Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1285 - Thiên la địa võng



Chương 1285 - Thiên la địa võng




“Giết!”
Võ Lâm Vệ lập tức khai hỏa toàn bộ, điên cuồng chém giết đám phản tặc này.
Tuy nhiên số lượng của đối phương lên tới mấy ngàn người, còn là thủ lĩnh phản tặc ở khắp nơi, thực lực cũng đều không kém, trong lúc nhất thời khó có thể giết chết toàn bộ.
“Bạo quân, đi chết đi!”
Trên mặt bọn phản tặc tràn đầy điên cuồng, không chút do dự xông về phía Tần Phong mà tự bạo.
Tuy nhiên bọn họ đều không có chú ý tới, Đường Xuyên vừa rồi dẫn đầu hô tự bạo, lại yên lặng lui tới phía sau mọi người.
“Bệ hạ, cẩn thận!”
Nhâm Hoàn cùng Tam Lộng đại sư đột nhiên biến đổi sắc mặt, không để ý nội quyển mà vội vàng chắn ở trước mặt Tần Phong.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc liên miên không dứt, còn kèm theo năng lượng khủng bố không ngừng trùng kích đại trận, khiến cho đại trận bắt đầu lúc sáng lúc tối, cuối cùng trực tiếp bị phá tan.
“Phá rồi!!”
Đường Xuyên kích động thiếu chút nữa kêu lên, vội vàng chạy ra khỏi đại trận.
“Đi!”
Diệp Thần mạnh mẽ nhấc lên một hơi, bắt lấy Diệp Long liền chạy như bay ra ngoài.
"Đánh thỏ ta còn muốn đi!!”
Tiểu Bạch thở phì phò ngăn cản Diệp Thần, nâng lên chân ngắn tinh chuẩn đánh gà.
Bang một tiếng, gà bay trứng vỡ!!
Chỉ thấy Diệp Thần lập tức mang theo mặt nạ thống khổ, hơi cúi đầu gối của mình xuống, trợn trắng mắt ngã trên mặt đất rốt cuộc không dậy nổi nữa.
"Leng keng, chúc mừng linh sủng túc chủ đánh vỡ trứng của thiên tuyển chi tử, đạt được 50 vạn điểm nhân vật phản diện!"
Tê tê!!
Tần Phong nhịn không được hít sâu một hơi, chỉ nhìn đã cảm thấy vô cùng đau đớn.
“Chạy mau!”
Những phản tặc khác cũng kịp phản ứng, xông ra bốn phương tám hướng.
“Muốn chạy?”
Tần Phong cười cười, cũng không đuổi theo.
Làm một tên lão lục vững vàng, một khi đã nghe được tỉ mỉ kế hoạch ám sát của đám người Diệp Thần thì làm có thể chỉ an tâm sắp xếp Võ Lâm Vệ, cùng với đội hiện 3.1 Đại Đế!?
Ong! Ong!
Tiếng đao rít bén nhọn điên cuồng vang lên ở trong thiên địa, giống như muốn đè xuống tất cả tiếng ồn ào đều.
“Cái gì!!”
Toàn trường phản tặc nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Chỉ thấy đại viện Đổng gia đã bị mấy vạn đại tuyết long kỵ vây quanh, Tề Tu Viễn thì rút ra tuế nguyệt đao, đao khí vô tận từ trên thân đao phát tiết ra, trực tiếp chém bọn người mới chạy ra ngoài.
Mà ngay khi đám người Diệp Thần cảm thấy tuyệt vọng, thì một tấm lựa trắng bay tới cuốn mọi người đi.
Ầm ầm!!
Đao khí sắc bén tuy rằng không chém trúng người, nhưng nặng nề rơi xuống mặt đất, ngay sau đó một lỗ hổng dữ tợn xuất hiện, giống như cắt thành Đông Kinh ra làm đôi.
“Muốn cứu người!”
Đông Phương tiểu thư cũng cấp tốc bay tới, giơ tay đánh Lam Liên Hoa ra ngoài.
Xoạt!!
Chỉ thấy lụa trắng cuốnđám người Diệp Thần bị chặt đứt, mọi người cũng từ trong hư không rơi xuống đất, một đầu khác, Bất Xuyên tiên cô lộ ra sắc mặt âm trầm.
Thiên tuyển chi tử thật đúng là không nói đạo lý!
Tần Phong liền cảm thấy hết chỗ nói.
Hắn cũng đã đem người bức đến loại trình độ này, nhưng còn có thể xuất hiện người không biết sống chết chạy tới cứu tràng.
“Lần này là thật xong rồi!”
Trong mắt Đường Xuyên tràn đầy vẻ tuyệt vọng.
Chỉ là Đao Tuyệt, Lam Sắc Yêu Cơ, Hồng Y Yêu Tăng, Kim Sắc Truyền Thuyết, Sát Thủ Nhâm Hoàn năm vị Đại Đế cũng đã đủ làm cho người ta tuyệt vọng, ai biết Tần Hoàng lại còn điều động Vũ Lâm Vệ cùng Đại Tuyết Long Kỵ bày ra Thiên La Địa Võng.
“Mọi người phân tán chạy!”
Kim Miểu Miểu chật vật đứng lên, tiếp tục cố chấp phóng ra bên ngoài.
“Có thỏ ta ở đây, các ngươi ai cũng đừng nghĩ chạy trốn!”
Tiểu Bạch lại thông qua không gian di động, xuất hiện ở trước người Kim Miểu Miểu.
Chỉ thấy nó lại một lần nữa vươn ra chân ngắn của mình, thực hiện đúng chiêu thức đã dùng với Diệp Thần.
Bang một tiếng, chính xác trúng mục tiêu!!
A......
Kim Miểu Miểu ngã xuống đất phát ra tiếng kêu thảm thiết, cũng đeo mặt nạ thống khổ.
Mẹ kiếp!
Tần Phong nhịn không được nói tục: "Đây chẳng lẽ là Bảo Kích trong truyền thuyết...
“A di đà phật!”
Tam Lộng đại sư chắp tay trước ngực, tỏ vẻ mình lại học được.
“Thật sự là người nào thì nuôi thỏ đó!”
Mọi người xung quanh nhìn thấy thì trong lòng phát run, quyết định sau này cách xa Tiểu Bạch một chút.
Nó không chỉ biết tinh chuẩn đánh gà, còn có thể tinh chuẩn bảo kích!
Lúc này......
Kim Miểu Miểu gặp phải bảo kích thương tổn, nhóm phản tặc cũng đều hoảng sợ không dám lộn xộn.
Bọn họ không nghĩ tới Tần Hoàng không chỉ có giá trị vũ lực sâu không lường được, mà tâm cơ cũng giống như vậy, thoải mái đùa bỡn bọn họ trong lòng bàn tay, để cho bọn họ cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách khiến người ta hít thở không thông.
“Rốt cuộc là ai phản bội chúng ta?”
Diệp Long đỡ Diệp Thần trọng thương, vẻ mặt phẫn nộ ngửa mặt lên trời kêu to.
Ầm ầm!!
Cũng không biết là nội dung vở kịch cần, hay là Giang Nam bất định, một tiếng sấm đột nhiên vang vọng bầu trời đêm, ngay sau đó mưa to liền ào ào rơi xuống.
Phốc......
Trong miệng Phương Trường phun máu tươi, gian nan ngẩng đầu.
Nguyên bản y hoài nghi là Diệp Long bán đứng bọn họ, nhưng bây giờ nhìn thấy biểu tình bi phẫn của Diệp Long, làm cho y không thể không mắng chính mình là súc sinh, cư nhiên hoài nghi cả huynh đệ nhà mình.
“Diệp Long!!”
Diệp Thần suy yếu nhìn về phía Diệp Long, trong lòng cảm thấy một trận bi thương.
Vốn tưởng rằng lần này tru sát Mộc Tú, có thể mở ra con đường khôi phục Đại Yến, nhưng ai biết trời tính không bằng người tính, hai huynh đệ cuối cùng lại phải bỏ mạng ở chỗ này.
Nếu có kiếp sau, bọn họ vẫn làm huynh đệ!
“Diệp Thần!!”
Tuy rằng trên mặt Diệp Long tràn đầy bi thương, nhưng trong lòng lại ước gì Diệp Thần nhanh chóng chết.
Chỉ có hiện tại Diệp Thần tắt thở, gã mới có thể trở lại bên người Tần Hoàng, được Tần Hoàng tự tay ban phát thần khí.



Bạn cần đăng nhập để bình luận