Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 902 - Thỏ nổi giận



Chương 902 - Thỏ nổi giận




Trong lúc nhất thời ——
Tiếng đàn và tiếng sáo vang vọng khắp bầu trời đêm, khiến mọi người nhao nhao bịt lỗ tai lại.
"Không tốt!!"
Vu Lan biến sắc, vội vàng ổn định tâm thần.
"Lấy âm nhập đạo, khủng bố như vậy!!"
Tề Tu Viễn, Tam Lộng đại sư lộ ra sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Không giống như công kích vật lý của bọn họ, âm ba công kích hoàn toàn chính là ma pháp công kích, không chỉ có thể đột nhiên xuất hiện hóa thành thực thể, còn có thể kích động tâm tình khơi mào cảm xúc tiêu cực của người khác.
Dù cho bọn họ đột phá đến đại đế, vẫn cảm giác tâm trạng bị kích thích.
Bất quá Nhàn Vân Tử, Võ Lăng Thánh Chủ thì không bị ảnh hưởng chút nào.
Bởi vì tâm tình của bọn họ sớm đã đạt tới Hóa Cảnh, rất khó bị ngoại giới ảnh hưởng mà có dao động.
"A..."
Các đệ tử Tần gia bịt lỗ tai kêu to, thật sự chịu không nổi loại âm ba công kích này.
“Âm, giết người vô hình!”
Nhàn Vân Tử khẽ nhíu mày, vung phất trần trong tay lên.
Chỉ thấy một đạo kim quang rất nhanh tản ra, bao phủ đệ tử Tần gia, để cho bọn họ không đến mức chết trong loại công kích âm ba vô hình này.
“Đa tạ tiền bối!”
Đệ tử Tần gia sau khi vượt qua kiếp nạn còn sống, vội vàng tiến lên hành lễ nói lời cảm tạ.
"Đây chính là Thiên Kiêu mạnh nhất từ trước đến nay của Hoang Cổ!?"
Trong ánh mắt Tiếu Bách Hợp nổi lên vẻ hoảng sợ, rốt cục ý thức được mình đến Tần gia có bao nhiêu ngu xuẩn.
Vốn tưởng rằng cho dù đến Tần gia trộm ngọc trộm hương bị phát hiện, cũng có thể bằng vào tu vi đại đế của mình mà toàn thân trở ra.
Nhưng ai biết trình độ yêu nghiệt của Tần Phong, hoàn toàn vượt qua thế giới quan nàng thiết lập từ nhỏ, dưới đại đế đều là con kiến hôi.
Mối quan hệ giữa sói và cừu, trực tiếp đảo ngược hai cực!
Ô ô~~
Ngay khi tiếng đàn và tiếng sáo đấu đến khó phân thắng bại, một tiếng gào thét khiến người ta nổi da gà vang lên.
Chỉ thấy Tiểu Bạch bị hai người này ầm ĩ thật sự là không ngủ được, tức giận từ trong ổ chó nhảy dựng lên, lấy ra chiếc kèn yêu quý của mình, thổi lên.
Không cần cái gì công pháp hoa rực rỡ gia trì, chỉ riêng thanh âm vang lên liền thiếu chút tiễn người khác đi, mạnh mẽ đè ép tiếng đàn cùng tiếng sáo lại.
"Ừm!?"
Tần Phong khẽ nhíu mày, hai tay đè lại dây đàn để giảm âm thanh.
Không phải Tiểu Bạch thổi mội khúc đứt ruột đứt gan của hắn, mà là âm thanh suýt nữa đã tiễn hắn đi, thật giống như hai nghệ sĩ dương cầm lớn đang đấu đàn, đột nhiên đội ngũ chuyên nghiệp đưa tang đi qua.
Ý cảnh hoàn toàn bị phá hủy!
"Hô hô..."
Tiếu Bách Hợp cũng ngừng lại, ngực phập phồng rất lợi hại.
Tuy rằng nàng có được tu vi đại đế, nhưng đối mặt với loại yêu nghiệt như Tần Phong, lại không thể không xuất ra trăm phần trăm thực lực, khiến cho linh lực trong cơ thể nàng tiêu hao thật lớn.
"Là Tiểu Bạch!!"
Tần Mộc Tuyết cùng các nữ đệ tử nhao nhao kinh hô lên, mắt đầy đào tâm nhìn Tiểu Bạch trên nóc nhà.
“Một đại đế cần đánh lâu như vậy sao?!"
Tiểu Bạch rõ ràng mang theo tức giận rời giường, bóp ra một đạo chỉ quyết nói: "Thiên địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn, nghiễm tu hạo kiếp, chứng ngô thần thông..."
Ầm ầm!!
Chỉ thấy Thiên Sư Ấn trên mi tâm Tiểu Bạch đột nhiên sáng lên, quanh thân cũng ngưng tụ ra một trận ánh sáng vàng chói mắt.
Kim Quang Chú!!
Lão Tử truyền cho Tiểu Bạch thần công chính tông của đạo gia, trải qua nhiều ngày tu luyện rốt cục đã luyện thành.
Bang một tiếng!!
Dưới chân Tiểu Bạch dùng sức đạp lên nóc nhà, giống như sao băng màu trắng vọt về phía Tiếu Bách Hợp.
"Trời ạ, thiên sư!?"
Tiếu Bách Hợp cả người ngây ngốc, không rõ thỏ lấy Thiên Sư Ấn ở đâu ra.
Tuy nhiên khiến cho nàng càng thêm không nghĩ tới chính là, Tiểu Bạch không chỉ có thiên sư ấn, còn có rất nhiều buff củaTần Phong, trên đỉnh đầu hiện ra ba quyển thánh nhân trúc giản.
"Trời, đất, ba quyển thánh nhân trúc giản!!"
Toàn trường lập tức vang lên một mảnh tiếng kinh hô.
Ai cũng không nghĩ tới thánh nhân Trúc Giản trong truyền thuyết bị một con thỏ tập hợp đầy đủ, hơn nữa con thỏ này cư nhiên còn có thể đem thánh nhân trúc giản làm vũ khí sử dụng.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng khắp thiên địa, nơi Tiểu Bạch đi qua hư không kịch liệt chấn động.
"Không tốt!!"
Tiếu Bách Hợp trong lòng không khỏi cả kinh.
Bởi vì lúc trước so đấu cùng Tần Phong đã tiêu hao quá lớn, cho nên cũng không có bao nhiêu nắm chắc tránh thoát công kích của Tiểu Bạch, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu vật này thừa dịp người gặp nguy hiểm.
"Mẹ kiếp, cướp đầu người!!"
Tần Phong nhịn không được bạo phát một tiếng thô lỗ, không biết ai đem thỏ nhà hắn làm hỏng.
Bang một tiếng!!
Chỉ thấy đỉnh đầu Tiểu Bạch đụng trúng bụng Tiếu Bách Hợp, tam đại thánh nhân Trúc Giản cũng bộc phát ra khí tức thánh nhân khủng bố.
"Phốc!!"
Tiếu Bách Hợp phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh không hề có lực hoàn thủ.
"Thánh nhân trúc giản!?"
Lâm Tam cũng bị đánh thức đi ra xem xét, nhìn thấy thánh nhân Trúc Giản thì trong lòng nhảy dựng.
Không biết vì sao, nhìn thấy Tiểu Bạch xuất ra thánh nhân trúc giản, y không hiểu sao laiaj cảm giác bảo vật này vốn nên thuộc về mình.
"Sao lại như vậy!?"
Lâm Tam bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, vội vàng đem dục vọng trong lòng đè xuống.
Đại trượng phu đứng giữa thiên địa, lại dưỡng Hạo Nhiên chính khí, làm chuyện quang minh lỗi lạc, làm sao có thể động tâm tư lệch lạc đối với bảo vật của người khác!?
Bang một tiếng!!
Chỉ thấy một kích trọng quyền của Tiểu Bạch khiến Tiếu Bách Hợp nặng nề rơi trên mặt đất, vẻ mặt chật vật hoàn toàn không có bộ dáng kiệt ngạo bất tuân như trước.
“Thỏ ta đánh chính là đại đế!”
Tiểu Bạch nghênh ngang bước đi, chuẩn bị trở về chuồng chó của mình tiếp tục ngủ.
"Oa, Tiểu Bạch thắng!!"
Tần Mộc Tuyết kích động ôm lấy Tiểu Bạch, trở thành manh sủng hung hăng hôn một cái.
Ngay sau đó các nữ đệ tử Tần gia khác cũng nhao nhao tiến lên, là ngươi hôn xong trở thành ta hôn, ai cũng muốn hiếm lạ một ngụm đại bảo bối này.
“Thỏ ta chán ghét nữ nhân không có giới hạn!”
Tiểu Bạch liều mạng giãy dụa muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn bị vô tình bắt trở về.
“Buông con thỏ kia ra, có bản lĩnh xông tới ta!”
Các nam đệ tử hâm mộ đến ghen tị, hận không thể đầu thai trở thành thỏ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận