Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1378: Cam Giac Manh

Chuong 1378: Cam Giac ManhChuong 1378: Cam Giac Manh
Ôn Noãn vốn là người thích cảm giác mạnh, nàng nắm lấy tay của Nạp Lan Cẩn Niên không chút ngại ngùng, rồi ngồi lên đùi của hắn một cách gọn gàng!
Binh lính trấn thủ: "..."
Khóe miệng Dương Hành Minh giật giật, quên đi, đều là hai người không sợ chết
Ông cũng không xen vào chuyện của người khác!
Hơn nữa, ông cũng không xen vào chuyện của Cẩn vương!
Nạp Lan Cẩn Niên ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Ôn Noãn, hắn thấp giọng hỏi: 'Ngồi xong chưa?"
Ôn Noãn gật đầu, khuôn mặt khó nén nổi chờ mong: "Ừm, đã xong."
"Nếu lát nữa có sợ hãi thì nhắm mắt lại, xoay người ôm chặt ta."
Ôn Noãn mỉm cười: "Yên tâm, trong từ điển của ta không có chữ sợ hãi!"
Nạp Lan Cẩn Niên nở nụ cười: "Vậy chúng ta xuất phát!"
Lời Nạp Lan Cẩn Niên vừa dứt lời thì hai người đã từ đường trượt bóng loáng tối đen trượt xuống, phút chốc trong mắt đã không còn thấy những binh lính.
Binh lính trấn thủ sợ đến mức toàn bộ đều chạy đến bên cạnh lan can, rướn nửa người ra ngoài, nhìn thấy bóng dáng hai người đang từ trên đường trượt rất nhanh đã trượt xuống chỗ xoay tròn, tim của bọn họ đều hồi hộp theo.
Thân thể hai người xoay tròn nhanh chóng trượt xuống.
Từng bước chuyển biến nhanh chóng, thân thể tựa như giây tiếp theo sẽ bay ra ngoài.
Cảnh vật hai bên trở thành hư ảnh, nhanh chóng vút qua, tốc độ kia nhanh đến mức Ôn Noãn căn bản không thể nhìn thấy rõ thế giới trước mắt!
Gió núi mạnh mẽ mang theo tốc độ cực hạn mà xông thẳng vào mặt, tựa như một đôi bàn tay to lớn vô hình như muốn xoa tròn ngươi thành phẳng!
Những đường cua gấp khúc hết lần này đến lần khác, rồi những vòng xoay cứ lặp lại khiến người ta hoa đầu chóng mặt, não như muốn văng ra khỏi thân th人l
Quả thật còn thú vị hơn khi ngồi tàu lượn siêu tốc!
Trái tim Ôn Noãn co thắt lại một lúc nhưng rất nhanh đã thích ứng được, nàng híp mắt lại bắt đầu nhìn thấy rõ được hết mọi thứ trước mặt.
Nạp Lan Cẩn Niên ôm chặt eo Ôn Noãn, cảm nhận được thân thể của nàng thả lòng, hắn mới lớn tiếng nói ở bên tai nàng: “Chơi vui không?”
Ôn Noãn cũng lớn tiếng trả lời: "Chơi vuil"
"Chúng ta sắp đến những khúc cua gấp hơn và dốc hơn!"
Thanh âm của Nạp Lan Cẩn Niên vừa truyền đến tai Ôn Noãn, Ôn Noãn đã thấy được một đường trượt gần như là thẳng xuống.
Đồng tử của nàng co rút lại, tay của Nạp Lan Cẩn Niên để bên eo nàng siết chặt hơn, Ôn Noãn vô thức điều chỉnh vị trí trọng tâm, hai người trượt xuống như rơi tự do.
Trong nháy mắt, cảm giác không trọng lục khiến cho người ta cảm thấy nhịp dập của tim dường như dừng lại!
Ngay sau đó lại là một thay đổi kích thích khác, thay đổi rồi lại thay đổi!
Giống như không có điểm dừng! Khiến cho On Noãn bị cảm giác này kích thích suýt chút nữa đã cất giọng hét chói ta.
May mắn lý trí của nàng vẫn còn, nên nàng ngậm chặt miệng.
Sau đó nàng nhắm mắt lại, tận hưởng một phần tốc độ cùng cảm xúc mãnh liệt này!
Không bao lâu, thân thể đột nhiên lại bay lên không.
Ôn Noãn nhanh chóng mở mắt.
Nạp Lan Cẩn Niên một tay kéo lan can, một tay ôm chặt Ôn Noãn, thân thể hai người lắc lư ở không trung vài cái, hắn ôm Ôn Noãn vững vàng rơi xuống đống cát trên mặt đất.
"Đến rồi"
Nạp Lan Cẩn Niên buông lỏng tay đang ôm bên hông Ôn Noãn ra.
Thanh âm trầm thấp vui vẻ ở bên tai vang lên, Ôn Noãn quay đầu lại nhìn thoáng qua đường trượt tối như mực, rồi biến mất ở khúc quanh lưng chừng núi.
"Lần sau muội phải thử đi một mình mới được!"
Vẻ mặt Ôn Noãn chờ mong.
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Hai chữ không được này suýt chút nữa đã thốt ra! May mắn hắn vẫn còn lý trí nên chỉ ngậm miệng, khi mở miệng lời nói cũng đã thay đổi: "Lần sau ta lại mang muội đến đây. Chúng ta trở về trước đã! Hoàng huynh cũng đã chờ lâu."
Để nàng trải nghiệm một mình, hắn không đồng ý!
Ôn Noãn không nghỉ ngờ gì mà gật đầu: "Được!"
Hai người đi ra khỏi hồ cát, đi đến nơi đỗ xe ngựa ở chân núi.
Ao cát này ở trong một toà nhà dưới chân núi, cũng có binh lính canh gác, không có lệnh bài thì bất cứ ai cũng không được di vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận