Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1366 - Số mệnh quyết đấu



Chương 1366 - Số mệnh quyết đấu




“Tần Hạo, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì?”
Nhị tổ Tần gia gấp giọng hét lớn: "Nhanh dùng cửu đỉnh trấn trụ Tiên Sơn, chúng ta sắp không chịu nổi rồi!"
“Hả?”
Tần Hạo buông nghi hoặc trong lòng, vội vàng điểm ra một đạo chỉ quyết.
Chỉ thấy Đại Tần cửu đỉnh lập tức bay lên, hóa thành chín đạo kim quang rơi vào Bồng Lai tiên sơn, ngay sau đó Doanh Châu truyền đến tiếng chim hót của Chu Tước, Viên Kiệu tiên sơn truyền đến tiếng hổ gầm của Bạch Hổ, Đại Tự tiên sơn truyền đến tiếng rùa gầm của Huyền Vũ.
Mỗi con đều ngưng tụ ra một hư ảnh màu vàng thật lớn, giống như là thần thú thủ hộ của ba tòa tiên sơn nam tây bắc.
“Rõ ràng là tứ phương thần thú, như thế nào còn thiếu một con?!”
Mọi người thấy thiếu một góc đại trận, lập tức đồng loạt nhìn về phía Tửu Tiên.
“Ách......”
Tửu Tiên bị nhìn chằm chằm cả người không được tự nhiên, tự giác mang theo Thanh Long đi bổ khuyết chỗ trống.
Thanh Long vừa rơi xuống Phương Hồ Tiên Sơn thì có một cỗ tiên thiên lực thuần khiết tràn vào trong cơ thể, ngay sau đó liền ngưng tụ ra một hư ảnh màu vàng thật lớn.
Hống!!
Thanh Long khó khống chế ngửa mặt lên trời rống to, lập tức liền thích Phương Hồ Tiên Sơn.
Theo Thanh Long trở về vị trí cũ, năm tòa tiên sơn lập tức bộc phát ra năm đạo kim quang chói mắt, lấy khí vận Nhân tộc trong cửu đỉnh Đại Tần làm trận nhãn, bốn đại thần thú phân biệt trấn thủ bốn phương vị đông nam tây bắc.
“Coi như là thiên đạo, cũng không cách nào lay động!”
“Tứ phương thần thú!?”
Nguyệt Thần nhíu mày, càng cảm thấy mình bị lừa.
Đem Doanh Châu tiên sơn đưa cho Võ Lăng thánh địa, đem Đại Tự tiên sơn đưa cho Nguyệt Thần cung, đem Viên Kiệu tiên sơn đưa cho Lam Ma cung, căn bản không giống như là tri ân báo đáp gì, ngược lại giống như là sớm có dự mưu đối với tứ đại thần thú.
“Tần Hoàng!”
Tửu Tiên cũng phát hiện không thích hợp, lập tức bị tức đến nghiến răng.
Không chỉ đoạt Thiên Hương Cốc, hủy tiểu viện ở kinh đô, còn đoạt Tiếu Bách Hợp mà nàng yêu mến, hiện tại càng lại đánh chủ ý lên Thanh Long.
Coi như Tần Hoàng phi thăng thượng giới, thì những món nợ này cùng không thể bỏ!!
“Trời đánh Tần Phong!”
Lam Ma nhìn cung điện rách nát, vẻ mặt bi phẫn nói: “Lão nương lấy ra toàn bộ tích góp để trang hoàng, hắn lại dùng một quyền hủy đi toàn bộ, không, hắn nhất định phải bồi thường tiền cho ta!"
“Bồi thường tiền?”
Vu tiên sinh ngẩng đầu nhìn về phía hư không, cảm giác độ khó không phải lớn bình thường.
Ầm ầm!!
Hư không không ngừng truyền đến tiếng nổ đinh tai nhức óc, còn kèm theo ánh sáng nhấp nháy, cùng với bão táp khủng bố làm cho thiên địa đều biến sắc.
“Tần huynh thế nào rồi!?”
Lâm Tam muốn xông lên cứu viện, nhưng căn bản không dung nhập được.
“Ta không biết!”
Tần Hạo vẻ mặt vô cùng khẩn trương, tìm kiếm thân ảnh thân ca ở khắp nơi.
Nhưng mặc kệ y tìm kiếm như thế nào, cũng không nhìn thấy thân ảnh Tần Phong, giống như người đã không còn ở phương giới này, chỉ có thể thông qua ánh sáng và âm thanh không ngừng lóe lên trên bầu trời để phán đoán hai bên đang chiến đấu kịch liệt.
Lúc này......
Trong hư không, Tần Phong tóc tai bù xù chật vật không yên, long bào trên người rách thành mảnh nhỏ, toàn thân trên dưới đều thương tích đầu mình.
Tuy nhiên đôi mắt của hắn vẫn kiên định như trước, không hề có ý lùi bước.
Ầm ầm!!
Tiếng nổ điếc tai lần nữa vang vọng thiên địa, giống như là thiên đạo bị chọc giận hoàn toàn.
Chỉ thấy một đạo lôi kiếp khủng bố hóa thành lôi long rít gào, xé rách hư không nhanh chóng lao về phía Tần Phong, giống như có thể nhìn thấy toàn bộ thu đoạn phòng ngự của đối phương.
“Đến đây đi, Pháp Thiên Tượng Địa!”
Trong mắt Tần Phong hiện lên vẻ tàn nhẫn, trực tiếp sử dụng đại chiêu mạnh nhất của mình.
Ầm ầm!!
Một cỗ lực lượng giống như đến từ viễn cổ bị đánh thức, Hoang Cổ cũng không cách nào dung nạp cỗ lực lượng này, mặt đất nứt ra từng lỗ hổng dữ tợn, nước biển bắt đầu kịch liệt bốc lên, núi lửa không ngừng phun trào...
Đồng thời, thân thể Tần Phong bắt đầu nhanh chóng bành trướng, lực lượng của bản thân cũng bắt đầu không ngừng dâng lên.
“Mẹ thỏ ơi!”
Tiểu Bạch cả kinh trừng to hai mắt, không thể tin được một màn này.
Chỉ thấy Tần Phong đỉnh thiên, chân giẫm đất, như thể hóa thân thành người khổng lồ Bàn Cổ Khai Thiên, không chỉ một tay bóp nổ Lôi Long khủng bố mà Thiên Đạo ngưng tụ, còn một tay bắt lấy Thiên Đạo, nuốt sống.
Ầm ầm!!
Một cái chân to đột nhiên từ trên trời giáng xuống, mặt đất lập tức đất rung núi chuyển.
“Đây là chân của ca ca?”
Tần Hạo nhìn cái chân khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mắt, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Thế nhưng đối phương thật sự là quá cao, y căn bản không thấy rõ mặt đối phương.
“Tần huynh, ngươi vì sao lại biến thái như thế!?”
Tim Lâm Tam không nhịn được run rẩy, cảm giác không thể đâm Tần huynh nữa.
Nhưng với tu vi hiện nay của Tần Phong, căn bản không thể duy trì Pháp Thiên Tượng Địa, giống như một cẩu tác giả vừa ngắn vừa nhỏ, đến nhanh, mà kết thúc cũng nhanh...
“Cảm nhận được chưa?”
Ngay khi Lâm Tam gặp đả kích, thanh âm ngưng trọng của Tháp gia truyền đến.
"Cảm nhận cái gì?"
Lâm Tam lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, không hiểu Tháp gia đang nói cái gì.
“Tà Đế chi lực!”
Thanh âm Tháp gia ngưng trọng nói: "Vừa rồi Tần Phong vì duy trì Pháp Thiên Tượng Địa, vận dụng Tà Đế chi lực trong cơ thể, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn bị lão phu cảm ứng được."
“Thì ra đây gọi là Pháp Thiên Tượng Địa!"
Lâm Tam nhìn hư không rồi lẩm bẩm, muốn mau chóng phi thăng tìm Tần huynh để đấu kiếm.
“Tiểu tử ngươi có nghe lão phu đang nói gì không?”
Tháp gia tức giận nói: "Tần Phong nắm giữ lực lượng Tà Đế, cũng có nghĩa là xá lợi Tà Đế rơi vào trong tay hắn, lại đặt ma kiếm trong tay hắn, hắn sẽ trở thành Tà Đế đời mới mà không có chướng ngại nào.”
“Vậy không phải vừa vặn sao?”
Trong mắt Lâm Tam lóe lên ý chí chiến đấu nói: "Hắn được Tà Đế truyền thừa, ta được Phạm Thiên Tiên Đế truyền thừa, đây là số mệnh quyết đầu của hắn và ta.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận