Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 1697 -



Chương 1697 -




Hình ảnh vừa chuyển, trong Thiên Hỏa Tháp.
Tần Phong đang đắm chìm trong thế giới luyện khí, vẫn không biết những chuyện xảy ra bên ngoài.
Chỉ thấy hắn điểm ra một chỉ quyết, không ngừng đánh vào trong Tử Tiêu Âm Dương Đỉnh, ba đại tiên hỏa bên trong hóa thành hỏa long kịch liệt bốc lên, mơ hồ có thể nhìn ra ngoại hình của Tiểu Chu Chu.
Thân máy bay hình giọt nước, tao nhã mà tràn đầy sức mạnh.
Hai bên cánh không chỉ giống như một con thiên nga cao ngạo giương cánh, phía dưới còn lắp vũ khí tương tự như pháo, tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tương lai.
Mặc dù không thể tạo thành thương tổn hữu hiệu gì đối với Tiên Đế, nhưng Thái Ất Kim Tiên thì tuyệt đối không thể lên tiếng.
Nhất là năng lượng khủng bố như Ngũ Thải Tiên Thạch, không chỉ có thể khiến nó có năng lực đột phá siêu tốc độ ánh sáng, còn có thể mở ra hộ thuẫn lượng tử cấp bậc Tiên Quân.
Lại có khí linh Tiểu Chu Chu này đảm đương trí tuệ nhân tạo, không chỉ có thể thực hiện điều khiển hoàn toàn tự động, còn có thể hỗ trợ toàn phương vị chiến đấu.
Tuy nhiên khác với phi thuyền truyền thừa kỹ thuật thành thục, chiến cơ Huyền Nữ của Tần Phong là lần đầu tiên luyện chế, còn là sản phẩm đột phát kỳ tưởng, cho nên luyện chế đặc biệt khó khăn.
Không chỉ tiêu tốn rất nhiều nguyên liệu, còn tiêu hao rất nhiều thời gian của hắn.
“Hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng!”
Tần Phong vẫn cắn răng kiên trì, không hề có ý định từ bỏ.
Nhưng bì chiến cơ Huyền Nữ thật sự quá mức phức tạp, trên trán hắn chảy xuống một giọt mồ hôi lớn, thân thể như bị vét sạch, vừa mới khôi phục chút khí lực đã bị tiểu Chu Chu hút.
Cũng may Thương Thiên Bá của hắn giúp hồi máu nhanh, nếu không Tiên Quân cũng không đủ cho Tiểu Chu Chu hút.
“Ta muốn, ta muốn, ta còn muốn......”
Thanh âm khát vọng của Tiểu Chu Chu không ngừng vang lên, có thể cảm nhận được mình đang không ngừng trở nên mạnh mẽ.
“Ngươi còn muốn?”
Tần Phong lập tức cảm thấy đau đầu, cảm giác mình sắp không kiên trì được nữa.
Thương Thiên Bá Thể căn bản không theo kịp tốc độ hấp thu của nó, quả thực chính là một cái động không đáy.
“Bẹp, bẹp…”
Khác với Tần Phong cắn răng kiên trì, tiểu Bạch lại chu miệng tiếp tục ngủ.
“Sắp rồi, sắp rồi, sắp xong rồi!”
Trong thanh âm của Tiểu Chu Chu mang theo chút vội vàng, đã cảm nhận được giới hạn cao nhất của bản thân.
“Chính là hiện tại, thành công cho ta!”
Tần Phong nhanh chóng bấm ra một đạo chỉ quyết cuối cùng, dùng sức điểm vào Tử Tiêu Âm Dương đỉnh.
Ầm ầm!!
Tử Tiêu Âm Dương Đỉnh trong nháy mắt nổ tung, vô số phù văn vây quanh mật thất.
Ngay sau đó một đạo kim quang phóng lên cao, sau khi sáng sáng tản đi, lộ ra thân hình hình giọt nước của chiến cơ huyền nữ, thân ảnh khí linh Tiểu Chu Chu cũng theo đó hiện ra.
Không chỉ xinh đẹp linh động hơn trước kia, còn thăng cấp thành chiến hạm khoa học viễn tưởng.
“Bái kiến chủ nhân!”
Trước kia nó được gọi là đệ nhất thần khí chạy trốn của Hoang Cổ, nhưng từ sau khi nhận Tần Phong làm chủ, không chỉ thăng cấp thành tiên khí trung phẩm mà có có thủ đoạn công kích và phòng ngự siêu cường.
"Hô hô, đứng lên!"
Tần Phong thở ra một hơi thật sâu, đứng dậy nâng Tiểu Chu Chu dậy.
Ngay sau đó ánh mắt của hắn liền rơi vào chiến cơ huyền nữ, đường nét ưu mỹ, cảm xúc hợp kim, vượt trước khoa học kỹ thuật, vũ khí tiên tiến...
Thiên Tiên chân ngọc không bằng bánh xích xe tăng, giá trị trò chơi so ra kém Thiết Giáp Cương Quyền.
Tơ đen ở trước mặt cơ giáp không đáng một đồng, sắt thép mới là lãng mạn của nam nhân.
“Hết rồi!?”
Vẻ mặt Tiểu Chu Chu không khỏi sửng sốt.
Trước kia Tần Phong nhìn thấy nó thì đều sẽ đùa giỡn một chút, nhưng hôm nay lại trực tiếp lựa chọn không nhìn, mà chỉ tập trung vào thân thể mới cải tạo của nó.
“Ô ô, thỏ ta ngủ thật an nhàn!”
Tiểu bạch ngáp một cái, duỗi lưng lười biếng tỉnh lại.
Bất quá một giây sau nụ cười trên mặt nó liền biến mất không thấy tăm hơi, biểu tình như trời sập xuống, phát hiện kho bạc nhỏ của mình lại lần nữa thu nhỏ một nửa.
"Không có, không có, sao lại không có?"
Tiểu Bạch sốt ruột muốn khóc lên, lục lọi tìm kiếm bảo bối bị mất.
"Ngươi lại mất cái gì?"
Tần Phong thu ánh mắt lại, lên tiếng không an ủi, còn ở một bên phê bình nói: "Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, tiểu hài tử vứt đồ bừa bãi, có bảo bối gì giao cho ta bảo quản, nhưng ngươi nhất định phải tự mình bảo quản, hiện tại tốt rồi, lại mất đồ!?"
“Oa, ta thỏ không sống nổi nữa!”
Tiểu Bạch nhào vào trong lòng Tần Phong khóc tê tâm liệt phế, không thể tiếp nhận của cải lần nữa thu nhỏ hơn phân nửa.
Tần Phong ngoài miệng không ngừng răn dạy Tiểu Bạch, trên tay lại cầm cà rốt đến an ủi.
“Chủ ngân của thỏ ta là tốt nhất!”
Tuy rằng kho bạc nhỏ của nó lại thu nhỏ hơn phân nửa, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến sự thèm ăn của nó, bởi vì chỉ có ăn no mới có khí lực, để tiếp tục bán chủ ngân đổi lấy tiền…



Bạn cần đăng nhập để bình luận