Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1919

Chương 1919Chương 1919
Lần trước hắn rút được Đại đạo chúc phúc có thể duy trì một tháng, trừ đi thời gian ở bên Mộng Dao tiên tử hơn mười ngày, cùng với thời gian mở màn mùa giải sau, hắn hiện tại còn mấy ngày thời gian chúc phúc.
Cho nên bây giờ nào có thời gian đi ăn dê, phải tranh thủ từng giây từng phút để tu luyện.
Ngay sau đó hắn ngồi xếp bằng dưới một gốc cây lớn, nhắm mắt lại hòa vào trong ba nghìn đại đạo.
"ƠI?"
Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn Tần Phong, lập tức lấy chiếu nhỏ ra để cọ kinh nghiệm.
Tiếp theo là một loạt động tác như nước chảy mây trôi, trước tiên là trải chiếu nhỏ bên cạnh Tần Phong, sau đó chu môi cong mông tạo thành tư thế vịt nằm kinh điển, cũng không quên nhiệm vụ Tần Phong giao phó, lấy lưu ảnh thạch làm gối nhỏ.
"Phải làm sao đây!?"
Triệu Trường Sinh thấy Tân Phong chạy đi tu luyện, trong lòng càng thêm khẳng định có vấn đề.
Nhưng hắn ta nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra Tân Phong muốn làm gì.
Mặc dù con dê này là Tiểu Kiều và Lưu Thủy thuận tay dắt về nhưng chủ nhân của nó ngay cả con dê cách mình năm mét bị dắt đi cũng không phát hiện ra, có thể thấy đối phương cũng chỉ là một thiếu niên chăn dê bình thường.
"Mặc kệ hắn, sống trên đời, vui vẻ là quan trọng nhất!" Triệu Trường Sinh nhìn đùi dê trong tay, cuối cùng cũng tự thuyết phục mình cắn một miếng.
Không phải hắn ta nhất định phải ăn đùi dê này, mà là hắn ta không thể từ chối hai chữ miễn phí.
Nếu hắn ta tự bỏ tiền đi ăn đùi dê, mặc dù có thể thỏa mãn cơn thèm nhưng nghĩ đến ví tiền lại thấy đau lòng nhưng nếu người khác miễn phí mời hắn ta ăn đùi dê, không chỉ có thể thỏa mãn cơn thèm, mà còn có thể khiến tâm trạng vui vẻ.
“Thơm thật!"
Triệu Trường Sinh cắn một miếng, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đã hãm hại được thiên tuyển chi tử cấp thân thoại, nhận được 100 vạn!"
"Chỉ 100 vạn!?"
Trong lòng Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Không chỉ tân suất ra dâu không cao bằng Tiểu Tam Tam, ngay cả lượng dầu mỗi lần ra cũng không bằng Tiểu Tam Tam, tâm tư đặt trên người Lão Triệu một mình còn nhiều hơn tổng hợp những Thiên tuyển chỉ tử khác.
"Đúng rồi!"
Tần Phong đột nhiên nhớ ra.
Vừa rồi Đông Phương tiểu thư lập một công, hẳn nên thưởng cho nàng ta mấy món thần trang mới đúng.
Tiếp theo hắn liên gửi đơn đặt hàng cho thân ngoại hóa thân, để Uyên tổng thương thế vừa lành liền tiếp tục tăng ca, tuyệt đối không thể học theo những con lừa trong đội sản xuất, cả ngày chỉ nghĩ cách lười biếng nghỉ ngơi. "Khu khụ...'
Giả dạng thành thi thể mấy ngày nay, Uyên tổng rốt cuộc không nhịn được nữa mà ho một tiếng.
"Ta, ta còn sống!?"
Uyên tổng dùng hết toàn lực mới miễn cưỡng mở được mí mắt, cảm giác nặng nề như đè ngàn cân, đôi môi cũng đã sớm mất đi sự hồng nhuận ngày trước, khô nứt thành mấy vất.
Hắn ta đã không nhớ nổi mình đã chống đỡ qua 9000 đạo lôi kiếp kia như thế nào, chỉ biết hiện tại thân thể hơi động một chút cũng có thể cảm nhận được cơn đau như xé rách.
"Tại sao lại giáng xuống nhiều lôi kiếp như vậy!?"
Uyên tổng không biết mình đã phạm phải điều luật trời nào, mà lại bị lôi kiếp khủng bố như vậy đánh gần vạn lần.
"Không được, ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!"
Uyên tổng nhịn đau đớn, khó khăn đứng dậy.
Mặc dù trước kia chiến trường thái cổ Tây Vực đối với hắn ta mà nói là thiên đường nhưng bây giờ hoàn toàn chính là địa ngục, tồn tại quá nhiều quá nhiều điều chưa biết, khiến hắn hiện tại chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
"Phải rời khỏi Tây Vực rồi sao!?"
Thân ngoại hóa thân của Tần Phong lẩm bẩm một tiếng, vội vàng nhắn tin cho Liễu Như Yên chuẩn bị.
Tiếp theo hắn liền tiếp tục bấm từng đạo chỉ quyết, điểm về phía Thiên Địa tạo hóa đỉnh trước mặt mình, bên trong không chỉ có tiên hỏa hừng hực, còn có Cổ Uyên kiếm của Uyên tổng và Ma kiếm tổ truyền của Tần gia hắn. Còn về việc Liễu Như Yên có thể chế ngự được Uyên tổng hay không, hắn một chút cũng không lo lắng.
Bởi vì những nữ nhân khác đều là "Ta và tiên vương lão công ly hôn, có thể chia một nửa tu vi của hắn." nhưng đối với Liễu Như Yên bản T0 thì lại là "Ta và bạn trai tiên vương chỉ ở chung, chưa thành thân nhưng lại có thể chia toàn bộ tu vi của hắn."...
Lúc này——
Liễu Như Yên còn đang trên đường đến Tây Vực.
Biết được Uyên tổng sắp rời khỏi Tây Vực, nàng không những không có tự tin có thể dễ dàng bắt giữ đối phương, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt vô cùng lo lắng.
Mặc dù nàng từ chỗ Tân Phong biết được hiện tại Uyên tổng mới chỉ là chân tiên cao giai nhưng với tư cách là nữ nhân từng cùng Uyên tổng trưởng thành, nàng chính mắt chứng kiến tốc độ tu luyện của Uyên tổng biến thái đến mức nào.
Cho dù hiện tại nàng đã đột phá đến cảnh giới tiên vương, đối mặt với Uyên tổng cũng không có một chút cảm giác an toàn nào.
"Chủ nhân!"
Liễu Như Yên suy nghĩ một chút, liên lạc với Tân Phong nói: "Lâm Uyên chưa bao giờ tha thứ cho những kẻ phản bội mình, muốn hắn tin rằng Dịch Thiên Cơ là kẻ chủ mưu, e rằng còn khó hơn cả lên trời!"
"Liễu Như Yên ngươi sao lại không tự tin như vậy!?"
Tần Phong nhận được tin tức liên đáp lại: "Mặc dù năm đó ngươi cùng với Quý Bác Đạt giết chết Uyên tổng nhưng ngươi phải tự tin vào nhan sắc của mình, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, Uyên tổng vẫn sẽ giống như trước đây quỳ trước mặt ngươi làm liếm cẩu."
"Chủ nhân, người đừng trêu chọc ta nữa!"
Liễu Như Yên lộ ra một nụ cười khổ.
Nếu gặp Tần Phong trước đây, nàng đúng là tự tin vào nhan sắc của mình nhưng sau khi gặp Tần Phong, nàng chủ động mở rộng đôi chân, cũng không đợi được Tần Phong dựng pháo đài, khiến đạo tâm của nàng phải chịu đả kích chưa từng có.
"Được rồi, ta sẽ chỉ bảo cho ngươi một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận