Tiên Giả

Chương 281: Trò chuyện

"Chuyện này không cần phải lo. Tam linh căn đã đủ tiêu chuẩn để Trường Xuân quan thu đồ đệ rồi. Chẳng qua Trường Xuân quan thu đệ tử không chỉ nhìn tư chất mà còn cân nhắc đến tính cách, tâm tính. Dù thế nào thì tháng năm năm sau lệnh lang vẫn có thể đến thành Vũ Hóa tham gia đại hội Phủ Đỉnh. Chỉ cần thông qua sơ tuyển, làm đệ tử ngoại môn không thành vấn đề." Trương Trí nói.

Bên cạnh, tu sĩ họ Lỗ lắc đầu: "Không ổn, chính là có câu thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng. Người muốn gia nhập Trường Xuân quan quá nhiều, chỉ sợ tam linh căn đi vào cũng chỉ cả đời dừng bước ở Luyện Khí kỳ, vẫn nên lựa chọn tông môn khác thấp hơn chút lại ổn thỏa, dễ được coi trọng hơn. Tu luyện không chỉ dựa vào tư chất mà trọng yếu còn có tài nguyên đầu nhập nữa."

"Tông môn hơi thấp hơn thì có Thủy Tinh cung và Bạch La sơn trang, có lão tổ Nguyên Anh trung kỳ tọa trấn." Dư Thanh Lập nói ra.

"Bạch La sơn trang chính là thế gia tu tiên không giống như tông môn thông thường, bình thường không chiêu thu đệ tử khác họ. Còn Thủy Tinh cung, những năm trước chỉ chiêu thu nữ đệ tử, dù những năm gần đây có thu nhận thêm nam đệ tử nhưng đệ tử tông môn đều tu pháp thuật hệ Thủy, không biết lệnh lang có Thủy linh căn hay không?" Trương Trí trầm ngâm hỏi.

"Không có." Khương Hùng tiếc nuối lắc đầu.

"Hai tông môn này không được, vậy có Sinh Diệp tông gần thành Tiểu Hồ nhất, môn hạ đệ tử tinh thông luyện đan và trồng dược liệu, khảo hạch nhập môn cũng dựa vào tài năng mặt này làm chủ đạo." Tu sĩ họ Lỗ nói.

"Ngoại trừ Sinh Diệp tông, Hỏa Tước môn nằm ở phía đông Đại Tấn cũng là một nơi tốt, bản thân tông môn có thực lực không tệ, lại có mối quan hệ rất tốt với Thủy Tinh cung. Nghe nói hàng năm hai môn phái còn hợp tác với nhau tổ chức thi đấu chung, có nhiều điều giao lưu học hỏi. Chẳng qua khảo hạch nhập môn của bọn họ chủ yếu khảo sát về trình độ khống chế pháp lực tinh tế đến mức nào. Nếu lệnh lang muốn bái nhập còn phải tập trung luyện kỹ ở lĩnh vực này." Trương Trí chậm rãi nói.

"Còn có Thiên Kiếm các nằm ở phía tây Đại Tấn, đệ tử trong môn đều là kiếm tu, am hiểu pháp thuật hệ Kim và công phạt chi đạo. Tục truyền trong môn có một tòa kiếm nhai, các đời lịch đại tổ sư đều sẽ lưu lại truyền thừa ở trên đó, bất luận đệ tử nào cũng có thể đi tìm hiểu. Nếu may mắn có thể lấy được một phần truyền thừa lợi hại, một bước lên trời. Thế nhưng khảo hạch nhập môn của Thiên Kiếm các lại đòi hỏi phải có ngộ tính rất cao, hơn nữa người tham dự cần phải có nền tảng kiếm đạo vững chắc. Các hạ còn phải suy nghĩ nhiều nữa." Tu sĩ họ Lỗ bổ sung.

Tu sĩ họ Khương nghe vậy liên tục gật đầu. Mà vào lúc này, Hoa tiên tử bên cạnh lại nhíu mày.

"Mấy người các ngươi chỉ nói đến tông môn Đại Tấn, đặt tông môn Triệu Quốc đem chúng ta ở đâu hả?"

Tu sĩ họ Thôi cũng nói: "Không sai, Triệu Quốc ta có Ngũ Lôi tông vận dụng lôi pháp nhất tuyệt thiên hạ, lại có Linh Phù tông dụng thuật chế phù lục đủ ngạo thị Trung Nguyên. Mặc dù xét về quy mô hai nhà này kém Trường Xuân quan nhưng tính ra cũng thuộc hạng nhất nhì ở toàn bộ Trung Nguyên."

Khương Hùng vội vàng hỏi: "Vậy hai nhà này chiêu thu đệ tử có điều kiện gì? ".

"Muốn gia nhập Ngũ Lôi tông phải qua ba tòa Lôi trận của bọn họ, đòi hỏi phải có ngộ tính, nhãn lực và gan dạ sáng suốt. Linh Phù tông lại đơn giản hơn nhiều, chỉ cần đệ tử có trí nhớ tốt, có thể nhớ được phù văn trong một khoảng thời gian quy định, bằng không có thể vẽ ra được là qua." Hoa tiên tử đáp.

"Thì ra là thế, thụ giáo." Khương Hùng chắp tay, lại quay về chỗ ngồi, tựa hồ là đang tính toán rốt cuộc để nhi tử thử bái nhập tông môn nào.

Thấy ông ta rời đi, Trương Trí nhìn Hoa tiên tử : "Hôm nay Khương đạo hữu thân ở Đại Tấn, chúng ta đề cử tông môn Đại Tấn cho hắn có vấn đề gì? Trái lại Hoa tiên tử lại không nhẫn nhịn được, nói đến cùng cũng chỉ đề cử tông môn Triệu Quốc ngươi. Nếu không vì sao không đề cử thêm mấy tông môn ở Ngô quốc và Sở quốc?"

Hoa tiên tử hừ lạnh một tiếng, không trả lời, ngược lại Dư Thanh Lập thấy tình hình này bèn đứng ra hòa giải.

"Được rồi, được rồi. Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, hà tất phải như thế? Đúng rồi, lúc trước ta nghe nói Ngũ Lôi tông có vài tên đệ tử phản bội bỏ trốn, không biết là thật hay giả?"

"Dư đạo hữu vậy mà rất thông thạo tin tức. Chuyện này lúc ấy làm xôn xao cả Tu Tiên giới Triệu Quốc đấy. Nghe nói bọn họ còn mang theo mấy viên Liệt Tâm lôi đi ra ngoài, đẩy giá ngoài chợ đêm lên tới hai ngàn linh thạch một viên. Không biết bây giờ vẫn còn trên tay bọn họ hay không?" Hoa tiên tử gật gật đầu đáp.

"Hai ngàn linh thạch? Thừa sức mua được hai kiện pháp khí thượng phẩm rồi. Liệt Tâm lôi kia chẳng qua chỉ là pháp khí tiêu hao một lần mà thôi, đáng giá như vậy sao?" Dư Thanh Lập kinh ngạc.

"Vậy còn rẻ đấy, Liệt Tâm lôi vốn là pháp khí độc môn của Ngũ Lôi tông, hiếm khi có mặt ở bên ngoài. Hơn nữa chúng có uy lực sánh ngang với một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, đến thời khắc mấu chốt dùng hai ngàn linh thạch đổi một mạng người, ngươi có đổi hay không?" Hoa tiên tử hỏi ngược lại.

"Đương nhiên đổi a, nói không chừng ngày nào đó ta đi chợ đen được gặp ấy chứ." Dư Thanh Lập cười hắc hắc.

"Ngươi cứ tưởng tượng đi. Đến hiện giờ còn chưa nghe ra có người thật sự mua được, đoán chừng mấy phản đồ Ngũ Lôi tông đã dùng hết trong lúc lẩn trốn rồi cũng nên." Hoa tiên tử lắc lắc đầu nói.

Viên Minh ngồi cạnh nghe thấy, mặt không biểu tình nhấp một ngụm trà, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, một bộ dạng như không quan tâm nhưng trong lòng không khỏi vui sướng. Xem ra lúc trước hắn rất có mắt nhìn đồ mới mua được mấy viên Liệt Tâm lôi kia a.

Bằng vào ba tấc lưỡi, khô nước bọt của mình, hắn thành công mua được ba viên chưa tới một ngàn linh thạch, giá đó xem ra hời không ít!

"Ài, Trương đạo hữu, ngươi vừa mới nói hiện tại Thủy Tinh cung cũng đã tuyển nhận nam đệ tử rồi à? Là có chuyện gì xảy ra?" Tu sĩ Thôi đột ngột hỏi.

"Còn có chuyện gì xảy ra, các nàng thấy lượng đệ thử chiêu nhận mỗi năm mỗi ít đi nên mới bỏ bớt vài cửa ải không quan trọng đi. Chứ nào còn nhiều đệ tử ưu tú cho bọn họ lựa chọn?" Trương Trí nâng chung trà lên, cũng uống một ngụm.

"Làm sao lại như vậy? Đại Tấn có diện tích rộng lớn nhất trong tứ đại quốc Trung Nguyên, phàm nhân tính bằng ngàn vạn người, chưa từng thiếu đệ tử ưu tú đấy?" Tu sĩ họ Thôi cũng kinh ngạc nói.

"Ha ha, ta hỏi ngươi, vì sao nói Tu Tiên giới Đại Tấn mạnh nhất Trung Nguyên?" Trương Trí cười cười.

"Đương nhiên là bởi vì có Trường Xuân quan a. Toàn bộ Trung Nguyên cũng chỉ có bọn họ là có tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tọa trấn, làm sao không mạnh được?" Tu sĩ họ Thôi không chút do dự đáp.

"Vậy lại không phải. Ngươi nói Trường Xuân quan mạnh như vậy, vậy những đệ tử ưu tú kia muốn chọn tông môn sẽ chọn đi đâu?" Trương Trí nhún nhún vai.

"Thật ra không chỉ có Trương đạo hữu nói như vậy đâu. Trường Xuân quan cầm giữ triều cương mấy trăm năm, mỗi đời Hoàng đế bước vào tiên đồ đều gia nhập Trường Xuân quan. Từ đó, toàn bộ Đại Tấn đều sắp thành một nhà của họ. Nơi nào xuất hiện một người có thiên phú dị bẩm, tông môn địa phương còn không biết nhưng Trường Xuân quan đã sớm nắm được tin tức, phái người thu nhập vào trong tông môn trước rồi. Ngươi nói xem mấy tông môn khác tuyển đệ tử làm sao so được với Trường Xuân quan?" Tu sĩ Họ Lỗ thở dài.

"Nghe nói trước đó không lâu có tu sĩ Trường Xuân quan đề nghị sát nhập nghi thức tuyển chọn của các tông môn Đại Tấn khác vào đại hội Phủ Đỉnh, nói là để tiện cho chúng đệ tử đến bái nhập tông môn, không cần phải hối hả ngược xuôi. Nhưng nói cho cùng, kỳ thật không phải để bọn họ có thể thu hết nhân tài Đại Tấn hay sao? Dù sao nếu được lựa chọn, ai lại không muốn gia nhập vào Trường Xuân quan?" Trương Trí cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

"Trường Xuân quan làm việc bá đạo như thế mà các tông môn khác không một câu oán hận sao?" Tu sĩ họ Thôi cau mày hỏi.

"Có, sao lại không có? Nhưng có bất mãn thì thế nào? Trường Xuân quan ngang ngược nhiều năm như vậy, ngươi thấy có ai dám nhe răng trợn mắt với bọn họ? Tán tu ngại thế lớn, tông môn sợ lực lớn. Cũng chỉ có một mình Viên Minh kia không sợ chết, dám can đảm khiêu khích trước mắt mọi người thôi." Trương Trí có chút bất đắc dĩ nói.

"Quốc sư lấy danh nghĩa dẫn dắt Hoàng đế sớm ngày tu luyện, ám hại Viên Minh cũng có khác gì chuyện Trường Xuân quan đánh cờ hiệu vì giới tu tiên Đại Tấn, ức hiếp các tông môn khác đâu? Nói cho cùng còn không phải vì chính bọn họ à! Một câu nói 'dựa vào cái gì' của Viên Minh trên đại điển thoái vị kia quả thật đã nói ra tiếng lòng của không biết bao nhiêu tu sĩ Đại Tấn." Tu sĩ họ Lỗ thở dài một tiếng, tiếp lời khen ngợi.

"Đúng vậy a, hành động của Viên Minh làm bao nhiêu người hả hê, không ít đệ tử trẻ tuổi thầm coi hắn là thần tượng mình!" Trương Trí cười ha ha, uống cạn sạch chén trà.

Viên Minh ngồi bên cạnh vẫn không nói gì, ánh mắt bình tĩnh nhìn nước trà trong chén, trong mắt không có một chút hưng phấn vui vẻ nào. Trong lòng hắn cân nhắc lại những tin tức về Trường Xuân quan một lượt, âm thầm nhắc nhở mình khoái ý ân cừu không sai, nhưng chỉ là khi còn chưa có thực lực thì tuyệt đối không thể lại xúc động như vậy.

Với những người này, chuyện vừa rồi không liên quan tới họ, nghe qua rồi bàn luận chỉ để thỏa mãn lòng hư vinh. Nhưng nếu có ngày hắn bị Trường Xuân quan tìm tới tận cửa, thậm chí bị tu sĩ đẳng cấp cao tới giết chết, chỉ e là trong câu chuyện trà dư tửu hậu của bọn họ lại có thêm một phen lý do như "chán sống rồi mới đắc tội với Trường Xuân quan" cũng nên.

"Được rồi, vẫn là không nói thêm chuyện này nữa, dù sao cũng không liên quan tới chúng ta. Lại nói tiếp, không lâu nữa Thiên Hương đấu giá hội lại được tiến hành. Chư vị có người lấy được thiệp mời chưa?" Dư Thanh Lập nhìn quanh một phen, chuyển đề tài hỏi.

"Nào có dễ lấy được thiệp mời như vậy, tán tu chúng ta có muốn mua cũng không đường mua được." Trương Trí phàn nàn nói.

Dư Thanh Lập cười hắc hắc, móc ra một tấm thiệp màu tím từ trong ngực áo mình: "Các ngươi xem, đây là cái gì?"

"Hiệp mời đấu giá hội? Ngươi lấy từ đâu vậy?" Trương Trí kinh ngạc.

"Ha ha, trước đó không lâu ta vô tình gặp một người bạn có được tấm thiệp mời, chỉ là y có việc bận tạm thời không đến đấu giá hội được nên mới chuyển nhượng tấm thiệp này cho ta. Vậy nên ta bỏ ra hơn một trăm linh thạch mới lấy được vào tay." Dư Thanh Lập có chút đau lòng nói.

"Hơn một trăm linh thạch để mua một tấm thiệp mời? Dù ta có nghe qua danh tiếng của Thiên Hương đấu giá hội nhưng thứ này đáng giá như vậy sao?" Tu sĩ họ Thôi chất vấn.

"Đương nhiên, phải biết rằng Thiên Hương đấu giá hội không chỉ là một hội đấu giá cấp cao đơn thuần. Đợi đến lúc chính thức tổ chức, sẽ có không ít tông môn Triệu Quốc và Đại Tấn bày gian hàng trong tòa Thiên Vũ lâu nằm trong trung tâm hồ. Lúc đó sẽ không thiếu thứ mới lạ, dù không đủ tài lực, không mua được gì, chỉ đi dạo một vòng trong này cũng đủ gia tăng kiến thức kinh nghiệm, vô cùng đáng giá a." Trương Trí vừa cười vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận