Tiên Giả

Chương 437: Giải cứu

Liên quan tới nội dung cụ thể Hồn Hàng Thuật, Viên Minh đã thông qua ký ức tàn hồn Tự Tại Tôn Giả để tìm kiếm, đại khái đã hiểu rõ.

Muốn triển khai phép thuật này, nhất định phải chưởng khống nguyện lực ở mức độ nào đó mới được.

Nguyện lực vô hình vô sắc, có chút mờ mịt khó dò, ngoại trừ người tu luyện cùng loại với Đại Tự Tại Tâm Kinh, tuyệt đại bộ phận Hồn tu không thể chân chính cảm giác và chưởng khống nguyện lực. Bởi vậy trong Vu Nguyệt Giáo cực ít người có thể thi triển Hồn Hàng Thuật.

Hai mắt Viên Minh tỏa sáng.

Hắn ngồi xếp bằng trên Bạch Ngọc Liên đài, không cần dẫn dắt, trong đài sen nguyện lực sẽ tự động dung nhập vào thần hồn của hắn, mà lại không có chút tác dụng phụ nào, có thể tự nhiên thỏa mãn điều kiện tu luyện Hồn Hàng Thuật.

Cũng không biết Hồn Hàng Thuật có giống neo điểm nguyện lực, có thể để cho thần thức của hắn theo không gian Thâu Thiên Đỉnh ra ngoài hay không.

Nếu như có thể, hắn trong Thâu Thiên Đỉnh lại có thêm một con đường tắt và thủ đoạn mới ảnh hưởng ngoai giới.

Trừ điều đó ra, trong tàn hồn Tự Tại Tôn Giả không có tin tức giá trị khác.

Viên Minh thu hồi suy nghĩ, đứng lên.

Lỗ Đạt nằm trên mặt đất, vậy mà không vẫn lạc, nhưng khí tức càng ngày càng yếu, như ánh nến trong gió, lúc nào cũng có thể dập tắt.

"Viên đạo hữu, ngươi đáp ứng tha ta một mạng, kính xin cứu ta..." Y gian nan mở miệng cầu xin.

"Được." Sắc mặt Viên Minh lạnh nhạt nói, bấm tay bắn ra một đạo lục quang, dung nhập vào thân thể Lỗ Đạt.

Vết thương nơi ngực Lỗ Đạt khép lại không ít, khí tức cũng ổn định lại dần.

"Đa tạ Viên đạo hữu... Không, Minh Nguyệt Thần đại nhân, từ nay về sau, ta nguyện ý đi theo bên cạnh ngài, làm việc cho Minh Nguyệt giáo!" Lỗ Đạt cảm động đến rơi nước mắt, nói câu trung tâm.

"Thật sự là ngu xuẩn, vậy mà vì một câu lại thả đi địch nhân, một hồi thương thế ta khôi phục, lập tức nghĩ cách đào tẩu, báo cáo lên trên, trước đây tình báo về Minh Nguyệt giáo là sai lầm cực lớn." Trong lòng y cực kì khinh thường hành động của Viên Minh, âm thầm suy nghĩ.

"Ta tin ngươi." Viên Minh mỉm cười, phất tay áo vung ra.

Bách Quỷ Dạ Hành Đồ gần đó bay tới, lộ ra một cỗ hắc quang, xúc tu quấn lấy thân thể Lỗ Đạt, kéo vào bên trong.

"Minh Nguyệt Thần đại nhân, ngươi làm cái gì! A." Lỗ Đạt cảm giác thân thể càng ngày càng lạnh, có loại sợ hãi bị kéo vào vực sâu Địa Phủ, kinh sợ kêu to.

"Lỗ Đạt, ngươi là nanh vuốt Vu Nguyệt Giáo, làm quá nhiều chuyện thương thiên hại lí, lại còn tưởng có thể tiếp tục tiêu diêu tự tại? Ngươi đã hứa hẹn chịu hiệu lực cho Minh Nguyệt giáo, về sau lấy thân phận quỷ nô giúp ta làm việc đi." Viên Minh hờ hững nói.

Bách Quỷ Dạ Hành Đồ phát ra hắc quang đậm đặc, "Vèo" một tiếng kéo thân thể Lỗ Đạt vào trong, tiếng kêu thảm thiết ngừng lại.

Tiếp đó Viên Minh thu phù văn Chúng Sinh Mộng vào Bách Quỷ Dạ Hành Đồ, lại kiểm tra kỹ toàn bộ động quật, tìm tới mấy món pháp khí tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đều là món hàng tầm thường, duy nhất có chút giá trị là một ngọc bội phụ trợ Hồn tu tu luyện, đáng tiếc không hữu dụng với hắn.

Mặt khác, Viên Minh còn phát hiện một ít đan dược tu luyện, cùng một ít huyết sắc cấm phù, thoạt nhìn chính là "Thần phù" mà Lỗ Đạt lúc trước đánh vào người Hứa Triệt, bất quá là chút tiểu xảo lừa gạt người mà thôi.

Sau đó, Viên Minh đi tới cạnh Hứa Triệt, lấy ra Không Không Thủ Sáo mang lên, vận khởi hồn lực rót vào trong đó.

Trên thủ sáo toát ra một tay nhỏ hư ảo màu oánh lam, linh hoạt du động. Đầu ngón tay phát ra từng vòng từng vòng quang mang oánh lam, thẩm thấu tiến trong hư không.

"Thì ra là thế, là dùng loại thủ đoạn này sửa chữa ký ức." Viên Minh cẩn thận cảm ứng tay nhỏ màu lam, khẽ vuốt cằm.

Hắn đã nắm giữ năng lực sưu hồn, thần thông sưu hồn phát ra hắc quang chỉ có thể dò xét tầng ngoài ký ức, tay nhỏ màu lam này có thẩm thấu lực mạnh hơn, có thể đi sâu vào Ký Ức Hải, tiến hành sửa chữa.

Viên Minh đưa bàn tay màu xanh lam chui vào đầu Hứa Triệt, rất nhanh dò xét đến chỗ ký ức mà Lỗ Đạt sửa chữa hắn bị đổi thành cừu nhân giết mẫu thân Hứa Triệt, mà lại dùng thủ đoạn huyễn thuật khống chế Hứa Triệt nhiều năm, khiến gã bán mạng làm việc, truyền bá Minh Nguyệt giáo.

Mà Minh Nguyệt giáo trong lòng Hứa Triệt cũng bị sửa thành một tà giáo ép tiền mồ hôi nước mắt phàm nhân, việc ác bất tận.

Viên Minh lắc đầu, điều khiển tay nhỏ màu lam bắt đầu sửa đổi ký ức Hứa Triệt.

Một người khoẻ mạnh, nhất là tu sĩ, thần hồn có năng lực tự chữa thương, bởi vậy sửa đổi ký ức khá dễ dàng, tăng thêm thời gian gã bị sửa đổi cũng không quá dài, lại được phát hiện kịp thời, cho nên Viên Minh cũng không tốn quá nhiều thời gian là hoàn thành.

Lông mi Hứa Triệt động đậy mấy lần, mở to mắt.

"Chủ thượng! Sao ngài lại ở chỗ này? Ta bị gì vậy? Trong đầu phi thường hỗn loạn." Gã mờ mịt hỏi.

"Ngươi bị người Vu Nguyệt Giáo bắt." Viên Minh kể lại chuyện đã xảy ra.

"Thì ra là vậy, thuộc hạ bị người khống chế, phạm phải sai lầm lớn, kính xin ngài trách phạt." Hứa Triệt nghe xong hết thảy, xấu hổ không chịu nổi, quỳ rạp xuống đất.

"Vu Nguyệt Giáo là tông giáo tồn tại từ vạn năm trước, năm đó Trường Xuân Quan liên hợp các phái cũng không thể hủy diệt nó, ngươi lấy sức một mình tự nhiên không thể ngăn cản, không cần tự trách như thế, đứng lên đi." Viên Minh phất tay áo vung lên, một cỗ lực mềm dẻo nâng Hứa Triệt lên.

"Lần này may mắn được ngài kịp thời phát hiện, tru diệt đám Lỗ Đạt, nếu không Minh Nguyệt giáo thật sự là nguy hiểm." Hứa Triệt điều chỉnh tốt cảm xúc, nghĩ mà sợ nói.

"Minh Nguyệt giáo càng lớn mạnh, khẳng định sẽ gặp đủ loại nguy cơ, cũng không cần quá để ý." Viên Minh nói.

"Chủ thượng, xin thứ cho thuộc hạ nói thẳng, thực lực Minh Nguyệt giáo quá đơn bạc, chỉ cần ngài không có mặt, tùy tiện một tông môn là có thể nhổ tận gốc chúng ta, hiện tại tựa hồ không phải lúc truyền giáo đại quy mô." Hứa Triệt do dự một chút, nói ra quan điểm của mình.

Lần trước Viên Minh để gã truyền giáo phạm vi lớn, gã đã cảm giác không ổn, chỉ là không dám nói thẳng.

"Ngày sau ngươi truyền giáo xác thực phải cẩn thận hơn một chút, gặp phải vấn đề gì, kịp thời cầu nguyện báo cáo ta, ta sẽ nghĩ cách xử lý." Viên Minh ừ một tiếng nói.

Hắn kiên trì mở rộng phạm vi truyền giáo là có tính toán của mình, hắn không có khả năng vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, có thủ đoạn tốt tăng lên thực lực Hồn tu thì không thể bỏ đi được, ngày nay đã trêu chọc phải quái vật khổng lồ Vu Nguyệt Giáo, bản thân làm việc cũng cần phải cẩn thận hơn.

"Vâng." Hứa Triệt đáp ứng.

"Còn nữa, đừng làm những pho tượng Minh Nguyệt Thần này nữa, dễ dàng bị người ta tóm lấy nói là màu mè, giống như lần này. Ngày sau ngươi mời chào tín đồ, nghĩ cách để bọn hắn biết hình dạng ta là được." Viên Minh lại nói.

Qua khoảng thời gian này tổng kết, hắn cũng phát hiện quy luật thu thập nguyện lực, lúc tín đồ Minh Nguyệt giáo cầu nguyện không cần phải có pho tượng, chỉ cần biết được bộ dạng của hắn, là nguyện lực có thể truyền tới.

Những pho tượng Minh Nguyệt Thần này, vẻn vẹn nhìn một lần là đủ rồi, không cần quan sát mỗi ngày.

Về phần thu nguyện lực còn có quy luật khác hay không, tạm thời hắn cũng không mò ra.

"Vâng, thuộc hạ sẽ làm ngay." Hứa Triệt cúi đầu nói.

Ánh mắt của gã chần chừ một chút, lập tức trở nên kiên định, khom mình hành lễ với Viên Minh: "Chủ thượng, kính xin ngài gieo xuống phù văn Hồn Hàng Thuật trên thần hồn ta!"

"Ngươi cũng đã biết phù văn Hồn Hàng Thuật bá đạo, gieo xuống phù này, ngươi ở trước mặt ta sẽ không có bất kỳ bí mật gì, chỉ cần ta nghĩ, có thể đơn giản giám sát bất luận hành động gì của ngươi, thậm chí là tư tưởng." Viên Minh nhìn Hứa Triệt, chậm rãi nói.

"Thuộc hạ biết rõ, chỉ là vì Minh Nguyệt giáo phát triển, chỗ ta không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì, chỉ có phù văn Hồn Hàng Thuật mới có thể bảo đảm điểm này! Huống chi thuộc hạ đã sớm lập thệ vĩnh viễn hiệu trung với ngài, mỗi tiếng nói cử động đều có thể để ngài quan sát." Hứa Triệt nói.

"Tốt, đã vậy, chờ ta quen thuộc Hồn Hàng Thuật này sẽ thi pháp với ngươi." Viên Minh đang muốn tìm tín đồ thử một chút hiệu quả Hồn Hàng Thuật, cũng không cự tuyệt.

Sau đó, qua Hứa Triệt phân biệt, những thần sứ do Lỗ Đạt mang tới, Viên Minh xuất thủ diệt sát chúng.

Còn lại cơ bản đều là tín đồ Minh Nguyệt Thần, những người này hoặc là thực lực không bằng, hoặc là thân phận không trọng yếu, không bị sửa ký ức, chỉ trúng huyễn thuật Lỗ Đạt điều khiển.

Viên Minh không muốn để cho quá nhiều người biết được hành tung của mình, giải trừ huyễn thuật cho bọn họ, còn hắn ẩn thân giấu đi.

Những người này nghe Hứa Triệt nói là Minh Nguyệt Thần đại nhân đến cứu vớt bọn họ, từng kẻ kích động vạn phần, khấu tạ không thôi.

Hứa Triệt nói xong, mới trấn an bình ổn tâm tình bọn họ.

Về sau, Hứa Triệt nói tất cả hành vi của Lỗ Đạt cho những người này, cũng để bọn họ mang theo đan dược đi thi dược cứu chữa các tín đồ, còn bảo bọn họ lấy vàng bạc mà Lỗ Đạt góp nhặt, tất cả đều phân phát cho bách tính.

Những vật này Tu Tiên Giả không dùng được, nhưng đối với bách tính phổ thông thì không nghi ngờ là "Thần tích" tốt nhất.

Một đám người cảm kích Minh Nguyệt Thần đại nhân từ bi, liên tục khấu tạ mới rời đi.

Trong động quật, ngoại trừ những người này, còn cầm tù các nữ tử mà Lỗ Đạt vơ vét từ các thành trì khác nhau, có hơn ba trăm người.

Trong đó đa phần đã bị giày vò đến không thành hình người, còn có không ít đã bỏ mình, vĩnh viễn lưu lại nơi này.

Viên Minh cứu chữa các nàng, cũng không mang ân thu các nàng làm tín đồ, mà xóa đi ký ức liên quan tới nơi này, đưa các nàng trở về.

Bách Quỷ Dạ Hành Đồ lúc này đã triệt để luyện hóa Lỗ Đạt thành quỷ nô, Viên Minh tiến hành sưu hồn y, lại thu được không ít tin tức Vu Nguyệt Giáo.

Khối ngọc giản kia ghi chép cứ điểm Vu Nguyệt Giáo, nội dung đều là thật.

Lỗ Đạt sở dĩ thu thập tin tức các cứ điểm khác, chính là thụ ý Tự Tại Tôn Giả, liên lụy đến mấy vị Tôn giả Vu Nguyệt Giáo tranh đấu quyền lợi.

Trong trí nhớ Lỗ Đạt, Viên Minh còn ngoài ý muốn tìm được thân phận Thiên Quỷ tán nhân, giống như lúc trước hắn phỏng đoán, Thiên Quỷ tán nhân đúng là thuộc hạ Tự Tại Tôn Giả.

Thiên Quỷ tán nhân và Lỗ Đạt đồng thời được Tự Tại Tôn Giả điều động đến Hắc Phong Sa Mạc, Lỗ Đạt thu thập nguyện lực, mà Thiên Quỷ tán nhân thì lĩnh mệnh thu thập hồn lực, không tiếc bất cứ giá nào, càng nhiều càng tốt. Nên Thiên Quỷ tán nhân mới có hành động điên cuồng tàn sát toàn bộ Địa Hà Thành.

Viên Minh cau mày lại, Tự Tại Tôn Giả tu luyện Đại Tự Tại Tâm Kinh, cần nguyện lực cung cấp tu luyện, sẽ không tiếc trả giá thu thập đại lượng hồn lực.

"Chủ thượng, tiếp theo ngài có tính toán gì không? Cứ điểm Vu Nguyệt Giáo này mặc dù bị chúng ta phá huỷ, nhưng các cứ điểm Vu Nguyệt Giáo tại Hắc Phong Sa Mạc vẫn còn, thuộc hạ cảm thấy, chúng ta muốn an ổn ở chỗ này truyền giáo, nhất định phải trừ bỏ chúng." Hứa Triệt đi tới, nói.

Viên Minh hồi thần, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Hắn vừa mới cân nhắc chuyện này, đã định ra đối sách, không ngờ Hứa Triệt lại suy nghĩ giống hắn.

Người này ngoại trừ làm việc đắc lực, ánh mắt cũng nhìn khá xa.

"Việc này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ an bài tốt." Viên Minh nói.

"Chủ thượng định từng bước phá hủy à? Lấy thực lực của ngài tự nhiên có thể làm được, nhưng như vậy quá quá lãng phí thời gian, mà lại có chút mạo hiểm." Hứa Triệt hơi chần chừ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận