Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1568 - Ta cần yên tĩnh



Chương 1568 - Ta cần yên tĩnh




“Tần sư huynh, ta không nói bậy!”
Mộ Dung Tĩnh lập tức tức giận quật cường: "Diệp Thần này chỉ là tên vô danh tiểu tốt vừa phi thăng, ai ăn no rửng mỡ không có việc gì lại bịa đặt hắn chứ?”
“Không thể, tuyệt đối không thể nào!”
Tần Phong tiếp tục chân thành nói: "Diệp Thần chính là công thần thứ hai của Đại Tần ta, làm sao có thể làm ra chuyện như thế!?"
“Công thần thứ hai của Đại Tần!?”
Hữu Dung lập tức sững sờ, cái đầu nhỏ có chút quá tải.
Ở trong trí nhớ của nàng, Diệp Thần rõ ràng là kẻ tạo phản của Đại Tần, sao đến trong miệng Tần Phong lại biến thành công thần thứ hai của Đại Tần!?
“Tần sư huynh, ngươi quá thiện lương!”
Mộ Dung Tĩnh tận tình khuyên nhủ: "Nên biết, biết người biết mặt không biết lòng, hắn bề ngoài là công thần thứ hai của ngươi, nhưng chuyện hắn làm sau lưng không liên quan gì cả!”
“Đại ma vương quá lương thiện?”
Sau khi Hữu Dung nghe thấy thế thì sợ ngây người, không biết đây là từ hổ lang gì.
Chỉ nói tới những chuyện thất đức Đại Ma Vương đã làm ở hạ giới, sau khi chết có thể tái sinh, đều là do ông trời mắt mù, nếu địa phủ đặt ra chỉ tiêu thành tích, Đại Ma Vương tuyệt đối là tiêu quan thỏa đáng, còn là người dẫn đầu ở phía trước.
Diêm vương gia còn phải xăm hình hắn trước ngực để làm tín ngưỡng!!
"Leng keng, chúc mừng túc chủ đã lừa gạt tiểu sư muội mối tình đầu của Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại, thu hoạch được 20 vạn điểm nhân vật phản diện!"
“Lừa gạt!?”
Tần Phong lập tức cảm thấy không vui, mạnh mẽ khiển trách hệ thống oan uổng người khác.
Bất kể lai lịch của Bồ Đề cổ thụ, đó vẫn là công lao của Diệp Thần, hắn đã nói rõ ràng, tuyệt đối không hề giấu diếm, tại sao lại nói là lừa gạt chứ!?
“Tần sư huynh, ngươi không sao chứ?”
Mộ Dung Tĩnh nhìn Tần Phong không ổn, vươn bàn tay nhỏ bé quơ quơ trước mắt.
“Ta không sao!”
Tần Phong hoàn hồn: "Ta cần yên tĩnh!
“Được!”
Mộ Dung Tĩnh có thể hiểu được tâm tình của Tần Phong, lôi kéo Hữu Dung rời đi.
Tần Phong ngây ngẩn cả người, tỏ vẻ mình cần yên tĩnh.
Chỉ là Mộ Dung Tĩnh cũng không quay đầu lại, lôi kéo Hữu Dung rời đi, để lại một mình hắn đứng ở dưới Bồ Đề cổ thụ, lẳng lặng suy nghĩ.
“Quên đi!”
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, phất tay mở ra kết giới thời gian.
Ngay sau đó còn lấy ra đồng tiền sống một ngày bằng một năm gia tốc lần thứ hai, tùy tiện ngồi xếp bằng dưới tàng cây Bồ Đề cổ thụ, lẳng lặng cảm ngộ, điểm tinh quang bốn phía cũng như bị hấp dẫn vờn quanh thân.
Lúc Tần Phong cảm ngộ dưới gốc cây cổ thụ, bên ngoài lại vì hắn mà trở nên nháo nhào...
Lúc này......
Lối vào Linh Chi Bí Cảnh đang tụ tập một đám cao thủ.
Sau khi bọn họ biết được mình đã bị Tần Phong đùa giỡn, ai cũng ngựa không dừng vó đuổi theo Tần Phong, nhưng đuổi tới cửa vào cùng người tiếp ứng hội hợp mới biết được, Tần Phong không hề đi khỏi Linh Chi Bí Cảnh.
“Các ngươi chắc chắn mình nhớ không lầm chứ?”
"Thật sự không có, Linh Chi Bí Cảnh còn hai tháng nữa mới đóng, người đi ra sớm rất ít, chúng ta tuyệt đối sẽ không nhớ lầm!"
"Nhưng chúng ta đuổi theo một đường, cũng không hề nhìn thấy Tần Phong!"
“Rất hiển nhiên, Tần Phong đã trốn rồi, còn ở trong bí cảnh Linh Chi.”
“Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Lúc này lại không chạy?”
“Đúng vậy, lao ra Linh Chi Bí Cảnh quay về Tiên Minh còn có một đường sống, ở lại thì là ba ba trong hũ!”
“………”
Chúng cao thủ không nhịn được liếc mắt nhìn nhau, cũng không hiểu Tần Phong đang làm gì.
Nhưng bọn họ cũng không vì vậy mà đánh trống lui quân, mà là xoay người tiến vào trong Linh Chi Bí Cảnh lần nữa, bắt đầu tìm kiếm tung tích Tần Phong.
Bởi vì Tần Phong trong mắt bọn họ chính là một con dê béo lạc đàn.
Không riêng gì hai kiện bảo bối Chúc Dung Hỏa Luyện và Thập Nhị Tinh Thần Châu, còn có Tiên Thiên Nhất Khí Y và Khổn Tiên Thăng, đáng giá bọn họ cài đầu vào thắt lưng quần phiêu lưu.
Mà so với những tán tu chân trần không môn không phái kia, thế gia và tông môn lại nhiệt tình ôn chuyện lẫn nhau.
Không phải bọn họ không có hứng thú với bảo bối trên người Tần Phong, mà là bọn họ không dám biểu hiện ra dáng vẻ cảm thấy hứng thú, ai cũng đều âm thầm phái tử sĩ được bồi dưỡng đi tìm Tần Phong.
Cho dù Tứ trưởng lão nổi giận trong tương lai, bọn họ cũng có thể đẩy tội sạch sẽ.
Lúc này......
Dưới Bồ Đề cổ thụ, quanh thân Tần Phong lóe ra các điểm tinh quang.
Toàn bộ đại não đang lâm vào một loại trạng thái buông thả trước nay chưa từng có, ngay sau đó, tri thức đã dùng một loại phương thức đê tiện tiến vào trong đầu hắn, bắt đầu không khống chế thôi diễn thân thể tu luyện công pháp.
Chỉ thấy từng Đại Viên Mãn Chi Ấn trôi nổi quanh thân, quang mang lóe ra cũng càng lúc càng chói mắt.
"Thỏ buồn ngủ quá!"
Tiểu Bạch ngáp một cái, phất tay lấy thẻ tre Thánh Nhân ra.
Ngay sau đó, nó đã thuần thục trải giường bên người Tần Phong, vểnh cái mông nhỏ bắt đầu ngáy o o ngủ say.
Phịch!
Trong cơ thể Tần Phong truyền đến một thanh âm nặng nề, một viên Đại Viên Mãn Chi Ấn bộc phát ra hồng quang.
Ngay sau đó, tinh huyết trùng sinh trong đan điền của hắn chia ra thành 1024 giọt, biểu thị Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết của hắn đã đột phá đến mười chín trọng thiên, năng lực tự chữa lành cũng được tăng cường.
"Hộc hộc!"
Tần Phong mở mắt thở ra một hơi trọc khí, cả người có loại sảng khoái nói không nên lời.
Vừa rồi, hắn không chỉ đột phá Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết tới mười chín trọng thiên, còn thôi diễn Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Quyết từ Thần cấp đến Siêu Thần cấp, cũng khai phá ra năng lực mới thêm một bước.
Bùm!
Chỉ thấy Tần Phong vung tay, vô tận hộp kiếm xuất hiện rơi xuống đất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận