Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1010 - Bắt gian



Chương 1010 - Bắt gian




Lúc này——
Trong phòng riêng của Bạch Kim Hàn.
Mộc Tú đang chơi trò chơi với tiểu tỷ tỷ, đột nhiên trong lòng bối rối không hiểu sao, cảm giác mình hình như sắp gặp phải kiếp nạn gì đó.
Bất quá y không tự trị, quẻ không tự đoạn!
Hắn chỉ có thể tính đến cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ, mà không cách nào tính ra tình huống cụ thể.
Bang một tiếng!!
Cửa phòng bị người đá văng ra, thân ảnh Giang Linh theo đó xuất hiện.
“Linh nhi!”
Tần Hạo trực tiếp ngây dại, say rượu cũng trong nháy mắt tiêu tán.
Về phần tiểu tỷ tỷ trong phòng, rõ ràng không phải là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống bất ngờ này, thuần thục trốn ở trong góc ôm người ngồi xổm xuống tránh bị ngộ thương.
"Các nàng làm sao tìm được tới đây!?"
Tần Phong cũng bị hoảng sợ, thấy được Hữu Dung ngoài cửa.
Tuy nhiên cũng may Tử Diên không có tới, nếu không khẳng định bỏ qua triều sớm ngày mai.
"Tần Hạo!!"
Giang Linh nhìn thấy Tần Hạo ôm tiểu tỷ tỷ, nhịn không được giận dữ quát: "Ngươi đi ra đây cho bổn tiểu thư!!”
"Tới rồi, tới rồi!!"
Tần Hạo bị dọa liên tục lộn nhạo, hoàn toàn không có uy nghiêm của Tần vương.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa thiên tuyển chi tử cấp thần thoại và hoan hỉ oan gia, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
“Việc này không có liên quan đến trẫm, trẫm là tới khuyên hắn về nhà!”
Tần Phong quyết đoán lựa chọn bán nhị đệ, tiến lên nói thầm: "Nhị đệ, ca ca đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, hoa đẹp sẽ không nở rộ vào đêm khuya!”
"Ca..."
Tần Hạo ủy khuất đến sắp khóc, muốn Tần Phong nói chuyện dựa vào lương tâm.
"Tần Hạo!!"
Giang Linh không có biện pháp với Tần Phong, chỉ có thể túm lấy lỗ tai Tần Hạo, thở phì phì nói: "Ngươi học cái gì không tốt, lại học người ta đi dạo hoa lâu, bổn tiểu thư nói cho ngươi biết, nếu ngươi không từ bỏ, bổn tiểu thư lột da của ngươi.”
"Từ bỏ!?"
Tần Phong tiếp tục châm lửa nói: "Thật vất vả mới học được, vì sao phải bỏ!”
"Ngươi..."
Giang Linh càng nghe càng tức giận, nắm đấm nhỏ cũng theo đó mà cứng rắn:
“Ca, ngươi đừng nói nữa!”
Tần Hạo trong lòng sắp ủy khuất muốn chết.
Phát hiện có nguy hiểm, ca ca nhất định sẽ đi ra bảo vệ y, nhưng khi không có nguy hiểm, ca ca chính là nguy hiểm lớn nhất của y.
“Còn không biết kiểm điểm!”
Hữu Dung duỗi đầu nhỏ, tò mò nhìn về phía phòng.
Vốn dĩ nàng còn rất có hảo cảm với Lâm Tam, cảm thấy người này là chính nhân quân tử, ai biết cũng là một ngụy quân tử đạo mạo.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa thiên tuyển chi tử cấp thần thoại và hoan hỉ oan gia, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa thiên tuyển chi tử cấp thần thoại và mệnh trung chú định, đạt được 50 vạn điểm phản diện!”
"Nhân đôi hạnh phúc mới vui vẻ nhất!”
Tần Phong lập tức đứng lên, giống như LSP mở khóa tư thế mới.
"Hô!!"
Mộc Tú thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi dọa hắn còn tưởng rằng là bị cướp, ai biết là Giang Linh chạy tới bắt gian.
Hưu!!
Tiếng phá gió dồn dập đột nhiên vang lên, làm cho lông tơ Mộc Tú dựng thẳng lên...
Kẻ thù tấn công!
Toàn trường mọi người trong lòng chợt cả kinh.
Khóe mắt dư quang nhanh chóng đảo qua bên ngoài ngoài, nhìn thấy một mũi tên vũ cấp tốc xẹt qua hư không mà đến.
"Cẩn thận!!"
Tần Hạo không để ý đến nguy hiểm của bản thân, xông lên đánh ngã Giang Linh.
Mà vũ tiễn cũng gào thét lướt ngang qua hai người, lấy thế như chẻ tre bắn về phía Mộc Tú.
Phốc một tiếng, máu tươi bắn tung tóe!!
Bởi vì sự việc xảy ra quá mức đột ngột, Mộc Tú không hề phòng bị mà bị trúng tên.
Chỉ thấy vũ tiễn hung hăng bắn vào bả vai hắn, máu tươi như nước suối cấp tốc phun ra.
"A!!"
Mộc Tú nhịn không được phát ra tiếng kêu thảm thiết, trong đầu chỉ còn lại có một ý niệm trong đầu.
Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ!
Gió này quả nhiên khắc ta!!
"A!!"
Các tiểu tỷ tỷ cũng bị dọa sợ, ôm đầu hét lên.
"Ta quả nhiên là người hắn yêu nhất!
Giang Linh giống như không nghe được tiếng thét chói tai bốn phía, đang nhỏ mặt đỏ bừng dựa vào trong ngực Tần Hạo.
Sau khi nhìn thấy Tần Hạo bất chấp nguy hiểm đánh ngã mình, trong lòng lập tức lựa chọn tha thứ cho y.
"A, nữ nhân!"
Hữu Dung ở bên cạnh trợn trắng mắt, khinh bỉ Giang Linh làm mất mặt nữ nhân.
Rõ ràng nói tốt hai người đêm nay cùng nhau bắt gian, ai biết nàng nhanh như vậy liền đầu hàng, cuối cùng còn phải dựa vào đại tẩu tương lai như nàng.
Hưu! Hưu! Hưu!
Lại có mấy tiếng phá phong từ bên ngoài lao tới.
"Nguy hiểm!!"
Tần Phong một bước tiến lên, ôm Hữu Dung vào trong ngực.
Ngay sau đó vũ tiễn xẹt qua bên tai, thẳng tắp bắn về phía MộcTú.
"Này..."
Hai má Hữu Dung nổi lên một chút ửng hồng, dán chặt vào ngực Tần Phong.
Trong đầu cũng không khỏi miên man nhớ tới, đợi lát nữa là "Đại Ma Vương tương cứu, Tiểu Y Tiên lấy thân tương hứa", hay là "Tuyệt Mỹ Tiểu Y Tiên sau khi nhập Ma cung làm đế, chỉ vì Đại Ma Vương tiện tay cứu giúp"
“Mạng này coi như xong!!”
Mộc Tú lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, muốn trốn đã không còn kịp nữa rồi.
Keng!!
Tiếng kiếm vang lên.
Chỉ thấy Lâm Tam nhanh chóng rút Vô Trần Kiếm trong tay ra, theo kiếm quang chợt lóe, mấy mũi tên trong nháy mắt đã bị đánh rơi trên mặt đất.
"Động thủ!!"
Không biết ai hô to một tiếng, mặt đất theo đó lắc lư.
Ầm ầm một tiếng!!
Chỉ thấy mặt tường trong nháy mắt bị đánh nát, hơn mười đạo hắc y che mặt người xông vào, nhao nhao rút ra vũ khí của mình giết về phía Mộc Tú, về Tần Phong đang ôm Hữu Dung thì coi như không thấy.
“Đây không phải là khi dễ người thành thật sao?!"
Mộc Tú rơi nước mắt ủy khuất, không rõ vì sao bọn họ chỉ đánh một người.
“Thật sự là mất mặt a!”
Nhâm Hoàn cùng Tam Lộng đại sư lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.
Mặc kệ nói như thế nào Mộc Tú cũng là một đại đế tự thân đột phá, nhưng hắn hiện tại cư nhiên có thể bị người khi dễ thành bộ dạng này.
Quả thực chính là dùng sức một mình, kéo thấp uy vọng ngàn trăm vạn năm tích góp của Đại Đế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận