Tiên Giả

Chương 176: Phát hiện bất ngờ

Viên Minh quan sát đinh sắt mấy lần xong liền không để ý tới nó nữa, đưa mắt nhìn món đồ cuối cùng, tấm thẻ ngọc.

Hắn vận thần thức xem xét trong thẻ ngọc, khuôn mặt liền lộ nét vui mừng, cuối cùng cũng tìm được một thứ hữu dụng.

Bên trong thẻ ngọc có ghi lại một môn công pháp tên là Quỷ Linh Công, dựa theo giới thiệu thì đây chính là một môn công pháp truyền thừa tinh diệu của Hắc Hỏa môn, thêm nữa trong thẻ này có ghi đủ khẩu quyết từ Luyện Khí kỳ tới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, giá trị khá lớn.

Ở phần cuối Quỷ Linh Công còn có một ít bí pháp luyện thi và tâm đắc khống thi, hẳn là do Cốt Đồ viết, trong đó có rất nhiều chỗ tinh diệu thực sự giúp Viên Minh được mở mang tầm mắt, từ đó cũng có hiểu biết sơ bộ về bí thuật khống thi của Hắc Hỏa môn.

Bí thuật khống thi của Hắc Hỏa môn, nói một cách chính xác thì khá giống với thần thông khống thi của Minh Nguyệt quyết, đều là phong ấn một bộ phận thần hồn của bản thân vào trong cơ thể luyện thi để điều khiển đối phương.

Chỉ là thần thông khống thi của Minh Nguyệt quyết có xuất phát điểm rất cao, cần tu luyện Minh Nguyệt quyết tới tầng hai, thần hồn mạnh mẽ dị thường mới thi triển, trong khi đó điều kiện nhập môn bí thuật thuật khống thi của Hắc Hỏa môn lại thấp hơn nhiều, chỉ cần thần hồn không quá yếu thì đều có thể tu luyện.

Công pháp khống thi của Hắc Hỏa môn tuy có điều kiện nhập môn thấp, nhưng muốn khống chế một thi thể lại cần tế luyện và thích ứng trong một thời gian dài, ở giai đoạn đầu rất dễ gặp phản phệ, so với Minh Nguyệt quyết có thể khống thi ngay thì quả thực kém thuận tiện hơn nhiều.

Viên Minh giờ này không rảnh nghiên cứu chi tiết, sau khi cất thẻ ngọc đi liền bắt đầu kiểm tra túi trữ vật của bốn người Tang Nhan.

Bốn người Tang Nhan đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ, ở trong Hắc Hỏa môn có vẻ cũng không có chỗ dựa lớn, cả bốn đều sử dụng pháp khí hạ phẩm, tuy uy lực cũng tàm tạm nhưng nói đặc sắc thì chỉ có bộ bao tay của Tang Nhan.

Bộ bao tay này rất khác với pháp khí bình thường, bên trong ẩn chứa một khoảng không gian lớn gần một trượng chứa đầy khói đen. Khói đen này không ngờ lại là thi khí dày đặc mang độc tính rất mạnh.

Viên Minh trước đó từng thấy Tang Nhan sử dụng bao tay này phóng thi khí bên trong ra để tấn công địch nhân.

Cấu trúc của bao tay màu đen rất giống pháp khí chứa đồ, chỉ khác là không gian trong bao tay cực kỳ yếu ớt, chỉ có thể chứa sương mù, khói và vật chất thể khí.

Bao tay này đúng là có thể sử dụng nhưng độc tính của thi khí bên trong quá yếu, sau này phải rút hết ra rồi thay sương độc của cóc đen vào.

Viên Minh sau đó cầm pháp khí chứa đồ của bốn người lên, vận thần thức kiểm tra.

Bốn người đều không thể tính là giàu có, linh thạch cả thảy chưa tới ba trăm, những thứ khác trong pháp khí chứa đồ của bọn họ cũng khá bình thường.

Đang xem sắc mặt Viên Minh đột nhiên biến đổi, hắn tìm được một cái túi nhỏ cỡ bàn tay ở trong pháp khí chứa đồ của Tang Nhan. Túi này được đan từ vật liệu đặc biệt, trong túi chứa đồ gì đó căng phồng lên nhưng không hề có chút linh lực, khí tức nào lọt ra ngoài.

Hắn tháo dây gai buộc miệng túi ra, tức thì một khối khoáng thạch màu trắng to bằng quả trứng gà lăn xuống, tỏa ánh sáng trắng mờ mờ. Từ bên ngoài hắn vẫn có thể thấy rõ bên trong khoáng thạch có một ngọn lửa nằm lơ lửng, trông khá thần kỳ.

Hắn lộ vẻ mừng rỡ bởi khoáng thạch này hẳn chính là Bạch Viêm kim tinh mà Tam động chủ tới nhắc qua.

Từ hình dạng bên ngoài mà phán đoán thì khả năng này là rất cao, Tam động chủ còn nói Tang Nhan có được nó trong lần Bạch Lộc khâu hội minh trước, giờ nó ở trên người nàng cũng không có gì bất ngờ.

Sau khi cất Bạch Kim kim tinh riêng ra một chỗ, Viên Minh liền gom đồ đạc của những người khác vào chung lại với nhau rồi bắt đầu kiểm tra túi dưỡng thi của bốn người.

Luyện thi trong túi dưỡng thi của thanh niên mày kiếm, thiếu nữ mặc đồ đen và đại hán thô kệch đều là loại bình thường, có chiến lực chỉ ngang với tu sĩ Luyện Khí trung kỳ, không thể nào so sánh với hai bộ Thanh cương thi của Cốt Đồ, không có giá trị gì lớn.

Viên Minh cầm túi dưỡng thi của Tang Nhan lên rồi theo quán tính đưa thần thức vào bên trong xem xét, kết quả vừa xem sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi.

Trong túi dưỡng thi là một cái xác cao khoảng một trượng, cả người mọc đầy lông xanh, trông rất giống Nhân tiêu.

Trên thân thi thể lông xanh có dán chín tấm phù lục, từ khí tức mà phán đoán thì hẳn là linh phù có hiệu quả tương tự Phong Linh phù.

Có điều, khí tức của thi thể lông xanh này cường đại dị thường, rõ ràng đã vượt xa Trúc Cơ kỳ, chín tấm phù lục cũng không thể nào phong ấn hoàn toàn.

Viên Minh cả kinh, cái xác lông xanh này chẳng lẽ là thi thể một tu sĩ Kết Đan kỳ? Đám Tang Nhan chui vào trong Xà Vương cốc, vất vả phá cấm ở lâu đài cổ kia, chẳng lẽ có quan hệ với bộ thi thể lông xanh này?

Hiện tại móc nối những việc đã xảy ra từ đó tới giờ lại với nhau mà xét thì điều này thực sự rất có khả năng, bởi Hắc Hỏa môn là một tông phái luyện thi, thứ có thể khiến bọn họ coi trọng cũng chỉ có thể là một số thi thể ẩn chứa lực lượng cường đại.

Đang khi quan sát thi thể lông xanh, Viên Minh đột nhiên điều khiển thần thức nhìn về phía trán nó, chỗ đó có một cái lỗ máu to bằng ngón tay cái, bên rìa lỗ màu còn dính một ít dịch nhầy màu xanh đen.

Vết thương này…

Hắn lật tay lấy ra một thứ, chính là pháp khí đinh sắt dính dịch nhầy màu xanh đen kia.

Kích cỡ đinh sắt và cả dịch nhầy xanh đen trên bề mặt đều rất khớp với thi thể lông xanh, hẳn là cái đinh này lúc trước cắm ở trên bộ thi thể Kết Đan kỳ này?

Đúng thời khắc này, khí tức của thi thể lông xanh bỗng tăng lên, đồng thời một cỗ thi khí cường hãn tràn ra ngoài như sóng dữ, chín tấm phù lục phần phật tung bay, phù văn bên trên lập lòe chớp động rồi nhanh chóng tối đi, xem ra không có trụ được bao lâu.

Những thủ đoạn khống chế trên người bộ thi thể lông này đều do Tang Nhan làm ra, giờ nàng đã chết, những thủ đoạn kia tự nhiên mất hiệu lực, chỉ dựa vào tấm phù trấn thi cơ bản không thể trấn áp nổi thi thể lông xanh này.

Thấy cảnh này, Viên Minh trong lòng lo lắng, vội vàng lấy ngọc giản của Cốt Đồ ra, nhanh chóng xem những nội dung liên quan tới khống thi ở trong đó, hy vọng có thể tìm ra cách giải quyết.

Nhưng bí thuật khống thi của Hắc Hỏa môn cao thâm mạt trắc, Viên Minh nhất thời nửa khắc làm sao có thể hiểu thấu, hơn nữa thuật khống thì cần rất nhiều vật phụ trợ bên ngoài, trong khi hắn bây nữa nửa cái cũng không có.

Khí tức phát ra từ thi thể lông xanh càng lúc càng mạnh, chín tấm trấn thi phù đã đến ranh giới sụp đổ.

Viên Minh nghiến răng nghiến lợi, quyết lấy ngựa chết chữa thành ngựa sống, đưa một con hồn nha vào trong túi, đoạn điều khiến nó chui vào mi tâm thi thể lông xanh rồi thi triển thần thông khống thi.

Khí tức thi thể lông xanh lập tức chững lại rồi nhanh chóng thu liễm, đồng thời hai con mắt nhắm chặt của nó chầm chậm mở ra, để lộ tròng mắt màu xanh lục.

Viên Minh vừa mừng vừa sợ. Thần thông khống thi của Minh Nguyệt quyết không ngờ lại huyền diệu như vậy, hắn vốn chỉ liều thử một lần chứ không kỳ vọng nhiều, không ngờ lại có thể khống chế bộ thi thể Kết Đan kỳ này thật!

Hắn bấm niệm pháp quyết điểm tới, thi thể lông xanh liền từ trong túi dưỡng thi bay ra, rơi xuống mặt đất rồi đứng yên không nhúc nhích.

Viên Minh đi hai vòng xung quanh thi thể rồi dùng ý nghĩ điều khiển nó.

Thi thể lông xanh phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú, tiếp đó nó vung nắm tay mọc đầy lông xanh đấm một cái tới trước.

Không khí phía trước nổ tung, ngay sau đó một luồng quyền phong mà mắt thường cũng có thể thấy được dễ dàng xé rách kết giới tạo ra từ Tứ Phương Phong Linh phù, đánh lên vách sơn động.

Một tiếng “ầm” cực lớn vang lên, theo đó trên vách động xuất hiện một cái hố sâu hơn trượng, cùng với đó là những vết rạn lấy hố sâu làm trung tâm lan tràn ra khắp sơn động khiến đất đá ào ào rơi xuống.

Viên Minh mồm hơi há ra, hắn biết thi thể Kết Đan kỳ này ẩn chứa lực lượng kinh người, nhưng không ngờ nó lại đáng sợ như vậy, chỉ nhẹ nhàng đánh một quyền đã khiến hang núi suýt sập.

Sự vui mừng nhanh chóng dâng lên thay thế cảm giác kinh ngạc trong lòng hắn.

Sau khi hồn nha phụ thể, hắn đã tra xét rõ ràng, bộ thi thể Kết Đan kỳ này đã lột xác thành thứ giống Nhân tiêu, không cách nào thi triển pháp lực thần thông, chỉ còn lại sức mạnh thể chất.

Dù vậy, bộ thị thể này vẫn là một lực lượng chiến tuyệt vời.

Viên Minh nhắm mắt vận chuyển thần thông khống thi để làm quen với các tình huống của thi thể này, thuận tiện cho việc sử dụng sau này.

Thời gian từng chút trôi đi, rất nhanh đã qua một khắc đồng hồ.

Viên Minh vẫn đang cảm ứng tình hình thi thể lông xanh, không để ý hai con người màu xanh sẫm của nó đột nhiên phóng ra một đám khói đen như mực.

Một cỗ sát khí đột nhiên từ chỗ sâu trong thi thể lộ ra, quấn chặt lấy hồn nha, rồi từ hồn nha xâm nhập vào trong thức hải Viên Minh.

Viên Minh thân thể rung mạnh, một cỗ ý niệm khát máu đột nhiên dâng lên trong đầu, so với Phi Mao thuật phản phệ còn mạnh hơn mấy lần.

Hắn giật mình, vừa vận chuyển Minh Nguyệt quyết áp chế ý niệm khát máu, vừa tranh thủ thu hồi hồn nha.

Nhưng sát khí trong thi thể lông xanh lại như những xúc tu quấn chặt hồn nha không buông, Viên Minh phải tốn sức chín trâu hai hổ, nỗ lực rất nhiều mới kéo được hồn nha ra ngoài. Hồn nha vừa ra, ý niệm khát máu kia lập tức biến mất.

Nhưng không có hồn nha điều khiển, khí tức từ thi thể thể lông xanh lại một lần nữa bộc phát, chín tấm trấn thi phù cùng vỡ vụn.

Thi thể lông xanh thoát hết mọi trói buộc, khí tức điên cuồng tuôn trào, đôi mắt trống rỗng vô thần có xu thế sắp lần nữa xuất hiện thần thái.

Viên Minh vừa kinh hãi vừa lo lắng, đang tính liều lĩnh dùng một hồn nha khác giành lại quyền khống chế thi thể.

Đúng lúc này, một tiếng “u u” nho nhỏ đột nhiên truyền đến, nhìn lại không ngờ là do đinh sắt phát ra.

Đinh sắt màu đen ù ù rung động, mũi đinh chỉ về phía đầu thi thể lông xanh.

Viên Minh thấy thế liền quyết đoán cắm đinh sắt vào lỗ máu trên trán thi thể lông xanh.

Khí thế bộc phát từ thi thể lông xanh lập tức lắng xuống rồi nhanh chóng tiêu tán.

Sau mấy nhịp thở, khí tức cường đại của thi thể gần như tiêu tán hết, chỉ còn lưu lại một chút không mạnh hơn âm thi mấy.

Viên Minh thở phào nhẹ nhõm. Đinh sắt này quả nhiên dùng để phong ấn thi thể lông xanh, có điều nhìn khí tức cổ xưa trên đinh sắt thì khả năng cao là nó đã nằm sẵn trên thi thể lông xanh, chứ không phải do đám người Hắc Hỏa môn cắm vào.

Hắn cảm thấy rất hứng thu với thi thể lông xanh này, thi thể mạnh mẽ như thế này chắc chắn không thể tự nhiên mọc ra.

Viên Minh lấy pháp khí chứa đồ của Tang Nhan và Cốt Đồ ra rồi cẩn thận kiểm tra, rất nhanh đã tìm thấy một tấm bản đồ rách nát trong pháp khí chứa đồ của Tang Nhan. Xem địa hình ở mặt trước thì đây chính là bản đồ Xà Vương cốc, ở mặt sau có ghi một ít văn tự.

Sau khi xem hết bản đồ và văn tự, hắn rốt cuộc đã biết lai lịch của thi thể này. Bộ thi thể này vốn tên là Thiên Xà thượng nhân, khó trách muốn chọn Xà Vương cốc làm nơi mai táng.

Xà Vương cốc ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn, tòa lâu đài cổ cùng những cột đá ở chỗ sâu trong Xà Vương động đều vô cùng cổ quái.

Có điều tạm thời hắn không có ý định tìm tòi nghiên cứu những điều này.

Viên Minh cất thi thể Thiên Xà thượng nhân vào túi dưỡng thi của Cốt Đồ, xong liền quay người đi ra ngoài, chỉ sau chốc lát đã tới cạnh cửa ra vào Xà Vương cốc.

“Oạp oạp…”

Bên trong túi linh thú, cóc đen liên tục bồn chồn kêu lên, đồng thời truyền đến ý nghĩ không muốn rời khỏi nơi này.

“Người muốn ở lại đây tu luyện?” Viên Minh dùng thần niệm kết nối với cóc đen.

Sau khi đột phá cấp hai, linh trí của cóc đen đã tăng thêm không ít, vừa nghe Viên Minh hỏi liền liên tục gật đầu đáp lại.

Viên Minh nhìn về phía Xà Vương cốc, thấy nơi này ấm áp lại ẩm ướt, đúng là nơi thích hợp để cóc đen sinh sống, hơn nữa dù hai con xà vương đã chết thì trong Xà Vương cốc vẫn còn không ít xà vương và Kim Hoa độc mãng, đối với cóc đen mà nói, đó đều là vật đại bổ.

Lại nói với thần thông hiện tại của cóc đen thì đúng là không phải lo vấn đề an toàn của nó.

“Được rồi, người thời gian này cứ ở lại đây đi, nếu cần ta sẽ tới đón sau.” Viên Minh nói xong bèn thả cóc đen ra.

Cóc đen ì oạp chào Viên Minh hai tiếng, xong liền nhảy cà tưng tiến vào Xà Vương cốc, chỉ thoáng chốc thân ảnh nó đã biến mất trong chướng khí dày đặc.

Viên Minh cũng nán lại thêm mà lập tức quay người đi về phía Bích La Động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận