Tiên Giả

Chương 570: Ngã ba đường

Trong lúc mọi người không e dè vơ vét, Hoa Chi lại không tham gia náo nhiệt.

Bởi vì nàng được Viên Minh truyền âm, biết rõ nơi đây không còn bảo vật thượng thừa, lúc này vận khởi yêu lực tế luyện hai bức Sơn Hà Lưu Cảnh Đồ. Bỗng nàng thấy một bóng người đứng trong sảnh không hề rời đi, chính là Huyết Giới Tôn giả.

"Đằng yêu kia, thức thời thì giao hai bức Sơn Hà Lưu Cảnh Đồ ra, nếu không đừng trách ta không khách khí." Huyết Giới Tôn giả nhìn Hoa Chi, trong mắt chảy xuôi từng tia từng tia quang mang khát máu, tựa hồ dục vọng giết chóc lại lần nữa bốc lên.

"Các hạ định không khách khí thế nào, ta cũng muốn lãnh giáo một chút." Hoa Chi có Viên Minh là chỗ dựa, không sợ chút nào.

"Vậy thì ngươi đi chết đi!" Trong mắt Huyết Giới Tôn giả đại phóng huyết quang, nhe răng cười.

Mặt đất bên chân Hoa Chi bắn ra một đạo Huyết ảnh hình rồng, quấn quanh trên thân Hoa Chi.

Nhưng Hoa Chi tựa hồ đã sớm biết công kích đến từ dưới mặt đất, lòng bàn tay hiện lên tử quang, Tử Tinh Cửu Long Thương trống rỗng xuất hiện, "Keng" một tiếng đánh bay Huyết ảnh hình rồng.

Huyết ảnh tán loạn hiện ra bản thể, lại là cây quải trượng của Huyết Giới Tôn giả.

Sắc mặt gã trầm xuống, thu quải trượng lại, lập tức thân hình thoắt một cái, hư không tiêu thất.

Mảng lớn huyết vân sền sệt trống rỗng xuất hiện, gần như bao phủ toàn bộ căn phòng, tản mát ra mùi tanh khiến người muốn ói, đánh tới Hoa Chi.

Một màn huyết sắc bao phủ toàn căn phòng, không khí trở nên nặng nề dị thường, từ bốn phương tám hướng đè tới Hoa Chi.

Thân thể Hoa Chi bị đè ép không thể động đậy, tinh quang trên Tử Tinh Cửu Long Thương cũng ảm đạm đi, tựa hồ bị khu vực huyết sắc chế trụ.

"Đây là Huyết Linh đại pháp trong Hoá Huyết công." Trong Thâu Thiên Đỉnh, ánh mắt Viên Minh híp lại.

Huyết Linh đại pháp là một loại bí thuật lợi hại trong Hoá Huyết công, lấy thực lực Huyết Giới Tôn giả Nguyên Anh trung kỳ thi triển, một mình Hoa Chi đối phó khá là mệt mỏi.

Nghĩ đến đây, hắn chợt vận chuyển Kim Quỳ Ngự Thú Thuật, một cỗ pháp lực hùng hộ chui ra Thâu Thiên Đỉnh, dung nhập vào thể nội Hoa Chi.

Yêu lực Hoa Chi đột nhiên tăng mạnh, đạt tới cấp bốn trung giai. Tử Tinh Cửu Long Thương trên tay nàng phát ra một tiếng gào thét, mũi thương bắn ra chín đạo tinh quang hình rồng, đơn giản xé rách áp lực xung quanh.

Cánh tay Hoa Chi khẽ động, Tử Tinh Cửu Long Thương bắn nhanh ra như điện.

Một đạo tinh quang chói mắt xé rách huyết vân phụ cận, đâm vào hư không nơi nào đó.

Nhưng sau một khắc hư không vốn trống không hiện ra một vệt máu tươi, thân thể Huyết Giới Tôn giả trống rỗng toát ra, cánh tay phải thình lình đã bị Tử Tinh Cửu Long Thương xoắn đứt, kêu thảm bay rớt ra sau.

Chỗ lợi hại nhất của Huyết Linh đại pháp là có thể ẩn nấp thân hình người thi pháp, trong Bồng Lai Tiên cung không thể triển khai thần thức, vốn là nơi thích hợp nhất thi triển Huyết Linh đại pháp, nhưng vận khí Huyết Giới Tôn giả thực sự hỏng bét, lại gặp phải Viên Minh.

Đối mặt Thâu Thiên Đỉnh gia trì thần thức, ngoại trừ Độn Thiên Thạch phù trong tay Ô Lỗ, bất luận thần thông ẩn nấp nào đều là phí công.

Hoa Chi khẽ vẫy tay, Tử Tinh Cửu Long Thương bay vụt về, thuận tiện mang theo cánh tay cụt của Huyết Giới Tôn giả.

Hoa Chi gỡ xuống nhẫn màu máu trên ngón tay cụt, đó là pháp khí trữ vật của Huyết Giới Tôn giả.

Huyết Giới Tôn giả nhìn thấy cảnh này, hai mắt mở trừng trừng, trong mắt gần như muốn phun ra lửa, nhưng không tiếp tục xuất thủ.

Vừa rồi Hoa Chi xuất thủ, trước mắt gã đột nhiên hiển hiện vô số huyễn tượng, nếu không phải thời khắc sống còn huyễn tượng đột nhiên biến mất, gã kịp thời di chuyển, thì đã bị xoắn nát đầu rồi.

Vừa nghĩ đến đây, phía sau Huyết Giới Tôn giả cả kinh chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

"Chuyện gì xảy ra?" Đám Hắc Trúc Tẩu, Nguyên Vô Cực bay tới.

Nhìn thấy Huyết Giới Tôn giả đoạn mất một cánh tay, trên mặt Băng Ly lộ ra vẻ giận dữ, Lan Tiêu thì nhíu mày.

Nguyên Vô Cực cũng nhíu mày, bọn y nghe được âm thanh giao thủ trong phòng, lập tức lao tới, trước sau chỉ tốn một hai cái hô hấp, nói cách khác Hoa Chi chỉ dùng một hai hơi đã đánh bại Huyết Giới Tôn giả.

Trong mắt Nguyên Vô Cực lướt qua một tia kiêng kị, cho dù y xuất thủ, cũng chưa chắc có thể trong một hai hơi đánh bại Huyết Giới Tôn giả.

Thực lực linh sủng này lại tăng lên? Hay là Minh Nguyệt Thần âm thầm ra tay?

Mặc kệ là nguyên nhân nào, với y đều không phải là tin tức tốt.

"Huyết Giới đạo hữu muốn xem một chút năng lực của tiểu nữ, tiểu nữ tử đành hai tay phụng bồi mà thôi." Hoa Chi ném tay cụt trong tay tới, hời hợt nói.

Huyết Giới Tôn giả tiếp được tay cụt, sắc mặt u ám, không nói một lời.

"Nếu chỉ trao đổi, vậy dừng ở đây đi. Ngày nay chúng ta có chung địch nhân, không nên nội đấu." Nguyên Vô Cực mở miệng nói.

"Đó là tự nhiên." Hoa Chi tất nhiên đáp ứng.

Huyết Giới Tôn giả cầm tay cụt nhấn lên trên chỗ cụt tay một cái, một đoàn huyết quang nhúc nhích xuất hiện tại chỗ gãy tay, rất nhanh biến mất, cánh tay nối liền lại.

"Trả lại nhẫn trữ vậy cho ta!" Gã hoạt động cánh tay một chút, đưa tay về phía Hoa Chi, lạnh lùng nói.

Không biết có phải do tay cụt trọng thương hay không, sát cơ trong mắt Huyết Giới Tôn giả tiêu tán hơn phân nửa, cũng khôi phục bình tĩnh.

"Các hạ đã xuất thủ với ta, vậy phải trả giá đắt, nhẫn này ta mang theo trên tay, ngươi có năng lực thì chặt cánh tay của ta, lấy về cả lãi lẫn gốc." Hoa Chi mang nhẫn lên tay, hóa thành một đạo lục quang bắn ra phía ngoài.

Đám Bạch Lân thượng nhân, Hắc Trúc Tẩu biết rõ thân phận Hoa Chi là nô bọc Minh Nguyệt Thần, vội vàng đi theo.

Ô Lỗ nhìn lướt qua các nơi trong sảnh, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, sau đó cũng đi theo, trong sảnh chỉ còn lại bốn người Lộng Triều Tán Minh.

Sắc mặt Huyết Giới Tôn giả xanh xám nhưng không xuất thủ.

"Lão nhị, cuối cùng xảy ra chuyện gì?" Nguyên Vô Cực hỏi.

Huyết Giới Tôn giả hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng đè xuống lửa giận trong lòng, kể lại chuyện mới vừa rồi.

"Nếu vậy, là ngươi không đúng! Lúc trước ta đã dặn, không nên tuý ý xung đột với người Minh Nguyệt Thần, vì sao ngươi không nghe?" Nguyên Vô Cực trầm giọng nói.

Huyết Giới Tôn giả nghe vậy, sắc mặt càng thêm u ám, nhưng không lên tiếng.

"Đại ca, nhị ca bị công pháp liên luỵ, có đôi khi khó mà khống chế sát cơ, cũng không nên trách cứ huynh ấy." Băng Ly hoà giải.

Lan Tiêu nghe lời này, trong mắt lóe lên một tia cười lạnh.

"Công pháp liên luỵ? Ta thấy hắn là thèm muốn đám linh thảo mà lúc trước Hoa Chi đào được, không ngờ đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không sửa được lòng tham thiển cận!" Nguyên Vô Cực khẽ nói.

Sắc mặt Huyết Giới Tôn giả dần dần xanh xám, tựa hồ bị Nguyên Vô Cực khơi dậy chân hỏa.

"Thôi, chuyện của ngươi chính ngươi tự quyết đi." Nguyên Vô Cực nhìn thấy Huyết Giới Tôn giả như vậy, không nói nữa.

"Nhị ca, đại ca cũng là vì tốt cho huynh, huynh đệ chúng ta có lời gì thì cứ nói thẳng." Băng Ly đi đến cạnh Huyết Giới Tôn giả, thấp giọng nói.

Huyết Giới Tôn giả gật gật đầu, vẻ mặt hòa hoãn không ít.

"Nhị ca, huynh không sao chứ?" Băng Ly dò xét Huyết Giới Tôn giả, ân cần hỏi han.

"Tổn thất chút nguyên khí mà thôi, không đáng nhắc tới." Huyết Giới Tôn giả lắc đầu.

"Hóa Huyết Công của huynh đã đại thành, đằng yêu kia chỉ là cấp bốn hạ giai, vậy mà có thể thương tổn được huynh, không phải đùa nghịch ám chiêu gì chứ? Nếu như nàng ta thực dùng thủ đoạn hèn hạ, Lộng Triều Tán Minh chúng ta cũng không phải dễ trêu, nhất định phải để nó trả giá đắt!" Băng Ly căm phẫn nói.

Huyết Giới Tôn giả im lặng một lát, cẩn thận kể lại chi tiết lúc chiến đấu với Hoa Chi.

"Như thế xem ra, đằng yêu kia cũng không dùng ám chiêu, hẳn là mượn lực lượng Minh Nguyệt Thần." Nguyên Vô Cực nói.

"Đám gia hoả này chỉ biết dựa vào ngoại lực, đúng là chẳng biết xấu hổ." Băng Ly xì một tiếng khinh miệt.

"Mặc kệ là lực lượng của mình, hay là ngoại lực, có thể nắm giữ ở trong tay chính là thực lực. Minh Nguyệt Thần tựa hồ khá yêu quý nàng này, về sau chớ tranh chấp với đằng yêu kia." Nguyên Vô Cực dặn dò.

Ba người khác nghe vậy, đều đáp ứng một tiếng.

"Đại ca, Minh Nguyệt Thần kia thường xuyên xuất hiện, chứng tỏ hắn tất nhiên ở trong bí cảnh Tam Tiên Đảo, có phải do những người này giả trang không?" Lan Tiêu hỏi.

Nguyên Vô Cực cũng hoài nghi, trong thức hải hiện lên hình ảnh Viên Minh và Tịch Ảnh đã biến mất, hoài nghi trong hai người có người nào đó chính là Minh Nguyệt Thần, chỉ là nhất thời cũng không có chứng cứ.

Y không hao tâm tốn sức, dự định yên lặng theo dõi kỳ biến, bước ra phía ngoài. Đám Băng Ly vội vàng đuổi theo.

Huyết Giới Tôn giả nhìn bóng lưng Nguyên Vô Cực, đáy mắt hiện lên một đạo ánh mắt lành lạnh, chỉ là thoáng qua.

Đám người vơ vét sạch sẽ các nơi, dọc theo con đường lát đá sau căn phòng tiến lên, rất nhanh dừng lại.

Đường lát đá phía trước xuất hiện ba lối rẽ, mỗi lối rẽ đều đứng vững một tòa bia đá, chia ra viết: Thường Thanh viên, Lưu Kim điện, Hắc Vân tháp.

Cuối mỗi con đường mơ hồ nhìn thấy một chỗ kiến trúc lâm viên, một tòa cung điện màu vàng óng, cùng một tòa tháp cao màu đen.

Nơi đây thần thức cũng không thể triển khai, không cách nào dò xét.

"Ba nơi này thoạt nhìn không giống phàm địa, hẳn là có bảo vật, chúng ta đi trước một bước." Nguyên Vô Cực nói một tiếng, mang theo đám Huyết Giới Tôn giả bước về phía con đường Hắc Vân tháp.

Trong Thâu Thiên Đỉnh, Viên Minh im lặng không nói.

Khắp Bồng Lai Tiên đảo lộ ra quỷ dị, đám người cùng một chỗ hành động sẽ an toàn hơn.

Chỉ là đám Lộng Triều Tán Minh cũng không phải là tín đồ của hắn, lúc trước lại có không ít ân oán cắt không đứt, cho nên mấy người chọn rời đi, hắn cũng không có lý do ngăn cản.

"Chúng ta đi Thường Thanh viên đi." Hoa Chi được Viên Minh chỉ thị, nói.

Bọn Hắc Trúc Tẩu không dị nghị, cất bước đi theo. Bạch Lân thượng nhân, Minh Không nữ vương, tráng hán Thủy Viên tộc lại không đuổi theo.

"Bạch Lân?" Hắc Trúc Tẩu hỏi.

"Nơi này đã có ba nơi, chúng ta cũng chia ra hành động đi, ba người chúng ta đi Lưu Kim điện bên kia nhìn xem." Bạch Lân thượng nhân nói như thế.

"Bạch Lân, Bồng Lai Tiên đảo này là địa bàn Bất Tử Thụ, trước mắt mặc dù thoạt nhìn an toàn, nhưng nơi này khẳng định không phải nơi thái bình, chúng ta vẫn nên cùng nhau hành động mới an toàn hơn." Hắc Trúc Tẩu vội vàng khuyên.

"Hảo ý Hắc trúc đạo hữu, chúng ta tâm lĩnh, chỉ là chúng ta tới Tam Tiên Đảo là để tầm bảo, há lại không bốc lên một chút phong hiểm." Bạch Lân thượng nhân trực tiếp cự tuyệt.

"Các ngươi muốn chia ra hành động sao?" Thanh âm Minh Nguyệt Thần vang lên trong thức hải ba người Bạch Lân thượng nhân, Minh Không nữ vương.

"Minh Nguyệt Thần đại nhân!" Trên mặt ba người Bạch Lân thượng nhân biến sắc.

Bọn Hắc Trúc Tẩu nhìn thấy phản ứng của đám Bạch Lân thượng nhân, cũng ý thức được cái gì. Mặc dù không nghe thấy Minh Nguyệt Thần truyền âm, vẫn lộ ra vẻ cung kính.

"Minh Nguyệt Thần đại nhân, cũng không phải là chúng ta không muốn đồng hành, nhưng đằng yêu kia của ngài có thủ đoạn thu lấy bảo vật quá lợi hại, chúng ta đi theo nàng, chỉ sợ không chiếm được gì cả." Bạch Lân thượng nhân nhìn Hoa Chi một chút, trả lời trong thức hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận