Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 178. Kiếm Trận Đại Viên Mãn

Chương 178. Kiếm Trận Đại Viên Mãn
Đối với một trùm phản diện luôn cẩn thận thì khi đối mặt với loại sinh vật tà môn như thiên tuyển chi tử, hắn cũng không dám nói mình vô địch thiên hạ, dù cho có một tay nâng Nguyên Thủy đế thành hay là cưỡi Hỏa Tang nữ.
"Hạo nhiên chính khí, nhất kiếm thiên địa!”
Âm thanh của Lâm Tam vang vọng thiên địa, một đạo kiếm quang màu vàng phóng thẳng lên trời.
Ầm ầm!!
Tiếng gầm đinh tai nhức óc vang vọng khắp trời đất, mắt thường có thể thấy gợn sóng lắc lư, kiếm trong tay mọi người kịch liệt run lên, có loại cảm giác giống như sẽ vụt khỏi tay bất cứ lúc nào.
“Đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ quyết đấu với đệ nhất kiếm trăm năm sau!”
Hô hấp của toàn trường đột nhiên đình chỉ, chờ mong hai người quyết đấu…
"Thật mạnh!!"
Tần Phong có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh cường hãn của một kiếm này, giống như đem cả hạo nhiên chính khí trong thiên địa hội tụ thành một thanh kiếm.
Kiếm ra khỏi vỏ, long trời lở đất!
Nếu như nói Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của hắn là phát huy sức mạnh của bản thân đến cực điểm, dùng sức người chém trời, thì Hạo Nhiên kiếm khí của Lâm Tam, Nhất Kiếm thiên đại chính là mượn thiên địa chi thế để vung ra một kiếm.
Bất quá rất đáng tiếc, lấy tu vi Nhập Đạo tứ trọng hiện tại của hắn thì không cách nào phát huy toàn bộ sức mạnh Trảm Thiên của Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật.
Nhân lực hậu kỳ thể thắng thiên, nhưng tiền kỳ thì thiên địa chi uy vẫn mạnh hơn.
Đương nhiên hắn cũng có chiêu kiếm mượn nhờ thiên địa chi uy, chính là kiếm trận thần cấp có thể chồng lên nhau một cách vô hạn, Chu Thiên Tinh Thần kiếm trận.
“Tốt, vậy xem ai mới là Thiên địa nhất kiếm!”
Tần Phong thở sau một hơi, gọi hệ thống để trao đổi thẻ đại viên mãn phù hợp.
Đối mắt với loại sinh vật không nói chuyện đạo lý như thiên tuyển chi tử thì hắn không dám có chút sai sót nào, vì chỉ một chút sai sót cũng sẽ khiến hắn nhận phải một bàn thua đau đớn.
“Đinh, chúc mừng túc chủ tiêu hao một trăm vạn điểm phản diện, thành công trao đổi thẻ đại viên mãn trăm phần trăm phù hợp!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ sử dụng thẻ đại viên mãn trăm phần trăm phù hợp, Chu Thiên Tinh Thần kiếm trận đạt tới cảnh giới đại viên mãn!”
Phịch một tiếng!!
Trường Không Kiếm Thần tách ra làm 9 chuôi tiểu kiếm, hóa thành cửu tinh lơ lửng giữa bầu trời.
“Bầu trời đầy sao, hóa thành một kiếm!”
Hai tay trắng nõn của Tần Phong đột nhiên hợp lại, hấp dẫn thiên địa linh khí cách xa trăm dặm, giống như dã thú lao về phía mình.
"Kiếm của ta!!"
Vì kiếm trận đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cho nên lực khống chế kiếm của Tần Phong cũng trở nên rất mạnh, âm thanh kiếm treo vang vọng thiên địa, sắc mặt của mọi người trở nên kinh hãi, nhìn trường kiếm trong tay mình tự động tuột ra khỏi vỏ.
Giống như bị một sức mạnh vô hình kéo về phía Tần Phong, lơ lửng ở xung quanh hắn, như thể triều thần tôn thờ quân hoàng, tiếng kiếm rao cũng dần dần cao vút.
"Đây là. . . Kiếm trận thần cấp cảnh giới đại viên mãn!?”
Sắc mặt của toàn trường bỗng nhiên biến đổi, trong lòng toát ra hai chữ ngọa tào to lớn.
Mẹ nó!!
Vốn cho rằng Tần Phong tự sáng tạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật thần cấp cũng Đại Hà Kiếm Quyết thần cấp là đã rất khủng bố, nhưng không ngừo hắn còn có thể tự chế ra kiếm trận thần cấp.
Chỉ thấy Tần Phong đứng chắp tay, dáng người mảnh khảnh trông cực kỳ cao lớn giữa hàng ngàn thanh kiếm, một cỗ khí tức làm cho người kinh hãi bắt đầu tràn ngập khắp trời đất.
"Làm sao có thể!!"
Lâm Tam khó có thể tin mà trừng to mắt, nhớ tới Tần Phong đã nói với y rằng tự mình lĩnh ngộ được kiếm trận.
Y vẫn luôn cho rằng trong miệng Tần Phong không có lời nào nói thật, nhưng mỗi khi y cho là như vậy thì Tần Phong luôn luôn có thể đem chứng cứ ra đả kích y.
Ông! Ông!
Hư không chấn động, âm thanh kiếm reo không ngừng vang vọng.
Mấy ngàn thanh kiếm hóa thành tinh quang đầy trời, ngưng tụ ra một thanh trường kiếm màu tím bay vút lên trời, mạnh hơn gấp nhiều lần so với Hạo Nhiên kiếm khí của Lâm Tam.
"Thật mạnh!!"
Nhìn xem Tần Phong ngưng tụ ra loại kiếm quang màu tím vô cùng to lớn, Lâm Tam chẳng những không cảm thấy hoảng sợ, ngược lại lại thấy hưng phấn không hiểu.
"Lâm huynh, ngươi đời này đã chú định sẽ bị ta nghiền nát!”
Tần Phong phi thân nhảy lên, ở trên cao nhìn xuống nhìn Lâm Tam, sao đầy trời hóa thành một kiếm, cấp tốc chém ra, uy áp mênh mông như biển quét sạch thiên địa, đám người choáng váng cảm giác không thể giượng nổi.
"Mệnh ta do ta không do trời, ta lại muốn nghịch thiên mà đi!"
Lâm Tam không cam lòng yếu thế hét lớn một tiếng, cầm trường kiếm trong tay, mang theo kiếm quang trùng thiên.
Ầm ầm!!
Hai kiếm đụng vào nhau, âm thanh va chạm đinh tai nhức óc tiếng vang vọng thiên địa, vạn trượng cô phong ngay lập tức bị biến thành tro tàn.
“Mẹ nó, đây là trận quyết đấu giữa Nhập Đạo cảnh với nhau sao!?”
Thiên tông cảnh trong toàn trường lệ rơi đầy mặt, cơ thể không ngừng run rẩy dưới cuộc quyết đấu của Nhập Đạo cảnh.
"Thật thật mạnh!!"
Khuôn mặt Lâm Tam tái nhợt liều chết ngăn cản, hóe miệng chảy ra một tia máu đỏ tươi.
Giờ khắc này. . .
Y rốt cục cảm nhận được Tần Phong hung mãnh, cuồng bạo như bão táp, dù cho ngươi muốn hay không muốn, thì hắn phải để cho ngươi cảm nhận được hắn hung tàn.
"Để hắn mạnh lên, để gió cuốn núi bay..."
Lâm Tam đột nhiên ngộ ra thứ gì đó, thử đi tiếp thu sự hung mãnh của Tần Phong.
“CMN, như vậy cũng được sao? Không được, ta cần yên tĩnh!!”
Tần Phong cảm nhận được biến hóa trên người Lâm Tam, phát hiện thiên tuyển chi tử đúng là không biết giảng đạo lý.
Chỉ cần cho bọn hắn bắt được cơ hội, thì ngươi liền sẽ biến thành đá mài đao cho bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận