Tiên Giả

Chương 338: Hồn đan

Viên Minh nghĩ đến đây, bèn tiếp tục kiểm kê chiến lợi phẩm.

Hai miếng ngọc giản trong túi trữ vật của Hải trường lão ghi chép Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp và một quyển công pháp có tên là Âm La công.

Khác với Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp lần trước Viên Minh lấy được, nội dung quyển sách trong tay Hải trường lão không chỉ hoàn chỉnh mà còn ghi chép không ít tâm đắc của ông ta.

Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp hoàn chỉnh không chỉ có thể thả yêu đan vào đan điền con người mà còn được dùng để trợ giúp đột phá, có thể thông qua cấy ghép thú thể lên tăng cường thực lực tu sĩ.

Nhưng nếu làm vậy lại có rất nhiều tai hại, đầu tiên là vấn đề đào thải. Căn cứ theo nghiên cứu của Hải trường lão, cưỡng ép cấy ghép thú thể lên nhân thể có thể gặp phải phản ứng đào thải mãnh liệt, cuối cùng khiến người cấy ghép phải tử vong. Bởi vậy phải thông qua đan dược đặc thù cùng thủ đoạn hỗ trợ thêm mới có thể duy trì xác suất thành công nhất định.

Ngoài ra giữa người tiếp nhận cấy ghép cùng yêu thú còn có một loại tương quan đặc thù nào nữa mà ông ta chưa xác định rõ quy luật thế nào, chỉ khẳng định được một điểm chính là trong đó Linh căn là nhân tố ảnh hưởng mấu chốt nhất.

Tiếp theo chính là sau khi cấy ghép thành công, thần hồn tu sĩ thường xuyên bị tàn hồn yêu thú ảnh hưởng, tương tự như ảnh hưởng của di chứng nuốt Trùng đan. Chỉ khác là di chứng này không cách nào trừ tận gốc được, chỉ có thể tạm thời xóa đi nhưng sau một thời gian sẽ lại tái phát.

Cuối cùng là sau khi cấy ghép xong, tu vi không cách nào tăng lên được nữa. Dù cho chỉ là cấy ghép thân thể chứ không cấy yêu đan vào cũng khiến cho tu vi của tu sĩ cấy ghép cả đời không thể tiến thêm được một tấc.

Trong những dòng chữ này, Viên Minh phát hiện Hải trường lão còn thường xuyên nhắc tới một người, trong lời nói chứa đựng rất nhiều oán khí. Tựa hồ vì người này ông ta mới không thể không dùng Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp.

Có lẽ ông ta cũng từng có một đoạn chuyện xưa cũ, chẳng qua ông ta đã chết rồi, nên Viên Minh cũng vĩnh viễn không thể biết được.

Miếng ngọc giản khác của Hải trường lão ghi lại Âm La công, là công pháp chủ tu của ông ta.

Quyển công pháp này ông ta lấy được trong một lần thăm dò bí cảnh, là một quyển công pháp thuộc tính Âm hiếm có, có sáu tầng, có thể luyện tới Kết Đan.

Viên Minh nhìn một chút, phát hiện mình tạm thời không dùng được bèn thu vào.

Thật ra trong cuộc chiến mỏ quặng lần này, Viên Minh không thu được bao nhiêu pháp khí, thu hoạch nhiều nhất là nguyện lực từ những quáng nô những tu sĩ kia mà thôi.

Ngoài ra, còn có những tín đồ phàm nhân đang ở trên phi chu, cùng với mớ quáng thạch trên thuyền.

Hứa Triệt xuất hiện cũng xem như là một niềm vui bất ngờ, sau này rất nhiều chuyện Viên Minh có thể giao cho y xử lý. Chỉ cần y còn cung cấp nguyện lực, sẽ không lo y phản bội.

Viên Minh không định đưa những người phàm này về thành Hãm Sa. Thứ nhất là hơn một ngàn phàm nhân đổ dồn đến quá mức hút mắt người khác. Thứ hai là dù sao sa mạc Hắc Phong cũng không phải là đất lành gì, hắn không thể nào cứu những tín đồ này ra khỏi hang hổ sau đó đẩy bọn họ vào ổ sói được.

Bởi vậy hắn chuẩn bị mang những người này rời khỏi sa mạc Hắc Phong, tìm một nơi bí ẩn trong Triệu quốc sinh sống.

Tuy nói phàm nhân từng ở sa mạc Hắc Phong cũng bị đóng dấu ấn ký nhưng với thủ đoạn của Viên Minh thì xóa bỏ không khó.

Vì vậy, trong hành trình tiếp theo, Viên Minh tĩnh tâm nghiên cứu điều chế ra một loại thuốc nước, chỉ cần bôi lên vị trí bị đóng dấu là có thể tiêu trừ chúng đi.

Sau khi phi chu rời khỏi sa mạc Hắc Phong, Viên Minh để Hứa Triệt đi phường thị Triệu quốc một chuyến mua một số lượng lớn dược liệu, giúp tất cả phàm nhân trừ hết ấn ký đi.

Sau đó Viên Minh lại đưa những người này đến nơi sơn cốc vắng người, không mất quá lâu đã giúp bọn họ dọn dẹp đất đai, xây dựng phòng ốc, cuối cùng đã ra được hình dạng một ngôi làng đơn giản.

Đương nhiên không phải tất cả phàm nhân đều muốn ở lại. Có những người muốn rời đi, Viên Minh không giữ lại mà cho họ một số vàng bạc đủ để về nhà, để tự bọn họ ra đi.

Sau khi thôn trang được xây dựng xong, Viên Minh đã chọn ba người họ chịu trách nhiệm giải quyết các sự vụ trong thôn trang, chọn Kiều Tái Bắc làm thôn trưởng, Bạch Thích là đầu lĩnh thôn binh, còn Dung Trang chịu trách nhiệm trông coi miếu Minh Nguyệt thần. Tất cả mọi việc đều tự bọn họ bàn bạc quyết định, hắn chỉ thỉnh thoảng phái người tới thị sát tình hình mà thôi.

Ba người Kiều Tái Bắc vô cùng mang ơn, chưa kể những phàm nhân khác được nhìn tận mắt Minh Nguyệt thần trợ giúp bọn họ xây dựng gia viên trong mấy ngay này nên tín ngưỡng trong lòng cũng càng thêm thành kính.

Vì phòng ngừa sinh loạn, Viên Minh chỉ để lại vật tư sinh tồn thiết yếu như lúa gạo, dê bò các loại, còn phi chu và quáng thạch bên trong thì hắn tạm ẩn giấu trong một sơn cốc khác, sau này sẽ quay lại lấy đi.

Sau khi dàn xếp xong hết thảy, Viên Minh đã mang theo Hứa Triệt cùng Tả Khinh Huy rời đi trong ánh mắt sùng bái tiễn đưa của rất nhiều phàm nhân, nhanh chóng trở về thành Hãm Sa.

Thật ra hắn rời khỏi thành Hãm Sa không bao lâu, nhưng bởi trong khoảng thời gian này có quá nhiều chuyện xảy ra nên khi nhìn thấy thành trì ngầm quen thuộc, hắn chợt có cảm giác như trải qua mấy đời.

Viên Minh lắc đầu, mang theo hai người tiến vào trong thành.

Thủ vệ cửa thành lại có không ít người, giám sát càng thêm chặt chẽ, bên cạnh cửa còn dán mấy bức chân dung. Nhìn qua là đám người Liêu Trung, Phương Đại Phú.

Thấy vậy Viên Minh cũng không kinh ngạc. Liêu Trung là quản sự phủ thành chủ lại cấu kết với Quy Nguyên tông săn giết tu sĩ thành Hãm Sa, còn ra tay với cả Nguyệt Dung, đương nhiên thành chủ thành Hãm Sa sẽ không bỏ qua.

Tả Khinh Huy từng gặp mặt Nguyệt Dung, hắn cũng từng hiện ra chân thân trong đại chiến mỏ quặng. Nên để phòng ngừa vạn nhất, Viên Minh mới vận chuyển thần thức bao phủ ba người, thi triển huyễn thuật biến đổi dung mạo ba người, thuận lợi đi vào trong thành Hãm Sa.

Viên Minh sắp xếp Hứa Triệt ở ngoài thành, lại để y tiếp xúc với Hồ Cát, dùng thân phận giáo sứ Minh Nguyệt thần chủ trì công việc Minh Nguyệt thần nơi đó.

"Hứa Triệt, mấy ngày tới ngươi cố gắng giúp cuộc sống giáo chúng sinh sống thuận lợi, cầu nguyện Minh Nguyệt thần nhiều hơn." Hắn dặn dò.

"Vâng, chủ thượng." Hứa Triệt cung kính đáp.

Viên Minh lại dặn thêm vài câu, mới cùng Tả Khinh Huy trở lại nội thành, mua sắm một vài thứ rồi quay về chỗ ở, chuẩn bị ngưng tụ hồn đan.

Ngưng tụ Hồn Đan cần tuyệt đối an tĩnh, không thể bị quấy rầy.

Viên Minh mở Ngũ Hành Huyễn Diệt trận ra trước, sau đó phân phó Tả Khinh Huy, Hoa Chi, Kim Cương thủ bên ngoài, rồi bắt đầu bố trí Bắc Đẩu Tinh Hồn trận.

Ba ngày sau, mọi thứ đã sẵn sàng.

Viên Minh bước vào trong Bắc Đấu Tinh Hồn trận, bấm niệm pháp quyết khởi động pháp trận.

Một tiếng "ông..." vang lên, bên trong pháp trận bắn ra từng luồng khí đen bao phủ toàn bộ mật thất, hình thành nên một quang trận màu đen.

Viên Minh khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Minh Nguyệt quyết, điều động cả hồn lực hùng hậu trong thức hải, chậm rãi lưu chuyển.

Một luồng chấn động thần hồn khổng lồ khuếch tán ra ngoài kéo theo một trận gió lạnh mãnh liệt trong mật thất, nhưng tất cả đã bị Bắc Đấu Tinh Hồn trận ngăn cản lại không tràn ra bên ngoài.

Hai tay Viên Minh nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, bắt đầu thi pháp dựa theo trình tự cô đọng Hồn đan. Chỗ mi tâm hắn cũng tản ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, chiếu sáng hết cả gương mặt hắn.

Hồn lực trong thức hải hắn lưu chuyển càng lúc càng nhanh, hội tụ về chủ hồn, không ngừng áp súc lại.

Bắc Đấu Tinh Hồn trận cũng vận chuyển nhanh hơn, tạo ra một luồng áp lực tác động thẳng đến thức hải, phụ trợ hồn lực áp súc.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, hồn lực tràn đầy trong thức hải Viên Minh đã yếu đi, rất nhanh đã hao hết phân nửa.

"Ha!"

Hắn bỗng nhiên gầm nhẹ hai tay kết thành pháp ấn, thân thể vẫn không nhúc nhích.

Gương mặt Viên Minh vặn vẹo hẳn, lộ ra vẻ thống khổ, mồ hôi rịn trên trán không ngừng lăn dài xuống. Ánh sáng nơi mi tâm hắn càng thêm sáng ngời, khiến người ta không thể nhìn thẳng vào đó được.

Hồn lực trong thức hải bắt đầu ngưng tụ lại, hiện ra một hạt châu như ẩn như hiện.

Viên Minh mừng rỡ, Hồn đan cuối cùng đã có hình thù, kế tiếp chỉ cần không ngừng rót hồn lực vào bên trong là có thể hoàn toàn ngưng tụ thành Hồn đan.

"Hả? Chẳng lẽ hồn lực ta chưa đủ?" Viên Minh mở to mắt.

Hư ảnh Hồn đan ngưng tụ thành hình nhanh chóng hấp thu hồn lực trong thức hải, Minh Nguyệt quyết đột phá tầng thứ năm vẫn không ngưng tụ đủ hồn lực khổng lồ để tiếp tế.

Chẳng qua hắn đã có chuẩn bị trước, lúc này mới gọi Thâu Thiên đỉnh ra đặt trước người.

Sau một khắc đại lượng nguyện lực của các tín đồ Minh Nguyệt thần trong thành Hãm Sa, của quáng nô phàm nhân trong sơn cốc hùng hậu truyền đến. Còn có phân hồn toàn lực vận chuyển Hoán Tâm quyết luyện hóa tất cả nguyện lực rót vào thức hải.

Không chỉ có vậy, phân hồn còn dung nhập hồn lực bản thân vào chủ hồn.

Đại môn mật thất đồng loạt chấn động, phân hồn thứ hai ký túc trong cơ thể Tả Khinh Huy cũng bay vào, tiến vào trong thức hải Viên Minh, truyền hồn lực cho chủ hồn.

Tu vi Tả Khinh Huy khá thâm hậu, phân hồn thứ hai rời đi trong thời gian ngắn sẽ không khiến tu vi ông ta rớt xuống nhiều.

Có nhiều trợ lực như vậy, hào quang rốt cuộc lại lần nữa được tiếp tế, hư ảnh Hồn đan cũng nhanh chóng trở thành thực chất, dần dần ngưng tụ thành hình dáng chân thật.

Sau một lát, một viên châu mới xuất hiện trong thức hải, tản ra hào quang sáng chói, không ngừng xoay tròn, cũng chậm rãi nhảy lên như một trái tim đang đập.

"Thịch, thịch thịch...."

Chấn động thần hồn mạnh mẽ từ bên trong Hồn đan trùng kích ra khiến Bắc Đấu Tinh Hồn trận cũng rung lên.

Trong mắt Viên Minh lộ ra vẻ vui mừng, không nhịn được mà vui vẻ cười to.

Vất vả lâu như vậy, cuối cùng Hồn đan cũng được luyện thành, lại có thêm một bước kiên cố để ngày sau hắn đột phá Kết Đan rồi.

Hắn thoáng thả lỏng tâm tình, sau đó lại nhanh chóng tỉnh táo lại, cẩn thận cảm ngộ diệu dụng của Hồn đan.

Hồn đan là kết quả của thần hồn lực ngưng tụ, toàn bộ hồn lực trong thức hải đều ngưng tụ mà thành, chủ hồn lúc này lại ở bên trong Hồn đan nên cảm thấy vô cùng ăn toàn.

Hồn lực bên trong Hồn đan cực kỳ ổn định, dù bị công kích như Chàng Hồn cũng có thể dựa vào Hồn đan ngăn cản được, cũng có thể giảm bớt ảnh hưởng của huyễn thuật người khác thi triển ra để đối phó với hắn.

Trái lại nếu hắn thi triển thần thông Chàng Hồn hoặc huyễn thuật, Hồn đan lại như thêm một trợ lực gia tăng thêm.

"Khó trách Đại trưởng lão lại tôn sùng bí thuật Hồn đan như vậy, hồn lực ngưng tụ thành Hồn đan tạo hiệu quả không khác nào Pháp lực kết thành Kim Đan cả." Viên Minh thầm nghĩ.

Bí thuật Hồn đan còn chưa hoàn thành triệt để, hắn vẫn phải tiếp tục vận chuyển Minh Nguyệt quyết. Hồn đan bắt đầu chuyển động, nhanh chóng rời khỏi thức hải, một đường đi dọc xuống, vào bên trong đan điền.

Hồn đan tiếp tục chuyển động, pháp lực trong đan điền chịu ảnh hưởng mà chậm rãi hội tụ bọc quanh Hồn đan, một tầng lại một tầng.

Viên Minh âm thầm gật đầu. Bí thuật Hồn đan quả thật có trợ giúp không nhỏ cho Kết Đan, Hồn đan không cần hắn khống chế cũng có thể tự chuyển động.

Một thời gian sau, tất cả pháp lực trong đan điền đều bám quanh Hồn đan, ngưng tụ thành một viên Hư Đan, đến lúc đó sẽ dễ dàng Kết Đan hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận