Tiên Giả

Chương 830: Giáo chủ Tam Giới Giáo

Tu La Cung.
Bên trong đại điện Cực Hỏa cảnh.
Viên Minh ngồi khoanh chân, tay thì hướng về Chu Thiên Linh Lung Đỉnh điểm nhẹ mấy cái, đồng thời trong miệng nói lẩm bẩm gì đó.
Lập tức, mặt ngoài của Chu Thiên Linh Lung Đỉnh chợt lóe linh quang, nóc đỉnh tự động bay lên, ba viên đan dược có tia chớp màu tím ẩn hiện bay ra, chính là ba viên Lôi Nguyên Đan.
Tay áo của Viên Minh vung lên, ba viên đan liền rơi vào lòng bàn tay hắn, Viên Minh đưa lên trước mặt đánh giá thoáng qua một cái, khẽ gật đầu, sau đó lấy ra một cái bình bạch ngọc nho nhỏ, đem ba viên đan dược cẩn thận từng li từng tí đặt vào bên trong.
Trong năm năm này, hắn nhiều lần phụ thể Điếm Tiểu Tam, thông qua cảm ngộ của gã đem về thành của mình, khiến bản thân không những đề thăng tạo nghệ luyện đan, mà còn đột nhiên tăng mạnh trong phương diện này, bây giờ đã trở thành một vị Luyện Đan Sư ngũ phẩm danh xứng với thực.
Vài ngày trước, Hoa Chi trở về Tu La Cung một chuyến, mang về một đám vật liệu mới để luyện chế Lôi Nguyên Đan, sau đó hắn đem chúng luyện thành khoảng ba mươi mấy viên Lôi Nguyên Đan.
“Cầm đi đi!” Hắn đưa tay ném bình ngọc đi ra ngoài, bên ngoài có một nam tử áo đen thò tay ra tiếp được bình ngọc, chính là Lôi Vũ.
Bây giờ phía sau Lôi Vũ có thêm một đôi vây cánh màu xanh, phía trên quấn quanh một cỗ khí lưu vô hình, giống như bất cứ lúc nào cũng đều có thể nâng hắn bay đi.
“Đa tạ chủ nhân!” Lôi Vũ lộ vẻ mặt vui sướng, quỳ một chân trên đất bái tạ.
Lôi Nguyên Đan đã được Viên Minh luyện chế ra nhiều lần, mấy năm nay Lôi Vũ cũng không ngừng phục dụng nó, nên yêu lực tinh tiến rất nhanh, khoảng cách tới cấp năm trung kỳ đã không còn bao xa.
“Mau chóng luyện hóa xong đám đan dược này, tranh thủ đột phá cấp năm trung kỳ, năm chắc Phong Lôi Tứ Dực, như vậy có thể phát huy đại dụng trong hành động săn giết về sau.” Viên Minh nói.
“Vâng, ta nhất định không phụ kỳ vọng của chủ nhân, cố gắng đột phá!” Lôi Vũ đáp ứng một tiếng, sau đó rời khỏi đại điện, đi tìm kiếm địa phương khổ tu.
Viên Minh cũng không hề rời đi, mà tiếp tục khoanh chân ngồi ở phía trước Chu Thiên Linh Lung Đỉnh, lấy Thâu Thiên Đỉnh ra thưởng thức.
Những gì mà Tô Dĩnh Tuyết trải qua hết thảy trước đó, đương nhiên là do hắn giở trò quỷ.
Chuyện mà hắn có thể làm được ở vùng đất Hư Vô thực ra rất là có hạn, cho dù có thể thông qua phụ thể trông coi, đi yêu cầu Tô Dĩnh Tuyết thay mình trù tính trận pháp, có nguy cơ bại lộ rất cao.
Phụ thể Tô Dĩnh Tuyết, liên hệ cùng hắn thông qua thư để lại, mặc dù làm vậy có chút phiền phức, nhưng lại an toàn hơn.
Chẳng qua là biện pháp này nhất định phải bảo trì sự thần bí, một khi rụt rè, để Tô Dĩnh Tuyết phát giác được thực ra hắn chỉ có năng lực hoạt động có hạn tại vùng đất Hư Vô, hắn sẽ không thể đạt được trận pháp.
Chỉ khi Tô Dĩnh Tuyết suy nghĩ lung tung, tự mình dọa mình, Viên Minh mới có thể đạt được mục đích.
Hắn đã lưu lại cho Tô Dĩnh Tuyết ba lần tin tức, thời cơ hẳn là cũng đã đủ.
Trong lòng Viên Minh thì suy nghĩ đủ thứ, hai tay của hắn thì vung lên, thu hồi hai chiếc đỉnh lại, đứng dậy trở về Dược Viên.
Thời gian bảy ngày qua đi rất nhanh, hắn không lập tức phụ thể Tô Dĩnh Tuyết mà lại chờ thêm ba ngày nữa, lúc này mới dùng hương đen đi phụ thể nàng ta.
Lúc trước liên tục đều đặn cứ bảy ngày phụ thể một lần, đều đặn như vậy cũng là do hắn suy nghĩ không chu toàn, để lộ một chút kẽ hở.
Mặc dù xác suất Tô Dĩnh Tuyết nhìn ra manh mối là rất nhỏ, nhưng vẫn là nên cẩn thận hơn thì tốt hơn.
Viên Minh mới vừa phụ thể đến trên người Tô Dĩnh Tuyết, mớ mắt liền nhìn thấy một khối ngọc giản đặt ngăn nắp ở trên bàn sách, chính là đang chờ để hắn đọc.
“Tiền bối đã có thể chui vào vùng đất Hư Vô, muốn thiếp thân làm việc cho thì nói thẳng là được, cần gì phải đe dọa như thế, khiến thiếp thân không được yên giấc mấy ngày?” Mở đầu ngọc giản chính là lời phàn nàn của Tô Dĩnh Tuyết.
“Nếu ta để cho ngươi an an ổn ổn, có thể bình tĩnh suy nghĩ tìm tòi, thì lại gây bất lợi cho ta.” Viên Minh mừng thầm trong lòng, sau đó lắc đầu, tiếp tục nhìn xuống dưới đọc tiếp.
“Trận Pháp mà tiền bối cần, thiếp thân đã có sẵn trong đầu, là một đạo khốn trận tên là “Bát Cực Kim Tỏa Trận”, bố trí nó tương đối đơn giản, nhưng uy lực lại tuyệt không yếu chút nào, hẳn là phù hợp với yêu cầu của tiền bối, chỉ là thiếp thân còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể đem cấu tạo trận pháp vẽ ra hoàn chỉnh, kính xin tiền bối kiên nhẫn chờ.” Tô Dĩnh Tuyết nhanh chóng đã nói vào chuyện chính, hiển nhiên là vẫn khá e dè, không dám thừa nước đục thả câu, lỡ làm cho Viên Minh không vui.
Viên Minh cũng không hoài nghi gì với cái lý do mà nàng ta thoái thác cả, dù sao thì cho dù là trận pháp có thuộc loại đơn giản đi chăng nữa, nó vẫn là trận pháp cấp sáu, trận đồ cũng không phải vẽ đi ra được trong ngày một ngày hai, phải chờ một khoảng thời gian cũng là rất bình thường.
“Về phần tiền bối nói ‘Một tòa trận pháp đổi một cái trợ giúp’, thiếp thân thực sự không dám làm phiền tiền bối quá đáng, nếu tiền bối đã có thể hành động tự nhiên ở ngục giam hư vô, nghĩ đến cũng có biện pháp liên lạc ngoại giới, thiếp thân muốn cầu tiền bối đem một đầu tin tức truyền cho thành chủ Bạch Đế Thành tại Vạn Yêu Sơn mạch của Xuất Vân Giới, không cần đề cập đến tính danh của thiếp thân, chỉ cần nói cho hắn biết là : Tam Giới Giáo đã đề cử ra giáo chủ tân nhiệm là đủ. Thiếp thân cũng biết là đưa tin vượt giới khó khăn, tiền bối có thể lượng sức mà đi, trong vòng năm năm đem tin tức truyền đến liền coi như hoàn thành hứa hẹn.” đoạn sau cùng của ngọc giản, Tô Dĩnh Tuyết đưa ra thỉnh cầu của mình.
Xem hết nội dung bên trong ngọc giản, khiến Viên Minh nhíu mày.
Tô Dĩnh Tuyết bị nhốt ở vùng đất Hư Vô, theo lý thuyết thì yêu cầu của nàng ta sẽ liên quan đến xung quanh vấn đề làm sao để thoát khốn.
Nhưng tin tức mà nàng ta muốn truyền lại này, Viên Minh thực sự là nhìn không ra, nó có liên quan gì đến cái vấn đề thoát khốn cả.
Mà còn báo cho thành chủ Bạch Đế Thành là Tam Giới Giáo đã lựa chọn ra giáo chủ tân nhiệm chẳng lẽ thành chủ Bạch Đế Thành cùng Tam Giới Giáo này có quan hệ với nhau?
Yêu cầu của Tô Dĩnh Tuyết đối với người khác mà nói có lẽ là rất khó, nhưng với hắn mà nói thì lại rất dễ, bởi vì giờ phút này, Ô Lỗ đang ở ngay tại Vạn Yêu Sơn Mạch.
Chỉ là chuyện này có chút kỳ quặc, chưa chắc không phải là một cái bẫy, cần phải điều tra trước một phen, dù sao thời gian còn có nhiều lắm.
Viên Minh suy nghĩ một chút, sau đó đưa tay nhặt ngọc giản lên, chỉ lưu lại hai chữ “Có thể”, sau đó hắn lặng lẽ chờ đợi thời gian phụ thể kết thúc, ý thức trở lại trong cơ thể, Viên Minh đứng dậy đi tới trước Thái Hư Truyện Tấn Trận.
Hắn không liên lạc với Ô Lỗ, mà đưa tin cho một người khác.
“Viên đạo hữu, ngươi tìm ta, đã tìm được mục tiêu rồi sao? Không biết là tồn tại như thế nào?” đường dây vừa thông, giọng nói đầy tò mò của Vân La tiên tử đã vang lên, trong giọng nói không giấu nổi được sự hưng phấn.
“Chuyện kia ta còn đang suy tính, lần này liên hệ ngươi là bởi vì một chuyện khác, Vân La đạo hữu xuất thân đại phái, đối với Tam Giới Giáo chắc hẳn hiểu rõ rất nhiều, chẳng biết có thể giải thích một chút cho tại hạ hay không?” Viên Minh lịch sự hỏi.
“Tam Giới Giáo á? ngươi hỏi cái giáo phái này làm gì? Chẳng lẽ Hắc Sát Môn tìm được ngươi?” Giọng nói của Vân La tiên tử lộ ra mấy phần căng thẳng.
“Đó thì không phải, gần đây ta nghe được một tin tức, là chuyện liên quan đến Tam Giới Giáo, cho nên muốn hỏi thăm một chút, trong số người bên cạnh Viên Mỗ, thì Vân La đạo hữu được coi như là có kiến thức rộng rãi nhất, bởi vậy mới đưa tin thỉnh giáo.” Viên Minh nịnh Vân La tiên tử một câu.
“Ha ha, là như thế sao, thực ra ta cũng không phải hiểu quá rõ về Tam Giới Giáo, nhưng mà vì ngươi đã hỏi nên ta biết gì sẽ nói nấy, cái giáo phái này ở Trung Châu Đại Lục thì gần như ai cũng biết, thời gian bắt đầu xuất hiện thì cũng không còn nhớ rõ nữa, nghe nói là ngay từ đầu được xây dựng nên bởi một đám tu sĩ độc hành, thờ phụng Tam Giới Bản Nhất Thể, lý niệm là vạn tộc đều bình đẳng, chủ trương cùng Ma Giới và các giao diện khác chung sống hòa bình, đạt được rất nhiều tán thành của tu sĩ Trung Châu Đại Lục, thời điểm thực lực mạnh nhất, nghe nói có rất nhiều vị lão tổ Đại Thừa tọa trấn, không kém hơn bất cứ cái đại phái nào cả.” Vân La tiên tử rất là vui vẻ, giới thiệu cũng vô cùng chi tiết.
“Theo giáo lý của họ thì Tam Giới Giáo này cũng không phải là tội ác tày trời, vì sao ngày nay nó lại biến thành tà giáo, mà bọn họ thì người người kêu đánh vậy? Còn nữa, giáo này đã từng mạnh mẽ như vậy, vì sao ta ở Đông Cực Hải lại gần như chưa từng nghe nói qua tin tức tương quan gì?” Viên Minh có chút kinh ngạc trong lòng, hỏi tiếp.
“Lúc Tam Giới Giáo mới bắt đầu lập phái, thì làm việc cũng coi như đoan chính, nếu không thì cũng sẽ không có nhiều tu sĩ gia nhập vào trong đó như vậy, nhưng bên trong giới vực đại chiến cùng Ma GIới lần trước, Tam Giới Giáo bị Ma Giới dụ hoặc, đầu nhập phản bội, triệt để biến thành tà giáo, bị các đại phái ở Trung Châu coi là sỉ nhục, liên thủ truy nã, khi ấy đã náo loạn một thời gian rất dài, nhưng mà cùng với sự vẫn lạc của giáo chủ Tam Giới Giáo tại vài ngàn năm trước, toàn bộ giáo phái đã bị chia năm xẻ bảy, thời gian trôi qua, bọn họ cũng dần mai danh ẩn tích xuống dưới, các phái của Trung Châu Đại Lục cũng cố ý giảm xuống sự ảnh hưởng của họ, nên cấm chỉ đàm luận giữa các tu sĩ, càng không cho phép điển tịch ghi chép bất cứ thứ gì về họ, mà Đông Cực Hải lại ở chỗ vắng vẻ, nên không nhận biết cũng là bình thường.” Vân La tiên tử giải thích.
Viên Minh nghe thế, lúc này mới có chút giật mình, khẽ gật đầu.
“Đúng rồi, ngươi vừa mới nói là nghe được tin tức của Tam Giới Giáo, là tin tức gì vậy?” Vân La tiên tử tò mò hỏi.
“Mấy ngày trước đây, ta từ chỗ một người bạn kia đạt được một cái tin tức, nói là gần đây nhất, Tam Giới Giáo đã để cử ra giáo chủ tân nhiệm, chẳng hay Vân Đạo hữu nghe qua, có biết được tin tức này là thật hay giả không?” Viên Minh suy nghĩ một chút, cũng không có giấu giếm.
“A, thì ra là chuyện này sao.” Bên trong trận pháp đưa tin, giọng nói của Vân La vẫn khá là bình thản.
“Vân La đạo hữu vì sao phản ứng như thế? Tam Giới Giáo kia chính là tà giáo do Ma Giới chưởng khống, bây giờ mặc dù bị suy thoái, nhưng vốn liếng chắc vẫn còn ở đó, nếu quả thực tuyển ra giáo chủ mới, thì sẽ uy hiếp không nhỏ đối với Xuất Vân Giới chứ?” Viên Minh khó hiểu hỏi.
“Thế mới nói Viên đạo hữu ngươi không hiểu nhiều về Tam Giới Giáo mà, cái giáo phái này không giống với các môn phái bình thường khác, từ sau khi họ đầu nhập vào Ma Giới, đã phế trừ hết thảy môn quy, người trong giáo cũng không có phân biệt giàu nghèo cao thấp, có thể ở bên trong làm bất cứ chuyện gì cũng không bị hạn chế, cho dù là ám sát giáo chủ cũng có thể, về phần làm giáo chủ gì đó thì càng là bất luận kẻ nào cũng đều có thể, những năm vừa qua, người bày tỏ mình là Giáo chủ của Tam Giới Giáo nhiều như cá diếc sang sông, nhưng đều nhanh chóng chết ở trong tay của người các phái ở Trung Châu Đại Lục, hoặc là trong tay của chính người trong Tam Giới Giáo, chẳng qua chỉ là một đám tôm tép nhãi nhép thôi, giáo chủ chân chính thì chỉ có một người là Hắc Đế ngày xưa , tin tức mà Viên Đạo hữu nghe được tám thành cũng là một tên không biết nào đó xuất khẩu cuồng ngôn mà thôi.” Vân La tiên tử nhẹ giọng cười nói.
Viên Minh từ chối cho ý kiến, chỉ khẽ ồ một tiếng, vẻ mặt cũng bình tĩnh như nước.
Vân La tiên tử hỏi một đằng trả lời một nẻo, nội dung mà Tô Dĩnh Tuyết nhờ hắn đưa tin là “Tam Giới Giáo đề cử ra Giáo Chủ Tân Nhiệm” mà không phải là có người tuyên bố bản thân là tân giáo chủ.
“Đa tạ Vân La đạo hữu đã giải hoặc, tin tức này là giả thì tốt rồi, nếu quả thực để Tam Giới Giáo tuyển ra một vị giáo chủ mới, tình huống cũng sẽ không tốt.” Viên Minh cũng không chỉ ra điểm sai lầm của Vân La, mà nói như vậy.
“Nhắc đến thì gần đây nhất, ở Trung Châu liên tiếp xuất hiện sự kiện Ma tu làm loạn, các đại tông phái đều đang tìm kiếm nguyên nhân phía sau màn, cũng có người suy đoán là Ma Giới lại có động tác lớn gì đó, bây giờ xem ra chính là người của Tam Giới Giáo làm trò quỷ.” Vân La tiên tử nói thêm.
“Nói như vậy thì thế cục ở Trung Châu bắt đầu muốn loạn.” Viên Minh tựa như có điều suy nghĩ, nói ra.
“Có lẽ vậy, nhưng mà trời có sập xuống thì vẫn còn các đại tông môn gánh lấy, chúng ta vẫn là nên chuyên chú vào chuyện trước mắt của mình đi thì hơn, Viên đạo hữu còn cần bao lâu để chuẩn bị? Ta bên này đã hòm hòm rồi, có thể chuẩn bị đi qua cùng ngươi hội hợp.” Vân La tiên tử thấy thế cũng không tiếp tục đề tài kia nữa, mà quay về hỏi chuyện chính của hai người.
“Nhiều nhất cũng không hơn nửa năm, khi đó ta sẽ liên lạc với ngươi.” Viên Minh đại khái đánh giá một chút, sau đó báo ra một cái mốc thời gian.
“Khanh Khách, vậy ta liền an tâm chờ tin tức của Viên đạo hữu thôi, a, đúng rồi, gần nhất ta ở thành Tuế Hồ trên Bách Hoa Đảo mua được một vò Bách Hoa Linh Tửu tốt nhất, chuyện săn giết không cần cấp bách nhất thời, Vạn Hoa thịnh hội của Bách Hoa Đảo sắp tổ chức, sẽ cực kỳ náo nhiệt, Viên đạo hữu dù sao cũng chưa chuẩn bị chuyện kia sẵn sàng, không bằng…” Vân La tiên tử cười khanh khách nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận