Tiên Giả

Chương 977: Trở về

Thanh âm của Không vang lên trong lòng Viên Minh, ngữ điệu khá là tự tin : ”Việc luyện đan cứ giao cho ta, ngươi không cần lo lắng, về phần hai món ngũ hành nguyên khí còn lại, trong đó có Vạn Mộc Tinh do Thế Giới Chi Thụ ngưng tụ ra, chính là Mộc bản nguyên thuần khiết nhất, còn về phần Hỏa Bản Nguyên cuối cùng thì ta đã có manh mối, nó giấu ở bên trong bí cảnh Vấn Thiên.”
“Ta hiểu rồi!” Viên Minh nghe thế thì trong lòng an tâm hơn một chút.
Hắn biết rõ khả năng của Không và Không đã nói như thế tức là cũng đã có sự chuẩn bị nhất định.
“Luyện chế Nhập Đạo Đan cần có một chút tài liệu phụ trợ, ta đã đem chúng liệt kê ra ở trên miếng ngọc giản này, ngươi cần mau chóng thu thập đủ, những tài liệu này cực kỳ quan trọng cho việc luyện chế đan dược.” Không tiếp tục nói.
Sau khi nói xong thì đem một viên ngọc giản, đưa tới trước mặt của Viên Minh.
Viên Minh nhận lấy Ngọc giản, dùng thần niệm quét qua thì thấy Không liệt kê ra một danh sách hàng chục loại linh tài, phần lớn đều có phẩm chất từ cấp sáu trở lên, thậm chí có cả tài liệu cấp bảy.
Hay có chút nhíu mày, bởi vì những linh tài trong này cũng không phải dễ dàng kiếm được tới tay như thế, hơn nữa là rất nhiều trong số đó cũng không phải trực tiếp dùng để Luyện Đan.
Hắn không nói nhiều, chỉ cất ngọc giản đi và nói : ”Không tiền bối yên tâm, ta sẽ nhanh chóng thu thập hết những tài liệu này, cảm ơn tiền bối đã luôn giúp đỡ, Viên Minh vẫn luôn khắc trong tâm khảm.”
“Cảm ơn ngoài miệng thì không cần, sau khi ngươi tiến giai Đại Thừa, ta cần ngươi giúp ta làm một chuyện.” Không cười nhạt một tiếng, nói ra.
“Không biết tiền bối nói là chuyện gì?” Viên Minh hỏi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như Không có chỗ sở cầu đối với chính mình, vậy chuyện giúp đỡ hắn cũng là thực sự toàn tâm toàn ý.
“Bây giờ có nói thì ngươi cũng không làm được, chờ ngươi tiến giai đến Đại Thừa lại nói sau, chuyện này cũng là một chuyện tốt đối với ngươi, chỉ là có chút nguy hiểm…” Không nói ra.
“Tiền bối luôn giúp đỡ Viên mỗ từ trước đến nay, những ân tình này tại hạ đều nhớ kỹ, chỉ cần Viên mỗ đủ khả năng, thì tất nhiên sẽ hết lòng tương trợ.” Viên Minh trịnh trọng cam kết.
“Tốt!” trên mặt Không lộ ra vẻ tươi cười, thân hình trốn vào bên trong Bạch Ngọc Liên Đài, biến mất không thấy gì nữa.
Viên Minh cũng định thần lại, đang muốn nhắm mắt ngưng thần tu dưỡng, lại đột nhiên tâm thần khẽ động, ngẩng đầu lên nhìn.
Đôi mắt của Mộc đạo nhân cũng hơi mở ra, hình như cũng có nhận thấy.
Bên ngoài phế tích Bạch Đế Thành, đột nhiên nghe thấy một tiếng sấm sét cùng với gió lớn, hàng chục bóng người đang phi nước đại về phía họ, tất cả đều là những Yêu tu mạnh mẽ đến từ Vạn Yêu Quốc.
Người đứng đầu không ai khác chính là Vu Vũ yêu diễm tuyệt luân kia.
Bên cạnh nàng là Điện Bằng Vương, còn lại thì đều là Yêu tộc cấp năm, nhìn qua thì khí thế cực kỳ hùng hổ.
Mọi người đều chú ý đến một nơi, trong đống đổ nát của Bạch Đế Thành, có một cái cây cao chót vót đang đứng sừng sững ở đó, nó cao tới trăm trượng, cành lá tươi tốt, che phủ cả bầu trời và tràn đầy sinh cơ.
Cái cây này giống như Thần Mộc từ trên trời rơi xuống, làm rung động nhân tâm.
Bầy Yêu thấy thế đều biến sắc cả.
“Thế Giới Chi Thụ…” Vu Vũ vừa nhìn một chút đã liền nhận ra.
Khi nàng nhìn thấy cây đại thụ lẻ loi trơ trọi đứng lặng ở trên thành trì kia, bỗng nhiên có chút hiểu được, vì sao Thiên Hồng Đại Trận lại có thể lần nữa mở ra.
Trong mắt Đại Bằng Vương cũng lộ ra hung quang, gã ngắm nhìn bốn phía cũng không nhận thấy có khí tức của những người khác, liền mở miệng nói : ”Không phải là cây Đại Thụ này làm trò quỷ đấy chứ? Nơi đây tựa hồ không ai đóng giữ, sao chúng ta không thừa cơ hủy đi nó luôn?”
Vu Vũ nghe vậy lại khẽ lắc đầu.
Nàng biết rõ cây đại thụ này không thể coi thường, cũng không được hành động thiếu suy nghĩ, bèn lên tiếng dặn dò : ”Trước tới nhìn kỹ rồi hẵng nói, không nên hành sự lỗ mãng!”
Nói xong, thân hình nàng khẽ động, bay vút về phía gốc Thế Giới Chi Thụ kia.
Ngay tại lúc nàng vừa mới vút lên giữa không trung, bên trong Bạch Đế Thành đột nhiên bộc phát ra một đạo khí tức bàng bạc, sau đó một thân ảnh mặc đạo bào trống rỗng hiển hiện, lư lửng ở giữa không trung.
Người này chính là Mộc đạo nhân.
Ánh mắt của lão thâm thúy, nhìn bầy yêu phía dưới rồi mở miệng nói bằng một giọng ôn hòa nhưng vẫn tràn ngập uy nghiêm : ”Chư vị tiểu hữu, chuyện hôm nay các ngươi muốn làm khó mà thực hiện được, vẫn là nên nhanh chóng rời đi đi.”
Điện Bằng Vương nghe vậy thì lập tức bùng nổ, gã tức giận quát to một tiếng, chuẩn bị tiến lên.
Các vị Yêu tộc còn lại cùng nhau nhao nhao gầm thét, biểu thị sự bất mãn với những lời Mộc đạo nhân vừa nói.
“Tất cả dừng tay!” Vu Vũ chợt quát khẽ một tiếng, ngăn lại đám người đang ồn ào.
Đám yêu nghe vậy đều sững sờ, quay sang nhìn nàng đầy vẻ khó hiểu.
Vu Vũ cũng không để ý tới ánh mắt kinh nghi của bọn họ, mà khẽ khom ngươi thi lễ về hướng Mộc đạo nhân, cung kính nói ra : ”Nghĩ không ra là Mộc đạo nhân tiền bối đã đến nơi đây, chúng ta thất lễ rồi!”
Đám yêu vừa nghe thấy ba chữ “Mộc đạo nhân” một cái, thì bao nhiêu sự phẫn nộ cùng hoài nghi trong lòng giống như bị một gáo nước lạnh dội tắt, trong nháy mắt đều thu liễm lại, thay vào đó là sự chấn kinh khó nói nên lời.
Yêu tộc đã bị trấn áp vạn năm, trài qua thời gian dài ẩn núp ở Vạn yêu Sơn Mạch, họ hiếm khi đặt chân tới chỗ tộc đàn khác ở Trung Châu Đại Lục, nhưng đối với cái danh hào “Mộc đạo nhân” thì mặc dù chưa từng thấy tận mặt, nhưng đã sớm như sấm bên tai.
Vị Mộc đạo nhân kia đã tu hành nhiều năm ở Trường Thanh Đảo, là một vị nhân vật truyền kỳ, đã lâu lắm rồi cũng không hành tẩu trên thế gian nữa, tên của lão vẫn lưu truyền trong vô số truyền thuyết ở Vạn Yêu Quốc.
Cho dù đại bộ phận Yêu tộc cũng không biết chân dung của lão, nhưng đối với Uy danh của lão thì lại kính sợ một phép.
Lúc này, Mộc đạo nhân cũng vung tay áo lên, nhẹ nhàng nói ra : ”Trở về đi, thời điểm này không nên tới đây.”
Ngữ khí của lão bình thản nhẹ nhàng, nhưng lại lộ ra một cỗ uy nghiêm không thể nghi ngờ.
Vu Vũ nghe vậy thần sắc hơi động, buồn bã nói ra : ”Mộc tiền bối, bản thể của ngài cũng là Yêu tộc, Thiên Yêu Vương Đình năm đó đã từng lập xuống chiến công hiển hách trong đại chiến giới vực, bây giờ lại rơi xuống hạ tràng diệt tộc, thậm chí ngay cả cơ hội kéo dài huyết mạch, cũng không xứng có được hay sao?”
Mộc đạo nhân nghe vậy chỉ nhàn nhạt đáp : ” Nghĩ lại thật kỹ lời ta vừa mới nói, trở về đi!”
Vu Vũ hình như đã nhận ra gì đó, lập tức khom người hành lễ lần nữa : ”Đã như vậy, vãn bối liền xin cáo từ!”
Nói xong thì nàng cũng quay người rời đi luôn, không chần chừ chút nào.
Đám Điện Bằng Vương và các vị Yêu tộc khác thấy thế cũng nhao nhao rời đi theo, Bạch Đế Thành lại lần nữa khôi phục sự tĩnh mịch.
Lục quang trên thân Mộc đạo nhân lóe lên, lão lại lần nữa ẩn vào dưới mặt đất, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua.
“Đa tạ Mộc tiền bối ra mặt tương trợ!” Viên Minh cảm kích trong lòng, nói lời cám ơn với Mộc đạo nhân.
Mộc đạo nhân xoay người lại nhìn Viên Minh, trong mắt lão lóe lên một tia thâm ý : ”Viên tiểu hữu, ngươi đối với Vạn Yêu Quốc bây giờ thấy thế nào?”
“Lời này của tiền bối có ý gì?” Viên Minh bất ngờ, hắn suy nghĩ một chút rồi hỏi lại.
“Chính là ý trên mặt chữ, ngươi cảm thấy Vạn Yêu Quốc có cần tiếp tục tồn tại nữa không?” Mộc đạo nhân mỉm cười nói.
“Nếu là trước đó thì Viên mỗ cũng không có quá lớn ác cảm đối với Vạn Yêu Quốc, nhưng bây giờ bọn họ đã cấu kết cùng Tam Giới Giáo và Ma Giới, vậy thì không đáng được tha thứ.” Viên Minh nghe vậy thì trầm tu một lát rồi mới đáp.
Mộc đạo nhân nghe xong cũng chỉ khẽ gật đầu mà không nói thêm gì nữa.
Viên Minh cũng biết ý, không nhắc lại việc này thêm nữa, ngược lại nhắm mắt cảm ứng tình huống bên trong Thâu Thiên Đỉnh.
Lúc này, Không đang thôi động Thâu Thiên Đỉnh, hấp thu nguyện lực được Thiên Hồng Đại Trận tích súc vạn năm.
Làm người ta ngạc nhiên là, những nguyện lực này cũng không tiến vào không gian Bạch Ngọc Liên Đài, mà nó bị Không dùng một loại thủ đoạn thần bí nào đó, chuyển dời đến nơi khác.
Tịch Ảnh thì đang lẳng lặng ngồi xếp bằng ở trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, lăng lặng điều tức khôi phục.
Viên Minh cảm ứng được khí tức của Tịch Ảnh đã cơ bản bình phục, lúc này mới yên lòng lại.
Hắn chợt mở ra Tu La Cung, nhục thân cùng Thế Giới Chi Thụ hòa làm một thể, nên Viên Minh lấy phân thân đậu binh cùng hình thái chủ hồn để tiến vào trong đó.
Cương vực của Tu La Cung đã được khuếch trương ra lớn hơn rất nhiều, các loại khu vực như Cực Hỏa Cảnh, Hàn Vũ Cảnh cũng tự mình khuếch trương không ít, một số khu vực biên giới cũng mở rộng ra thành không gian hoàn toàn mới khác.
Địa hình địa vật ở bên trong toàn bộ Tu La cung càng thêm phong phú phức tạp, so với trước đó càng thì càng làm cho người ta trầm trồ.
Viên Minh trực tiếp đi vào bên trong Ân Đô Thành, nơi này được hắn bố trí pháp trận cấp sáu bao bọc, diện tích của khu thành này không có thay đổi quá lớn, nhưng trong thành vốn âm trầm quỷ khí bây giờ lại đã tiêu tán hoàn hoàn, thay vào đó là linh khí nồng nặc, cũng chẳng kém là bao so với những nơi khác.
Hắn đi vào khu vực đang giam giữ tu sĩ Lạc Nhật Tông, gặp đám người Vương Phục Long, những ngày qua, đám người Lạc Nhật Tông vẫn chưa từng nhìn thấy Viên Minh, trong lòng họ đều đang lo âu thấp thỏm, chẳng biết chờ đợi bọn họ sẽ là loại xử lý như nào, bây giờ nhìn thấy Viên Minh tới, ai ai cũng vội vàng thành khẩn nhận sai.
Trên mặt đám người Vương Phục Long đều mang vẻ sợ hãi, họ nhao nhao cúi đầu trước Viên Minh, thăm hỏi : ”Vạn đạo hữu, chúng ta đã biết sai, khẩn cầu ngài đại nhân đại lượng, tha mạng cho ta, điều kiện thì xin ngài cứ việc nói, cho dù là để cho Lạc Nhật Tông chúng ta quy thuận ngài cũng không phải là không được, chỉ cần ngài có thể thả chúng ta trở lại, không đến ngăm năm, ta nhất định có thể dẫn đầu toàn bộ Lạc Nhật Tông đến đây quy thuận.”
Viên Minh cười lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén liếc gã nói ra : ”Ngươi mặc dù bị người sai sử, nhưng chuyện ám sát ta thì lại là vô cùng xác thực, ta còn chưa lập tức lấy tính mạng của ngươi đã là nhân từ lắm rồi, các ngươi lại vẫn còn vọng tưởng đào thoát?”
Đám người Vương Phục Long nghe thế thì đều tái mặt, tên nào tên đó trắng bệch như tờ giấy.
Những ngày vừa qua bọn họ đã định nghiên cứu cấm chế xung quanh thành trì, nhưng lại phát hiện những cấm chế đó tinh diệu tuyệt luân, không phải cỡ bọn họ có thể phá giải được.
Huống chi trước đó, trong Tu La Cung xảy ra dị biến, khiến cho không gian ở nơi đây càng thêm cứng cỏi, cấm chế chỗ này cũng vì thế mà càng thêm kiên cố.
Nếu Viên Minh muốn, hoàn toàn có thể đem bọn họ cầm tù đến chế.
“Vạn đạo hữu, không biết đến cùng thì ý ngài muốn thế nào?” đám người Vương Phục Long lén lút trao đối ánh mắt với nhau, sau đó cẩn thận từng li từng tí hỏi hắn.
“Các ngươi cũng biết, ta chính là Hồn Tu, lập thần chỉ là Minh Nguyệt Thần, ta muốn các ngươi gia nhập Minh Nguyệt Giáo, trở thành tín đồ của Minh Nguyệt Thần, ở trong TU La Cung này tham bái cầu nguyện ngàn năm, thành tâm cung ứng nguyện lực cho ta.” Viên Minh thản nhiên nói ra.
Một ngàn năm, cho dù đối với tu sĩ mà nói, thì cũng là một khoảng thời gian dài đằng đẵng.
Huống chi lại còn thân hãm ngục giam một ngàn năm.
Cả đám nghe vậy đều rơi vào trầm mặc.
Vương Phục Long cắn răng hỏi : ”Một ngàn năm sau, chúng ta sẽ có thể khôi phục được tự do sao?”
“Chỉ cần các ngươi thành tâm phụng dưỡng, đương nhiên ta sẽ không nuốt lời, thậm chí nếu có người nào tín ngưỡng thành tâm thành ý, chưa tới ngàn năm ta cũng sẽ thả người đó ra ngoài, bây giờ ta đã phụng mệnh của Mộc lão tổ của Trường Thanh Đảo, quản hạt Vạn Yêu Sơn Mạch, đang cần nhân thủ giúp đỡ.” Viên Minh nhẹ gật đầu đáp.
Khi hắn đề cập tới mấy từ “Mộc lão tổ của Trường Thanh Đảo”, đám người Vương Phục Long cũng lộ ra vẻ chấn kinh tột độ, không khác là bao so với vẻ mặt của đám Yêu tộc Vạn Yêu Quốc lúc nãy.
“Tại hạ nguyện gia nhập Minh Nguyệt Giáo, trở thành tín đồ của ngài!” Vương Phục Long hít sâu một hơi, sau đó dẫn đầu tỏ thái độ thần phục.
Những người còn lại thấy vậy cũng thay nhau đáp ứng.
Viên Minh hài lòng gật đầu, sau đó gieo xuống phù văn Hồn Hàng trong thức hải của đám người, lại truyền thụ cho bọn họ phương pháp cầu nguyện, mới quay người rời đi.
Đám người Vương Phục Long đã làm ra quyết định nên cũng không chần chừ gì nữa, lập tức thành kính cầu nguyện, nguyện lực tuôn ra như suối trào.
Tăng thêm hai vị tín đồ tu sĩ Pháp Tướng là Trịnh Hành cùng Hà Tu Văn gia nhập, Nguyện Lực Đan sản xuất lại càng nhanh, cứ mười ngày là đã có thể sinh ra một viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận