Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1997

Chương 1997Chương 1997
"Hai vị trưởng lão!"
Có đệ tử cẩn thận hỏi: "Bây giờ chúng ta phải làm sao!?"
"Trở về Thái Bạch tiên sơnl!"
Hai vị tiên vương sắc mặt vô cùng âm trâm, nhìn thi thể Vệ Kiệt rôi quay người rời đi.
Hóa ra bọn họ nghe tin Vô Thượng Thiên Thư xuất hiện mới đến đây, sau đó lại nghe nói có thể thừa cơ làm loạn càng mừng rỡ, cảm thấy Thái Bạch tiên sơn hưng thịnh chỉ còn trong gang tấc nhưng bọn họ không ngờ rằng cuối cùng lại chẳng thu hoạch được gì.
"Cũng không tính là vô íchl"
Hai vị tiên vương trong lòng tự an ủi mình.
Mặc dù bọn họ không tìm được Vô Thượng Thiên Thư nhưng ít nhất cũng có hướng tìm kiếm, chính là Diệp Thần và Dịch Thiên Cơ của Tiên minh.
Nhưng không lâu sau khi mọi người rời khỏi thôn nhỏ, Trần Tổ và Lý Cực đã đến từ nơi không xa.
Chỉ thấy Trần Tổ đến trước thi thể Vệ Kiệt, nhanh chóng bấm một đạo chỉ quyết, tiếp đó toàn thân bùng phát ra một luồng hắc khí bao trùm cả thiên địa, như muốn kéo cả thế giới vào bóng tối...
"Được không vậy!?"
Lý Cực đứng bên cạnh, không nhịn được hỏi: "Vệ Kiệt này đã chết được một lúc rồi, nguyên thần còn bị kiếm ý của Lâm Tam đánh tan, ám ảnh thần thể của ngươi còn có thể câu hồn hắn không!?"
"Không vấn đề!"
Trần Tổ tự tin nói: "Từ khi ta phi thăng ngưng tụ thành tiên thể, ám ảnh thần thể cũng tiến hóa, chỉ cần thời gian tử vong không quá một ngày, ta đều có thể dùng ám ảnh lĩnh vực để ngưng tụ linh hồn của hắn lại."
Nói xong...
tiện nhanh chóng bấm một đạo chỉ quyết, điểm vào thi thể Vệ Kiệt.
"Đây chính là ám ảnh thần thể!?"
Lý Cực không nhịn được rùng mình, chỉ cảm thấy nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm mạnh.
Tiếp đó bóng tối bắt đầu không ngừng lan tràn, từng chút một nuốt chứng thi thể Vệ Kiệt, đồng thời trôi ra rất nhiều mảnh vỡ linh hồn, như những con đom đóm trong đêm tối bắt đầu không ngừng tụ lại.
“Thật đáng thương!"
Trần Tổ nhìn ngọn lửa linh hồn dần tụ lại, không khỏi thương cảm: "Cho dù thân xác đã chết, linh hồn vẫn không thể thoát khỏi số phận bị bệ hạ áp bức."
"Được bệ hạ áp bức, là vinh hạnh của hắn!"
Thần sắc Lý Cực đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc, vẫn nhớ lời thề năm xưa, nguyện làm con chó trung thành nhất dưới trướng Tần Thủy Hoàng.
"Không phải chứ, bây giờ đều cuồng nhiệt như vậy sao!?"
Trần Tổ lập tức cạn lời.
Quang Thiên kia xuất chúng ngày ngày cuồng nhiệt cũng đành thôi, bây giờ ngay cả Lý Cực và những kẻ khác cũng bắt đầu cuồng nhiệt, sau này hắn còn làm sao có thể vui vẻ đi làm lười biếng đây!?
Âm ầmIl
Ám ảnh lĩnh vực đột nhiên rung chuyển dữ dội, còn kèm theo tiếng quỷ khóc ma gào.
“Thôi, sau này hãy nói!"
Trần Tổ hít sâu một hơi, bình phục lại tâm trạng.
Tiếp đó trong mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng sắc bén, nhanh chóng bấm một đạo chỉ quyết điểm vào mảnh vỡ linh hồn đang trôi nổi phía trước, tiên lực trong cơ thể cũng như nước vỡ bờ tràn ra.
ÚII ÁolII
Tiếng quỷ khóc thảm thiết vang lên, khiến người ta cảm thấy rợn tóc gáy và lạnh cả sống lưng.
Chỉ thấy những mảnh vỡ linh hồn tản mát như bị nam châm hút, với tốc độ kinh người tụ lại, tiếp đó một khuôn mặt quỷ dữ tợn, đáng ghét xuất hiện trước mặt hai người.
Chính là Vệ Kiệt đã chết!
Gã đầy mặt đau đớn và căm hận vô tận, há miệng lớn như chậu máu phát ra từng trận gào thét, âm thanh như từ địa ngục sâu thẳm truyền đến, giống như một tù nhân bị nhốt trong lồng giam, dùng hết sức lực muốn thoát khỏi sự trói buộc để giành lấy tự do.
"Ám ảnh thần thể, khủng bố như vậy!"
Lý Cực lập tức hít một hơi thật sâu, phát hiện Trần Tổ quả thực quá biến thái.
Mặc dù ám ảnh hộ vệ bị hắn chuyển hóa không thể tiếp tục tu luyện nhưng lại có thể bảo lưu tu vi và năng lực trước đó của đối phương, may mà lúc đầu Tần Thủy Hoàng đã sớm đánh lên ấn pháp tiên nô thu phục hắn, nếu không một khi để hắn tu luyện lên thì chắc chắn sẽ là đối thủ vô cùng khó chơi.
"Phong!"
Trong mắt Trần Tổ lóe lên một tia sáng sắc bén, nhanh chóng bấm chỉ quyết điểm vào người Vệ Kiệt.
Chỉ thấy từng sợi xích sắt màu đen xuất hiện từ hư không, không chỉ khóa chặt tứ chi và thân thể Vệ Kiệt, còn kéo mạnh hắn vào trong bóng tối vô tận, chỉ để lại từng tiếng quỷ khóc thảm thiết như từ địa ngục truyền đến.
Bận rộn xong...
Ám ảnh lĩnh vực trực tiếp sụp đổ, thiên địa lại được sáng tỏ. "Hự hựt!!"
Trân Tổ lập tức thở hổn hển, cả người như kiệt sức quỳ xuống đất.
"Ngươi không sao chứ!?"
Lý Cực vội vàng tiến lên, đỡ người dậy.
“Ta không sao!"
Trần Tổ hít sâu một hơi, có chút tiếc nuối nói: "Mặc dù ta tu luyện chuyển hóa Vệ Kiệt thành ám ảnh hộ vệ của mình nhưng tu vi của đôi bên chênh lệch quá lớn, cưỡng ép sử dụng chắc chắn sẽ bị phản phệ, xem ra hiện tại chỉ có thể dùng làm át chủ bài cuối cùng đồng quy vu tận."
"Đã rất tốt rồi!"
Lý Cực hâm mộ an ủi: "Ai vừa phi thăng tiên giới được mấy tháng, có thể sở hữu át chủ bài cấp bậc này!?"
"Cũng đúng!"
Khóe miệng Trần Tổ không nhịn được nhếch lên, sau đó hỏi: "Tiếp theo ngươi định làm gì? Là đi Tiên minh tìm bệ hạ sao!?”
"Không!"
Lý Cực như đã sớm nghĩ xong, thuận miệng trả lời: "Hiện tại Hắc Băng đài của Thanh Thiên đã có hình hài, cho nên ta định tiếp theo sẽ đi làm ăn, kiếm tiền cho bệ hạ."
"Làm ăn!?"
Thần sắc Trần Tổ sửng sốt nói: "Ngươi biết làm ăn sao!?"
"Không biết!"
Lý Cực rất sảng khoái trả lời: "Nhưng ta biết những việc làm ăn kiếm tiền trong tiên giới, đều được ghi trong luật pháp của Tiên minh, Lăng Tiêu cung, Chiến thần điện, nếu như là trước đây ta đương nhiên không dám kiếm tiền này nhưng hiện tại tiên giới sắp loạn rồi, Lăng Tiêu cung và Chiến thần điện sẽ mất đi rất nhiều đệ tử tinh nhuệ, đến lúc đó cho dù bọn họ có muốn quản, cũng không có năng lực quản, thêm vào đó còn có Đông Phương tiểu thư và Bạch Nhật hai nội ứng, cùng với tình báo của Hắc Băng đài Thanh Thiên, Nam vực và Bắc vực chẳng phải tùy ý ta làm ăn buôn bán tự do sao!?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận