Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1987: Không Có Ai Phù Hợp

Chương 1987: Không Có Ai Phù HợpChương 1987: Không Có Ai Phù Hợp
Ôn Linh nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, nàng có chút kích động nói: "Tịnh Mỹ, cô cũng cảm thấy ta tốt số hơn sao?"
Ngô Tịnh Mỹ gật đầu: "Đúng vậy!"
Ngô gia chỉ có một mình nàng là nữ nhi, từ nhỏ nàng không có một người tỷ muội cùng mình lớn lên, chỉ có thể chơi cùng huynh đệ, đều chơi không hợp!
Hơn nữa trước kia Ngô gia còn có một đoạn thời gian chịu khổ, từ nhỏ Ôn Linh sinh sống ở trấn trên, cuộc sống cơm no áo ấm, phu thê Ôn Gia Quý đối đãi với hai tỷ muội bọn họ như châu như bảo, có thể nói là từ nhỏ chưa từng chịu khổi
Hiện tại càng thêm không cần phải nói.
Ngô Tịnh Mỹ cảm thấy Ôn Linh cũng rất tốt sốI
Ôn Linh cười nói: "Vậy thì tốt!"
Tốt số hơn nàng là tốt rồi!
Nàng có thể gả cho thế tử, mình tốt số hơn nàng!
Vậy chắc chắn sẽ gả tốt hơn nàng!
Ngô Tịnh Mỹ: "...
Ôn Thiến kéo ống tay áo của Ôn Linh.
Ôn Linh phục hồi tinh thần trở lại, cười nói: "Tịnh Mỹ, cô đừng để ý nhé! Ta không có ý khác, ta chỉ là cảm thấy mệnh của ta quá khổ! Nếu cô cảm thấy ta tốt số thì ta yên tâm rồi."
Ngô Tịnh Mỹ: ”..."
Nàng lo lắng số mệnh của nàng quá khổ?
Nàng đã thử số khổ lần nào chưa?
Trước kia một nhà tiểu cô mới là khổ.
Nhưng mà Ngô Tịnh Mỹ nghĩ lại, cảm thấy có lẽ Ôn Linh là lo lắng sau này gả cho một nam tử không tốt?
Nàng an ủi nói: "Cô yên tâm, về sau chắc chắn cô sẽ tìm được một nam tử tốt đối xử thật lòng với cô”.
Ôn Linh cười gật đầu, nàng tin tưởng mình sẽ tìm được một nam tử có thân phận còn tôn quý hơn phu quân của Ngô Tịnh Mỹ.
"Tam đường tỷ, thì ra tỷ ở chỗ này!" Lúc này Ôn Noãn đi đến.
Ôn Thiến nhìn về phía Ôn Noãn, cười nói: "Chúng ta đến xem thế tử tặng phinh lễ cho Tịnh Mỹ."
Thật ra là Ôn Linh kéo nàng lại đây xem.
Vốn dĩ nàng đang làm áo bông.
"Noãn nhi, muội tìm tỷ có chuyện gì sao?”
Ôn Noãn nhìn Ôn Thiến, cười tủm tim nói: "Hôm nay bậc cửa phủ An Quốc Công đã bị đạp vỡ rồi! Tỷ đoán xem những phu nhân kia tới làm gì?”
Ôn Thiến: "Không phải tới xem phủ An Thân Vương tặng sính lễ sao?"
Ôn Noãn vươn một ngón tay, lắc qua lắc lại, cười tum tỉm nhìn Ôn Thiến nói: "Không phải! Bọn họ là tới cầu hôn.”
Ôn Thiến bị Ôn Noãn nhìn đến đỏ cả mặt! Nàng nói như vậy, còn nhìn mình với ánh mắt như vậy, On Thiến còn có gì không rõ nữa!
Ôn Linh nghe vậy, trái tim nhảy lên: "Là những ai đến cầu hôn."
Ôn Noãn: "Có người phủ Binh Bộ thượng thư phái tới cầu hôn cho Tào phó tướng, có người phủ Lễ Bộ thượng thư phái tới cầu hôn thay tiểu tôn tử của Lễ Bộ thượng thư, có phu nhân Ngũ Thành Binh Mã Tư phái tới, cau hôn thay Lưu Khải tướng quân, có Hoàng phu nhân của Ngự Sử Đài phái tới..."
Thật ra trong số các phu nhân đến ngày hôm nay, có rất nhiều người đến là vì Lâm Đình Nhã, sau đó nghe nói Lâm Đình Nhã đang nghị thân, lúc này mới sửa miệng tìm hiểu Ôn Thiến và Ôn Linh, những chuyện này Ôn Noãn không nói ra.
Rốt cuộc người đầu tiên bọn họ nhìn trúng không phải Ôn Linh và Ôn Thiến, đây chỉ là lựa chọn lui mà cầu tiếp theo thôi, theo Ôn Noãn là chưa đủ thành ý.
Những người Ôn Noãn nói phía sau đều là một số phu nhân của quan viên tam, tứ phẩm.
Ôn Linh lập tức mất đi hứng thú.
Chỉ có chừng đói
Thân phận cũng có chút thấp.
Dòng dõi cao nhất cũng chỉ là phủ thượng thư, công tử có tiền đồ nhất cũng chỉ là một tướng quân tứ phẩm!
Quan viên tứ phẩm, ở kinh thành này có đầy đường!
Tùy tiện bắt một người cũng có thể là quan viên tứ phẩm.
Những người Ôn Noãn nói này không có ai phù hợp với mình, vậy nên cứ để tỷ tỷ của mình chọn là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận