Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 110. Hấp Thu Long Châu

Chương 110. Hấp Thu Long Châu
“Tê tê!!”
Đám đệ tử Tần gia đều hít sâu một hơi, trong lòng không ngừng hoảng hốt.
Bọn hắn đã sớm nghe nói Tần Phong rất biến thái, nhưng không nghĩ tới hắn có thể biến thái đến loại trình độ này, Linh Vũ nhất trọng lại có thể chém giết Đại Long nhập đạo ngũ trọng.
Đây chính là long tộc, có ưu thế tiên thiên và mạnh hơn gấp nhiều lần so với nhân tộc.
Cho tới bây giờ cũng là long tộc vượt cấp khiêu chiến nhân loại, lúc nào đến phiên nhân tộc vượt cấp khiêu chiến chém giết long tộc, huống chi còn vượt qua nhiều cấp bậc như vậy.
“Linh Vũ nhất trọng chém giết Chân Long nhập đạo ngũ trọng!!”
Sau khi Tần Hạo nghe xong thì đạo tâm thoáng bất ổn.
Mới vừa rồi, y vẫn còn đang đắc chí, vốn cho có thể đuổi kịp và đánh một trận với ca ca, nhưng ai biết người ta đã chơi đến cấp bậc cao cấp như thế, Linh Vũ nhất trọng liền chạy tới đánh Nhập Đạo, thậm chí còn giết chết Chân Long có tu vi nhập đạo ngũ trọng.
“Thiên phú của người này, quả nhiên là trước nay chưa từng có!”
Hư ảnh của lão đầu cũng bị kinh động, nội tâm hồi lâu mới bình tĩnh.
Lão vốn nghĩ Tần Hào đã là tuyệt thế yêu nghiệt hiếm có nhưng không ngờ, nếu so với ca ca của y thì y thật sự chỉ là kẻ ngu xuẩn bất lực.
Đừng nói ông ta chưa bao giờ thấy qua Linh Vũ nhất trọng chém giết Chân Long nhập đạo ngũ trọng, mà ngay cả lật hết mấy chục vạn năm lịch sử của Hoang Cổ thì cũng khó mà tìm ra kẻ thứ hai.
“Gia gia!”
Tần Hạo rất nhanh liền ổn định đạo tâm, nhìn về phía hư ảnh của lão đầu, khẩn cầu lão đừng xem y là người, hay dùng nhiều thủ đoạn biến thái hơn để giày vò chính mình.
“Cái này......”
Hư ảnh lão đầu vô cùng cảm động, cảm nhận được quyết tâm của Tần Hạo.
“Đại nhi tử của ta giết được rồng sao!?”
Trong lòng Tần Thiên kích động muốn chết, nhẫn nhịn bảy năm thật sự rất muốn hô to một tiếng, Tần Phong con ta có tư chất Đại Đế!!
Nhưng nghĩ đến kế hoạch bí mật của gia tộc, gã đành phải đè ép tâm tình đang kích động xuống, làm ra vẻ mặt vô cùng tức giận.
“Lăn, ta không có đứa con trai cầm thú như vậy!!”
Tần Thiên trong nháy mắt điên cuồng, một cước đá bay rương bảo vật.
Cũng không đợi đối phương nhặt bảo vật lên, gã đã lập tức đuổi hết đám người ra khỏi Tần gia.
Còn tức giận biểu thị, Tần gia vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho tên cầm thú Tần Phong kia.
Đám người Âm Nguyệt nào quan tâm đến chuyện Tần Phong có phải cầm thú hay không, bọn hắn chỉ quan tâm đến việc quay lại nhặt bảo vật và mang chúng trở về.
Nhưng Tần Thiên căn bản không cho hắn cơ hội, khí tức cuồng bạo ngăn trở bọn hắn tới gần.
Một bộ nếu các ngươi không đi, ta giết chết các ngươi.
“Lăn!!”
Tiếng rộng giận dữ của Tần Thiên vang vọng khắp đất trời, khí tức kinh khủng đè người không thở nổi.
“Đi, đi mau!!”
Đối phương thấy tình thế càng ngày càng mất khống chế, cho nên cũng không thèm để ý đến bảo vật mà lập tức xông ra khỏi Tần gia.
“Nhìn cái gì, mau cút hết cho ta!!”
Tần Thiên nhìn đám đệ tử đang vây ở xung quanh, gã phát ra một tiếng rống giận dữ, hù đám đệ tử Tần gia tan tác như ong vỡ tổ.
Đừng nhìn những năm này. Tần Thiên không làm gia chủ, nhưng tu vi vẫn bày ra ở đó, không ai dám đi tìm gây phiền phức.
“Người đã đi hết rồi sao!?”
Nhìn thấy bốn phía không còn người nào, Tần Thiên bắt đầu trơn tu thu lấy bảo vật và bỏ vào tiểu kim khố của mình…
Thúy Trúc Phong, phòng trúc nhỏ.
Trải qua một đêm tu luyện, Tần Phong thành công đột phá đến Linh Vũ nhị trọng.
Nếu không phải điểm phản diện không đủ để trao đổi căn cơ đan, thì hắn tuyệt đối có thể một hơi liên tục đột phá đến nhập đạo cảnh.
“Quả nhiên thiên tuyển chi tử là một bảo vật!”
Tần Phong nhịn không được cảm khái một tiếng, sờ lên bụng của mình.
Kể từ hắn dung hợp phật chi xá lợi, bên trong liền không ngừng phóng xuất ra một loại năng lượng cực kỳ tinh khiết.
Ngoại trừ một bộ phận bị Đại Uy Thiên Long hấp thu để tăng cường Phật quang, thì còn lại đều bị hắn hấp thu để dùng đột phá.
Chỉ là hắn từ đầu đến cuối không cách nào nhận được sự tán thành của phật chi xá lợi, giống như Phương Trường đã phóng xuất ra một kết giới bảo hộ siêu mạnh.
“Đây quả thực là đang nhằm vào nhân vật phản diện như ta!”
Tần Phong vô cùng tức giận với chuyện này, nhưng lại không có cách nào để giải quyết phật chi xá lợi.
Cuối cùng cũng không thể ném nó đi?”
“Đúng rồi, còn có một con rồng chưa được xử lý!”
Tần Phong đứng dậy đi ra khỏi nhà trúc, phất tay từ trong không gian tùy thân lấy ra con rồng đen kia.
Đại Long dù chết, Long Uy vẫn còn!
Vừa xuất hiện liền khiến cho đám động vật nhỏ ở Thúy Trúc Phong phải bất an, chim chóc trong rừng bay ra từ bốn phía, động vật nhỏ thì nhao nhao trốn vào hang, mà tiểu Bạch cả đêm không ngủ lại hớt hải từ nơi xó xỉnh nào đó chạy về.
“Thật lớn nha!”
Tiểu Bạch nhịn không được kinh hô lên, đứng trước mặt Đại Long, nó cảm thấy thật nhỏ bé.
“Lão đại!”
Thiên quân, Vạn mã nghe được động tĩnh, cũng đi ra khỏi động, nhìn về phía đại long đã chết thì vô cùng hoảng hốt.
Đừng nhìn con rồng này chỉ có tu vi nhập đạo ngũ trọng, cơ thể chỉ dài không quá trăm mét, nhưng nó là long tộc hàng thật giá thật.
Trong đó phần có giá trị nhất, chính là Long Châu.
Phù một tiếng!!
Tần Phong một trảo xuyên thấu đầu của Đại Long, từ bên trong moi ra một khỏa Long Châu màu vàng, to bằng nắm đấm trẻ con, lập loè từng trận kim quang, còn có một cỗ long uy cực kỳ bá đạo phát ra từ nó.
“Long uy thật mạnh!”
Trong mắt Tần Phong lóe ra tia sáng 24K, cảm giác sau khi hấp thu thì có thể khiến Đại Uy Thiên Long trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Ngoại trừ nắm giữ Phật quang, còn nắm giữ long uy cường đại, như vậy hắn có thể dễ dàng áp chế yêu tộc.
“Còn lại làm sao bây giờ!?”
Tần Phong nhìn thân thể to lớn của đại long, nhất thời không biết nên làm như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận