Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 687: Thi Đấu Lôi Đài Bắt Đầu

Chương 687: Thi Đấu Lôi Đài Bắt ĐầuChương 687: Thi Đấu Lôi Đài Bắt Đầu
Thật là xui Xeol
Lần đi sứ Đông Lăng này mình không có cơ hội rồi!
Trong tối hôm qua, những người này đã đi hỏi thăm tình hình của 50 phó tướng.
Mọi người đều nói các phó tướng như Quách Minh Quân, Đường Kính, Tào Tử Hào, Lưu Thừa Kiếm, Trương Trung Đình đều có võ công rất lợi hại, đặc biệt là Quách Minh Quân và mấy phó tướng ở quân doanh kinh thành, bọn họ đều đã từng lên chiến trường giết địch!
Đường Kính thuộc quân doanh phủ Giang Hoài, Đường tướng quân đã từng là một tướng mạnh dưới trướng Quách lão Đại tướng quân, chính là câu nói hổ phụ vô khuyển tử, nhi tử của ông ta sao có thể kém cỏi được?
Chỉ có Lâm Đình Hiên, nghe nói là công tử của phủ Xương Bình, trước kia vẫn luôn là tên không học vấn không nghề nghiệp, cũng không biết tại sao lại lọt vào mắt của Cẩn Vương, được dẫn vào quân doanh phủ Giang Hoài, phong làm phó tướng.
Sau đó lại phái đi đặc huấn, nói là đặc huấn, nhưng nghe nói là chạy bộ cùng nha hoàn và gã sai vặt, đứng tấn, thỉnh thoảng còn phải làm xa phu đánh xe ngựa cho Tuệ An quận chúa.
Xin hỏi, được đặc huấn như vậy thì ai dám đi theo phó tướng này?
Bọn họ là binh sĩ tinh anh, đều ngóng trông lần này đi sứ có thể lập được quân công, được thăng chức tăng lương!
Trong lúc mọi người thấp thỏm, bất an, tự nhận là xui xẻo.
Long liễn dẫn đầu đi vào quân doanh, theo sau là một đội ngũ thật dài.
Mấy chục vạn tướng sĩ đồng thời quỳ xuống hành lễ: "Cung nghênh Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuết"
Tiếng nói to lớn vang dội, chấn động núi sông!
Hoàng Thượng xuống long liễn.
Theo sau là Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn, sau đó là các Vương gia, hoàng tử và các quan lớn nhất phẩm khác.
Hoàng Thượng đi đến đài cao đã được dựng lên từ trước, ngồi xuống long ỷ ở vị trí chủ vị.
Hoàng Thượng nhìn một mảnh đen nghìn nghịt quỳ trên mặt đất, gương mặt hiền hòa nói: "Chúng tướng sĩ bình thân!"
Những người này là tướng sĩ dùng tánh mạnh bảo vệ giang sơn Nạp Lan quốc.
Không có bọn họ thì không có Nạp Lan quốc yên ổn phồn vinh!
"Tạ Hoàng Thượng!"
Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay Ôn Noãn, đi lên đài cao ngồi xuống phía dưới gần sát Hoàng Thượng nhất.
Những người khác cũng sôi nổi ngồi xuống vị trí của từng người.
Hoàng Thượng nhìn xung quanh một vòng, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ban tọa cho Quách cô nương!"
Quách Minh Diễm chỉ là phó tướng, vốn dĩ chức vị này không có tư cách được ngồi, nhưng bởi vì nàng ta sẽ là nữ võ tướng duy nhất đi sứ Đông Lăng quốc, cho nên Hoàng Thượng không ngại ban tọa cho nàng ta.
"Tạ Hoàng Thượng!" Quách Minh Diễm ngồi xuống, nàng ta ngồi thẳng lưng, hơi hất cằm lên nhìn về phía Ôn Noãn.
Chỉ là Ôn Noãn cũng không thèm liếc mắt nhìn nàng ta một cái nào! Giờ phút này On Noãn nhìn 50 vạn đại quân đứng ở trong sân huấn luyện, hình ảnh rộng rãi như vậy, làm nàng có loại cảm giác thân thiết đã lâu.
Quách Minh Diễm: "..."
Quách Minh Diễm xoay đầu đi không nhìn Ôn Noãn.
Vốn dĩ, vốn dĩ, Hoàng Thượng ban tọa là một loại vinh quang vô cùng cao lớn đối với nàng ta.
Dù sao cũng là Hoàng Thượng cố ý ban tọa trước mặt mấy chục vạn đại quân, tư cách này không phải ai cũng có thể có được!
Đây là vinh dự nhân đôi!
Không nhìn thấy toàn trường đều nhìn về phía nàng ta với ánh mắt kính sợ hay sao?
Không giống như thôn cô nào đó phải dựa vào nam nhân mới có một vị trí ngồi!
Nhưng mà Ôn Noãn lại hồn nhiên không thèm để ý đến việc này, cũng không cho nàng ta một ánh mắt nào cả, điều này làm đáy lòng của Quách Minh Diễm không nhịn được mà có chút hờn dỗi.
Như kiểu muốn vả mặt người nào đó, nhưng lại có cảm giác vô lực như đấm vào bông.
Thật ra không chỉ có Quách Minh Diễm thấy không vui khi Ôn Noãn tới quân doanh, rất nhiều tướng sĩ trong quân doanh nhìn thấy Nạp Lan Cẩn Niên thế mang lại dẫn theo một nữ tử đến đây, trong lòng rất ngạc nhiên và cũng có cảm giác không được tôn trọng.
Bọn họ là thi đấu võ, chứ không phải biểu diễn!
Cẩn Vương dẫn theo tiểu cô nương tới xem diễn, đây không phải là nhục nhã bọn họ sao?
Nhưng Hoàng Thượng ở đây, uy danh của Nạp Lan Cẩn Niên cũng ở đó, mặc dù trong lòng mọi người không vui, những trên mặt đều không dám thể hiển ta ngoài.
Mặt trời đã lên cao, Hoàng Thượng cũng không có lãng phí thời gian nói mấy lời vô nghĩa, chỉ nhàn nhạt sai khiến nói: "Bắt đầu đi!"
Quách đại tướng quân lập tức nói: "Thi đấu lôi đài bắt đầu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận