Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1239 - Trẫm không phải cướp



Chương 1239 - Trẫm không phải cướp




"Chúng ta không có!!"
Mười tám học sĩ liên tục lắc đầu, tỏ vẻ mình không có ngụy biện.
Đại Hoàn Đan này là bọn họ thông qua cổ pháp luyện chế, tỉ mỉ lựa chọn linh thảo, chín chín tám mươi mốt công đoạn một chế thành.
Vừa rồi Tần Hạo ăn vào liền có thể lập tức bình phục khí huyết, có thể nhìn ra Đại Hoàn Đan của bọn họ là thật.
"Các ngươi có ý gì!?"
Tiểu Bạch vẫn như trước, vẻ mặt phẫn nộ nói: "Là nói thỏ ta oan uổng các ngươi!?”
“Ngươi đừng khiêu khích ly gián, bổn vương sẽ không bị lừa!
Trong mắt Tần Hạo tràn ngập ánh sáng trí tuệ, giống như đã nhìn thấu mưu kế của Tiểu Bạch.
Hiện tại yêu đế Yêu tộc đều bị Uyên tổng đánh thành trọng thương, yêu tộc thất bại đã không cách nào nghịch chuyển, cho nên con thỏ không cần mặt này liền muốn thông qua Đại Hoàn Đan, khiêu khích quan hệ giữa y và mười tám học sĩ.
"Thì ra là như thế!!"
Mười tám học sĩ lộ ra vẻ giật mình.
Với cá tính của con thỏ này, quả thật có thể làm ra chuyện khiêu khích ly gián.
"Ngươi đánh rắm!!"
Tiểu Bạch tức giận nói: "Thỏ ta mới không có khiêu khích ly gián, Đại Hoàn Đan này đúng là giả!!”
“A, đúng, đúng, đúng!”
Tần Hạo cũng lười phản ứng với Tiểu Bạch, một tay bắt lấy tai thỏ của nó.
Vốn định dùng Câu Linh Tỏa khóa lại mang về phục mệnh, ai biết tìm nửa ngày cũng không tìm được, cho nên chỉ có thể dùng thủ đoạn của Đại Đế phong ấn yêu lực trên người nó.
"Tần Nhị Đản, ngươi dám nhục nhã thỏ ta như thế!!"
Tiểu Bạch hung dữ nghiến răng cửa, lơ lửng giữa không trung không ngừng vung tiểu quyền quyền.
Thế nhưng hiện tại nó bị trọng thương, lại bị phong ấn yêu lực trong cơ thể, dẫn đến uy hiếp không có một chút hiệu quả, ngược lại đặc biệt giống như đang bán manh.
“Buông thỏ bảo của ta ra!”
Trong lòng thỏ mẹ vô cùng sốt ruột, yêu khí bắt đầu sôi trào.
“Yên tâm, bổn vương sẽ không lấy tính mạng của nó!”
Tần Hạo tiện tay ném Tiểu Bạch qua, sau đó hạ lệnh nói: "Đem đám yêu đế yêu tộc này mang về, từ nay về sau Hoang Cổ không còn yêu tộc nữa, chỉ có Đại Tần!”
“Thỏ bảo của ta!!”
Mẹ Thỏ đau lòng không thôi, vội vàng đón lấy Tiểu Bạch.
"Đại Tần, Đại Tần, chỉ có Đại Tần!!"
Mấy trăm vạn quân Tần gia lập tức hưng phấn đồng thanh hô to.
"Ai!!"
Chúng yêu tộc bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Hện tại đại vương nhà mình đều bị người ta bắt sống, chúng nó cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn đầu hàng.
“Chẳng lẽ thật sự là trời diệt yêu tộc ta!?”
Long Đế phát ra tiếng long ngâm bi thương.
Nó có thể nhìn ra lần thất bại này không phải do Tiểu Bạch mưu tính không được, thật sự là vị Tần vương Đại Tần này mạng quá tốt.
Mỗi lần yêu tộc bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối, mắt thấy thắng lợi ở trước mắt, thì luôn xuất hiện một ít chuyện ngoài ý muốn khó hiểu, làm cho vị Tần vương này gặp hung hóa cát.
“Tần Nhị Đản, ngươi là tiểu nhân âm hiểm!”
Tiểu Bạch tức giận thành mặt bánh bao.
Thật sự không thể tiếp nhận sự thật là Thỏ du học Đại Tần lại thua Tần Nhị Đản.
Còn giả mù sa mưa cho nó ăn Đại Hoàn đan giả, rõ ràng chính là muốn nhân cơ hội diệt trừ đối thủ cạnh tranh, một mình chiếm đoạt ngôi vị hoàng đế của Đại Tần.
Lúc này——
Tần Phong đã theo Uyên tổng rời đi, cho nên cũng không có chứng kiến sự kiện Đại Hoàn Đan.
Do đó hắn cũng không biết Tiểu Bạch thừa nhận oan uổng, cũng không ý thức được mình luyện đan dược có vấn đề gì.
“Đáng chết, đáng chết!!”
Trong lòng Uyên tổng nổi giận dữ dội, không còn tự tin thong dong như trước nữa.
Vốn tưởng rằng thượng giới tiên vương cự đầu như mình sống lại, là có thể đi ngang qua thế giới phàm nhân như Hoang Cổ.
Nhưng ai biết đầu tiên là ở Võ Lăng Thánh Địa, bại dưới tay Tần Phong, lại ở Hoa Lạc Thành bị Diệp Thần đánh bị thương, sau đó lại bị Tiểu Bạch thực hiện đánh vào chỗ hiểm, cuối cùng bị Tần Hạo đánh chật vật chạy trốn.
Sỉ nhục!!
Vô cùng nhục nhã!!
Hắn đường đường là tiên vương cự đầu ở thượng giới, từ khi nào đã chịu sỉ nhục lớn như vậy!?
“Bổn vương phải mau chóng tăng lên thực lực mới được!”
Sắc mặt Uyên tổng vô cùng âm trầm, tiến vào trong âm dương ngư ngọc bội.
Tuy rằng hắn lần này không có cướp đoạt được Đại Đạo Manh Nha của Tiểu Bạch, nhưng Âm Dương Ngư ngọc bội lại hấp thu Lục Đạo Luân Hồi cùng Thôn phệ đại đạo của Tiểu Bạch, còn có huyết mạch lực cuat đám yêu đế kia.
Chỉ cần hắn hấp thu nó, thì nhất định có thể nhanh chóng khôi phục.
"Tới rồi!!"
Tần Phong cảm ứng được Uyên tổng tiến vào, vội vàng thu liễm khí tức bản thân.
"Nhiều như vậy!!"
Sau khi Uyên tổng tiến vào không gian, không khỏi phát ra tiếng kinh hỉ.
Chỉ thấy trong không gian xuất hiện một giọt nước siêu lớn, xem ra nặng chừng bốn năm cân, bên trong còn ẩn chứa một tia năng lượng ba động cực kỳ tinh thuần.
“Nói rồi, trẫm không phải cướp!”
Tần Phong nhìn thấy Uyên tổng lộ ra biểu tình hài lòng, trong lòng mãnh liệt yêu cầu hệ thống trả lại sự trong sạch cho hắn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Ai lừa gạt!?"
Tần Phong lập tức trợn trắng mắt, lười đi phản ứng hệ thống.
“Không đúng!”
Uyên tổng nhíu mày.
Phát hiện giọt nước mặc dù nặng bốn năm cân, nhưng năng lượng bên trong lại vô cùng yếu ớt, hoàn toàn khác một trời một vực với giọt nước hắn hấp thu lúc trước.
Bất quá cho dù trong lòng hắn nghi hoặc, thì cũng không thể tìm được nguyên nhân gốc rễ của vấn đề.
“Trước mặc kệ!”
Uyên tổng nghĩ không ra, vậy không nghĩ nữa.
Chỉ thấy hắn khẩn cấp mở miệng, cứng rắn đem bốn năm cân nước hút vào trong bụng.
“Nấc!!”
Uyên tổng ợ một cái, thiếu chút nữa bị sặc nước chết.
Bất quá theo một tia năng lượng tản ra ở trong cơ thể, thân thể lập tức xuất hiện một tia biến hóa.
“Đây chẳng lẽ là bản nguyên chi lực?!"
Uyên tổng cau mày, thưởng thức.
Nhưng bởi vì số lượng thật sự là quá ít, hắn cũng không có nếm ra mặn nhạt, cho nên cũng không dám khẳng định phán đoán của mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận