Tiên Giả

Chương 491: Nắm tay hợp tác

"Long đạo hữu, chúng ta tham gia đại hội lịch luyện lần này, tìm kiếm cơ duyên trong bí cảnh, nhưng không có lý lẽ tới trước hay tới sau." Huyễn Linh Tử nhíu mắt lại, chậm rãi nói.

Chúng tu sĩ theo y đến đây, cũng nhao nhao tiến lên một bước.

"Đã thế, vậy dựa vào bản sự đi." Long Trùng nói xong câu này, trên thân tỏa ra ánh sáng.

Thanh Đồng tưởng gã muốn cướp đoạt Địa Tâm Hỏa Liên, căn bản không kịp suy nghĩ, lúc này thân hình lóe lên, hóa thành một đạo độn quang bay vút tới dung nham giữa hồ.

Chỉ mới bay ra hơn mười trượng, y phát hiện Long Trùng dừng lại tại biên giới hồ nham tương, không bước vào phạm vi hồ nước, khóe miệng nổi lên một đường cong, mang theo một vệt ý cười như có như không.

Thanh Đồng thầm kêu một tiếng không ổn, vội vàng dừng lại.

Còn không đợi y ổn định thân hình, phía dưới hồ dung nham đột nhiên kịch liệt cuồn cuộn, vài đầu Hỏa Ngạc nhao nhao phóng ra mặt hồ, từng con mở ra miệng to như chậu máu phun về phía y dung nham xích hồng.

Thanh Đồng cảm ứng được yêu lực kinh người trên thân Hỏa Ngạc, giật nảy cả mình, vội vàng lách mình tránh né.

Nhưng đám Hoả Ngạc lúc trước bị bọn Viên Minh quấy nhiễu qua một lần, vốn giận dữ không thôi, lúc này cùng tấn công, chặn lại đường lui của y.

Thanh Đồng miễn cưỡng né qua hai đầu Hỏa Ngạc công kích, cuối cùng vẫn có một đạo dung nham theo góc chết công tới, hung hăng đánh vào trên người y.

Thanh Đồng cũng không bối rối, vội vàng tung ra một chiêu, gọi ra một mặt khiên tròn cổ quái ẩn chứa tử khí, ngăn cản dung nham.

Hừng hực dung nham đánh vào trên khiên tròn, lập tức bốc lên từng cơn khói tím, phát ra thanh âm phốc phốc.

Giống tấm thuẫn màu bạc của Viên Minh, khiên tròn màu tím cũng trong nháy mắt bị đốt thủng một lỗ lớn.

Dung nham chui vào, rơi vào trên bảo quang hộ thể của Thanh Đồng, lập tức đốt y hét thảm một tiếng, rơi xuống biển lửa phía dưới.

Hai đầu Hỏa Ngạc đã chờ ở chỗ này, há miệng cắn về phía Thanh Đồng.

Vào thời khắc này, một đạo trường hồng lam quang từ đằng xa phóng tới, trong nháy mắt đến dưới thân Thanh Đồng, "Phần phật" một tiếng trải rộng ra, hình thành một màn sáng màu xanh lam, nâng thân thể y lên.

Hai đầu Hỏa Ngạc trùng điệp cắn vào phía trên, màn sáng óng ánh vặn vẹo biến hình, nhưng không vỡ vụn.

Thanh Đồng trì hoãn một hơi, chân đạp mạnh trên màn sáng màu xanh lam, mượn lực bay ra, thân hình giống như quỷ mị, mang theo từng đạo huyễn ảnh hình rắn, khiến người hoa mắt.

Hỏa Ngạc xung quanh cũng bị Huyễn Ảnh mê hoặc, phản ứng chậm chạp một cái chớp mắt.

Thanh Đồng thừa cơ thoát khỏi vòng vây vọt tới bờ bên cạnh.

Đám Hỏa Ngạc giận dữ đuổi theo, hơn mười đạo hoả trụ nham tương tranh nhau chen lấn đánh về phía sau lưng Thanh Đồng.

Màn sáng màu xanh lam bỗng nhiên dựng đứng lên, ngăn chặn hơn mười trụ nham tương kia, trong chớp mắt Thanh Đồng thuận lợi trốn ra hồ nước.

Sau khi rơi xuống đất, y cũng không dám dừng lại, dùng pháp lực bảo vệ chỗ ngực bị bỏng, tiếp tục trốn chạy ra ngoài, căn bản không chú ý tới Hoả Ngạc đuổi tới bên cạnh bờ đã dừng lại.

"Ha ha."

Long Trùng đã trở lại cạnh đám Viên Minh, nhìn thấy Thanh Đồng chật vật, cười muốn gập cả người.

Những người khác nhìn thấy cảnh này, cũng đều một bộ dạng vất vả cố nén cười.

Viên Minh không bật cười, mà lướt nhanh qua Tuyết Giao một chút.

Vừa rồi màn sáng xanh lam cứu hộ Thanh Đồng chính là do nàng này phát ra, đó cũng không phải là pháp bảo, chỉ là một dòng nước bình thường, vậy mà có thể hai lần ngăn trở Hỏa Ngạc công kích, có chút bất phàm.

Mà Tuyết Giao cũng không phải là phòng thủ, vừa rồi hai lần ngăn cản Hỏa Ngạc, đều tiến hành phản kích. Trong màn sáng màu xanh lam bắn ra rất nhiều thuỷ châm cực nhỏ, chuyên công kích mắt, mũi cùng các bộ vị yếu ớt của Hoả Ngạc, nếu không Thanh Đồng không thể thuận lợi chạy trốn ra ngoài.

Chỉ bất quá những thủy châm cực nhỏ kia, thần thức hơi yếu một chút khó mà phát giác.

Viên Minh âm thầm cảm thán, Giao Nhân Tộc khống thủy thực sự lợi hại, ngày sau nếu giao thủ với nàng này, cần phải ngàn vạn cẩn thận.

Thanh Đồng đi tới chỗ an toàn, xử lý thương thế một lát, lập tức chuyển hướng qua Long Trùng.

"Long Trùng, ta và ngươi thế bất lưỡng lập!" Trong mắt y gần như phun ra lửa, đưa tay vẫy một chiêu, trong tay thêm ra hai thanh trường kiếm mỏng manh đen như mực, lóe lên hắc quang xa xôi, vọt tới Long Trùng.

"Ta cũng không bảo ngươi đi, lại trách ta?" Long Trùng cười lạnh một tiếng, cũng không sợ, trong tay loé lên quang mang, trường thương màu xanh lam xuất hiện trong tay, muốn nghênh đón.

Thấy hai người sắp đánh nhau, một bóng người đột nhiên lách mình tới, ngăn giữa hai người, lại là Kim Ngao Đảo Thiên Bảo đạo nhân.

Chỉ thấy hai tay gã đẩy chưởng ra trái phải, chia ra nghênh hướng Thanh Đồng và Long Trùng, trong lòng bàn tay gã chia ra cầm một khối ngọc quyết hình tròn cùng một ấn chương hình vuông.

Trên ngọc quyết hình tròn dâng trào lưu quang màu xanh, tạo thành một mặt pháp trận hình tròn to lớn dựng thẳng lên, như một mặt cự thuẫn ngăn trước người Thanh Đồng. Mà ấn chương hình vuông thì bên ngoài hiện ra một tòa sơn phong do hoàng quang ngưng tụ thành, cũng chặn lại Long Trùng.

"Hai vị đạo hữu, an tâm chớ vội, hãy nghe ta một lời."

Hai thanh trường kiếm mỏng manh của Thanh Đồng rơi vào trên thanh sắc cự thuẫn, thanh quang lóe lên liền bị phản chấn về, mà thân kiếm nổi lên từng tia từng tia thanh quang, tốc độ nhanh hơn gấp đôi trước đó.

Trường thương Long Trùng chỉ đâm ra một nửa, ngừng trước sơn phong màu vàng.

Thanh Đồng vội vàng bấm niệm pháp quyết, lúc này mới khống chế lại trường kiếm mỏng manh, trầm giọng nói: "Thiên Bảo đạo hữu, ngươi có ý gì?"

"Nhị vị đạo hữu, có câu hòa khí sinh tài, chúng ta tới bí cảnh này, sở cầu không phải là thiên tài địa bảo và cơ duyên sao? Ngày nay bảo vật vẫn còn chưa đạt được, lại đả sinh đả tử, không phải quá thua lỗ à?" Thiên Bảo đạo nhân cười ha ha nói.

"Long Trùng vừa rồi cố ý dẫn ta vào hiểm địa, ở đây chư vị đều thấy, là hắn khiêu khích trước!" Thanh Đồng lạnh giọng nói.

"Buồn cười, là chính ngươi tham lam, không dằn nổi muốn đi cho cá sấu ăn, liên quan gì đến ra." Long Trùng chẳng thèm ngó tới.

Thanh Đồng giận dữ, trường kiếm trong tay lại lần nữa sáng lên hắc quang.

"Nhị vị cãi nhau không thấy mệt sao? Xin dời bước đi chỗ khác, chớ ở đây ảnh hưởng chúng ta ngắt lấy Địa Tâm Hỏa Liên." Trên mặt Kim Vân tiên tử lướt qua một tia không kiên nhẫn, thanh âm lạnh lùng nói.

"Thanh Đồng, lão tử có chính sự muốn làm, không có công phu múa mép khua môi với ngươi, sau khi ra bí cảnh, chúng ta lại phân chết sống." Long Trùng tựa hồ rất là kiêng kị Kim Vân tiên tử, thu binh khí trước, lui trở về.

Thanh Đồng giận không kiềm được, há miệng muốn nói gì nữa, bỗng bờ môi Tuyết Giao khẽ nhúc nhích, giống như truyền âm với y vài câu.

Thần sắc Thanh Đồng khẽ biến, hít sâu một hơi, lửa giận trên mặt như thủy triều rút đi, cũng lui xuống.

"Long huynh cẩn thận, Thanh Đồng kẻ này có thù tất báo, ngươi chơi hắn một vố, chỉ sợ hắn sẽ không từ bỏ." Viên Minh truyền âm nhắc nhở.

"Yên tâm, mánh khoé tên Thanh Đồng này, ta biết rõ" Long Trùng lơ đễnh.

"Thiên Bảo đạo hữu nói rất đúng, trong hồ dung nham rất là cổ quái, căn bản dò xét không được khí tức sinh linh, mới vừa rồi những Hỏa Ngạc kia, mỗi một con đều có thực lực yêu thú cấp ba, đơn đả độc đấu, chỉ sợ rất khó cầm tới những Địa Tâm Hỏa Liên kia. Tất cả mọi người tụ ở chỗ này cũng là hữu duyên, không bằng bắt tay hợp tác, cùng nhau hái hoa?" Huyễn Linh Tử thầm nghĩ đáng tiếc, trên mặt lại nở nụ cười, đi tới, đề nghị.

"Huyễn Linh Tử đạo hữu nói đúng, chẳng biết ý chư vị thế nào?" Thiên Bảo đạo nhân liên tục gật đầu.

"Trước mắt thực lực yêu thú cường đại, nắm tay đối địch đúng là thượng sách." Vân Cửu Tiêu lên tiếng đồng ý.

Mấy người Kim Vân tiên tử, Thanh Đồng, Tuyết Giao, Hầu Tam Thông đều lần lượt gật đầu, chỉ có đám Long Trùng cùng ba người Chung Linh không tỏ thái độ.

"Long đạo hữu, ngươi xem vậy được không?" Thiên Bảo đạo nhân nhìn lại.

"Viên huynh, ngươi xem..." Long Trùng hỏi.

Thiên Bảo đạo nhân lúc này mới chú ý tới Viên Minh, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Long Trùng là nhi tử đảo chủ Thiên Long Đảo, ngày bình thường tính cách kiệt ngạo, ngày nay lại muốn hỏi thăm ý kiến của Viên Minh, đúng là ngoài dự đoán.

"Về đề nghị của Thiên Bảo đạo hữu cùng Huyễn Linh Tử đạo hữu, chúng ta tự nhiên đồng ý." Viên Minh suy nghĩ một chút rồi nói.

Thiên Bảo đạo nhân mỉm cười gật đầu với hắn, nhìn về phía ba người Chung Linh.

"Chư vị, ba người chúng ta tu luyện đều là công pháp Mộc thuộc tính, Linh thú cũng thuộc hệ mộc, bị Hỏa Ngạc khắc chế quá lớn, nên không cần thiết phải mạo hiểm như vậy." Chung Linh cùng hai người khác truyền âm trao đổi, lắc đầu nói.

"Chung Linh sư muội nói, cũng là suy nghĩ của ta." Hồng Diệp Đảo Bách Lý Truy cũng mở miệng nói.

"Thực lực ba người chúng ta yếu ớt, hoàn toàn chính xác không thể giúp được nhiều. Chư vị yên tâm, ba người chúng ta lập tức rời đi tuyệt sẽ không quấy rầy các vị đoạt bảo." Hoa Bình chắp tay nói, cùng hai người khác quay người đi đến nơi xa.

"Cái này..." Đột nhiên ít đi ba trợ lực, đám người nhất thời kinh ngạc.

Viên Minh mỉm cười, ba người này vẫn trước sau vững vàng như một, bất quá có thể xem là cách làm chính xác, hiểu được chọn lựa, có bỏ mới có được.

"Ta biết bọn hắn sẽ lùi bước mà, ba con rùa đen rút đầu." Thanh Đồng sách một tiếng, hừ nhẹ nói.

"Ba vị khoan đã, phù lục thuật Dục Trúc Đảo, pháp trận Hồng Diệp Đảo, Vạn mộc bồi nguyên thuật Vạn Hoa Đảo, toàn bộ Đông Hải người nào không biết, là ba vị khiêm tốn quá mức." Thiên Bảo đạo nhân vội vàng giữ lại.

"Cũng không phải là chúng ta khiêm tốn, thật sự là thực lực không đủ, cũng không muốn liều lĩnh tràng phiêu lưu này." Chung Linh nói.

"Ba vị đạo hữu làm việc ổn trọng, tại hạ bội phục, các ngươi xem như vậy được không? Ba vị không cần tự mình xuất thủ, chỉ cần ở bên cạnh bờ hợp lực bày ra một tòa Vạn Mộc Đại Trận, ở phía xa hỗ trợ kiềm chế một phần Hỏa Ngạc là đủ." Thiên Bảo đạo nhân suy nghĩ một chút, nói thêm.

Nghe được không gặp nguy hiểm, ba người Chung Linh liếc mắt nhìn nhau, lúc này mới gật đầu.

Những người khác nghe vậy, không ít người lộ vẻ tức giận, nhưng không nói ra dị nghị.

"Long huynh, Vạn Mộc Đại Trận là trận gì? Thiên Bảo đạo hữu lại coi trọng như thế?" Viên Minh truyền âm hỏi.

Nhan Tư Tịnh mặc dù góp nhặt rất nhiều tình báo Đông Hải, lại không đề cập đến trận này.

"Vạn Mộc Đại Trận là đại trận do Dục Trúc Đảo, Hồng Diệp Đảo, Vạn Hoa Đảo hợp kích. Ba đảo Dục Trúc, Hồng Diệp, Vạn Hoa tinh thông thần thông Mộc thuộc tính, quan hệ thân cận, tiền bối ba đảo chia sẻ trao đổi thần thông bổn đảo, về sau hợp lực sáng chế ra toà Vạn Mộc Đại Trận này, việc này một mực được ca tụng tại tu tiên giới Đông Hải. Vạn Mộc Đại Trận có uy lực kinh người, nhất là giỏi về phòng ngự và khốn địch, ba người Chung Linh lại là tu sĩ nổi bật của ba đảo Dục Trúc, Hồng Diệp, Vạn Hoa, bọn hắn bày ra đại trận, đoán dù tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng có thể vây khốn một đoạn thời gian ngắn." Long Trùng nói.

Viên Minh nghe vậy, lúc này mới chợt hiểu, có trận này hỗ trợ, lấy hoả liên xác thực làm ít công to, lại an toàn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận