Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 122. Chỉ Có Thể Làm Tiểu Thiếp

Chương 122. Chỉ Có Thể Làm Tiểu Thiếp
Hai người bọn hắn có thể cảm nhận rõ ràng linh lực hùng hậu dị thường bên trong cơ thể Tần Phong, hoàn toàn không có chuyện căn cơ bất ổn, thậm chí căn cơ còn muốn vững chắc hơn bọn hắn tưởng tượng.
Làm sao có thể!!
Hai con mắt của Thiên Quân, Vạn Mã trừng lớn giống như là chuông đồng, thực sự không hiểu Tần Phong làm như thế nào.
Trong một tháng từ Linh Vũ nhất trọng đột phá đến Nhập Đạo nhất trọng, thế mà còn có thể bảo trì căn cơ vững chắc, đừng nói là bọn hắn, coi như phóng nhãn ra toàn bộ Hoang Cổ cũng chưa từng nghe thấy.
"Hô hô!!"
Tần Phong mở to mặt, thở hắt ra, sau đó thu khí tức vào bên trong cơ thể.
Sau khí đột phá Nhập Đạo cảnh, sự thay đổi lớn nhất chính là sức chiến đầu không ngừng gia tăng lên gấp mấy chục lần, cũng nhiều thêm gần ngàn năm thọ nguyên, ngoài ra, mối liên hệ với Trường Không Kiếm Thần càng thêm chặt chẽ.
Theo lời của Thập tổ, Trường Không Kiếm Thần có kiếm linh, đây là nguyên nhân mà hắn có thể khống chế kiếm lúc mới đột phá được Khai Nguyên cảnh.
Hiện tại tu vi của hắn đột phá lên Nhập Đạo cảnh, do đó việc khống chế Trường Không Kiếm Thần mới càng thêm thuận buồm xuôi gió, có thể nhẹ nhõm khống chế lớn, nhỏ, giẫm lên nó, ngao du tự do trên không trung.
"Lên!!"
Tần Phong điểm một đạo chỉ quyết, dùng sức hướng về phía Trường Không Kiếm Thần.
Ong ong! !
Trường Không Kiếm Thần cảm nhận được Tần Phong triệu hoán, phát ra tiếng ong ong, hóa thành phi kiếm trôi lơ lửng đến trước mặt Tần Phong.
"Rốt cục có thể bay!"
Tần Phong không kịp chờ đợi mà nhảy lên phi kiếm, hưu một tiếng, liền bay ra phòng trúc.
Đồng thời, Tần Phong cũng phát hiện linh lực trong cơ thể đang điên cuồng giảm bớt, lấy tu vi Nhập Đạo nhất trọng hiện tại của hắn thì nhiều nhất chỉ có thể bay nửa canh giờ.
“Ta rốt cuộc cũng hiểu, tại sao nhiều tu sĩ Nhập Đạo cảnh lại không cần phi kiếm!” Tần Phong bay một vòng ở bên ngoài, sau đó chưa đã thèm mà quay lại nhà trúc nhỏ.
Chỉ là Tần Phong vừa trở về, liền phát hiện trong nhà có người đến.
Ngoại trừ Nguyệt Thần cùng Tử Diên thì Vu Lan còn mang đến một mỹ phụ nở nang khí chất xuất chúng, khí tràng cường đại khiến cho Thiên Quân, Vạn Mã phải run rẩy.
Không cần nghĩ cũng biết rõ, đối phương là Lam Ma, một trong tứ đại mỹ nhân Hoang Cổ.
Bị Tần Phong khi dễ gần một tháng, rốt cuộc Vu Lan cũng đã chờ được mẫn thân xuất quan, nàng không muốn chờ dù chỉ một chút mà lập tức mang theo mẹ ruột đến Thúy Phong Trúc để đòi mặt mũi.
Về phần Nguyệt Thần sau khi nghe ngóng được tin tức Lam Ma xuất quan thì cũng vội mang theo Tử Diên, tới chiếm vị trí tốt, còn chuẩn bị hạt dưa, hoa quả, rượu ngon và các loại độ ăn.
"Nhập Đạo!!"
Nguyệt Thần nhăn mày lại, trong lòng hô quá nhanh.
Gần đây, nàng nghe nói tin tức liên quan đến việc Tần Phong điên cuồng đột phá, vốn nghĩ chỉ là nghe nhầm đồn bậy, bởi vì Tần Phong là loại có tính cách kiên định, làm sao có thể đột nhiên không để ý căn cơ mà điên cuồng đột phá.
Tuy nhiên không ngờ chuyện này lại là thật, chỉ với một tháng đã có thể đột phá đến Nhập Đạo cảnh.
"Mẹ, hắn chính là Tần Phong!"
Vu Lan tức giận trừng mắt Tần Phong, giống như muốn nói lần này ngươi chết chắc rồi.
Chỉ là, nàng rõ ràng đã đánh giá thấp độ dày da mặt của Tần Phong, hắn vừa nhìn thấy Lam Ma thì cũng không lộ ra chút hoảng hốt nào, ngược lại còn thâm tình chậm rãi tiến lên ôm lấy bờ eo thon của nàng.
"Lan bảo bảo, ngươi thật sự quá nghịch ngợm, tại sao lại không nói trước một tiếng là muốn dẫn mẹ tới?!”
Lan bảo bảo! ?
Vu Lan nghe đến nổi cả da gà, nàng vội vàng giơ tay lên muốn hất móng heo của Tần Phong.
“Tình huống gì đây!?”
Lam Ma thoáng sửng sốt.
Nghe nói nữ nhi bảo bối nhà mình bị tiểu tử Tần Phong khi dễ, nhưng tại sao bây giờ nàng lại cảm thấy hai người giống như đôi tình lữ đang cãi nhau!?
“Ồ!?"
Nguyệt Thần cũng ngạc nhiên không thôi, không biết vì sao hai người này lại mắt đối mắt như vậy.
Theo lý thuyết Tần Phong ức hiếp Vu Lan như thế, Vu Lan hẳn là hận hắn chết mới đúng, hay là nữ nhi của Lam Ma có yêu thích đặc biệt gì?
“Tại sao hắn lại gọi nàng ta là bảo bảo!?”
Tử Diên tức giận, vội dáo dát nhìn xung quanh tìm thân ảnh của tiểu Bạch.
“Ngươi còn không vui sao!?”
Tần Phong tiếp tục biểu diễn, nhìn thấy Vu Lan tràn đầy bất đắc dĩ, hắn mới nói: "Ta đã nói với ngươi, ta cùng Tử Diên là thanh mai trúc mã, ngươi dù muốn lấy thân báo đáp ân cứu mạng ở trong vòng loại đấu sinh tử thì tối đa cũng chỉ làm tiểu thiếp.”
“Ai muốn làm tiểu thiếp cho ngươi!”
Vu Lan gấp gáp, biểu thị Tần Phong đang nói bậy.
“Lời này của hắn là gì? Thanh mai trúc mã tương đương với thê tử!?"
Khuôn mặt nhỏ của Tử Diên nổi lên một vòng ửng đổ, nhịp tim nhảy loạn như nai con đi loạn.
Vốn cho rằng hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Tần Phong sẽ không có ý kia với nàng, là tự mình mong muốn đơn phương, nhưng không nghĩ tới, địa vị của mình trong lòng hắn lại cao như vậy.
“Không muốn làm tiểu thiếp!?”
Tần Phong nắm lấy tay nhỏ của Vu Lan, nghiêm túc nói: "Ngươi yên tâm, Tần Phong ta là nam nhân có trách nhiệm, trước đây giúp ngươi giải độc cho nên mới phải bất đắc dĩ cởi bỏ y phục của ngươi, ta nhất định sẽ phụ trách đến cùng, còn có chuyện ngươi đưa yếm cho ta làm tín vật đính ước, ta nhất định sẽ thủ khẩu như bình, không nói với người bên ngoài.”
Lam Ma trực tiếp kinh ngạc đến ngây người tại chỗ, phát hiện lượng tin tức này quá mức khủng bố.
Mẹ nó! !
Cởi quần áo giải độc thì còn có thể hiểu, nhưng chuyện lấy yếm làm tín vật đính ước là cái quỷ gì!?
Nàng một mực nuôi dạy nữ như giống như tiểu thư khuê các, nhưng không nghĩ tới đứa con gái này lại lén sau lưng nàng, chơi cuồng dã như vậy.
Khụ khụ!
Làm một mẫu thân hiểu rõ đại nghĩa, nàng không thể nhìn trộm sở thích của con gái mình!
"Ai đưa yếm cho ngươi làm tín vật đính ước. . ." Vu Lan triệt để gấp gáp, không nghĩ tới Tần Phong lại không biết xấu hổ như vậy.
"Vậy những thứ này là cái gì! ?"
Không bằng tiếp tục nói chuyện với Vu Lan, Tần Phong phất tay xuất ra một cái yếm.
Là mẹ ruột của Vu Lan, Lam Ma tự nhiên nhìn một cái liền nhận ra đây là do nữ nhi bảo bối tự tay thêu thùa, nói cách khác yếm này đúng là của Vu Lan.
"Ai, con gái lớn không giữ được!"
Lam Ma nhịn không được thở dài một tiếng.
Vốn cho rằng là nữ nhi bảo bối bị người khi dễ, nhưng không ngờ là nữ nhi bảo bối lừa gạt mẹ ruột tới ăn cơm chó.
"Ừm!?"
Tần Phong nhìn Vu Lan đang tức đến thở hổn hển, phát hiện nàng cũng không cam lòng kêu ba ba, vậy hắn cũng chỉ có thể để nàng kêu kêu ba ba...
Bạn cần đăng nhập để bình luận