Tiên Giả

Chương 837: Săn giết

Yêu thú sứa thấy Viên Minh xuất hiện bèn vội vàng ngừng phân liệt, điều khiển vô số xúc tu quấn chặt lấy sợi xích màu vàng.
Từng đợt hào quang màu tím từ trong xúc tu tuôn ra, là kịch độc bản mệnh của nó đang cố gắng ăn mòn sợi xích vàng nhưng nhưng căn bản không cách nào tạo thành ảnh hưởng gì.
"Đại trận cấp sáu há có thể bị ngươi có thể tùy ý phá vỡ!" Viên Minh quát khẽ một tiếng, bấm niệm pháp quyết thúc giục tám trận kỳ quanh người.
Sợi xích vàng trong đại trận phát ra âm thanh ù ù, càng quấn càng chặt, còn có rất nhiều sợi xích đâm vào trong thân thể yêu thú sứa.
Những sợi xích này có còn tác dụng phong ấn, bắt đầu phong ấn kinh mạch cùng yêu lực của yêu thú sứa.
Con yêu thú lập tức hoảng loạn lên, há miệng to bắn ra một viên yêu đan màu tím hung hăng đập vào sợi xích vàng xung quanh.
Một tràng âm thanh loạn xạ ầm ầm đùng đùng, bảy tám sợi xích vàng đã bị đánh nát.
Viên Minh cũng không kinh ngạc mà tiếp tục thúc giục đại trận, diễn sinh ra thêm nhiều sợi xích vàng nữa, chẳng những có thể bổ sung lại số sợi xích bị phá hủy mà còn hình thành một cái lồng giam bằng mười sợi xích vàng khác giam cầm yêu đan của yêu thú sứa lại.
"Là lúc này!" Ánh mắt Viên Minh tập trung điều khiển thần hồn hung hăng đâm vào Minh Hồn chi hỏa, trực tiếp đốt ngọn Minh Hồn chi hỏa lên hủy đi một nửa hồn lực của mình.
Con yêu thú sứa phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể cao lớn run rẩy kịch liệt.
Nhưng vào lúc này, hư không cạnh đại trận chợt lóe lên một bóng đen. Vân La tiên tử, Kim Cương, Hoa Chi, Lôi Vũ đột ngột xuất hiện.
Vân La tiên tử há mồm phun phun ra, hai thanh phi kiếm trắng như tuyết bắn ra, nhoáng cái đã vọt tới đỉnh đầu yêu thú sứa. Nàng này đưa hai tay bấm niệm pháp quyết, hai thanh phi kiếm vang lên một tiếng rồi hóa thành một thanh cự kiếm to lớn dài chừng vài chục trượng chém xuống đầu yêu thú. Cự kiếm trắng như tuyết tản mát ra từng vầng sáng trắng, nhìn qua đủ khiến đầu váng mắt hoa. Theo đó, động tác của yêu thú sứa cũng trì trệ lại.
Hoa Chi uốn éo người hóa thành bản thể dây leo. Từng nhánh dây leo tráng kiện nhanh chóng sinh sôi, chớp mắt đã hóa thành một mảnh cây cối tươi tốt rộng tới chừng vài chục mẫu. Rất nhiều đóa hoa màu tím nở rộ, phấn hoa màu tím bay ra, tản ra mùi hương mê người bao phủ lấy con yêu thú. Trên người yêu thú sứa bắt đầu mọc ra nhiều đóa hoa lớn có màu sắc đẹp đẽ nhanh chóng cắn nuốt yêu lực của nó.
Toàn thân Kim Cương bành trướng huyết quang, cự tượng màu đỏ tươi xuất hiện, tung một cước đạp xuống.
Lúc này Lôi Vũ cũng không nhàn rỗi mà há to miệng phun ra một cột sét vừa thô vừa to đánh xuống con yêu thú.
Ngay khi đám người Vân La tiên tử xuất hiện thì Viên Minh đã lập tức cắt đứt thần thông Cộng Mệnh.
Hắn đè nén kịch độc trong cơ thể lại, tay bấm niệm pháp quyết thu hồi biến thân Bất Tử thụ, phất tay áo bắn ra Diệt Hồn kiếm.
Kiếm này lóe lên rồi xuất hiện ngay bên dưới yêu thú sứa, xoay vòng một vòng.
Viên Minh thúc giục uy lực Diệt Hồn kiếm đến mức tối đa. Kiếm ảnh to chừng một ngọn đồi xuất hiện bổ lên người con yêu thú.
Đủ các loại công kích dồn về phía yêu thú, phát ra tiếng nổ tung kinh thiên động địa.
Thân thể yêu thú sứa bị chia năm xẻ bảy, dù không chết tươi nhưng yêu lực cùng hồn lực đều bị giảm xuống một đoạn lớn.
Nhất là hồn lực lại bị một kiếm Diệt Hồn kiếm chém xuống hư tổn hơn một nửa.
Từ lúc hắn phong ấn tàn kiếm vào trong Diệt Hồn kiếm, mấy năm này uy năng của Diệt Hồn kiếm không ngừng tăng cường, hiện đã không còn như lúc xưa kia nữa.
Yêu thú sứa lập tức cảm nhận được nguy cơ sinh tử, bất chấp Viên Minh mà phóng ra ánh sáng tím, thân thể cao lớn lại lần nữa phân liệt ra, hóa thành vô số phân thân sứa con nhằm phá tan trận giam cầm của Bát Cực Kim Tỏa trận.
"Chờ mãi mới tới lúc này!" Viên Minh lộ ra nụ cười lạnh, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.
Tám ngọn cờ lệnh bên cạnh hắn bắn ra tia sáng, lóe lên rồi chui vào bên trong trận.
Bốn phía đại trận đột nhiên xuất hiện tám cánh cửa lớn màu vàng, con yêu thú chợt choáng váng, rồi tình cảnh xung quanh nó chợt biến đổi. Xung quanh đây không còn là hải vực vô biên nữa mà đã là một thế giới với vô tận xiềng xích.
Xích sắt màu vàng chằng chịt phóng tới đánh lên từng phân thân của nó.
Yêu thú sứa kinh hãi, lập tức điều khiển các phân thân tứ tán ra, chạy ra đủ các phương hướng bất đồng khác nhau.
Nhưng mà dù các phân thân kia có chạy trốn hướng nào cũng bị có vô số sợi xích vàng như thiên la địa võng kéo tới. Phân thân yêu thú sứa từng cái từng cái bị xích sắt cuốn tới, nhanh chóng bị trói hết lại.
Tiếng xiềng xích liên tục vang lên rầm rầm, lực lượng phong ấn cường đại thẩm thấu tiến phân thân yêu thú sứa, nhanh chóng phong ấn yêu lực nó lại.
Những phân thân kia đã kiệt lực không thể phản kháng, dù sao bản thể nó đã bị trọng thương, những phân thân này có phản kháng cũng chỉ tốn công vô ích, nhanh chóng bị phong ấn triệt để.
Không bao lâu, yêu thú sứa phân thân lại lần nữa hòa hợp lại thành một thể, bị xích sắt màu vàng trói chặt không cách nào nhúc nhích được.
"Không thể tưởng kế hoạch lại thuận lợi như thế. Thủ đoạn của Viên đạo hữu thật lợi hại, pháp trận này cũng quá lợi hại, đến yêu thú cấp sáu mà cũng có thể phong cấm được." Đôi mắt của Vân La tiên tử sáng lấp lánh, vui vẻ nói.
"Bát Cực Kim Tỏa trận toàn lực vận chuyển, không thể duy trì quá lâu được. Yêu thú này có sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, cũng không hoàn toàn mất hết lực phản khác. Các ngươi đừng có ngừng tay, tiếp tục công kích !" Viên Minh tiếp tục bấm niệm pháp quyết thúc giục pháp trận, trầm giọng quát.
Vân La tiên tử, Hoa Chi, Kim Cương, Lôi Vũ nghe vậy không dám ngừng tay, tiếp tục phát động từng đợt công kích đối phó với yêu thú sứa.
Yêu thú sứa không cách nào nhúc nhích, yêu đan lại bị phong ấn, thân thể nhanh chóng lỗ chỗ như tổ ong, yêu lực nhanh chóng giảm xuống, sau một lát đã triệt để mất hết chiến lực, chỉ có thể hấp hối.
Lúc này Viên Minh ngăn cản mấy người, lách mình xuất hiện trước người con yêu thú sứa, ngưng tụ hồn lực thành một bàn tay khổng lồ màu đen chui vào thân thể nó.
Sau một lát, bàn tay kia thu về, còn nắm trong tay viên yêu hồn bị tàn phá của yêu thú.
Viên Minh lấy một bình ngọc phong ấn ra thu yêu hồn vào, dán một tấm phù lục phong ấn lên, rồi quay người đi vào Bát Cực Kim Tỏa trận cũng thu lấy Yêu Đan yêu thú sứa rồi phong ấn lại.
Làm xong hết thảy Viên Minh mới thật sự thở phào một hơi.
"Thật thành công rồi? Yêu đan cùng yêu hồn thích hợp sao?" Vân La tiên tử vội vàng bay tới, mặt mày đỏ bừng hỏi.
"Ta vừa mới cẩn thận tra xét xong, yêu đan của yêu thú sứa hoàn hảo không bị hư tổn, yêu hồn bị thương không nhẹ nhưng hồn lực còn lại cũng đủ dùng, tuyệt đối không có vấn đề." Viên Minh nói.
"Thật tốt quá!" Vân La tiên tử vỗ ngực, thở phào.
"Về chuyện luyện chế Pháp Tướng đan, ta đã tìm được Luyện Đan sư rồi, luyện chế đan này tuyệt đối không vấn đề. Nếu là Vân La tiên tử tin tưởng Viên mỗ, chuyện luyện đan cứ giao cho ta." Viên Minh nói.
"Đương nhiên có thể, phiền toái Viên đạo hữu rồi." Vân La tiên tử không chần chừ, phất tay lấy một túi trữ vật đựng các loại tài liệu phụ trợ đưa cho Viên Minh.
Viên Minh nhận lấy túi trữ vật, quét thần thức qua, trong lòng khẽ động. Vân La tiên tử chuẩn bị tài liệu phụ trợ chừng hai phần, xem như là chuẩn bị sẵn thêm phần của hắn?
"Vân La đạo hữu không cần phải lo lắng về chuyện luyện chế Pháp Tướng đan, chắc chắn hoàn thành thuận lợi. Hiện tại Vân đạo hữu có thể chuẩn bị để trùng kích Pháp Tướng kỳ cho tốt là được." Viên Minh cũng cười, cam đoan nói.
Với luyện đan luyện đan của Điếm Tiểu Tam, hơn nữa còn có Viêm Hoàng Như Ý bổng cùng Chu Thiên Linh Lung đỉnh, xác suất luyện chế Pháp Tướng đan thất bại thật sự rất nhỏ.
"Tốt." Vân La tiên tử mừng rỡ gật đầu.
Trong vực sâu không an toàn, Viên Minh thu lấy thi thể yêu thú sứa cùng với Bát Cực Kim Tỏa trận lại, dẫn đám người Hoa Chi, Vân La tiên tử cưỡi Lôi Vũ rời đi.
Viên Minh giao Tu La cung cho Lôi Vũ, còn mình mang theo Hoa Chi tiến vào Dược Viên Tu La cung.
Đặt chân đến Dược Viên, Viên Minh rút cuộc không kiên trì nổi mà ngồi bệt ra đất, sắc mặt trắng bệch, thở dốc không thôi.
"Chủ nhân, không có sao chứ?" Hoa Chi vội vàng đỡ lấy Viên Minh.
"Đại chiến một trận với con yêu thú sứa, trúng hồn độc của nó, sau đó lại đấu pháp, hồn lực đại tổn, cần phải nghỉ ngơi một thời gian...." Viên Minh thở dài.
"Tu vi của ta đã tiến nhanh, thần thông trừ độc cũng tinh tiến không ít, để ta giúp chủ nhân điều tức!" Hoa Chi khoanh chân ngồi xuống sau lưng Viên Minh, vận khởi yêu lực rót vào trong cơ thể hắn.
Viên Minh không ngăn cản Hoa Chi, cũng vận chuyển pháp lực cùng hồn lực.
Kịch độc trong thân thể của hắn không nhiều, hơn nữa lúc trước dùng Bất Tử thụ đã hóa giải hơn phân nửa, không dáng lo. Chỉ có hồn độc là phiền toái nhất.
Lúc này Viên Minh mới trầm tĩnh lại, vận chuyển Minh Nguyệt quyết nhằm luyện hóa hồn độc bên trong thần hồn. Đột nhiên hắn phát hiện hồn độc bên trong thần hồn vậy mà đã giảm bớt rất nhiều, thần hồn vốn dĩ đen kịt nay đã biến thành màu xám đen.
"Có chuyện gì vậy?" Viên Minh cảm thấy khó hiểu.
Lúc này, trong đầu hắn chợt lóe lên, bèn triệu hồi ra Thâu Thiên đỉnh.
Trúng hồn độc xong, hắn nhiều lần dùng hồn độc tiếp xúc với Minh Hồn chi hỏa. Không đã từng nói qua, Minh Hồn chi hỏa có thể luyện hóa tạp chất trong thần hồn, chiết xuất ra hồn lực. Bản chất hồn độc cũng là hồn lực, chẳng lẽ cũng bị Minh Hồn chi hỏa luyện hóa mất?
Nghĩ tới đây, hắn lại lần nữa đưa thần hồn chui vào Thâu Thiên đỉnh, tiến vào không gian Bạch Ngọc Liên đài, đụng vào Minh Hồn chi hỏa.
Xoẹt một tiếng vang nhỏ, thần hồn của Viên Minh lại lần nữa bị đốt cháy, nhưng mà hồn độc bên trong thần hồn cũng giảm bớt không ít, thần hồn biến đen cũng trở nên nhạt đi không ít.
"Quả nhiên là thế!" Viên Minh cảm thấy đại hỉ, nhịn không được cảm thán Minh Hồn chi hỏa không hổ là thiên hỏa, có diệu dụng vô cùng.
Mấy ngày kế tiếp, Viên Minh mượn nhờ Minh Hồn chi hỏa và Hoa Chi hỗ trợ, triệt để khu trừ kịch độc trong cơ thể.
Chỉ có điều thần hồn hắn bị tổn thương, không thể nhanh chóng khôi phục được. Có điều hắn cũng không sốt ruột.
Một tháng sau, đám người Viên Minh đi tới một hòn đảo thuộc Đông Cực hải. Đảo này chủ yếu là đá tảng, dị thường hoang vu, không có lấy một tia linh khí.
Vân La bấm niệm pháp quyết điểm ra, hư không phía trước vang lên một tiếng Xoẹt như một tấm rèm bị kéo hở ra, một luồng linh khí nồng đậm từ bên trong đổ ra ngoài.
"Cấm chế này thật lợi hại, có thể ngăn cách thiên địa linh khí đến mức này, tự thân lại không hề có dấu vết gì. Đây là đại trận cấp sáu?" Hai mắt Viên Minh sáng lên.
"Viên đạo hữu quá lời rồi, đây là một tàn trận cấp sáu mà thiếp thân ngẫu nhiên lấy được, không cách nào đánh đồng với Bát Cực Kim Tỏa trận của đạo hữu, mời mấy vị." Vân La tiên tử nhoẻn miệng cười, tiến lên đi vào trước.
Viên Minh cũng định theo vào, chợt bị Hoa Chi gọi lại.
"Chủ nhân, Thánh Linh bên kia còn có chuyện phải sắp xếp, nếu chuyện săn thú hoàn thành xong rồi, ta định rời đi một thời gian." Hoa Chi nói.
"Cũng được, ngươi chú ý an toàn, gặp nguy hiểm phải lập tức đưa tin cho ta." Viên Minh gật đầu nói.
Hoa Chi đáp một tiếng rồi hóa thành một luồng độn quang bay đi xa, trong chớp mắt đã biến mất nơi chân trời.
"Chủ nhân, ta cũng không đi vào." Kim Cương cũng nói.
“Ngươi cũng bận bịu rồi?" Viên Minh liếc nhìn Kim Cương.
"Thuộc hạ không có chuyện gì, chẳng qua cảnh giới thể tu của ta càng tăng cao càng cần nhiều lực lượng thái dương, thiên địa linh khí coi như có cũng được mà không có cũng không sao. Ở trong cấm chế không có lợi cho ta tu luyện, thuộc hạ vẫn cảm thấy ở bên ngoài vẫn thoải mái hơn." Kim Cương đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận