Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 73. Đều Là Người Trưởng Thành

Chương 73. Đều Là Người Trưởng Thành
Lúc này ——
Chiến khu nơi Tần Phong đang ở.
Tám trong số mười thành viên thử thách đã đến, mà Tần Phong mang theo tiểu Bạch lại chậm chạp đến trễ.
“Tần Phong!!”
Trong đám người, Nam Phong công chúa cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Tần Phong, hận không thể cắn hắn chết ngay tại chỗ, còn có con thỏ kia cũng không phải vật gì tốt.
Còn nói cà rốt có thể giải độc, kết quả nàng ăn vào vẫn vô dụng, cuối cùng phải gọi hai thị nữ tới mới gắng gượng qua khỏi…
“Tần Phong, là Tần Phong!”
Đám người xung quanh nhao nhao kinh hô lên.
Sau khi nghe được những lời bình của Mã Ngốc Quốc, tất cả mọi người đều không coi trọng Tần Phong, cảm thấy hắn khả năng cao sẽ không tới tham gia đấu vòng loại sinh tử, nhưng không nghĩ tới cuối cùng hắn vẫn tham gia.
“Tình huống gì đây!?”
Tần Phong nghi ngờ sờ mặt mình một cái, không hiểu tại sao mọi người lại nhìn hắn như vậy.
Chẳng lẽ hắn lại trở nên đẹp trai hơn!?
“Con thỏ này là linh sủng của ngươi sao!?”
Nam tử áo đen đi tới bên cạnh Tần Phong, sau đó lại nhìn về phía tiểu Bạch đang ngồi trên vai hắn.
Theo quy tắc của đấu vòng loại sinh tử, không có quy tắc nào trong cuộc thi cấm mang theo linh sủng của mình tham gia chiến đấu, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đẳng cấp của linh sủng không thể quá cao, nếu không sẽ bị đánh giá là gian lận.
“Đúng vậy!” Tần Phong gật đầu nói.
“Con thỏ!?”
Đám người xung quanh nhịn không được mà nhìn nhau, thực tình không thể hiểu nổi đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ này.
Dùng thủ đoạn vô sỉ để giàng chiến thắng, bây giờ lại còn mang theo một con thỏ đến tham gia đấu vòng loại sinh tử, đây là biết rõ chính mình không lấy được thứ tự tốt, cho nên bắt đầu ngửa bài sao!?
“Siêu phàm cửu trọng, có thể dự thi!”
Nam tử áo đen một mắt liền nhìn thấu tu vi của tiểu Bạch, giống như Tần Phong đều là siêu phàm cửu trọng.
Chỉ là hắn ta không giống những người khác xem thường con thỏ đáng yêu này, bởi vì hắn nhìn ra đây là dị chủng bên trong yêu thú, có năng lực cùng tiềm lực cực kỳ khủng bố.
Lại thêm vẻ bề ngoài dễ thương dễ đánh lừa người khác thì nếu như ai dám xem thường con thỏ này, sợ rằng sẽ ăn phải đau khổ lớn.
“Tới 9 người, vẫn còn thiếu một người!”
Nam tử áo đen liếc nhìn qua đám người, biết Phương Thường là người cuối cùng chưa đến.
“Phương Thường có đến không?”
Nam Phong công chúa lo âu nhìn chung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Phương Thường.
Tối hôm qua, dưới sự trợ giúp của hai thị nữ, nàng mới có thể chịu đựng được. Sau đó, nàng liền nghĩ đi tìm Phương Trường để kể ra ủy khuất của bản thân nhưng ai Phương Thường đã bỏ đi, thậm chí cũng không ai biết y đã đi đâu.
“Hắn vẫn để ý sao!?”
Nam Phong công chúa trong lòng vô cùng uể oải, tất cả đều do tiện nhân Tần Phong kia mà ra.
Ầm ầm!!
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, rơi ầm ầm trước mặt mọi người.
“Phương Thường!?”
Người trong toàn trường liền kinh hô một tiếng, gần như không thể tin vào hai mắt mình.
Chỉ thấy Phương Thường tóc tai bù xù, khuôn mặt được trang điểm đậm, quang thân lại tản ra một cỗ khí tức tà ác, nếu so với chàng trai chói sáng trước đây thì chính là biến hóa long trời lở đất.
“Nhập ma!!”
Nam Phong công chúa khó có thể tin mà trừng to mắt, đầu óc lập tức choáng váng.
Nàng thật sự không thể tin được, chỉ vì Tần Phong hôn nàng mà Phương Thường liền chịu không được mà lựa chọn nhập ma, tâm tính của y sao có thể yếu đuối như vậy được!?
“Ngàn năm tu đạo, không bằng một đêm thành ma!!”
Đám người xung quanh phát ra một tiếng thở dài, toàn bộ đều đang tiếc hận thay cho Phương Thường.
Nhập ma có thể khiến người ta thu được lực lượng cường đại trong một thời gian ngắn, nhưng loại sức mạnh này lại cực kỳ dễ dàng khiến người ta mê loạn, cuối cùng trở thành một tên ma đầu chân chính, thị sát thành tính, vô pháp vô thiên, trở thành kẻ địch của toàn bộ Hoang Cổ.
“Nhập ma !?”
Nam tử áo đen nhíu mày lại, có loại dự cảm không tốt.
Theo quy tắc của đấu vòng loại trực tiếp, tuyển thủ nhập ma có thể tham gia, nhưng đối phương lại là môn sinh thiên tử Đại Hạ, hơn nữa được Lục Đạo Đế Quân đặc biệt chấp thuận tham gia, nếu thả y vào sát lục thì có tốt hay không!?
Nhưng sau khi nghĩ lại, thiên phú của Phương Thường rất khủng bố, nếu y chết trong đấu vòng loại sinh tử, thì có thể coi như giảm bớt một tên kình địch cho hoàng triều Âm Nguyệt.
“Sao lại có cảm giác như một vở kịch ngẫu hứng rẻ tiền vậy!?”
Tần Phong đánh giá Phương Thường, càng xem càng cảm thấy giá rẻ.
“Tần Phong, ta sẽ đem ngươi chém thành muôn mảnh!” Ánh mắt Phương Thường bình tĩnh như nước nhưng lại lộ ra một cỗ túc sát chi khí.
Đối với điều này, Tần Phong liền lập tức đáp trả, hắn xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Nam Phong công chúa, sau đó tỏ ra âm trầm, nói: “Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, chuyện tối ngày hôm qua coi như chưa từng xảy ra.”
“Ngươi......”
Nam Phong công chúa tỏ ra vô cùng tức giận, nhưng bên trong ánh mắt lại giống như đang né tránh cái gì.
Hoa lạp!!
Toàn trường trong nháy mắt sôi trào, muốn Tần Phong phải kể rõ ngọn ngành câu chuyện.
Bọn họ rất muốn biết tối hôm qua hắn cùng Nam Phong công chúa đã xảy ra chuyện gì, rốt cuộc phải là chuyện gì mà cần phải đề cập tới việc tất cả mọi người đều là người trưởng thành.
“Tần Phong!!”
Phương Thường kém chút nữa là bị Tần Phong chọc cho tẩu hỏa nhập ma, tà khí quanh thân liên tục tăng lên.
“Ngươi nghĩ ta sợ ngươi!”
Dĩ nhiên Tần Phong không sợ, mặc kệ ngươi nhập ma hay nhập thần, thì cũng không có việc gì mà một bình heo mẹ cũng điên cuồng không giải quyết được, nếu có thì liền dùng 100 bình.
Lần này vì đấu vòng loại sinh tử mà hắn đã cố tình phối chế ra hơn ngàn cân.
“Người đến đông đủ, đấu vòng loại sinh tử chính thức bắt đầu!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận