kiếm như bản mệnh pháp bảo, không có ý định tùy tiện luyện chế thêm, hắn muốn tăng uy lực chuôi pháp bảo này lên tới lớn nhất.

Tài liệu chính của Diệt Hồn kiếm là Cửu U Minh Thiết, là vật liệu cực phẩm âm thuộc tính, trước kia từng có người thông qua vật này, luyện chế được một kiện pháp bảo cường đại ban đầu có đến bảy đạo phù văn.

Viên Minh biết được tin tức này, sau khi tính kỹ, cuối cùng quyết định cũng phỏng theo người trong truyền thuyết kia, lúc thăng luyện Diệt Hồn kiếm lên pháp bảo, cũng thử thêm vào ba đạo phù văn vào, tạo thành phù trận cường đại.

Hắn làm như thế lực lượng rất đủ, đầu tiên là phương diện kỹ xảo luyện khí, Viên Minh hao tốn thời gian một năm thông qua nhiều lần Hắc Hương phụ thể, thuần thục nắm giữ nhiều loại kỹ xảo luyện chế pháp bảo, trong đó thậm chí còn có một vị trưởng lão Luyện Khí Linh Phù tông.

Hắn cũng thông qua Hồn Ấn, để mấy vị luyện khí sư lúc hắn phụ thể thử luyện chế pháp bảo, trong đó có thành công, cũng có thất bại, Viên Minh cảm thụ qua - có thể nói, mặc dù hắn không tự tay luyện chế một kiện pháp bảo nào, nhưng kinh nghiệm luyện chế lại không thua những tu sĩ Kết Đan sở trường luyện khí kia.

Tiếp theo, thần hồn lực hắn hơn xa tu sĩ Kết Đan bình thường, càng có thể đi vào trong Thâu Thiên Đỉnh, mượn dùng Bạch Ngọc Liên đài, tăng hồn lực lên gấp mười, khắc họa phù văn có ưu thế cực lớn.

Chỉ là muốn khắc hạo ba phù văn trên thân Diệt Hồn kiếm, Viên Minh hơi lúng túng một chút.

Hắn ngồi cạnh bàn đá trong động phủ, trên bàn đá đặt một khối ngọc giản, bên trong ghi chép mười phù văn, đều là hắn thu thập được trong khoảng thời gian này.

Chọn phù văn cho phù trận pháp bảo mặc dù nghiêm ngặt hơn so với lúc chọn cho pháp khí, nhưng cũng không có yêu cầu quá khó khăn.

Chỉ cần chọn phù văn không xung đột với linh tài pháp bảo, không xung đột với phù văn khác, tu sĩ có thể tùy ý chọn phù văn, hợp lại trở thành phù trận ban đầu trong pháp bảo.

Chỉ là thuộc tính phù văn trong phù trận càng gần, hình thành phù trận càng vững chắc, uy lực càng lớn, tiềm lực tăng lên trong tương lai cũng càng lớn.

Nhưng mà chọn phù văn cùng một thuộc tính, pháp bảo thường thường tồn tại nhược điểm, tỉ như một kiện pháp bảo thuộc tính hàn băng, nếu như không tăng thêm phù văn như "Cấp tốc" "Tật phong", tốc độ pháp bảo sẽ rất chậm, khó mà đuổi kịp địch nhân.

Bởi vậy lúc luyện khí sư chọn phù văn đều sẽ cào đầu, đại đa số chọn một phương án bình hoà.

Bất quá Viên Minh lại không cho là vậy, mặc kệ pháp bảo hay là pháp khí, ổn định và uy lực là trọng yếu nhất, còn nhược điểm, có thể dùng những biện pháp khác đền bù, vì nhất thời tiện lợi, hy sinh hết uy lực và tiềm lực pháp bảo, là hành vi phi thường ngu xuẩn.

Qua âm thầm nghe ngóng, Viên Minh đã biết rõ trên Diệt Hồn kiếm có bốn đạo phù văn, phân biệt là "Cố hồn", "Trấn hồn", "Phệ linh" và "Hồn nhận", đều là phù văn âm thuộc tính liên quan đến hồn phách.

Hiển nhiên phù văn trên pháp bảo, Tịch Thương Khung nghĩ cũng giống như hắn.

Diệt Hồn kiếm muốn tăng thêm ba đạo phù văn, hắn cũng chuẩn bị chọn loại thần hồn, tối thiểu nhất là phù văn âm thuộc tính.

Mười phù văn trong ngọc giản đều là loại phù văn thần hồn, ngoại trừ ba đạo sau cùng.

Thần thức Viên Minh dừng ở ba phù văn vô cùng phức tạp sau cùng, ba phù văn này, đều là hắn lấy từ trên thân tàn kiếm trong Thâu Thiên Đỉnh.

Ba đạo phù văn này thần diệu dị thường, lúc hắn nghiên cứu, thường xuyên không để ý mà mê muội, cho dù không thể thôi động, cũng thường xuyên sợ hãi thán phục bút họa tinh diệu, linh vận huyền bí.

Vì biết rõ hiệu quả ba đạo phù văn này, Viên Minh cố ý đi tìm đại sư luyện khí giao hảo, từ trong tay bọn họ lấy được một bộ pháp trận chuyên dùng cho khảo thí hiệu quả phù văn.

Pháp trận này có thể mô phỏng hiệu quả phù văn hiện ra, chỉ là uy lực hơi kém so với phù văn, lại vì chuyên dùng cho khảo thí, căn bản không thể vận dụng trong tranh đấu.

Viên Minh thông qua thời gian dài nghiên cứu và tìm hiểu, trên pháp trận dần dần suy đoán ra được hiệu quả của ba đạo phù văn.

Đạo phù văn thứ nhất hắn đặt tên là "Nguyền rủa", có thể cách không tập trung địch nhân, thi triển ra công kích nguyền rủa vô hình, địch nhân bị đánh trúng sẽ cảm thấy lòng buồn bực ác tâm, pháp lực và hồn lực sẽ hỗn loạn theo, nghiêm trọng thậm chí còn cả tiêu tán.

Loại công kích này thập phần bí ẩn, thi triển ra tựa như là trống rỗng đến, cho dù là Viên Minh ngày nay cũng không thể phát giác, pháp bảo hộ thể, pháp thuật phòng hộ càng không thể ngăn trở.

Đạo phù văn thứ hai Viên Minh đặt tên là "Diệt thức", sau khi thôi động, phù văn sẽ phóng xuất ra một đạo ba động vô hình bao phủ bốn phía, suy yếu ngũ giác và thần thức tất cả mọi người bên trong.

Cái cuối cùng tên là "Cuồng huyết", đạo phù văn này sau khi đánh trúng đối thủ, có thể khiến cho huyết dịch khắp người táo động, tốc độ chảy tăng tốc, đồng thời sẽ làm cho địch nhân trở nên thị sát hiếu chiến, ở một mức độ nào đó ảnh hưởng thần trí.

Ba đạo phù văn quá mức phức tạp, pháp trận khảo thí phù văn cũng không thể phân tích rõ ràng, Viên Minh cũng không biết rõ thuộc tính của bọn chúng, chỉ có thể từ hiệu quả phán đoán, rất gần với phù văn âm thuộc tính.

Các phù văn khác trên Diệt Hồn kiếm có thể dung nạp ba phù văn này hay không, liệu sẽ ảnh hưởng tiềm lực kiếm này không, hắn cũng không nắm chắc.

Bất quá, hắn có thể xác định, ba đạo phù văn này mạnh hơn nhiều so với bất luận phù văn mình đã từng gặp, nếu có thể khắc họa thành công, tuyệt đối lợi hại hơn nhiều phù văn bình thường.

Sắc mặt hắn âm tình bất định, thật lâu quyết định, liền dùng ba đạo phù văn này!

Nếu như khắc họa thất bại, hoặc là khắc họa thành công, nhưng ảnh hưởng tiềm lực Diệt Hồn kiếm, cùng lắm thì một lần nữa thu thập vật liệu, luyện chế lại.

Hắn ngày nay đã thành tựu Kết Đan, thời gian tương đối dư dả.

Ba đạo phù văn này cực kỳ phức tạp, nhất định phải trải qua luyện tập nhiều, mới có thể triệt để nắm giữ phương pháp vẽ.

Viên Minh lấy ra vật liệu vẽ bùa, bắt đầu luyện tập dần.

Nhoáng một cái lại qua một năm, Viên Minh rốt cuộc triệt để nắm giữ phương pháp vẽ ba đạo phù văn này, cũng sưu tập linh tài cần thiết để thăng luyện Diệt Hồn kiếm, trải qua mấy ngày tĩnh tọa điều tức, hắn điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, chính thức bắt đầu thăng luyện.

Hắn đầu tiên là giống lúc Kết Đan, mở ra ba đạo cấm chế trận pháp trong động phủ, để ba thú Hoa Chi hộ pháp bên ngoài, sau đó trong phòng bế quan lấy ra Thâu Thiên Đỉnh, tiến vào không gian thần bí trong đỉnh.

Trước lúc này, hắn cũng đã chuyển lò luyện và linh tài cần để thăng luyện Diệt Hồn kiếm vào nơi đây, ngày nay không gian thần bí đã biến thành bộ dạng phòng luyện khí.

Viên Minh chậm rãi đi đến trước tế đàn, phi thân ngồi lên đài sen, như trước đó, ngàn vạn nguyện lực từ đài sen tràn vào thức hải, trong nháy mắt bạo tăng thần hồn lực của hắn.

Hắn thích ứng một chút cường độ thần hồn, tiếp theo tay điểm một cái, một cái hộp nhỏ ngọc thạch dưới tế đàn bị Viên Minh hút bay lên, rơi vào trong lò luyện.

Nguyện lực trong đỉnh, hắn cũng không dùng được, đã sớm tràn lan ra.

Ngay sau đó, hai tay hắn bấm pháp quyết, lập tức toàn thân lấp loé một hồi linh mang, một lát sau hắn há miệng phun một cái, một đạo Đan hoả màu xanh nhạt lập tức từ trong miệng phun ra, cũng chui vào trong lò luyện.

Tiếp theo một cái chớp mắt, Viên Minh kết động pháp quyết, lại là mấy đạo pháp quyết đánh ra, rơi xuống trên lò luyện, mặt ngoài lò luyện rất nhiều hoa văn sáng lên theo, đan hoả rơi vào trong lò cũng đột nhiên tăng vọt, vây lại toàn bộ lò luyện, bắt đầu dung luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận