Tiên Giả

Chương 926: Thiên hoả hoá hình

Ngay lúc tất cả mọi người vây xem tưởng Viên Minh sẽ trở thành người kế tiếp rời khỏi thí luyện, hai người khác bỗng xuất hiện vấn đề.
Cách Viên Minh không xa, Viêm Lang Vương đã hiển hóa ra hơn phân nửa chân thân, cái tay to lớn ôm lấy miệng, phun ra nuốt vào hỏa diễm xích hồng, phát ra tiếng hít thở nặng nề.
Bụng của nó, xuyên thấu qua da lông có thể thấy được một đoàn ánh lửa sáng tỏ sáng tối chập chờn, hình như có một cỗ năng lượng quay cuồng trong bụng, hấp thu nhiệt lực đáng sợ trong điện, để tiêu giảm bản thân tổn thương.
Dù vậy, Viêm Lang Vương cũng dần dần lộ vẻ đau đớn.
Không khác Viêm Lang Vương chính là Đạm Đài chân nhân, lấy tu vi Đạm Đài chân nhân có thể chống đỡ đến bây giờ, toàn bộ nhờ Viêm Đế Huyền Hỏa đỉnh là Linh bảo Hỏa thuộc tính đại viên mãn.
Nhưng lúc này Viêm Đế Huyền Hỏa đỉnh đã bị biển lửa đốt thành màu hoả hồng sáng tỏ, thoạt nhìn tựa như đồ sắt vừa ra lò, chờ đợi tôi vào nước lạnh, hiển nhiên đã đến cực hạn.
"Két" một tiếng thanh thúy vang lên.
Trên Viêm Đế Huyền Hỏa thình lình xuất hiện một vết nứt có thể thấy được, từ vị trí miệng đỉnh lan tràn về phía chân đỉnh.
Thần sắc Đạm Đài chân nhân biến đổi, không do dự nữa, mang theo Viêm Đế Huyền Hỏa đỉnh hóa thành một đạo hồng quang lướt ra đại điện.
Vào thời khắc này, Viêm Lang Vương cũng phát ra một tiếng gào thét không cam lòng.
Toàn thân gã bị ngọn lửa quấn quanh, bốc lên khói đen cuồn cuộn, hiển nhiên đã không còn tự chủ thu nạp hỏa diễm, mà vượt ra khỏi chịu đựng cực hạn, bị ngọn lửa đảo ngược thôn phệ.
Trong tiếng gào thét, gã nhanh chân chạy ra cửa điện, hỏa diễm trên thân dập tắt theo.
Đến lúc này, trong đại điện chỉ còn lại Tư Mã Trường Cầm, Vu Vũ, và Viên Minh.
Tư Mã Trường Cầm không còn bình tĩnh như lúc đầu, giờ phút này hai mắt y mở ra, hai tay bóp pháp quyết, trên cổ cầm sau lưng nhộn nhạo lên từng đợt ánh sáng xanh, mang theo một loại vận luật đặc biệt nào đó, không ngừng xua tan hoả diễm xung quanh gã.
Vu Vũ vẫn đứng lơ lửng trên không, hai chân không tiếp xúc hỏa diễm, vẫn như cũ nhìn không ra dùng biện pháp gì ứng đối, nhưng trên mặt của nàng cũng dần dần nổi lên vẻ ngưng trọng.
Về phần Viên Minh lúc này thoạt nhìn càng thê thảm hơn, cả người đen sì chẳng khác một khối than cốc bị đốt, nếu không phải thân hình ngẫu nhiên hơi run run, đám người thậm chí tưởng là Viên Minh đã bị thiêu chết.
Đám người ngoài điện thấy vậy, trong mắt từng người lóe lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Rất hiển nhiên, bọn họ không thấy ngạc nhiên khi Tư Mã Trường Cầm và Vu Vũ lưu lại sau cùng, nhưng khó mà dự đoán khi Viên Minh có thể kiên trì lâu hơn Viêm Lang Vương có Hỏa thuộc tính và Đạm Đài chân nhân có trọng bảo hộ thể.
"Sư phụ, Vạn Thiên Nhân kia lại có thể chịu đựng đến giờ?" Dương Phạm khó tin nói.
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Có thể tới đây trên thân người nào không có bảo vật áp đáy hòm? Chỉ bất quá người này ẩn tàng đúng là rất sâu." Đạm Đài chân nhân thu Viêm Đế Huyền Hỏa đỉnh vào đan điền, dùng pháp lực ôn dưỡng, lơ đễnh nói.
"Rốt cuộc Vạn Thiên Nhân này có lai lịch gì?" Chúng yêu Vạn Yêu quốc cũng nhìn thẳng vào Viên Minh, xì xào bàn tán.
Viên Minh tự nhiên phát giác được ánh mắt dị dạng người trong ngoài điện nhìn hắn, nhưng nhục thể của hắn tu luyện đến thời khắc mấu chốt, không nghĩ ngợi nhiều được.
Đúng lúc này, đại môn Hi Hòa điện bắt đầu đóng cửa, màn sáng cấm chế trong nháy mắt khôi phục, muốn triệt để giam ba người Viên Minh, Tư Mã Trường Cầm, Vu Vũ ở trong.
"Chuyện gì xảy ra?" Đám người ngoài điện quá sợ hãi.
Thẩm Tú thấy vậy, tế lên Linh Bảo đánh về phía đại môn Hi Hòa điện, kết quả bị phản chấn ra, không thể rung chuyển mảy may.
Đám người bỗng nhiên nhớ tới trước đây chủ lực phá vỡ cấm chế đại điện là ba người, lúc này đều đang đứng ở trong Hi Hòa điện.
"Đáng chết, đó là âm mưu!"
Bên trong đại điện, con ngươi Tư Mã Trường Cầm co rụt lại, tay phải khẽ động, một tay với lấy cổ cầm phía sau, liên tục gảy mười ngón tay.
Bảy tám đạo lưỡi đao âm thanh cao vài trượng bắn ra, thuấn di xuất hiện trước cửa điện đóng lại, hung hăng chém xuống.
Thanh sắc lưỡi đao trảm trên cửa điện, phát ra mấy tiếng vang như kinh lôi!
Toàn bộ Hi Hòa điện cũng lắc lư theo, nhưng đại môn vẫn như cũ không nhúc nhích tí nào.
"Các hạ có ý gì? Vì sao đóng cửa điện?" Sắc mặt Tư Mã Trường Cầm trầm xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Đại Nhật Lưu Ly Viêm. Viên Minh chăm chú luyện hóa Thái Dương lực trong điện, lúc này mới phát giác được dị thường, vội vàng dừng tu luyện.
Đối mặt Tư Mã Trường Cầm chất vấn, Đại Nhật Lưu Ly Viêm vẫn trầm mặc quỷ dị, không nói một lời.
Viên Minh cau mày, thi triển thần thông Hỏa Nhãn Kim Tinh dò xét tình huống xung quanh.
Khi ánh mắt hắn đảo qua Vu Vũ, đột nhiên dừng lại.
Vu Vũ thoạt nhìn không cơ gì dị thường, nhưng Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn sắp viên mãn, nhìn rõ kinh người, phát hiện thời khắc này, Vu Vũ kì thực chỉ là một bộ xác rỗng.
Tư Mã Trường Cầm chú ý tới cử động của Viên Minh, ánh mắt rơi trên người Vu Vũ, lập tức cũng phát giác được dị thường: "Thiên Hồ Huyễn Ảnh Phân Thân! Vu Vũ đạo hữu, đây hết thảy là âm mưu của ngươi?"
"Hai vị, xin lỗi, bản thân ta không muốn thương tổn các ngươi, nhưng vì tương lai yêu tộc chúng ta, kính xin hai vị ở đây chịu chết đi." Vu Vũ thở dài.
Vừa dứt lời, thân thể của nàng trong nháy mắt nổ tung, hóa thành điểm điểm bạch mang óng ánh như lưu ly, cứ như vậy biến mất.
Cùng lúc đó, Đại Nhật Lưu Ly Viêm giữa không trung bỗng nhiên hạ xuống phía dưới, từ đó phun ra hơn vạn hoả đoàn màu lưu ly, tản mát trên mặt đất, chui vào biển lửa trong điện.
Chỉ nghe "Ầm ầm" một hồi tiếng vang rền, biển lửa trong điện bỗng nhiên vọt tới, ngọn lửa màu lưu ly phi tốc lột xác, trực tiếp chuyển hóa thành Đại Nhật Lưu Ly Viêm chân chính.
Toàn bộ đại điện phảng phất bị ném vào mặt trời gay gắt trên cửu thiên, nhiệt độ điên cuồng tăng lên không ngăn được.
Những hỏa diễm lưu ly kia giống như vật sống, đánh tới Viên Minh và Tư Mã Trường Cầm.
Bên người Tư Mã Trường Cầm, thanh quang hộ thể vừa rồi còn có thể ngăn trở biển lửa, đụng một cái đến Đại Nhật Lưu Ly Viêm, lập tức "Xoẹt" một tiếng hóa thành hư vô.
Những đoàn Đại Nhật Lưu Ly Viêm kia phảng phất từng đầu hung thú hung uy ngập trời, mở ra cái miệng lớn như chậu máu cắn tới Tư Mã Trường Cầm.
Thần sắc Tư Mã Trường Cầm khẽ biến, hai tay nhanh chóng gảy dây đàn.
Tiếng đàn như kinh lôi trong nháy mắt vang vọng đại điện, toàn bộ biển lửa run lên theo, tiếp theo trên thân đàn đột nhiên bộc phát ra một cỗ gió lốc vô hình, tựa như sóng cả cuốn ra bốn phía.
Hư không phụ cận run rẩy ong ong, nổi lên gợn sóng mắt thường có thể thấy được, những đoàn Đại Nhật Lưu Ly Viêm đánh tới cũng như thế, sau đó đều sụp đổ, bị phong bạo tiếng đàn thổi tắt hết, quanh Tư Mã Trường Cầm mở ra một mảnh tịnh thổ lớn mấy trượng.
Một bên khác, Viên Minh cũng vội vàng bấm pháp quyết, toàn lực thôi động Viêm Hoàng Như Ý Bổng.
Trên Nguyên anh hắn loé lên quang mang, đạo ấn đại biểu Chúc Dung Tâm Quyết trong nháy mắt hiện lên trên đỉnh đầu hắn, phụ trợ Viêm Hoàng Như Ý Bổng.
Từng vầng sáng màu đỏ từ thân gậy tản ra, chiếu xạ lên Đại Nhật Lưu Ly Viêm xung quanh.
Thần thông lớn nhất của Viêm Hoàng Như Ý Bổng là điều khiển hỏa diễm, ngày nay tăng thêm Chúc Dung Tâm Quyết, thần thông khống hoả của Như Ý Bổng tiến nhanh, tốc độ những đoàn Đại Nhật Lưu Ly Viêm cấp tốc giảm bớt.
Rốt cuộc đến cách thân Viên Minh hơn một xích, Đại Nhật Lưu Ly Viêm triệt để ngừng lại.
Trái tim Viên Minh căng thẳng thoáng buông xuống, lấy uy lực Đại Nhật Lưu Ly Viêm, chỉ cần chạm đến thân thể của hắn, trong khoảnh khắc là có thể triệt để đốt cháy hắn, không lưu lại nửa phần sinh cơ.
Hắn tiếp tục toàn lực vận chuyển Chúc Dung Tâm Quyết, đồng thời thôi động rễ cây Bất Tử Thụ, không chút kiêng kỵ bắt đầu thu nạp Thái dương lực trong Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
"Đại Nhật Lưu Ly Viêm, Thiên hỏa các ngươi nhờ ý chí thiên địa mà sinh ra, nhất là chữ tín, không ngờ ngươi vậy mà dám làm trái lời thề bối thệ, cấu kết với yêu tộc, cố ý dẫn chúng ta vào tử địa, chẳng lẽ không sợ bị nhiễm nhân quả, triệt để tiêu tán giữa thiên địa sao!" Tư Mã Trường Cầm bảo vệ thân thể xong, lúc này cao giọng quát hỏi Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
Đại Nhật Lưu Ly Viêm trong điện tụ đến, rất nhanh ngưng tụ thành một bóng người màu vàng óng.
Đó là một nữ tử, làn da kim hoàng, dung mạo thập phần tú mỹ, mái tóc trên đỉnh đầu thiêu đốt lên hừng hực hỏa diễm lưu ly, trên dưới toàn thân tản mát ra uy nghiêm Hoả Thần thượng cổ.
"Thiên hỏa cũng có thể hóa thành thân người?" Viên Minh thầm nghĩ.
"Chuyện hôm nay, đúng là bản tôn nói không giữ lời, chỉ bất quá Đại Yêu Hoàng Vạn Yêu quốc có ân với bản tôn, không thể không báo, kính xin nhị vị khoan thứ, an tâm chịu chết đi!" Đại Nhật Lưu Ly Viêm lạnh lùng nói, ra tay không lưu tình chút nào, tay nó vung lên.
Đại Nhật Lưu Ly Viêm trong điện sôi trào lên, hỏa sóng lưu ly trên mặt đất bỗng nhiên dâng lên, như sóng lớn chụp về phía Tư Mã Trường Cầm.
Tư Mã Trường Cầm biến sắc, nâng lên hai tay, phất động cổ cầm trước mặt, dây đàn trong nháy mắt hiện ra mảng lớn linh quang màu xanh.
Chỉ một hơi từ hai tay Tư Mã Trường Cầm bò ra đầy thân thể của y.
Thân thể Tư Mã Trường Cầm hóa thành một đạo thanh quang, dung nhập vào trong cổ cầm.
Cổ cầm toả ra linh quang loá mắt, nhìn kỹ thì những linh quang này do vô số phù văn nhỏ như hạt gạo tạo thành.
Ngay sau đó, cổ cầm trong nháy mắt bay lên không, dây đàn tự động phát ra.
Từng đợt tiếng đàn âm vang hữu lực bay ra, trong nháy mắt thay thế hết thảy tiếng vang trong điện, bất luận là tiếng phá hủy hay là âm thanh thiêu đốt, trong nháy mắt này biến thành tiếng đàn tuyệt vời.
Nương theo tiếng đàn, vô số phù văn sóng âm xuất hiện, tựa như tinh vân, xoay quanh cổ cầm, một hồi cuồng thiểm không ngừng, lóa mắt đến cực điểm.
Những phù văn sóng âm này bao phủ vài chục trượng xung quanh, hình thành một không gian riêng biệt.
Hết thảy nói thì phức tạp, kỳ thật trong chớp mắt đã hoàn thành.
Hoả sóng lưu ly đánh tới, nhưng vừa tiến vào không gian sóng âm thì đông kết dừng lại, không cách nào động đậy mảy may.
"Linh Vực ... Đáng tiếc còn chưa hoàn chỉnh!" Đại Nhật Lưu Ly Viêm phát ra thanh âm kinh ngạc, sau đó cười lạnh, bấm tay điểm tới.
Hoả diễm trong điện bắt đầu tụ lại, hóa thành một vòng thái dương to lớn màu lưu ly, "Ầm" một tiếng đập tới cổ cầm.
Nhưng cổ cầm kia đột nhiên nhoáng một cái biến mất, trực tiếp vượt qua hư không, xuất hiện trước vách tường cách đó không xa.
Trên cổ cầm tản ra tiếng đàn bỗng gấp rút, toàn bộ thân đàn đột nhiên hư không tiêu thất, hóa thành một cỗ cuồng long sóng âm tiếng đàn, oanh kích ở trên vách tường.
Vách tường nổi lên quang mang cấm chế, chính là cấm chế cấp bảy trên cửa chính.
Nhưng dưới sóng âm tiếng đàn mãnh liệt va chạm, cấm chế trên vách tường rất nhanh sinh ra cộng minh, quang mang cấm chế theo tiết tấu tiếng đàn run rẩy lên.
Sóng âm tiếng đàn lại tựa như hư ảnh trực tiếp xuyên thấu vách tường, không còn thấy bóng dáng nữa.
"Có thể dựa vào cổ cầm kia thi triển Linh Vực, xem ra là một kiện Đạo bảo? Không, không thể nào là Đạo bảo hoàn chỉnh, hẳn chỉ là một kiện Đạo bảo tàn phá còn chưa chữa trị, nếu không Linh Vực kia sẽ không yếu như thế." Đại Nhật Lưu Ly Viêm nhìn hướng cổ cầm biến mất, tự lẩm bẩm.
Trong mắt nó lóe lên một tia không cam lòng, cuối cùng vẫn không thể không tiếp nhận sự thật là Tư Mã Trường Cầm đã thoát khốn, quay đầu nhìn về phía Viên Minh còn lưu lại duy nhất trong điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận