Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 663 - Ân đoạn nghĩa tuyệt



Chương 663 - Ân đoạn nghĩa tuyệt




Lúc này——
Hóa thân của Tần Phong đã đi tới cứ điểm Bắc Cương.
Chỉ là hắn không có vội vàng giết vào, cũng không có muốn giả mạo Diệp Thần tiếp quản Bắc Cương.
Mà là phái rất nhiều thủy quân đi khắp nơi, nói Diệp Thần là tiền triều hoàng tộc có thù không đội trời chung với Long Ngạo Thiên.
Tin tức vừa ra, Bắc Cương xôn xao.
Ai cũng không nghĩ tới lão đại nhà mình, cư nhiên là hậu duệ của cừu gia, để cho bọn họ trong lúc nhất thời, cũng không biết nên đối mặt với Diệp Thần như thế nào.
"Diệp Thần, kịch bản này ta có thể chơi ngươi cả đời!"
Khóe miệng Tần Phong vẽ ra nụ cười như long vương, không chút lo lắng có người xé nát miệng hắn...
Pháo đài Bắc Cương.
Nằm ở bình nguyên phía bắc Hoang Cổ.
Nhìn khắp nơi đều là cảnh tượng hoang tàn, lẻ loi đứng trên bình nguyên.
Mà ở phía trước pháo đài Bắc Cương, còn có một đạo khe nứt thật lớn, có thể rõ ràng cảm ứng được bên trong tản mát ra âm tà khí tức, xuất phát từ những sinh vật dị giới kia.
Không giống với những yêu thú Hoang Cổ bản địa, sinh vật dị giới ngoại trừ diện mạo xấu xí ra, còn không có trí tuệ gì, chỉ biết dựa vào bản năng khắp nơi giết chóc cùng phá hư.
Tuy nhiên trong cơ thể những sinh vật dị giới này có một loại ma tinh, ngưng tụ năng lượng cực kỳ tinh khiết, hiệu quả không quá khác biệt so với cực phẩm linh thạch, đây cũng là một trong những nguyên nhân pháo đài Bắc Cương có thể kiên trì nhiều năm như vậy.
“Là Chiến Thần đại nhân!!”
Những người lính đang canh gác cửa đột nhiên hét lên.
Chỉ thấy Diệp Thần thân khoác chiến thần giáp, cầm ngân long thương trong tay cấp tốc bay đến.
Chỉ là không giống với loại hoan hô trước kia, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Thần đều rất phức tạp.
Tuy rằng bọn họ cũng không muốn tin tưởng Diệp Thần là tiền triều hoàng tộc, nhưng không có lửa thì sao có khói, huống chi Diệp Thần chính là bởi vì bản đồ kho báu tiền truyền mà nhà tan cửa nát.
Tất cả mọi thứ có vẻ rất hợp lý, buộc họ phải chọn tin tưởng.
Hiện tại xem Diệp Thần chọn như thế nào, báo thù vì tổ tiên, hay là lấy đức báo oán, hoặc là từ nay về sau xa lạ.
"Đây là mười vạn đại quân của pháo đài Bắc Cương!?"
Hóa Thân của Tần Phong đáp xuống bên ngoài tường thành.
Một cỗ khí tức hoang vắng giống như đến từ viễn cổ đập vào mặt, còn kèm theo một cỗ mùi máu tươi nhàn nhạt.
Nhất là trên người những chiến sĩ kia phát ra sát khí khủng bố, cho dù là bạch bào quân cùng Tần gia quân cũng xa xa không bằng, đây là kết quả quanh năm chém giết trong máu lửa.
“Bái kiến Chiến Thần đại nhân!”
Vài tên thủ lĩnh chiến sĩ nhận được tin tức, vội vàng đi tới trước mặt Tần Phong hành lễ.
Bang một tiếng!!
Cũng không chào hỏi đối phương, Tần Phong một thương đánh bay người.
"Phốc!!"
Mấy người phun ra một ngụm máu tươi, không thể tin nói: "Chiến Thần đại nhân, ngươi đây là ý gì!?"
“Hừ!”
Tần Phong hừ lạnh nói: "Diệp Thần ta là huyết mạch hoàng tộc Đại Yến, lấy quang phục đại yến làm nhiệm vụ của mình, tuyệt đối không nhận giặc làm cha, hôm nay Diệp Thần ta cắt bào đoạn nghĩa với pháo đài Bắc Cương, ân đoạn nghĩa tuyệt. "
“Cái gì!!"
Toàn trường mọi người khó có thể tin mà kinh hô, không nghĩ tới Diệp Thần thật sự là dư nghiệt tiền triều.
Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng không hiểu sao bối rối, chuyện không muốn nhìn thấy nhất vẫn đã xảy ra.
Sở dĩ Diệp Thần có thể lấy Chuẩn Đế Cảnh trở thành chiến thần Bắc Cương, là bởi vì mấy năm trước sinh vật dị giới ồ ạt xâm lấn, dẫn đến chiến thần đời trước của pháo đài Bắc Cương cùng rất nhiều cao tầng ngã xuống, cuối cùng là Diệp Thần ngăn cơn sóng dữ đuổi đi sinh vật dị giới.
Hiện giờ pháo đài Bắc Cương còn chưa có khôi phục nguyên khí, nếu lại mất đi vị Chiến Thần Diệp Thần này.
Một khi sinh vật dị giới tập kích, đại sự không ổn.
Đúng lúc này ——
Ba lão giả tóc bạc vẻ mặt nghiêm túc đi tới.
Bọn họ là ba vị chuẩn đế trưởng lão còn sót lại ở pháo đài Bắc Cương, cũng là Bá Nhạc năm đó nghị luận nâng đỡ Diệp Thần lên ngôi.
“Diệp Thần!”
Đại trưởng lão tận tình khuyên nhủ: "Đó đã là chuyện rất lâu trước kia rồi, hiện tại cứ điểm Bắc Cương cần ngươi, toàn bộ Hoang Cổ cũng cần ngươi, chẳng lẽ ngươi không thể vì thiên hạ thương sinh buông bỏ ân oán cá nhân sao!?”
“Lão già, ngươi đừng lấy đạo đức bắt cóc ta!”
Tần Phong trực tiếp trả lời: "Cứ điểm Bắc Cương các ngươi không có tư cách giảng đạo đức nhất, năm đó Long Ngạo Thiên sao không suy nghĩ vì thiên hạ thương sinh, sao hắn không buông ân oán cá nhân a!?”
Đại trưởng lão không thể nói lại, Nhị trưởng lão tiếp tục khuyên nhủ: "Diệp Thần, oan oan tương báo khi nào!”
“Tốt lắm!”
Tần Phong tiếp tục nói: "Ta hiện tại giết các ngươi, để cho hài tử các ngươi không cần tới tìm ta báo thù, về phần con dâu cùng nữ nhi của các ngươi ta sẽ cố gắng giúp các ngươi nuôi.”
“Quá, quá vô sỉ!”
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão bị tức giận đến toàn thân run rẩy, không biết tại sao Diệp Thần đột nhiên biến thành như vậy.
“Muốn đi không thành vấn đề!”
Tam trưởng lão mở miệng nói: "Bất quá Chiến Thần Giáp, Ngân Long Thương là vật truyền thừa của cứ điểm Bắc Cương ta, ngươi không thể mang đi, còn có một thân võ học của ngươi cũng đến từ cứ điểm Bắc Cương, cũng không thể mang đi..."
Lời còn chưa dứt, ba một tiếng!!
Chỉ thấy Tần Phong thoáng hiện tới trước mặt Tam trưởng lão, giơ tay lên chính là một cái tát lớn, trực tiếp đập bay người ra ngoài.
"Mẹ nó!"
Tần Phong hùng hùng hổ hổ nói: "Lão tử ở cứ điểm Bắc Cương này chờ đợi nhiều năm như vậy, còn chưa tìm các ngươi để đòi phí tổn thất thanh xuân, ngươi cư nhiên còn muốn phế tu vi của lão tử.”
“Tiểu súc sinh dừng tay!”
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão lập tức nổi giận, xông lên chuẩn bị giáo huấn Tần Phong.
Chỉ là hóa thân Tần Phong được tạo ra từ Côn Bằng, hơn nữa một chút buff, đừng nói là ba chuẩn đế, cho dù lại thêm ba mươi người cũng không để vào mắt.
"A!!"
Hai tiếng kêu thảm thiết theo đó vang lên, hai vị trưởng lão trực tiếp bay ra ngoài.
“Chỉ bằng các ngươi, lấy cái gì liều mạng với ta!”
Tần Phong lộ ra vẻ mặt ghét bỏ phi một tiếng, thân ảnh theo đó vọt vào cứ điểm Bắc Cương, thừa dịp tướng sĩ bốn phía còn chưa hoàn hồn, mở thiên nhãn tìm được bảo khố.



Bạn cần đăng nhập để bình luận