Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 722 - Tần đạo, ta muốn thêm diễn xuất



Chương 722 - Tần đạo, ta muốn thêm diễn xuất




Ầm ầm!!
Tần Phong không cho đối phương cơ hội thở dốc, lần thứ hai hóa thành tàn ảnh công kích mà đến, tốc độ nhanh đến mức phát ra âm thanh nổ tung.
"Không tốt!!"
Sắc mặt nam nhân ngưng trọng không dám ngạnh tiếp, chỉ có thể liều mạng né tránh, tìm cơ hội.
Tuy nhiên lần thứ hai này gã đã đánh giá thấp Tần Phong, hóa thân được luyện chế bằng Côn Bằng, tốc độ vô cùng nhanh, nói muốn tránh thoát cũng giống như đang nằm mộng.
Bùm!!
Tần Phong thoáng xuất hiến trước mặt đối phương, thương ra như rồng hung hăng đâm trúng Tuệ Căn đối phương.
"A..."
Nam nhân bởi vì đau đớn mà phát ra tiếng thét chói tai, cố nén đau nhức nhanh chóng lui về phía sau.
“Leng keng, chúc mừng túc chủ đoạn tuệ căn, đạt được 1000 điểm phản diện!!"
“Chính là loại cảm giác này!”
Tần Phong giống như tìm lại được thanh xuân đã mất, ánh mắt nhìn đám người bốn phía dần dần trở nên biến thái.
"Đây là ánh mắt gì!?"
Đám người bốn phía lập tức toàn thân lông tơ dựng thẳng lên, giống như lại bị ma đầu đáng sợ nào đó nhìn chằm chằm, căn bản không dám nhìn thẳng vào Tần Phong, thân thể càng lui về phía sau vài bước.
"Bát Cạc!!"
Nam nhân kia cố nén đau nhức dưới thân, nhanh chóng suy nghĩ muốn phá cục như thế.
Tuy rằng trong lòng gã rất không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, đều là chuẩn đế đỉnh phong, Tần Phong giết gã như giết gà.
Thủ hạ năm vạn đại quân bất kể là số lượng, hay là sức chiến đấu cũng không phải là đối thủ của người ta.
“Được, giết đám súc sinh này!”
Tiểu Nhu ở một bên kích động vỗ tay khen ngợi, còn nhịn không được đánh một quyền hưng phấn giống như tên côn đồ.
Nếu không phải nàng không có tu vi trong người, thật muốn tự tay làm thịt đám súc sinh này.
"Sao lại có một nữ nhân!”
Ánh mắt nam nhân lập tức bị Tiểu Nhu hấp dẫn.
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm tòng quân của gã, nữ nhân có thể tự do hoạt động trong quân đội, nhất định là bình chữa cháy tư nhân của đội quân này.
"Đánh cuộc một phen!!"
Nam nhân mắt thấy Tần Phong lại giết tới, chỉ có thể ăn cả ngã về phía Tiểu Nhu.
Hiện tại gã đã định, chỉ có đánh cuộc trình độ trân quý của Tần Phong đối với bình chữa cháy tư nhân này, mới có thể cầu được một đường sinh cơ.
"A..."
Tiểu Nhu nhìn thấy gã xông tới, lập tức kinh hoảng thét chói tai.
Phốc một tiếng!!
Đao quang kiếm ảnh, huyết hoa bắn tung tóe.
Tiểu Nhu không những không cảm thấy đau đớn, ngược lại cảm nhận được một trận ấm áp, mở mắt ra phát hiện đang được Tần Phong ôm vào trong ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cũng dán sát vào cơ ngực to đùng đùng của Tần Phong.
Mà tên nam nhân xông về phía nàng, đã bị Tần Phong một thương xuyên thấu trái tim.
"Đều là chuẩn đế đỉnh phong, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy!?"
Nam nhân khó có thể tin nhìn ngực, mang theo không cam lòng nặng nề ngã xuống đất.
Lúc này...
Năm vạn quân của đối phương cũng bị giải quyết, hoàn toàn chính là đơn phương tàn sát.
Tần Phong một tay ôm muội muội, giẫm lên đầu kẻ địch ngã xuống đất, lạnh lùng nói: "Chỉ bốn đảo cũng dám giết con dân thiên triều ta, hôm nay trẫm muốn cho các ngươi biết cái gì gọi là vương giả chi sư, cái gì gọi là điếu dân phạt tội, cái gì gọi là phạm đại Tần ta, xa đâu cũng giết…”
"Phạm đại Tần ta, xa đâu cũng giết…”
Mười vạn quân Tần gia nhất thời sĩ khí tăng vọt, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong tràn đầy cuồng nhiệt.
"Ô ô..."
Tiểu Nhu giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi, ở trong ngực Tần Phong động cũng không dám động.
Bất quá nhìn thấy tư thế ái muội của mình và Tần Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ lên đến sắp chảy máu, bên tai nghe được tuyên ngôn đầy khí phách của Tần Phong, trái tim lại không ngừng nhảy loạn.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chiếm tiện nghi của ý khó bình trong lòng thiên tuyển chi tử cấp sử thi, đạt được 20 vạn điểm phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ dẫn binh đồ sát năm vạn đại quân, thu hoạch được 500 vạn điểm phản diện!”
Tần Phong một tay ôm muội muội, trường thương chỉ vào biển rộng, hào khí ngút trời nói: "Dũng giả chinh phục sóng lớn, kẻ yếu theo dòng nước chảy, đại Tần vương giả chi sư của ta không sợ mưa gió, các ngươi có dám theo trẫm vượt biển đánh một trận không?!”
“Dũng, Dũng, Dũng..."
Mười vạn Tần gia quân khí thế đã đạt tới đỉnh phong, sát khí khủng bố dẫn đến hư không chấn động.
"Vượt biển, mở rộng về phía đông!!"
Theo Tần Phong ra lệnh một tiếng, mười vạn đại quân bay lên trời vượt biển.
Cảnh chuyển đổi -
Diệp Long vẫn như cũ.
Không phải mang theo trăm vạn hắc kỳ quân đi đối diện kêu to hai tiếng, chính là cùng ma tộc trăm vạn đại quân diễn trò đánh nhau, hoặc là đưa tay hướng Lục Đạo đế quân đòi quân phí.
Một cuộc sống của người cao tuổi về hưu, bình thường không thể kích thích một chút sóng.
"Tại sao ta lại có cảm giác bị đày ra biên cương!?"
Trong lòng Diệp Long cảm thấy sốt ruột khó hiểu.
Mắt thấy đám người Mộc Tú, Tề Tu Viễn, Tam Lộng hòa thượng đi theo bên người Tần Phong, lần lượt đạt được thần khí thuộc về mình, mà gã lại chỉ có thể ở chỗ này lãng phí thanh xuân niên hoa.
Cũng vì có thể nhanh chóng từ nơi này trèo lên trên, gã không lúc nào là không chờ Tần Phong đến thị sát công tác, để đem hai mươi tám nàng dâu xinh đẹp của mình hiến cho Ngô chủ.
"Tướng quân!!"
Một binh lính đến báo: "Bên ngoài có một người tên là Diệp Thần cầu kiến, nói là huynh đệ đồng tộc của ngươi.”
“Diệp Thần!?"
Diệp Long lập tức đứng lên, trong lòng cũng bắt đầu điên cuồng hò hét.
Tần đạo, ta muốn thêm diễn xuất...



Bạn cần đăng nhập để bình luận