Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 838 - Lại đến Bắc Hải



Chương 838 - Lại đến Bắc Hải




Thời gian không dài ——
Các thế lực lớn đều nhận được tin tức Thần Tú ngã xuống, nhất là hai đại thánh địa khác càng là khẩn trương không gì sánh được.
Bọn họ vốn tưởng rằng nhà mình có đạo thống truyền thừa ở thượng giới, vị thượng giới tiên nhân này làm việc ít nhiều sẽ thu liễm một chút, sẽ không đem chiến hỏa lan đến ba đại thánh địa của bọn họ.
Nhưng ai biết được, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi!
"Tiền bối định làm sao bây giờ!?"
Võ Lăng Thánh Chủ đứng trên đỉnh núi, nhìn về phía Thái Bạch Tiên Sơn.
“Lão phu theo dõi được một tia thiên cơ, Tần gia có thể giải kiếp này!”
Nhàn Vân Tử nhắm mắt ngồi xếp bằng trên Thái Bạch Tiên Sơn, bắt đầu thần du Thái Hư trao đổi với Võ Lăng thánh chủ.
"Tần gia? Tần Hạo!?”
Võ Lăng thánh chủ hơi nhíu mày lại, nghĩ đến Tần Phong đã từng kinh diễm thiên hạ.
Nếu như Tần Phong năm đó không có bị thương, không có ngã xuống dưới bàn tay của Thượng Giới tiên nhân, nàng tuyệt đối tin tưởng Tần gia có thể cởi bỏ kiếp nạn này.
Nhưng hiện tại Tần Phong đã ngã xuống, Tần Hạo thật sự có thực lực này sao!?
Lúc này Tần Phong chấm dứt tu luyện, đi ra khỏi khoang thuyền, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy phương xa xuất hiện một mảnh biển rộng, chính là Bắc Hải nơi Giao Nhân tộc sinh sống.
Hắn thông qua thẻ Thiên Cơ nhìn thấy, Lâm gia sau khi thoát ly hoàng tộc Đại Hạ, cũng không có lựa chọn trở về tiếp tục làm bia đỡ đạn, mà là mang theo nhân mã còn lại trốn vào trong Bắc Hải.
“Chủ công, chúng ta tới Bắc Hải làm gì!”
Mộc Tú ở một bên tò mò hỏi: "Nếu ngươi muốn ăn cá, chỉ cần nói lão Tề là được rồi, cần gì phải tự mình chạy một chuyến tới đây!?”
"Cá thì có cái gì ngon..."
Tam Lộng đại sư răn dạy, sau đó nịnh nọt nói: "Nhìn bộ dáng chủ công liền biết, khẳng định là lần trước ở Bắc Hải luyện chế thần khí chưa đã nghiện, lần này là chuyên môn trở về luyện thật thoải mái!”
“Ngươi lại nói thần khí, cẩn thận ta tuyên bố rời khỏi Luyện Khí giới!”
Tần Phong đã không thể nhịn được nữa.
Hoàn toàn không lo lắng giới luyện khí mất đi Tần Phong, tựa như khu 3D mất đi Tifa, trường học mất đi nữ sinh…
"Ách..."
Tam Lộng đại sư bị dọa vội vàng câm miệng, trong lòng đánh chết cũng không tin.
Gã tình nguyện tin tưởng Hắc Qủa Phụ của Hợp Hoan Tông là liệt nữ trinh khiết, cũng không tin Tần Phong kia là người hay là quỷ đều có thể lừa gạt.
"Sảng khoái!!"
Mộc Tú nhìn thấy con lừa hói bị giáo huấn, kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
“Chỗ có Ngọa Long, liền có Phượng Hoàng!”
Nhìn Mộc Tú vui sướng khi thấy người gặp họa, Tần Phong cảm thấy vô cùng đau đầu.
Hắn cũng không biết lúc trước đầu óc là điên cái gì, lại đánh lên tiên nô pháp ấn cho Mộc Tú cùng Tam Lộng, cũng không biết hiện tại trả lại còn kịp hay không.
“Thì ra thủ phạm là hắn!”
Nhâm Hoàn thì đứng ở phía sau Tần Phong, chỉ cảm thấy người này sâu không lường được.
Về chuyện mấy năm trước Bắc Hải đột nhiên xuất hiện lôi kiếp, sớm đã truyền ra khắp Hoang Cổ, có người nói là Diệp Thần ở chỗ này luyện đan dẫn tới lôi kiếp, cũng có người nói là báo ứng của Giao Nhân tộc…
Tuy rằng cũng có người suy đoán là kôi kiếp do Tần Phong luyện khí dẫn tới, nhưng bởi vì lúc ấy Tần Phong phế chỉ có thể ngồi xe lăn, lại có Hữu Dung của Dược Thần cốc chứng munh, cho nên cuối cùng cũng bài trừ hiềm nghi đối với Tần Phong.
Hiện tại nghe ý tứ Tam Lộng đại sư, Tần Phong năm đó căn bản không có bị thương, mà là đồng bọn Hữu Dung bao che, lừa gạt tất cả các thế lực Hoang Cổ.
“Xem ra bọn họ đã sớm biết Thượng Giới tiên nhân sẽ xuống hạ giới!”
Nhâm Hoàn liếc mắt nhìn Mộc Tú vui sướng khi người gặp họa, phát hiện đệ nhất thần tính Hoang Cổ quả nhiên lợi hại.
Sau này mình nói chuyện với hắn cũng phải nhỏ giọng một chút, không thể gọi người ta là thần côn nữa, phải gọi đại sư mới được, miễn cho gặp phải đại kiếp nạn sinh tử, đại sư không nhắc nhở hắn.
Lúc này——
Một hòn đảo nhỏ ở Bắc Hải, đám người Thiên Tâm chi thành đang ẩn nấp.
Không phải bọn họ không biết Hoàng triều Đại Hạ một lần nữa quật khởi, mà là đã quen với bạc tình bạc ân của hoàng tộc Đại Hạ, biết trở về khẳng định không có kết quả tốt.
"Ai, Lâm gia ta nên đi đâu đây!?"
Lâm Hào chắp tay đứng bên bờ biển, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Vốn muốn đi Long Môn Hạp Cốc cướp đoạt bảo tàng tiền triều, kết quả không đợi được đám lão Lục Tần gia kia, ngược lại gặp phải tiên nhân thượng giới thiếu chút nữa chết bên ngoài.
"Ngươi đang nghĩ cái gì vậy!?"
Một thanh âm già nua từ phía sau Lâm Hào truyền đến, chính là vị lão tổ Lâm gia tu vi đại đế kia, Lâm Tâm Nhi thì ở một bên cẩn thận nâng đỡ.
Không giống như đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh lúc trước, Lâm Tâm Nhi hiện tại rõ ràng thành thục không ít.
Từ sau khi nàng ở đế đô bại trận trước Tần Hạo, không chỉ danh vọng Lâm gia một ngày không bằng một ngày, nàng cũng trở thành trò cười Hoang Cổ.
Đều nói nàng là một kẻ ngốc có mắt không biết vàng khảm ngọc!
Không chỉ không cần thiếu niên chí tôn, nhất định phải đi tìm đường chết chạy tới từ hôn.
Còn trúng bẫy hoàng tộc Đại Hạ, khơi mào chiến tranh giữa Tần gia cùng Thiên Tâm chi thành, từ đó làm suy yếu rất nhiều, ảnh hưởng cùng thực lực của Thiên Tâm chi thành.
Đất đai trước kia nhượng lại cho Âm Nguyệt Hoàng triều, bị thu hồi hoàn toàn không có ý định trả lại.
Hiện tại Lâm gia không chỉ có thực lực bị tổn hại lớn, ngay cả căn cơ Thiên Tâm chi thành cũng mất, không thể không trốn ở trên một hòn đảo nhỏ tại Bắc Hải.
“Năm đó nếu ta không từ hôn thì tốt biết bao!”
Mỗi lần Lâm Tâm Nhi nhớ tới việc này, trong lòng liền cảm thấy hối hận.
Nếu như năm đó nàng không có tùy hứng chạy tới Tần gia từ hôn, Lâm gia cùng Tần gia chính là minh hữu, có thể liên thủ áp chế hoàng quyền.
Hơn nữa trận khổ nhục kế của Tần gia, có được ngoại viện cường lực của Âm Nguyệt Hoàng triều, chỉ cần Hoàng tộc Đại Hạ dám làm yêu, vài phút là có thể tiêu diệt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận