Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 58. Quỳ Xuống

Chương 58. Quỳ Xuống
Bên trong ánh mắt của Nam Phong công chúa tràn đầy khinh miệt, cơ bản không tin Tần Phong dám giết nàng.
Lần này, nàng chính là đại biểu của Đại Hạ, đi sứ đến hoàng triều Âm Nguyệt, nếu như Tần Phong dám giết nàng, thì không khác gì bốc lên tranh chấp giữa hai nước, cho dù hắn có là thần tử của Nguyệt Thần cung cũng vô dụng.
“Ta còn chưa thấy qua có người lại yêu cầu như vậy!”
Ánh mắt của Tần Phong đã nổi lên sát ý, quanh thân cũng phun trào ra một cỗ kiếm khí bén nhọn.
“Không tốt!!”
Sắc mặt Phương Thường bỗng nhiên biến đổi, y vội vàng vận chuyển linh lực ngăn trước mặt Nam Phong công chúa.
Ầm ầm!!
Kiếm khí vô hình trực tiếp đánh bay Phương Thường, khiến y lui lại mấy bước mới ngừng.
“Hắn, hắn thật sự dám!”
Cơ thể của Nam Phong công chúa không khỏi run rẩy lên, vừa rồi nàng có thể tinh tường cảm ứng được sát ý của Tần Phong, nếu không phải Phương Thường dùng cơ thể ngăn trước người nàng thì chỉ sợ đã bị kiếm khí vô hình của Tần Phong đâm xuyên qua.
Tại sao hắn dám?
Nàng là công chúa của Đại Hạ, còn là đại biểu của sứ đoàn, tại sao Tần Phong lại có gan dám giết nàng !?
“Đây là một người không chơi bài theo lẽ thường!”
Sắc mặt Phương Thường trở nên nghiêm túc, không thể không bắt đầu chú ý tới Tần Phong.
Từ xưa đến nay y đều cho rằng, mình có thể đùa bỡn cổ nhân trong lòng bàn tay.
Không tệ!
Chính là cổ nhân!
Y là người đến từ tinh cầu Hồng tinh, sinh hoạt trong thế giới văn minh hiện đại, trong một lần ngẫu nhiên mà xuyên đến Hoang Cổ.
Mặc dù đây là thế giới huyền huyễn, nhưng dựa vào kiến thức lý thuyết tiên tiến mà bản thân đã nắm vững trong nền văn minh hiện đại, y có thể dễ dàng trở thành phụ tá bên cạnh Nam Phong công chúa, thậm chí còn đề xuất phương pháp môn sinh thế tử để hoàng đế Đại Hạ có cơ hội đánh bại thế gia.
Vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ diễn ra theo ý muốn của mình, nhưng ai ngờ lại gặp phải Tần Phong, một người ra bài không hề theo lẽ thường.
Lừa gạt Chu Đầu tới cửa đi khiêu chiến, mục đích là mượn đao giết người, vu oan giá họa, nhưng hắn lại mang Chu Đầu đi bán, ép y không thể không đi ra giải quyết.
Thay mặt Nam Phong công chúa nói lời xin lỗi, người bình thường đều sẽ lựa chọn bình tĩnh.
Nhưng hắn lại trực tiếp bật chế loa phát thanh, thậm chí còn không để ý đến tranh chấp giữa hai nước, dám ngang nhiên muốn giết công chúa trên đường phố.
Cuối cùng nên nói hắn kiêu ngạo đến mức không coi ai ra gì, hay nên nói hắn đã nhìn thấu mọi chuyện!?
“Thật sự không sợ chết!”
Ánh mắt Tần Phong như điện, tay phải chậm rãi đặt ở trên chuôi kiếm, việc Phương Thường căn ngản giết người đã khiến hắn vô cùng khó chịu.
“Cái gì!”
Cơ thể Phương Thường bỗng nhiên cứng đờ, trong lòng hoảng loạn cả lên.
Lúc này, y cảm giác mình giống như Hầu Vương trong tay Như Lai, cho dù có tung hoành thế nào cũng không thoát khỏi Ngũ Chỉ sơn của đối phương.
“Đủ rồi!!”
Một thanh âm già nua vang lên ở bên tai mọi người, chỉ thấy một lão giả vụt sáng từ xa đến gần, ánh mắt nhìn về phía Tần Phong tràn ngập ý ra lệnh.
Rõ ràng người này ở trong sứ đoàn, cao thủ ẩn tàng.
“Lão gia hỏa, ngươi là cái thá gì!”
Tần Phong vẫn không cho đối phương mặt mũi, ánh mắt vừa mở liền quát lên: “Quỳ xuống!!”
“Làm càn!!”
Lão giả tức giận, từ trong cơ thể bộc phát ra năng lượng kinh khủng.
Ầm ầm!!
Trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm sét, trực tiếp đánh tan năng lượng mà lão giả ngưng tụ ra, kèm theo đó là một cỗ uy áp đáng sợ từ trên trời giáng xuống.
Khiến cho lão giả miệng phun máu tươi, quỳ xuống trước mặt Tần Phong.
Sợ rằng sau này không cách nào bảo hộ Nam Phong công chúa, mà chỉ có thể trốn ở trong nhà thành thành thật thật chữa thương.
“Nguyệt Thần, là Nguyệt Thần!!”
Quần chúng ăn dưa ở xung quanh giống như tín đồ cuồng tín, nhanh chóng quỳ trên mặt đất, cúi đầu hành lễ về phương hướng Nguyệt Thần cung.
Lão giả không phục quát: “Nguyệt Thần, đây chính là đạo lý đãi khách của Âm Nguyệt các ngươi sao!?”
Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Nguyệt Thần vang lên trong hư không: “Vậy các ngươi đập hủy đại môn Nguyệt Thần Cung, chẳng lẽ đây chính là đạo làm khách của Đại Hạ các ngươi!?”
“Ta......”
Lão giả lập tức nghẹn lời, không biết nên trả lời như thế nào.
Phương Thường vội vàng nói: “Nguyệt Thần đại nhân, hành vi của Chu Đầu chỉ là cá nhân, không thể đại biểu cho sứ đoàn chúng ta, ta nguyện ý thay hắn nói xin lỗi, gánh chịu hết thảy bồi thường.”
“Nếu như xin lỗi có tác dụng, vậy thì cần nha môn để làm gì!?” Tần Phong ở một bên tiếp tục châm ngòi thổi gió.
“Vậy ngươi muốn thế nào!?”
Nam Phong công chúa kiềm nén lửa giận, cũng biết địa thế còn mạnh hơn người.
“Quỳ xuống!”
Tần Phong nhìn thẳng Nam Phong công chúa, âm thanh rất nhẹ lại lộ ra vẻ ra lệnh…
“Ngươi nói bản công chúa quỳ xuống!!”
Nam Phong công chúa giận không kìm được, không nghĩ tới Tần Phong lại cuồng vọng như thế.
Nàng đường đường là công chúa Đại Hạ, làm gì có đạo lý phải quỳ trước mặt Tần gia, huống chi Tần Phong là phản đồ của Tần gia, coi như bây giờ thân phận của hắn là thần tử cao quý tại Nguyệt Thần cung thì cũng không xứng để nàng quỳ.
“Hoặc là quỳ, hoặc là chết!”
Trong mắt Tần Phong đều là hàn ý, tay phải cũng chậm rãi đặt trên chuôi Trường Không Kiếm Thần, rõ ràng là không muốn nói đùa với Nam Phong công chúa.
Chỉ cần đối phương còn dám nhiều lời, hắn liền không chút do dự mà sử dụng Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật.
Nhất là có vô địch kiếm tâm hỗ trợ, sau khi hắn cầm kiếm thì trong lòng đã không còn nữ nhân, xinh đẹp, ngoại trù phù bà như hoa nguyện ý cho hắn tiền.
Toàn bộ đám người có mặt tại hiện trường cũng im lặng......
Cuối cùng cũng cảm nhận được bá khí ầm ầm đến tứ đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, nó hoàn toàn khác với cảm giác không đáng tin cậy và tiện hề hề trước đó, lúc này, Tần Phong đã hoàn toàn đi theo mô hình bạo quân, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Đồng thời, tất cả mọi người cũng đang mong chờ toàn bộ hình thái dáng vẻ của Tần Phong.
Lấy tu vi hiện tại của hắn là siêu phàm cửu trọng, thật sự chênh lệch quá lớn đối với tu vi của thiên kiêu cùng thời, ngoại trừ biểu hiện ra toàn bộ hình thái thì tựa hồ cũng không có biện pháp nào khác để chiến thắng.
“Lộc cộc!”
Nam Phong công chúa nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, có thể rõ ràng cảm nhận được Tần Phong mang cho nàng áp lực khủng bố đến mức nào.
Nhưng mà, liên quan đến sự kiêu ngạo của công chúa Đại Hạ, cũng liên quan đến tôn nghiêm của hoàng triều Đại Hạ, nàng làm sao có thể dễ dàng quỳ xuống trước mặt Tần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận